9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 558: Chương 558: Tử Tín không kiên trì được lâu đâu




Mấy tên đàn em nghe được lệnh của Lư Giai Y, thì lập tức bắt ép Mạc Hân Hy đi về phía kho lạnh trong góc nhà kho.

Lư Tử Tín vội vàng chạy tới, bảo vệ trước mặt Mạc Hân Hy: “Không ai được phép động vào cô ấm.”

Lư Giai Y cau mày: “Tử Tín, đừng quấy rối nữa!”

Sau đó, cô ta đưa mắt ra hiệu cho người đàn ông to lớn đứng bên cạnh Lư Tử Tín bế cậu bé rời đi Lư Tử Tín liếc mắt đã nhìn thấy ánh mắt của cô ta, nên đã nhanh chóng trốn sang một bên, người đàn ông lực lưỡng liền vớ hụt.

“Cô à, cô có muốn bàn điều kiện với con không?” Cậu bé giống như một người lính nhỏ, đứng trước mặt Mạc Hân Hy bảo vệ cho cô.

Nhìn Lư Tử Tín đang liều mạng bảo vệ mình, trong lòng Mạc Hân Hy có muôn vàn cảm xúc, không ngờ nhà họ Lư lại sinh ra một đứa trẻ tình cảm như vậy, đúng là một đứa trẻ có tính thần chính nghĩa.

“Cô à, cô Hân Hy đã từng truyền máu cho con, cứu sống mạng của con. Con nhất định phải cứu cô ấy một lần. Không phải bố và cô rất muốn bằng sáng chế và tài liệu trong tay con sao? Nếu cô thả cô Hân Hy ra, con sẽ đưa cho cô những tài liệu đó”

Lư Giai Y tức giận nhìn Lư Tử Tín, tên nhóc này từ khi nào lại có tình cảm sâu đậm với Mạc Hân Hy đến vậy. Vì cứu cô ta, thằng bé sẵn sàng giao ra bằng sáng chế trong tay.

Nhưng những bằng sáng chế đó và cả Lư Tử Tín đều thuộc về nhà họ Lư, làm gì có chuyện bàn bạc ở đây? . Truyện Sủng

Càng huống hồ, Long Anh Vũ sắp tới đây rồi, nếu không cho anh ta diễn một vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân thì có lẽ anh ta sẽ rất tức giận. Nếu như anh ta tức giận thì túi tiền nhà họ Lư cũng chẳng còn, công ty dược phẩm cũng sẽ không xây dựng được.

Sau khi cân nhấc thiệt hơn, Lư Giai Y nhìn Lư Tử Tín, khóe miệng cô ta hơi nhếch lên: “Tử Tín, vì một người ngoài mà con lại nhắc đến chuyện thương lượng với cô của mình. Cô cảm thấy thật đau lòng!”

Vừa nói, cô ta vừa từ từ đi tới: “Tại sao con lại thích Mạc Hân Hy đến thế? Có phải cô ta uy hiếp con không?”

Sau đó, cô ta nhân lúc Lư Tử Tín không chú ý mà ôm lấy cậu.

Mấy người đàn ông to lớn sau lưng cô ta cũng hành động, động tác vô cùng nhanh, trực tiếp mở cửa kho lạnh, đẩy Mạc Hân Hy vào.

Lư Tử Tín cúi đầu, căn một cái lên cổ tay của Lư Giai Y, cô ta đau quá đành phải buông cậu ra.

Khi cánh cửa kho lạnh chưa kịp đóng lại thì thân hình nhỏ bé của Lư Tử Tín đã vội vàng chen vào. Khi chen vào, thật trùng hợp, chìa khóa kho lạnh lại bị mắc vào quần áo của cậu bé, nên cũng bị rơi vào kho lạnh.

Người đàn ông phụ trách đóng cửa hoàn toàn không ngờ lại xuất hiện tình huống như vậy, nên đã nhanh chóng khóa chặt cửa kho lạnh.

Lư Giai Y bỗng nhiên sững người: “Ai bảo anh nhốt Tử Tín vào, mau mở cửa cho Tử Tín ra ngoài.”

Nhiệt độ trong kho lạnh là âm hơn 20 độ. Bây giờ đang là đầu mùa thu, mọi người đều mặc quần áo rất mỏng, nếu ở trong đó vài phút thân thể nhỏ bé của Tử Tín sẽ đông cứng lại Những thứ trong tay Tử Tín đều liên quan đến tương lai của nhà họ Lư.

Đao Mặt Thẹo trừng mắt nhìn người đàn ông †o lớn vừa đóng cửa: “Chìa khóa ở đâu? Còn không mau mở cửa.”

Người đàn ông to lớn có chút sững sờ, rụt rè nói: “Chìa khóa vừa mới bị móc vào quần áo của Lư Tử Tín!”

“Cái gì?” Đao Mặt Thẹo đánh một cái vào thân thể người đàn ông to lớn: “Còn không mau tìm chìa khóa dự phòng”

Lư Giai Y tức đến mức phát điên: “Chìa khóa dự phòng đâu?”

Đao Mặt Thẹo hốt hoảng trả lời: “Đúng vậy, chắc là ở trong tay người quản lý trung tâm thương mại. Tôi sẽ cử người đi lấy ngay”.

“Nhanh lên, Tử Tín không kiên trì được lâu đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.