9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 813: Chương 813: Vì chú ấy sao?




Sau khi Hoàng Ánh Tuyết nhìn chiếc xe của anh ta biến mất khỏi tầm mắt, cô lấy hành lý và dãn Mạc Vũ Lý trở về nơi ở của em trai Hoàng Tuấn Phong.

Vào thang máy, bởi vì chuyện quá khứ nên tâm trạng không được tốt lắm.

Mạc Vũ Lý nghiêng đầu, nhẹ nhàng kéo ống tay áo của cô: “Mợ, có phải mợ vì Khúc Lăng Cường nên mới lạnh nhạt với cậu của con đúng không?”

Đúng là ông cậu Mạc Chí Viễn là một tên khốn nạn, một kẻ bạo lực gia đình, đáng bị khinh bỉ.

Nhưng mà theo như cậu thấy, người mợ xinh đẹp này cũng có một phần trách nhiệm nhất định trong cuộc hôn nhân thất bại này.

Trong lòng cô ấy chưa quên Khúc Lăng Cường mà lại đồng ý lời cầu hôn của cậu mình, bản thân đã làm sai rồi Nhưng mà cậu cũng là một người ngốc nghếch. Nếu yêu mợ thì chú nên có những hành động thiết thực để cảm hóa mợ trong từng chỉ tiết của cuộc sống, là con gái mài! Chỉ cần quan tâm, nhẹ nhàng, dỗ dành một chút là có thể quên đi người yêu lúc trước rồi.

Bọn họ sẽ không đến mức phải ly hôn. . Đam Mỹ Hài

Hoàng Ánh Tuyết nhìn cậu bé rồi nhàn nhạt giải thích: “Lúc cậu của con cầu hôn mợ, mợ đã nói thật với anh ta rồi, nhưng anh ta nói anh ta không ngại và sẵn sàng chờ đợi, anh ta sẽ dùng những hành động thiết thực để cảm hóa mợ”

Vừa nói xong, trên khuôn mặt của Hoàng Ánh Tuyết xẹt qua một tia giễu cợt: “Sau khi kết hôn với anh ta, mợ đã quyết tâm sống một cuộc sống tốt đẹp với anh ta, đầu bạc đến già.

Nhưng mà, anh ta…”

Mấy lời tiếp theo cũng không nói ra miệng nữa.

Nếu Mạc Chí Viễn sẵn sàng cho cô ấy thời gian, giống như đã nói với cô ấy khi cầu hôn, hiểu cô ấy và đối xử tốt với cô ấy, cô ấy sẽ cố gắng để trở thành một người vợ tốt.

Nhưng mà, tình huống thực tế là ở trong đêm tân hôn, anh ta đã dùng rượu để dùng sức mạnh với cô.

Sau đó, anh ta đòi hỏi không giới hạn, chỉ cần cô chống cự một chút là anh ta sẽ phát điên lên ném đồ đạc, cuối cùng anh ta bắt đầu ra tay với cô.

Mọi chuyện đều là lỗi của cô, cô không nên chấp nhận lời cầu hôn của Mạc Chí Viễn chỉ để quên Khúc Lăng Cường.

Hai người yêu nhau thì mới có thể đi đến hôn nhân.

Những người không yêu mà lại ở bên nhau sẽ chỉ làm tổn thương nhau mà thôi.

Cô cũng đã bị trừng phạt trong cuộc hôn nhân ngắn ngủi này! Cô chỉ mong những ngày sắp tới cứ trôi qua một cách đơn giản là được rồi Cô rơi vào nỗi buồn của quá khứ, thậm chí còn không để ý thang máy đã lên đến tâng mười.

Mạc Vũ Lý đồng tình mà nhìn cô, lắc đầu, cất giọng: “Mợ, chúng ta tới nơi rồi!”

Lúc này, Hoàng Ánh Tuyết mới hoàn hồn, vội vàng kéo vali bước ra khỏi thang máy.

“Xin lỗi, mợ đã mất tập trung!”

“Không sao đâu, phụ nữ khi yêu bị phân tâm là chuyện bình thường. Mẹ con vẫn luôn như thế này, con quen rồi.”

Mạc Vũ Lý đi theo sau cô, đến cửa nhà số 1002.

Đây là một căn hộ có ba phòng ngủ, phòng ngủ chính thì Hoàng Tuấn Phong ở, còn lại hai phòng ngủ nhỏ.

Mạc Vũ Lý xem qua, tự động chọn phòng ngủ nhỏ ở phía bắc.

“Mợ xinh đẹp, mợ ở phòng ngủ phía nam đi, các cô gái nên phơi nắng nhiều hơn, hơi ẩm trên người bốc hơi mất nên sẽ không dễ khóc nữa”

Lời vàng tiếng bạc thốt ra từ cái miệng nhỏ của cậu bé.

Hoàng Ánh Tuyết cười nói: “Con học mấy lời ngụy biện này từ nơi nào vậy!”

Mạc Vũ Lý kéo hành lý đến phòng ngủ nhỏ hướng bắc, duỗi đầu: “Con tự mình nghĩ! Các cô gái cứ động tí là khóc, không phải là bởi vì trên người quá nhiều nước sao?”

Hoàng Ánh Tuyết cứng họng: “Được rồi, mợ không nói lại con, mau thu dọn đồ đạc đi. Mợ còn phải đi gặp bố mẹ, ngày mai còn phải đi báo danh nữa!”

Hai phút sau, Mạc Vũ Lý bước ra khỏi phòng, đi thẳng đến phòng của Hoàng Ánh Tuyết: “Mợ xinh đẹp, con chuẩn bị xong rồi, có cần con giúp gì không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.