Regina Eden đơn giản là đáng ngưỡng mộ. Cô ấy là một cơn lốc của những hành động, hướng dẫn và chuyện trò không ngừng. Cô ấy thực sự đã lôi Danny ra khỏi nhà Jeremy qua dãy phố đến nhà cô và mang Danny lên thẳng phòng thay đồ của cô, không cho Danny chút thời gian nào để trầm trồ trước căn nhà thành phố lộng lẫy họ đang đi xuyên qua. Regina lập tức triệu tập người hầu gái của cô, Tess, nói với bà ấy những gì họ cần, và giữa những yêu cầu đó, họ lôi từ trong tủ áo của Regina ra vô số những váy áo đủ kiểu mà Danny chưa từng nhìn thấy trước đây. Khi cuối cùng họ đã chọn được một bộ, Danny hầu như chưa kịp ngắm nó trước khi Tess gửi một người hầu gái khác đến làm việc với nó. Việc tiếp theo là giầy, nhưng những đôi hợp với bộ váy lại đơn giản là không vừa chân Danny, mặc cho những cố gắng của họ để nới rộng chúng, và không có thời gian để đặt một đôi mới. Vậy nên Regina gởi một người hầu nam tới những người chị họ của cô ấy. Danny không chắc chắn đôi giày sa tanh trắng không đế xuất hiện trước bữa tối thuộc về ai, nhưng chúng chỉ hơi chật một chút ở phía gót và những ngón chân của cô không rên rỉ như khi cô thử những đôi giày của Regina.
Không có thời gian để nghỉ ăn tối. Regina yêu cầu mang những khay đồ ăn lên phòng, và Danny phải ăn trong khi Tess cố gắng nghĩ xem nên làm gì với mái tóc của cô. Không dễ dàng gì. Trên thực tế, việc này hóa ra lại là vấn đề khó khăn nhất của họ. Những lọn tóc ngắn đơn giản là không muốn bị thuần hóa. Và rất nhiều trong số đó phải bị sửa cho ngắn hơn nữa, để cân đối lại công việc cắt gọt của Lucy trước đó.
Regina cuối cùng cũng tạo ra một kiểu vương miện và Tess kêu lên. "Kiểu này được đấy! Giờ tôi đã có thể chia lọn và giữ chúng như vậy! Đây là điều gần nhất chúng ta có thể làm để tạo ra một mái tóc gọn gàng."
"Tuyệt! Cháu biết bác làm được mà, Tess. Cháu muốn ngày mai nó cũng sẽ được y như thế này."
Danny không có lấy một cơ hội được tự mình nhìn ngắm trước khi chiếc vương miện được tháo ra và cô được đưa đến một phòng ngủ dành cho khách, khi Regina bảo cô đi ngủ ngay lập tức. Họ có rất nhiều việc phải làm ngay mai, và cô sẽ phải dậy sớm.
Một phòng ngủ dành cho khách! Cô không thể nào tin được, cũng không thể nào tin được Quý cô Regina lại sắp sửa đi một chặng đường dài như vậy để cứu cậu em họ thoát khỏi đám cưới với một nữ thừa kế xinh đẹp. Nếu một người như vậy còn không dụ dỗ anh vào vòng kiềm tỏa được thì anh đã không cường điệu khi nói rằng sẽ giữ cuộc sống độc thân cả đời. Điều này thật quá tệ, cô nghĩ với một cái nhói đau buồn bã. Chiến đấu đến thế để tránh khỏi phải kết hôn chỉ chứng minh anh không phải người đàn ông của cô.
Tuy nhiên cô cũng rất hào hứng với cái viễn cảnh khi anh nhìn thấy cô biến thành một tiểu thư ngày mai. Cô sẽ dự một buổi vũ hội với anh! Anh thậm chí sẽ còn giả vờ là đang theo đuổi cô. Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi thực tế có thể được treo lơ lủng và cô có thể tham gia vào trò chới đóng giả của chính mình - rằng toàn bộ buổi tối huy hoàng rực rỡ đó là thật...
