Buổi tối hôm nay trở thành khoảng thời gian tuyệt nhất mà Danny từng có trong đời. Cô chưa từng nghĩ rằng mình có thể tham gia một buổi vũ hội, đừng nói đến vũ hội hoành tráng nhất có thể tưởng tượng ra. Cô vẫn còn đang lâng lâng trong hạnh phúc và rượu champagne trên đường về nhà. Cô biết cô đã uống quá nhiều. Cô đã cảm thấy đầu nhẹ hẫng sau hai ly, nhưng rồi vẫn tiếp tục với hai ly nữa. Nó không giống chút nào loại rượu ngon cô được nếm lần trước. Nó trôi xuống quá dễ dàng và ảnh hưởng của nó đang bao trùm cô.
Nhưng không sao. Cô sắp lên giường và làm một giấc thật đã. Và cô chắc trạng thái say sưa đã không gây ra sai lầm nào trong buổi trình diễn của cô tối nay. Jeremy sẽ nói điều gì đó nếu có, và sau cuộc viếng thăm của Emily Bascomb anh đã không rời khỏi cô suốt phần còn lại của buổi tối. À, anh có để cô nhảy một lần với một quý ông khác, tuy cô ước gì anh đã không làm thế. Anh đã tống cổ tất cả những người đàn ông khác đi, nhưng người này thì anh không thể.
Cô đã không thích thú gì việc khiêu vũ với James Malory. Người đàn ông này vẫn làm cô sợ đến tụt cả quần (scare the pans off her), tuy ông ta cũng đã cố khiến cô thoải mái bằng vài trò hề với chủ ý làm cô cười. Ông ta đã không thành công. Cô cảm thấy tiếc cho vợ ông ta, Georgina, người cô đã có cuộc gặp ngắn ngủi. Họ gọi cô ấy là Geogre, một quý cô người Mĩ tử tế, và rất xinh đẹp.
Jeremy giúp cô bước ra khỏi xe ngựa. Bàn tay anh nấn ná trên eo cô khi anh dẫn cô vào nhà. Cô không nghĩ gì về hành động đó. Cô vẫn còn đang trôi nổi trong mãn nguyện, vẫn đang thưởng thức sự vui vẻ thú vị của buổi tối. Cô ngờ ngợ nhận ra mình đang đi lên cầu thang. Ổn thôi, cô làm việc trên này. Không, thực ra là...
Cô đứng lại trên hàng lang trên gác. "Tôi đang nghĩ là mình đã rẽ nhầm chỗ rồi."
"Không chút nào," anh phản đối, chỉ ra, "Em sẽ cần người giúp em cởi bộ váy đó ra. Nó được buộc khá chặt phía sau lưng em."
Điều này cũng đúng. Cô nhớ lại Regina đã nói cô cần một người hầu để giúp cô cởi nó ra. Nhưng giờ này tất cả bọn họ đều đã ngủ rồi.
"Vậy anh sẽ giúp tôi một tay chứ, anh bạn?"
"Chắc chắn rồi, ngay sau khi tôi thắp đèn lên để có thể nhìn thấy cần phải làm những gì. Em cũng sẽ cần một chiếc để về phòng em nữa."
"Một chiếc gì?"
"Đèn, em yêu. Có vẻ như không có chiếc nào còn thắp dưới nhà trừ ngoài chiếu nghỉ."
Danny gật đầu. Jeremy dẫn cô vào phòng anh. Cô đợi trong khi anh thắp đèn, rồi quay lưng lại phía anh để anh giúp cô nới lỏng chiếc váy để cô có thể cởi nó ra. Cô thở dài mơ màng khi anh làm việc và rùng mình đáp lại khi những ngón tay anh lướt trên da thịt cô.
"Vậy là em thích buổi tối nay chứ?"
"Rất nhiều, tôi đang nghĩ," cô thừa nhận với nụ cười toe toét. "Tôi thích khiêu vũ."
"Tôi cũng vậy - với em."
Cô cười rúc rích. "Đừng có áp dụng những trò dụ dỗ đó với tôi, anh bạn. Nhớ rằng, tôi đi guốc trong bụng anh đấy."
