Ác Linh Quốc Gia Ii

Chương 7: Chương 7: Tiếp nhận của Lương Nhược Vân




Dịch: Hàn Phong Vũ

Hoan nghênh mọi người hạ cố đến với tiểu thuyết, xin hãy ghi nhớ địa chỉ ban đầu đã xem trên điện thoại di động, để bất cứ lúc nào cũng có thể xem những chương và quyển mới nhất của tiểu thuyết 《Ác Linh Quốc Gia》...

Thấy Sở Mộng Kỳ trực tiếp gọi qua cho Lương Nhược Vân, Hạ Thiên Kỳ cũng không ngăn cản lại, cùng Lãnh Nguyệt đồng loạt nhìn về phía cô, kiên nhẫn chờ đợi kết quả xuất hiện.

Rất nhanh, lại nhìn thấy trên mặt Sở Mộng Kỳ lộ ra vẻ vui mừng, kêu lên kích động:

“Dãy số đã thông rồi.”

Nghe thấy một cái thông tin như vậy, không cần nói là Hạ Thiên Kỳ hay là Lãnh Nguyệt trong lòng đều là kích động một trận như nhau, dù sao đi nữa thì với thái độ của Lương Nhược Vân, hẳn là sẽ nghĩ ra biện pháp vì bọn họ mà dành cho một chút trợ giúp.

Sở Mộng Kỳ đang giữa kích động mà chờ đợi, đại khái sau khoảng nữa giờ đồng hồ, trong điện đàm cuối cùng truyền ra thanh âm của Lương Nhược Vân:

“Mộng Kỳ? Em đến khu vực thứ hai?”

Lương Nhược Vân hiển nhiên là có ghi nhớ lại số điện đàm của Sở Mộng Kỳ, cho nên không đợi cô ở bên này mở miệng ra nói, Lương Nhược Vân đã vô cùng kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy chị Lương, em đã đến khu vực thứ hai, không chỉ có một mình em, còn có sư huynh của em là Lãnh Nguyệt, còn có thối... Hạ Thiên Kỳ cũng đến đây. Ba người bọn em hiện tại đang ở cùng với nhau.”

“Lãnh Nguyệt và Hạ Thiên Kỳ cũng đến đây? Hai người đây là gia nhập đoàn thể của Hạ Thiên Kỳ rồi sao?”

Sau khi nghe nói Lãnh Nguyệt và Hạ Thiên Kỳ cũng thân đang ở trong khu vực thứ hai như nhau, Lương Nhược Vân càng có vẻ kinh ngạc đến cực điểm.

“Đúng vậy, chúng em đều đã thoát ly khỏi Minh Phủ gia nhập vào tập thể của Hạ Thiên Kỳ, là anh ta dẫn theo bọn em băng qua hiện thực và thông đạo của khu vực thứ hai, sau đó tiến vào đến nơi đây.

Đúng rồi, nơi này gọi là quảng trường Quang Ảnh, không biết chị Lương có biết hay không.”

“Chị biết rõ bên kia, chính là nằm ở khu vực bên ngoài của khu vực thứ hai, người quản lý hình như tên gọi là Trần Sinh, là một giám đốc bình thường.”

Lương Nhược Vân đi đến khu vực thứ hai cũng đã có hơn nửa năm rồi, cho nên đối với những thế lực phân bố của khu vực thứ hai, vẫn là tương đối rõ ràng.

Nghe nói Lương Nhược Vân biết rõ nơi này, Sở Mộng Kỳ cũng không nói lời vô dụng hơn nữa, trực tiếp đưa nhu cầu của bọn họ nói ra:

“Chị Lương, thật ra em muốn...”

“Để cho tôi nói chuyện trực tiếp với cô ấy đi.”

Không đợi Sở Mộng Kỳ nói xong, Hạ Thiên Kỳ lại đứng dậy đi đến bên cạnh thân thể của cô, thấy thế, Sở Mộng Kỳ lập tức mở khuếch đại âm thanh lên, sau đó quay về Lương Nhược Vân nói ra:

“Chị Lương, Hạ Thiên Kỳ muốn nói chuyện với chị.”

“Ừ, em để anh ta nói chuyện với chị đi.”

Lương Nhược Vân không hề từ chối, chờ đến sau khi Sở Mộng Kỳ khuếch đại âm thanh, Hạ Thiên Kỳ lại hỏi trước một câu nói:

“Thời gian trước khi tôi đang trong hiện thực, đã có nghe người khác nhắc đến rằng, nói Tam đại Minh Phủ xem người có quỷ vật thể chất là kẻ thù không đội trời chung, sau khi nhìn thấy thì giết hết không cần luận tội.