Cô bị đánh thức sớm hơn cô tưởng sáng hôm sau. Cảm giác như cô vừa mới ngủ khi một cô hầu gõ cửa và đi vào phòng với một khay đồ ăn sáng. Cô mới chỉ ăn hết một nửa khi Regina đi vào kêu lên, "Chưa xong à? Tốt, nhanh lên nhé. Em không cần phải khiêu vũ tối nay, nhưng chỉ để trong trường hợp có gì đó không đúng và em kết thúc phải khiêu vũ. Tôi vừa quyết đinh là chúng ta vẫn còn một chút thời gian cho việc này."
"Cô chuẩn bị dạy em khiêu vũ ư?"
"Không phải tôi, cô gái thân yêu, mà là Jeremy. Tôi vừa cho gọi cậu ấy rồi."
Danny không thể không khụt khịt. "Cô sẽ không lôi được anh ấy ra khỏi giường sớm thế này đâu."
"Ừ, tôi biết." Regina thở dài. "Nhưng nó sẽ thức dậy thôi, vì tôi có nói đây là chuyện khẩn cấp."
"Có đúng vậy không?"
"Dĩ nhiên là không, nhưng sẽ khiến nó có mặt ở đây nhanh hơn. Nào, tôi nghĩ tôi nên nói với em một chút về buổi vũ hội. Quý Bà Aitchison là người tổ chức, và điều đó nghĩa là nó sẽ trở thành vũ hội hàng đầu trong mùa này, vì những bữa tiệc của bà ấy luôn được mọi người ưa thích, nhưng chỉ được tổ chức bốn năm một lần."
"Có nghĩa là sẽ có rất nhiều người ở đó?"
"Đúng, đó sẽ là một đám đông vĩ đại. với tất cả tinh hoa của London tham dự. Tất cả những cô gái trẻ mới ra mắt mùa này, tất cả những thanh niên muốn kết hôn, cha mẹ họ và những người hộ tống, và một vài tên phóng đáng như Jeremy ngọt ngào của chúng ta mà em nên tránh."
"Anh ấy không phải một tên phóng đãng." Danny nói, tuy rằng bản thân cô đã nghĩ điều tương tự không chỉ một lần.
"Dĩ nhiên cậu ấy là như thế, tuy là một tên phóng đãng đáng yêu. Sao không nhìn vào những gì nó làm với em? Biến em thành tình nhân mà vẫn để em quét dọn ngôi nhà của nó!"
"Em không phải tình nhân của anh ấy, và sẽ không bao giờ là!"
Regina nhấp nháy mắt trước giọng điệu kích động cũng như những từ ngữ. "Thật sao? Ôi, vậy thì tôi thực sự xin lỗi. Tôi đã nghĩ, ừ thì, cả gia đình đã nghĩ, ôi, chết tiệt, rõ ràng là nó muốn em làm tình nhân, và Jeremy chưa bao giờ thất bại trong việc có được người phụ nữ nó muốn."
Câu nói làm Danny đỏ mặt, bởi vì cô đã suýt nữa đầu hàng sự quyến rũ của anh và phải không ngừng nhắc nhở mình về những mục tiêu của cô và rằng Jeremy Malory không phải một trong số chúng. Nhưng Regina không nhận thấy cô đỏ mặt và, như thương lệ, chuyển từ đề tài này sang đề tài khác liền một mạch.
"Đi theo tôi nào. Tôi đã cho dọn dẹp phòng khách để chúng ta có không gian làm việc."
Công việc không chỉ là khiêu vũ. Ngay khi họ xuống đến dưới nhà, Regina bảo cô, "Giờ, để tôi xem em đi như thế nào. Không, không, em không còn đang mặc quần ống túm nữa. Bước những bước ngắn. Thế khá hơn rồi, nhưng, không, đừng bước đi với toàn bộ cơ thể, chỉ với đôi chân thôi. Chúng ta muốn em trông như đang lướt qua căn phòng mà không cần cử động chút nào."