"Đó không phải trò, Danny. Tôi không thể nhớ ra đã từng thích khiêu vũ đến vậy như trong tối nay."
Cô ước gì mình có thể tin anh. Tuy nhiên nó vẫn khiến cô ấm áp khi nghe anh nói thế.
Liếc nhìn anh qua vai, cô nói chân thành, "Cám ơn vì đã dạy tôi."
"Đó là vinh dự của tôi, nhưng bài học hôm nay vẫn chưa kết thúc đâu."
Chiếc váy đã được nới lỏng ra. Anh giúp cô bước ra khỏi nó trong khi họ nói chuyện, để cô không nhận ra là cô không nên để cởi nó ra trong phòng anh, mà là trong phòng cô. Cô đơn giản là gặp vấn đề trong việc tập trung vào hai thứ cùng lúc, ba, trên thực tế. Anh vẫn liên tục chạm vào cô trong lúc cởi chiếc áo ra khỏi người cô, và cô đã cảm nhận được tất cả những đụng chạm của ngón tay anh trên làm da trần của cô.
Nhưng cô không nên liếc nhìn anh. Cô đã ổn cho đến khi gặp đôi mắt anh và lạc mất trong màu xanh thăm thẳm thuần khiết của chúng. Và trong đôi mắt đó là những biểu hiện của anh, tất cả những cảm xúc của anh, niềm đam mê nóng bỏng đến mức cô cảm thấy hơi nóng đó đang bao trùm toàn bộ cô. Hay đó là sức nóng từ chính cô đang nhanh chóng dâng lên? Anh quay người cô lại với anh. Anh đặt một bàn tay lên cổ cô, ngón trỏ nâng cằm cô lên. Khoảnh khắc nín thở đó kết thúc trong một nụ hôn dịu dàng tinh tế. Một nụ hôn. Nó sẽ làm đau ai chứ? Và cảm giác của nó thật tuyệt.
Cô không nhận thấy bàn tay còn lại của anh trên lưng cô cho đến khi nó ấn cô sát vào anh hơn, và sát hơn nữa, đến khi cô hầu như không thể thở nổi. Cả điều này cũng thật tuyệt. Đánh lạc hướng, nụ hôn êm ái đó. Anh không cần áp đảo cô bằng đam mê của anh khi chính đam mê của cô đang làm việc đó.
Nhưng giờ anh lại đang hôn cô. Với sự chậm rãi nụ hôn này trở nên gợi tình hơn rất nhiều, lưỡi anh luồn sâu trong miệng cô, kiếm tìm lưỡi cô, bắt giữ nó, mút nó tới trước cho đến khi cô rên lên trong miệng anh. Cô phải bám lấy vai anh, đầu gối cô trở nên mềm nhũn. Và tay anh di chuyển, một luồn qua những lọn tóc để ôm lấy gáy cô, giữ miệng cô trong tầm kiểm soát của anh, trong khi tay kia trượt xuống lưng cô để vuốt ve mông cô. Rồi đột ngột cả hai tay anh đều ở trên mông cô và nâng cô lên hông anh.
Ôi, Chúa ơi, việc này không thể dừng lại được nữa. Quá nhiều hơi nóng đang dâng lên giữa họ. Và Danny đã mệt mỏi vì đấu tranh với nó. Những gì anh đang khiến cô cảm thấy là quá tuyệt, cô không thể nhớ ra tại sao mình không nên hưởng thụ chúng.
Bằng cách nào đó anh mang họ lại giường mà không cắt đứt nụ hôn. Danny càng trở nên choáng váng hơn khi nằm xuống, nhưng chỉ sau một lúc, cô không còn nhận biết được nữa. Tuy nhiên cô nhận thấy tay của Jeremy trên ngực cô, bóp nhẹ chúng, trêu đùa trên hai núm vú đã cứng lại dưới sự tác động của anh. Cô chưa từng dành nhiều sự chú ý cho bộ ngực hơn việc hối tiếc là chúng đã trở nên quá đầy đặn, khiến việc làm cho giữ chúng phẳng lỳ trở nên khó khăn hơn. Cô không hề biết chúng có thể râm ran một cách sung sướng khi được chạm vào hay tạo ra những cảm giác mê hoặc đến thế. Và những nụ hôn chưa bao giờ ngừng lại. Chúng trở nên nóng bỏng đến mức chắc hẳn căn phòng phải đầy khói.
