[Abo] Thức Thời

Chương 1: Chương 1: Quy tắc quốc tế




Thời Niên dựa theo nội dung tin nhắn tới quầy lễ tân khách sạn lấy thẻ phòng rồi quẹt thẻ lên lầu.

Ở trước cửa phòng, cậu kéo khẩu trang xuống hít một hơi thật sâu, lại chậm rãi thở ra, sau đó cậu lại đeo khẩu trang lên, quẹt thẻ đi vào.

“Tích” một tiếng, Thời Niên chuyển động chốt cửa, cửa mở ra.

Bên trong đen nhánh, Thời Niên theo ý thức đi tìm chỗ cắm thẻ, mới vừa giơ tay đã bị người kéo vào phòng.

“Cạch”, cánh cửa sau lưng Thời Niên khép lại.

“Đúng là Beta, chẳng có mùi gì cả.” Người trong bóng tối kia ấn Thời Niên trên tường sau đó cúi đầu để sát vào cổ cậu ngửi kỹ, “Bây giờ không phải đều lưu hành xịt một chút nước hoa pheromone sao? Cậu không dùng?”

Giọng người này rất dễ nghe, là giọng nam trầm rất từ tính, không quá giống độ tuổi hắn điền trong thông tin, nhưng không sao cả, bởi vì Thời Niên cũng không điền tuổi thật, thông tin của cậu trừ beta là thật, mặt khác đều là giả.

Thời Niên vẫn là có hơi không quen người khác đụng chạm, tuy rằng mục đích hôm nay cậu đến đây chính là bị người hoàn toàn đụng chạm và khai phá.

Cậu hơi né tránh, nhẹ giọng nói: “Không thích mùi nước hoa.”

Nói xong câu đó, Thời Niên phát hiện đối phương không có hành động gì mới, cậu hơi ngẩng đầu, thấy đối phương giống sư tử bao phủ bên trên mình, như đang nhìn xuống con mồi.

Cánh tay bị buông lỏng ra, độ ấm cũng lui đi, âm thanh loạt xoạc vang lên cho thấy đối phương đã cách xa cậu.

Thời Niên lặng lẽ bình phục hô hấp, cậu sờ vách tường cắm thẻ phòng, đèn trong phòng sáng lên, không nhiều lắm, chỉ có hai cái đèn đầu giường, nhưng ánh đèn màu vàng ấm đủ để chiếu sáng lối đi trước mặt Thời Niên.

Cậu thấy đối phương đã ngồi trên cái giường lớn kia, đang ôm cánh tay nhìn về phía mình.

Kỳ thật gương mặt của đối phương còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của mình một chút, mày kiếm mắt sáng, vóc dáng cũng cao, Thời Niên cao một mét bảy mấy mà vừa rồi lúc đối phương giam cậu trên tường còn cao hơn cậu chừng có một cái đầu.

Lúc tán trên điện thoại hắn chỉ chịu gửi một tấm hình phía dưới, không chịu lộ mặt, hắn nói trên mạng nhiều người xấu, vẫn nên cẩn thận thì hơn.

Thời Niên hỏi hắn vì sao lại chọn mình, hắn nói bởi vì avatar của Thời Niên.

Avatar Thời Niên miễn cưỡng được gọi là đồ thật duy nhất trong thông tin, nhưng cũng chỉ là nửa thật, bởi vì đó là sườn mặt của Thời Niên, chỉ có nửa mặt.

“Cậu thật sự thành niên rồi?” Đối phương đột nhiên hỏi.

Thời Niên dừng một chút, sau đó vuốt túi nói: “Muốn xem căn cước không?”

“Cái đó thì không cần, chỉ là cậu trông, có hơi nhỏ.” Đối phương cúi người qua cầm cái hộp trên tủ đầu giường, sau đó cúi đầu bắt đầu xé vỏ, vừa xé vừa kêu Thời Niên qua đây.

Thời Niên không biết cái hộp trong tay hắn là gì, trông không giống áo mưa, đối phương rút đồ bên trong ra, một miếng nhựa, giống que thử thai cậu từng thấy trong TV, cũng như dụng cụ bà cụ hàng xóm nhà bên dùng để đo đường huyết.