Danny đi chậm lại và bước những bước ngắn.
"Hoàn hảo!" Regina kêu lên
Danny cười đến toét miệng. "Cô có bước đi giống thế này không?"
Regina cười khúc khích. "À, tôi đã cố, thật đấy. Nhưng em nên biết, tôi đã từng nghịch ngợm như con trai. Tôi lớn lên cùng anh họ Derek sau khi mẹ tôi qua đời, và tôi thích sự tự do mà những cậu con trai có, Dĩ nhiên, em phải biết tôi muốn nói gì. Đó chẳng phải cũng là lí do em mặc quần?"
"Không, nơi em sống, các cô gái kiếm tiền bằng thân thể, ngay từ khi còn rất trẻ. Em không muốn bị đẩy vào con đường đó, vậy nên em sống cuộc sống của một thằng con trai."
"Ôi, Chúa tôi." Giờ đến lượt Regina đỏ mặt. "Không ai biết điều đó à?"
"Chỉ bạn gái Lucy của em."
"Reggie, chị ở đâu?" Jeremy bất ngờ gọi từ trong đại sảnh.
"Ở trong này!"
Anh xuất hiện chỗ khung cửa. Thái độ của anh tương đối cáu kỉnh và quay sang người chị họ. "Chị có biết giờ là mấy giờ không?"
"Có, và một nửa buổi sáng đã bị lãng phí. Cậu chuẩn bị dạy Danny khiêu vũ."
"Em á?" Anh khoanh tay lại và đứng dựa vào khung cửa. "Em nghĩ cô ấy chuẩn bị bị trẹo mắt cá chân?"
"Đúng thế, nhưng nó hầu như đã lành, chỉ hơi đau một chút. Sau cùng thì chúng ta sẽ không để cô ấy đi khập khiễng. Và đây chỉ là một sự đề phòng thôi. Sẽ thế nào nếu Vua George xuất hiện và mời cô ấy khiêu vũ?"
Jeremy đảo mắt. "Còn lâu mới có chuyện đó, thật đấy."
"Đó chỉ đơn giản là một lí do tại sao cô ấy cần học khiêu vũ. Đừng khó khăn thế chứ. Chúng ta đang cứu mắt cá chân của cậu khỏi bị cùm lại đấy."
Anh liếc nhìn Danny và đôi mắt anh hơi mở lớn. "Họ đã giúp em cắt tóc phải không? Nhìn rất đẹp."
Danny đang dần đỏ mặt. "Nó sẽ được sửa soạn cho tối nay."
"Chúa cứu tôi nếu em còn trở nên xinh đẹp hơn nữa." Rồi anh cười nhăn nhở và nói với chị họ anh, "Chết tiệt em đi, em không cho rằng chị sẽ để chúng em một mình trong vụ dạy dỗ này đâu, phải không Reggie?"
"Không đời nào! Đó sẽ là cơ hội để cậu đối xử không tốt với cô ấy, nên hãy cư xử cho đàng hoàng!"
Anh thở dài. "Chúng ta không cần âm nhạc à?"
"Tôi sẽ ngân nga, và nếu cậu cười về chuyện đó, tôi sẽ bạt tai cậu đấy, không dọa đâu."
Anh bước đến chỗ Danny và mở rộng cánh tay. "Em đã sẵn sàng để được dạy chưa, cưng?"
Anh nói với một giọng điệu khiến cô hừ một tiếng. "Để khiêu vũ và không gì khác nữa."
"Hơn cả đáng tiếc," anh thì thầm khi kéo cô lại gần hơn và bắt đầu đưa cô đi theo điệu val xung quanh căn phòng.