Tôi không biết chuyện này có phải là thật hay không.”

“Anh nói không sai. Minh Phủ đang trong mấy tháng trước lần lượt ở khu vực thứ hai, cùng với trong những hiện thực khác ở phía dưới, đã truyền đạt mệnh lệnh triệu tập xuống người có quỷ vật thể chất, làm mục địch triệu tập chính là, đưa bọn họ giết chết cùng lúc.

Về sau này kế hoạch bị bại lộ, liên minh quân phản loạn đột nhiên xuất hiện ra, sau đó hình thành hai bên, cùng với những thế lực lệ thuộc vào Tam đại Minh Phủ, cùng đều lần lượt bạo phát ra chiến tranh lớn lớn nhỏ nhỏ.

Chuyện này cũng khiến cho Tam đại Minh Phủ trở thành mục tiêu công kích của mọi người, buộc lòng phải đem toàn bộ các thế lực tâm phúc triệu hồi về, tăng cường phòng ngự dùng làm thế công để chống đỡ lại liên minh quân phản loạn.

Mà ở trong cả một quá trình này, có rất nhiều thế lực có lãnh đạo là quỷ vật thể chất, lập tức bị Minh Phủ buông tha cho.

Quảng trường Quang Ảnh ở chỗ mọi người chính là một trong số đó.”

Sau khi Lương Nhược Vân đang dành cho câu trả lời thuyết phục rõ ràng, cô không hề sốt rột đi hỏi đến chuyện chỗ nghi ngờ của cô, mà là tiếp tục chờ đợi Hạ Thiên Kỳ bên kia mở miệng ra.

“Xem ra thông tin mà tôi nhận được trước đó quả nhiên là sự thật.”

Hạ Thiên Kỳ nghe xong thì thào nói một câu, lập tức hỏi tiếp:

“Sau khi chúng tôi đi vào quảng trường Quang Ảnh này, nghe người ta nói ở nơi này chỉ cần là trở thành thông qua sát hạch giám đốc, là có thể giống như nhận được thái ấp như nhau, nhận được một mảnh khu vực thuộc về bản thân mình, hơn nữa còn có thể giành được huyển hạn quản lý.

Người ngoài chính là không có cách nào cưỡng chế chiếm giữ.”

“Đúng vậy. Ở thời điểm khi chưa từng xuất hiện liên minh quân phản loạn, Minh Phủ cũng không hề tiến hành treo cổ với những người có quỷ vật thể chất, cho nên những thế lực ở phía dưới có rất nhiều đều là người có quỷ vật thể chất quản lý.

Nhưng mà nếu như nói trước mắt, người có quỷ vật thể chất một khi thông qua được sát hạch giám đốc, trở thành giám đốc đi đến Minh Phủ của khu vực thứ hai, không những sẽ không giành được bất cứ phần thưởng gì, mà chỉ biết bị bọn họ giết chết.”

Nói đến chỗ này, sau khi Lương Nhược Vân đang dùng lại một chút, lại có phần không quá chắc chắn hỏi:

“Hiện tại anh có sức mạnh của cấp bậc giám đốc?”

“Đúng vậy, nếu như nói như tôi suy nghĩ, thì bất cứ lúc nào cũng có thể tham gia sát hạch của giám đốc.”

Hạ Thiên Kỳ với chuyện này cũng không hề phủ nhận.

Lương Nhược Vân không biết có phải là có phần giật mình hay không, điện đàm bên kia im lặng một hồi rất lâu, mới tiếp tục truyền ra thanh âm:

“Sự trưởng thành của anh thật là quá khó khăn để tin tưởng được.”

“Nhưng đến một chút cũng không thuận buồm xuôi gió.”

Hạ Thiên Kỳ không muốn nói chuyện phiếm với Lương Nhược Vân thêm nữa, hiện tại hắn chỉ muốn biết, cô có biện pháp nào có thể giải quyết được cái khốn cảnh lúc này của bọn họ được hay không, vì vậy mà lại lần nữa hỏi:

“Lãnh Nguyệt là người có thuật pháp, Sở Mộng Kỳ mặc dù là người có quỷ vật thể chất, nhưng mà bởi vì là oan hồn thể chất tương đối đặc thù, cho nên vẫn có thể ngụy trang thành người có thuật pháp, mà cũng rất khó bị người khác phát hiện ra.

Nhưng mà tôi lại không có biện pháp nào, chính xác là không có cách nào để ngụy trang.