Danny đã đạt tới trạng thái bị kích thích đến mức không thể quay lại và cô cũng không còn quan tâm nữa. Cô mất chiếc áo và váy lót. Cô có cảm giác mơ hồ khi chúng trượt khỏi người cô xuống sàn nhà ngay sau khi Jeremy bắt đầu hôn cô, có lẽ vì anh đã nới lỏng chúng cùng với chiếc váy. Vài thứ mà cô đã không nhận ra. Hay việc anh đã cởi áo choàng và áo sơ mi của anh ra. Cô đơn giản không biết anh đã làm việc đó như thế nào và vào lúc nào, nhưng cô ngay lập tức nhận ra khi anh ôm cô sát vào một chỗ và bị thiêu đốt bởi sức nóng của làn da trần của anh trên da cô.
Giờ đây anh đang cởi chiếc quần lót trong của cô, một cách chậm rãi và đau đớn. Phải chăng anh sợ cô sẽ ngăn anh lại? Không đời nào, khi cô có một sự thôi thúc đáng kinh ngạc được cảm nhận cơ thể trần truồng của anh áp vào cô. Nhưng việc gỡ bỏ này là một sự vuốt ve kéo dài, bàn tay anh trên đùi cô, trên bắp chân cô khi anh gập đầu gối cô lại, trên mắt cá chân cô, chiếc quần lót chỉ còn treo trên cổ tay anh khi khám phá cặp chân dài của cô.
Cô không biết phải làm gì với hai bàn tay của mình khác hơn là giữ níu lấy tóc anh, bởi vì cô thực sự không muốn anh dừng những nụ hôn lại. Vấn đề là, cô không biết cô muốn gì, những cô muốn nó ngay bây giờ.
Jeremy chắc chắn là biết. Anh không để nỗi đau đớn của cô kéo dài hơn nữa với những thôi thúc nguyên sơ đã chiếm lĩnh cô ngay từ đầu.
Anh đặt tay cô vòng quanh cổ anh và bảo cô, "Ôm anh chặt vào, cưng, chặt nữa vào."
Cô làm như thế, ôm anh với tất cả những gì cô có khi anh bao trùm cô hoàn toàn bằng thân thể anh đúng như cô đã muốn anh làm thế đến chết đi được. Và rồi cô cảm thấy cơn đau sắc nhọn nhất.
Danny thét lên, kéo tóc anh cho đến khi anh ngẩng đầu lên. "Cái chết tiệt gì khiến anh làm vậy?"
Jeremy đang nhìn chăm chăm xuống cô như thể cô đã mất trí, nhưng rồi anh mỉm cười dịu dàng. "Danny... cưng," anh bắt đầu giải thích, nhưng ngừng lại và hôn cô thay vào đó, thật sâu, với cùng một sự đam mê mà anh đã dành cho cô trước đó.
Phải chăng anh nghĩ việc đó sẽ xoa dịu cô? Ừ thì, đúng là nó khiến cô phân tâm.
"Đó không phải là một phần của việc làm tình, mà chỉ xảy ra vào lần đầu tiên thôi," anh nói tiếp. "Một sự khởi đầu. Nhưng nó sẽ không làm em đau lần nữa đâu. Thật đấy." Và rồi anh bình tĩnh lại và hỏi, "Và làm thế nào mà em vẫn còn là một trinh nữ?"
"Vậy tôi phải là gì, khi tôi đã là một thằng nhóc suốt chừng ấy năm?"
"À, anh đã nghĩ - đừng để ý." Biểu hiện của anh trở nên tuyệt đối dịu dàng. "Anh rất vui là em đã là như thế."
"Đang," cô chữa lại.
"Đã," anh nhấn mạnh với sự nhún nhường nhẹ nhàng, như thể trông đợi sự phản đối tiếp theo.
Và cô thực sự đã bùng nổ, đôi mắt mở to. "Anh là đồ con hoang khốn kiếp, anh vừa biến tôi thành một con điếm!"