Cô nhận thức một cách sâu sắc một bàn tay anh trên lưng cô, tay kia ấp áp áp vào lòng bàn tay cô. Căn phòng rất rộng. Regina đang đứng ở đầu bên kia, nên cô ấy không thể nghe thấy Jeremy khi anh bắt đầu thì thầm những lời khen ngợi.
"Tôi yêu việc chạm vào em. Em nghĩ chị ấy có để ý không nếu tôi đặt tay lên mông em?"
"Tôi sẽ để ý," Danny thở hổn hển.
Anh cười khùng khục. "Nhưng em sẽ thích, đúng không?"
"Không. Và anh dám! Chúng ta phải khiêu vũ chứ?"
"Nhưng tôi có thể vừa làm tình vừa khiêu vũ cùng lúc," Jeremy thì thầm. "Tôi hứa với em đấy."
Danny nuốt vào hơi thở của chính mình và đáp lại hết sức khó khăn, "Nói láo không ngượng miệng. Giờ thì thôi đi!"
Nhưng, dĩ nhiên anh không làm thế. Ngả vào sát hơn chút nữa, anh thì thào, "Tôi có nên kể cho em làm thế nào để làm được thế không? Em chỉ cần ôm thật chặt và quấn chân em quanh hông tôi. Cả hai chúng ta đều phải trần truồng, dĩ nhiên rồi."
Danny trượt chân, ngạc nhiên vì cô đã không bị thế sớm hơn khi bất chợt nhận ra cô không thể tập trung vào bất cứ thứ gì ngoài anh và những tưởng tượng anh vẽ ra trong trí óc cô. Anh kéo cô vào sát hơn cho đến khi cô lấy lại được thăng bằng, điều chẳng giúp gì được ngoài việc làm cô bị càng xao nhãng thêm.
Rgina đã thôi không ngân nga nữa. Danny nhận ra điều đó khi cô để ý thấy một người hầu vừa vào để nói chuyện với cô ấy. Jeremy chắc cũng đã thấy rằng chị họ anh đang không để ý đến họ bởi vì miệng anh đột ngột ở trên cổ Danny, hôn cô nóng bỏng, rồi di chuyển đến tai cô nơi lưỡi anh trượt sâu vào trong. Ôi Chúa, cảm giác đó thật tuyệt. Hai đầu gối cô nhũn ra, nhưng cô không cần sức mạnh để đứng. Jeremy đang ôm cô chặt đến nỗi bàn chân cô nhấc lên khỏi sàn nhà! Và cô đang bám lấy anh. Cô không thể đừng làm thế. Cái cảm giác anh gợi lên trong cô khiến cô muốn ôm anh chặt hơn nữa...
Tiếng hắng giọng ầm ĩ của Regina tách hai người ra, nhưng rất chậm rãi. Bàn chân cô chạm lại xuống sàn, Danny cố gắng lấy lại bình tĩnh. Nhận thấy nụ cười rộng ngoác đến mang tai của Jeremy giúp cô cảm thấy khá hơn. Tên phóng đãng này! Anh biết chính xác những gì anh vừa làm với các giác quan của cô và đang vênh váo khoái chí về việc đó.
Jeremy thấy tội nghiệp cô và trở nên nghiêm túc sau đó, bảo cô làm theo sự dẫn dắt của anh, và cô thực sự đã học được một hai thứ về khiêu vũ trước khi anh hoàn thành nhiệm vụ.
Danny đã nghĩ họ sẽ tiếp tục sau bữa trưa, nhưng thay vì thế cô bị gửi trở lại giường, với Regina cảnh cáo cô nên đi ngủ, chứ không phải nghỉ ngơi, bởi vì họ sẽ phải thức cho đến tận sáng. Danny chắc mẩm cô quá háo hức với viễn cảnh đó để thực sự đi ngủ ngay giữa ban ngày, nhưng tất cả những thông tin và sự hướng dẫn đã được ném vào cô đã khiến cô mệt lử, và cô ngủ ngay khi vừa nằm xuống.