Cho nên hiện tại tôi cũng không có phương pháp nào để làm sát hạch giám đốc, mà nếu như đã không có biện pháp để trở thành giám đốc, để giành được quyền hạn quản lý của Minh Phủ giành cho, tôi đây cũng sẽ không có biện pháp nào thông qua tiêu diệt quỷ vật mà thu hoạch được khen thưởng, như vậy thì có đi đến chỗ này cũng sẽ không có ý nghĩa gì.

Cho nên tôi muốn hỏi cô một chút, có thể giúp chúng tôi đem vấn đề nan giải này giải quyết hay không.”

“Thật có lỗi, mặc dù là tôi rất muốn giúp mọi người, nhưng mà trước mắt tôi cũng không có bất cứ phương pháp nào.

Không nói dối mọi người, bởi vì cố gắng hết sức phản đối Minh Phủ và kế hoạch thanh trừng người có quỷ vật thể chất, mà mẹ của tôi đã bị Minh Phủ bắt đi giam cầm rồi, tôi cũng không có cách nào khác để thông qua năng lực của mẹ tôi, để buông ra cái quyền hạn này cho mọi người được.”

“Tôi biết rồi.” Câu trả lời của Lương Nhược Vân, với bọn họ mà nói thì một chút cũng không thua không kém gì sấm nổ giữa trời quang, dù sao đi nữa thì sau khi đi đến nơi này, cũng là người duy nhất ở phía trên có thể trông cậy vào.

Ngữ khí của Hạ Thiên Kỳ chính là rất mất mát, Lương Nhược Vân nghe xong còn nói thêm:

“Mặc dù tôi không thể đến giúp anh, nhưng mà tôi có thể đến giúp mộng kỳ và Lãnh Nguyệt.

Hiện tại thân tôi đang ở bên trong khu vực thứ hai, đưa anh trở vào đến bên trong thì rất khó, nhưng mà mộng kỳ và Lãnh Nguyệt thì tôi có thể tiếp nhận.

Anh và bọn họ hủy bỏ quan hệ bạn bè trong đội ngũ đi, để cho bọn họ gia nhập vào tập thể của tôi, bọn họ có thể có đủ chân để dừng lại ổn định ở lại khu vực thứ hai này.

Tôi nghĩ hẳn là anh có thể hiểu được rõ ràng ý tứ của tôi, nếu như bọn họ tiếp tục đi theo anh nữa, căn bản là không có khả năng có thể tiếp tục thăng chức lên, chỉ biết giậm chân tại chỗ.

Nếu như là kết quả trước đây, giậm chân tại chỗ là có thể chấp nhận được, nhưng mà theo khu vực thứ ba càng ngày càng không thể ổn định được, tình hình của khu vực thứ hai cũng càng ngày càng ác liệt hơn, nếu như không có nguy cơ buông xuống từ trước, có được sức mạnh đủ mạnh mẽ, muốn phải tiếp tục sinh tồn lâu thêm nữa thì chắc chắn là sẽ vô cùng khó khăn.”

“Tôi hiểu được ý tứ của cô.”

Mặc dù Hạ Thiên Kỳ và Lương Nhược Vân cũng xem như là không quen thuộc quá nhiều, nhưng mà mối quan hệ của Sở Mộng Kỳ và Lãnh Nguyệt cũng với Lương Nhược Vân dễ nhận thấy là càng gần gũi thêm một chút.

Dù sao đi nữa thì một người xem như là một nửa học trò của cô, còn một người thì lại xem như là nửa em gái của cô. Cho nên hắn rất xác định, Lương Nhược Vân tuyệt đối sẽ không mặc kệ bọn họ.

Cho nên nếu có thể liên lạc được với Lương Nhược Vân, thật ra hắn cũng không trông cậy vào đối phương có thể giúp đỡ hắn đến quyền hạn của giám đốc, chỉ cần có thể cho Sở Mộng Kỳ và Lãnh Nguyệt giảm bớt căng thẳng là tốt rồi, hắn cũng đã vô cùng hài lòng.

Dù sao đi nữa thì ở trong chỗ này, người có thuật pháp và người có quỷ vật thể chất chính là kẻ địch, chỉ sợ là không sớm thì muộn gì cũng có một trận đại chiến kinh thiên động địa.

Đương nhiên, giữa hai người lúc đó hoàn toàn chưa nói đến cái gì gọi là kẻ địch lâu năm, chỉ có thể nói đây là một trận tranh quyền đoạt thế thuần túy.

Ai có thể đạt được thắng lợi, người đó chính là chủ nhân mới của trời đất tại nơi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.