Nhậm Hoàng Tà tức khí, nhưng hắn cũng âm thầm kinh hãi. Hắn dùng hết tất cả
công lực, tuyệt học nhưng vẫn không ảnh hưởng gì đến tiểu tử kia. Thậm
trí còn trêu đùa hắn, tiểu tử này rốt cuộc là ai?
Tuy rằng tên tiểu tử không sử dùng tuyệt chiêu, chỉ tránh các chiêu của
hắn. Giống như đối với tên tiểu tử, chiêu của hắn không hề để mặt đến.
Hắn thầm kinh hãi, võ công tên tiểu tử này e rằng cao hơn hắn rất nhiều, mới dễ dàng thoát khỏi chiêu Tiêu Hồn Quỳnh Trưởng.
Nãy giờ đùa giỡn mỹ nam khốc ca thật tuyệt, hảo ngoạn. Vừa tránh, nàng vừa
đánh giá mỹ nam, ân.. dáng người thật tốt, nếu ở hiện đại, e rằng thì
dáng người đủ điên đảo nữ nhân. Càng nhìn càng gợi cảm, hắc hắc. Diện
mạo thật yêu nghiệt a, cực phẩm quả là cực phẩm.
Nhìn mỹ nam sát thủ tức giận, thật mê người (NP: Quả thật là biến thái!
Tiêu Tinh Tinh: *khó hiểu, tò mò* Ai biến thái.. ! NP: *khinh bỉ* Ngươi chứ ai? Tiêu Tinh Tinh: *bỉu môi* Ta làm gì biến thái cơ chứ, chỉ chọc mỹ nam khốc ca một tý mà..! NP: ……)
Đánh thế này, tên tiểu tử vẫn không xuất thủ, chỉ tránh. Hắn cảm thấy trong
người mình, khí bắt đầu dao động, hình như bị tổn thương nội lực vì dùng nội lực quá đà, khiến nội thể bị trọng thương. Người hắn bắt đầu đổ mồ
hôi. Nhìn mỹ nam sát thủ đổ mồ hôi, nàng biết chắc, hắn đang bị trọng
thương.
Aizz.., ai biểu dùng nội lực quá đà, mặc dù tuy nội lực của hắn không đáng kể,
nhưng đối với người khác thì khủng bố. Nhìn mỹ nam sát thủ bị trọng
thương , nàng đành phải dừng trêu đùa hắn vậy. Lần sau nàng tuyệt không
buông tha dễ dàng:
– Mỹ nhân, ngươi trọng thương rồi…
Nghe nàng nói, hắn sắt mặt không được tốt. Sao tên tiểu tử lại biết, hắn trầm giọng nói:
– Sao ngươi lại biết..
Nàng nghiêm túc nói:
– Nhìn khí sắt của ngươi không ổn, người đổ mồ hôi! Mỹ nhân, ngươi lại
dùng nội lực quá nhiều, khiến nội thể bị tổn thương, dù liếc qua, ta
cũng phát hiện được..
Hắn ầm thầm kinh hãi:
– Chẳng lẽ ngươi đổng y thuật..
Nàng gật đầu, thoáng mỉn cười:
– Ân
Nhậm Hoàng Tà trầm mặt, tên tiểu này đổng y thuật, khinh công cực cao, có
thể dễ dàng tránh tất cả chiêu của hắn. Tên tiểu tử này quả thật không
đơn giản, nhưng trước hết phải trọng dưỡng, nghỉ thầm, hắn dừng lại và
nói:
– Hôm nay đánh đến đây, lần sau ta nhất định không bỏ qua…
Nói xong, hắn dùng khinh công chạy thoát, còn nàng thì biểu môi thầm tiếc.
Aizz, sao thoát lẹ dữ vậy, tuy không muốn trêu đùa hắn nữa, nhưng sau
này sợ khó gặp mặt a, hảo đáng tiếc. Ủa khoan, nàng quên là mình còn có
tổ chức tình báo bí ẩn mà, hắc hắc..
Điều tra thì không có gì khó, nghỉ thầm, nàng mỉn cười, khó có thể đoán được là nụ cười gian xảo, đang âm mưu gì đó. Còn Nhậm Hoàng Tà thì chạy
chốn, bổng lạnh người, tâm hắn cảm thấy như sắp có không ổn.
Liếc mỹ nam khốc ca rời đi, nàng nhìn lên trời đêm, thì thầm nói:
– Gặp lại, mỹ nam khốc ca ! Lần sau ta sẽ không buông tha mỹ nhân dễ dàng như vậy, hắc hắc….
Tiếng cười vang vọng, chứa đựng âm mưu xấu xa, bất chính bất tà, khiến người
khác rùng mình. Còn Lạc Thiên Vũ và Lạc Thiên Kỳ thì nãy giờ không nói
lên lời, vẫn âm thầm kinh hãi, chìm đắm trong suy tư.
Lạc Thiên Vũ thầm nghĩ, tên tiểu tử này quả thật không đơn giản. Ngay cả
Lâu chủ sát thủ cũng đùa giỡn, nhất định hắn không bình thường. Thậm trí hắn vẫn còn bàn hoàng, võ công tên tiểu tử rốt cuộc cao thâm đến đâu.
Lạc Thiên Kỳ thì cũng suy tư nhưng lại theo cách khác. Nếu có thể cho tên
tử vào triều đình làm việc, nhất định sẽ có ích. Đối với triều đình
tuyệt có lợi.
Còn Tiêu Tinh Tinh thì ngưỡng mặt nhìn lên trời đêm, bắt đầu vọng tưởng.
Hắc hắc, mỹ nam khốc ca, sau này gặp lại, hắc hắc, ta nhất định phải nạp mỹ nam khốc ca làm đại lão công trong hậu cung của nàng, hắc hắc. Mỹ
nam sát thủ, chờ đó.
Mỗi người mỗi suy nghĩ riêng..