"Chúa ơi, em lấy cái khái niệm lố bịch ấy ở đâu ra vậy? Em không thể là gái điếm nếu em chỉ làm tình với một người đàn ông. Đó là điểm xa nhất tới nghề bán thân mà em có thể đạt tới - ừ thì, ngoài việc vẫn còn là trinh nữ, việc đang được nói đến bây giờ."
"Vậy thì tôi là gì?"
"Em yêu, em là tạo vật ngọt ngào nhất." Anh cúi xuống để liếm núm vú cô. "Đẹp không gì so sánh được," anh thêm vào trước khi tiếp tục liếm và mút núm vú kia của cô. "Và điều duy nhất mà em nên quan tâm là chúng ta có thể làm việc này thường xuyên thế nào."
Anh ngẩng lên và lại cười toe toét với cô. Danny phải hít một hơi dài, chống chọi lại sự thôi thúc kéo anh lại trên ngực cô. Anh không hiểu những gì anh vừa làm với cô. Anh coi đó là chuyện nhỏ, sự khởi đầu như cách anh gọi. Đó là đối với anh. Đối với cô nó hoàn toàn là một việc long trời lở đất.
"Anh chẳng hiểu gì cả, nhưng em cũng không mong chờ anh hiểu. Giờ để em dậy."
Anh không có chuyển động nào khác hơn là vuốt ve má cô bằng những ngón tay. "Em biết là em đã yêu tất cả những thứ chúng ta vừa làm. Tại sao em cứ muốn từ chối bản thân những khoái lạc đó. Nó sẽ tốt hơn mà, em biết đấy. Em có thể tin như thế."
"Em không nghi ngờ chút nào," cô đáp với một tiếng thở dài. "Nhưng có lẽ em sẽ cứu vãn được nó nếu em không biết nó sẽ tốt hơn đến thế nào."
"Em chắc phải đang đùa. Thiệt hại đã xảy ra, Danny. Hãy để anh chứng minh cho em thấy nó còn hơn là xứng đáng. Em có thể đã sai, em biết đấy. Bất cứ điều gì mà em đang nghĩ, em có thể hoàn toàn sai. Và rồi em sẽ bỏ lỡ việc này."
Anh chuyển động bên trong cô, chỉ cho cô thấy "việc này" là gì. Ôi, Chúa ơi, hơi nóng quay trở lại quá mạnh mẽ đến mức chúng lan đến tận đầu ngón chân cô. Không dấu vết của sự đau đớn nào còn lưu lại. chỉ những khoái cảm sâu thẳm nhất, tuyệt diệu nhất. Anh tiếp tục chuyển động trong cô, chắc phải nghĩ cô chưa hiểu điều anh nói. Cô nên dừng anh lại, chỉ một chút nữa thôi. Nhưng trước khi cô nhận ra cô đã đang chuyển động cùng anh, và rồi quá muộn. Nó đến với cô đột ngột, nổ tung ra, khiến cô bám chặt lấy anh như thể mạng sống của cô hoàn toàn phụ thuộc vào việc đó, và rồi, ôi, Chúa ơi, cảm giác siêu phàm hùng vĩ nhất vỡ ra và lan rộng, nấn ná một cách tuyệt diệu khi anh tiếp tục những cú đẩy vào để mang anh về nhà.
Cô không muốn buông anh ra. Ngay cả khi có vẻ như anh đã đạt được cực khoái của chính anh, cô không muốn mất đi dù chỉ là mảnh nhỏ nhất sự tiếp xúc với anh. Anh trả lời ước muốn của cô theo cách của anh, rời xuống khỏi người cô, nhưng kéo cô trở lại trong vòng tay anh.
Một cách khôn ngoan, anh không nói gì, không hả hê rằng anh đã đúng, không làm gì khác ngoài giữ cô thật chặt và dịu dàng vuốt ve lưng cô. Anh có thở dài trong thỏa mãn. Cô không thể không nhận ra điều đó. Rồi anh ngủ thiếp đi.
Cô ước cô cũng có thể làm thế. Cô ước anh đã không đúng. Nhưng hơn thế, cô ước cô cũng đã không đúng.