“Quy tắc quốc tế, trước tiên kiểm tra thử đi, như vậy hai chúng ta đều an tâm.” Đối phương ném một cái hộp khác vào lòng Thời Niên, Thời Niên nhận lấy nhìn kỹ, phát hiện là hộp test HIV.

Đối phương thuần thục lấy kim tiêm bên trong tiêm lên ngón tay mình sau đó nhỏ máu lên hộp test, Thời Niên cũng học theo hắn tự tiêm nhỏ máu, sau đó hai người đặt hộp test lên bàn, đối phương nói cần chờ từ 15~20 phút rồi xem kết quả.

Trong lúc này đối phương lại từ tủ đầu giường lấy ra cái túi zip đưa cho Thời Niên, hắn kêu Thời Niên bỏ điện thoại vào túi zip, hai người họ đã nói rõ khi chat trên mạng rồi, ai cũng không được sử dụng điện thoại chụp hình hay là quay phim, hơn nữa đối phương nói hắn sẽ kiểm tra trong phòng có camera không, nhưng hắn đặt khách sạn cao cấp, hình như sẽ không có, nếu Thời Niên không yên tâm cũng có thể kiểm tra khi đến.

Nắn xong túi zip, đối phương tựa hồ rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn để điện thoại lên bàn, sau đó xoay người đi đến bên cạnh Thời Niên, ngồi sát bên Thời Niên.

“Cậu vẫn là học sinh đúng không?” Đối phương hỏi.

“Không phải đã bảo không hỏi thông tin thật của đối phương sao?” Thời Niên trả lời nói.

Hai người họ quen nhau thông qua ứng dụng kết bạn Nhan Sắc, Thời Niên mới đăng ký không bao lâu thì được đối phương chào hỏi, đối phương hỏi Thời Niên xin hình, Thời Niên không gửi, đối phương không nói nữa, lại qua mấy ngày, đối phương lại tới chào hỏi cậu, sau đó đã gửi hình của mình, là tấm hình khoe cơ bụng chỉ lộ cằm, Thời Niên nghĩ nghĩ, vào phòng tắm chụp một tấm tạm coi được gửi qua, chỉ là đối phương là có tám múi cơ bụng, cậu chỉ có một múi.

Xem thông tin, đối phương là một Alpha, mà Thời Niên lại là beta, là nhóm đăng ký ứng dụng này nhiều nhất, cũng là nhóm dễ hẹn nhất.

Bởi vì họ không thể bị đánh dấu, cũng không thể đánh dấu người khác, không dễ mang thai, cũng không dễ làm người khác mang thai, không có mùi pheromone cũng không bị mùi pheromone của người khác ảnh hưởng, bọn họ quả thực là một người vô ưu vô lo nhất đối với một mối quan hệ nào đó trên thế giới này, cũng là lựa chọn tốt nhất để giải quyết dục vọng của Alpha và Omega.

Gửi hình xong đối phương lại không nói nữa, Thời Niên cũng không để ý đến hắn.

Thời Niên mới thi đại học xong, đang hưởng thụ kỳ nghỉ hè đầu tiên không có bài tập về nhà không có học bù cũng không kỳ thi nào trong đời, đương nhiên cũng không phải thật sự hoàn toàn hưởng thụ, dù sao mẹ và ba cậu còn ở trong phòng khách cãi nhau, đánh nhau, đập đồ.

Thời Niên không cần đoán đã biết bước tiếp theo chính là ba beta của cậu đập cửa mà đi, sau đó mẹ Omega của cậu sẽ ở vô pháp ức chế lửa giận xông vào phòng cậu hung hăng tát cậu mấy cái.

Nhưng cũng còn tốt, sau khi cậu trưởng thành, cũng chỉ tát thôi.

Lại qua mấy ngày, đối phương hỏi cậu hẹn không?

Khi đó Thời Niên mới vừa bị mẹ đánh xong, cậu nhìn mình trong gương, mặt là sưng đỏ, khóe miệng hơi nứt, nhưng cũng may trên người không có vết thương.

Hẹn đi.

Lúc Thời Niên nhắn hai chữ thậm chí khóe miệng còn hơi tươi cười, cậu nghĩ này có tính là một phản kháng nho nhỏ đối với thế giới bé ngoan của cậu không.

=> à bộ này ko có tag H văn nha:)))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.