9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 400: Chương 400: Tình địch không biết xấu hổ




Nhìn thấy cô, cậu thanh niên kia nở nụ cười: “Em không cần đi đầu, người ta đã tới rồi kìa.”

Mạc Hân Hy nghe không hiểu bọn họ đang nói gì, dứt khoát đập chín mươi lăm nghìn hôm qua Tây Doanh đã đưa cho Lục Khải Vũ lên trên quầy: “Bản cho tôi chút bánh mì, sữa tươi, bánh quy và xúc xích giăm bông!”

Cậu thanh niên nhìn cô một cái rồi nói với Tây Doanh: “Nếu đã không cần nữa, vậy anh về trước đây.”

Tây Doanh vội vàng giữ đối phương lại: “Anh Thành, đừng vội đi, em còn chưa nói xong mà!”

Sau khi giữ chân cậu trai tên Thành kia xong, Tây Doanh nhìn về phía Mạc Hân Hy, giọng điệu bất thiện: “Mua cho Hữu Sinh à?”

Mạc Hân Hy trừng mắt nhìn cô ta, lạnh lùng vặn lại: “Cô mở cửa buôn bán, quan tâm tôi mua cho ai làm gì, cô chỉ cần biết lấy tiền là được rồi.”

Tây Doanh cười lạnh một tiếng: “Tôi đang định đi tìm cô, không ngờ cô lại tự mình đến. Khoan hãy mua đồ ăn vặt, cầm một hộp sữa bò cùng tôi đi thăm Thúy Hoa rồi nói sau!”

Vừa nói cô ta vừa tự ý lấy một hộp sữa bò trên kệ hàng xuống.

Nghĩ đến tính cách của Phạm Ngô Tam và thái độ của Thúy Hoa với Hữu Sinh, Mạc Hân Hy nhíu mày: “Cô ta bị làm sao?”

“Cô hỏi làm sao hả? Người ta cực cực khổ khổ nuôi nấng con trai suốt bảy năm trời, các người nói mang đi là lập tức mang đi, ai có thể chịu đựng được? Phạm Ngô Tam là loại người gì, chắc cô cũng đã biết rồi, cô ấy có thể sống tốt được sao? Nếu cô là phụ nữ và còn có chút lương tâm thì hãy theo tôi đi gặp cô ấy một lát, ít nhất cũng phải nói cho cô ấy biết sau này cô sẽ chăm sóc tốt cho Hữu Sinh, để người mẹ như cô ấy được yên tâm!” Lòng Tây Doanh đầy căm phẫn nói.

Cũng là một người mẹ, Mạc Hân Hy có thể lý giải được tâm trạng của Thủy Hoa, không biết Phạm Ngô Tam đã dùng thủ đoạn gì khiến cho cô ấy đồng ý giao con trai ra. Thật ra người phụ nữ ấy cũng rất đáng thương.

“Được, tôi sẽ ghé qua thăm cô ấy một lát!” Mặc kệ Hữu Sinh có phải con trai của bọn họ hay không, về tình về lý, cô cũng nên đi gặp Thúy Hoa một lần để nói cho cô ta biết rằng, làm phụ nữ nhất định phải mạnh mẽ tự chủ. Cho dù có vô sinh thì cũng không thể để bản thân thua kém người khác, phải dũng cảm lựa chọn cuộc sống mình mong muốn chứ không phải khúm núm chịu đựng sự bạo hành của Phạm Ngô Tam.

Nhìn cô xách theo sữa bò quay người chuẩn bị đi, Tây Doanh nhanh chóng gọi cậu trai tên Thành kia nói: “Anh Thành, giúp em trông cửa hàng một lát, người này đến từ thành phố, em sợ cô ta không biết đường nên đi với cô ta tới nhà Phạm Ngô Tam một chút.”

“Vậy em mau đi đi!” Thành dặn dò Tây Doanh.

Tây Doanh nói xong, vội vàng đuổi theo Mạc Hân Hy: “Cô làm gì mà đi nhanh thế?”

Mạc Hân Hy không nhìn cô ta, lạnh lùng từ chối: “Tôi biết đường, cô không cần đi theo”

Tây Doanh bĩu môi: “Cô làm như tôi muốn đi cùng cô lắm ấy! Thúy Hoa là bạn tốt của tôi, tôi sợ cô làm ầm ĩ, làm khó cô ấy thôi.”

“Cô suy nghĩ quá nhiều rồi, dưới tình huống như vậy mà cô ấy còn có thể nuôi lớn Hữu Sinh, tôi sẽ chỉ bội phục cô ấy, biết ơn cô ấy, chứ chắc chắn sẽ không cãi nhau với cô ấy! Cô trở về đi!” Mạc Hân Hy lại từ chối một lần nữa.

“Tôi không quen biết cô, ai biết cô nói thật hay nói dối. Tôi vẫn nên đi theo cho yên tâm. Hôm nay Tây Doanh giống như cục kẹo cao su, làm thế nào cũng không kéo ra được.

Mạc Hân Hy không còn cách nào khác, đành để cô ta đi theo.

“Tôi hỏi cái này nhé? Vì sao chồng cô lại cưới cô thế?” Trên đường đi, Tây Doanh không ngừng đánh giá cô, tỏ vẻ không hiểu nổi.

Mạc Hân Hy mặc kệ cô ta. 11 “Nhất định là cô dùng thủ đoạn nào đó để lên giường với anh ấy rồi bắt buộc anh ấy cưới phải không?” Tây Doanh vẫn không chịu buông tha. 11 Mạc Hân Hy lạnh lùng liếc cô ta một chút, vẫn cứ mặc kệ cô ta.

“Cô không nói lời nào nghĩa là tôi đoán đúng rồi chứ gì. Nếu không người đàn ông đẹp trai ưu tú thế này, làm sao có thể xem trọng một phụ nữ gầy gò khô khan như cô được!”

Mạc Hân Hy đột nhiên dừng bước, ánh mắt nguy hiểm lườm Tây Doanh, khóe miệng hơi ngoắc ngoắc: “Mặc dù dáng người tôi không đẹp, thế nhưng tôi sạch sẽ, trẻ tuổi. Chồng tôi là người đàn ông đầu tiên cũng là người đàn ông duy nhất của tôi.”

Nói xong, cô nghiêng người về phía trước, bắt lấy tay của Tây Doanh: “Còn cô, bà chị à, không chỉ lớn tuổi mà còn là góa phụ, không biết đã lên giường với bao nhiêu người đàn ông. Chồng tôi có bệnh thích sạch sẽ, người như cô anh ấy sẽ chỉ cảm thấy ghê tởm mà thôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.