Dịch: Hàn Phong Vũ
Cảm nhận được uy hiếp đến từ phía trên, trong tay Hạ Thiên Kỳ đột nhiên có thêm một thanh quỷ binh dao găm, quỷ khí đầy tràn trong thân thể hắn lúc này cũng không ngừng tuôn ra, rót vào quỷ binh.
Sau khi thăng cấp tới ác quỷ, trữ lượng quỷ khí của Hạ Thiên Kỳ tăng lên hơn gấp mười lần so với trước đó, đồng thời tốc độ hút quỷ khí của bản thân cũng có tăng lên một phần lớn, hầu như trong nháy mắt, quỷ binh dao găm trong tay hắn lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy dài ra tới độ dài bằng đoản kiếm, tiếp theo lại bộc phát ra trận trận huyết quang, cuối cùng biến thành một thanh trường kiếm màu đỏ máu.
Có thể thấy một lớp màu đỏ lờ mờ không ánh sáng trên thân kiếm, nắm trong tay tức khắc có loại cảm giác huyết mạch tương liên, cảm giác đây không phải chỉ vẻn vẹn là một thanh quỷ binh, mà là một phần thân thể của hắn, hắn hoàn toàn có thể bằng vào ý niệm nắm trong tay.
Hạ Thiên Kỳ vốn định chỉ muốn thi triển quỷ thuật, thử quy lực tấn công của quỷ thuật của hắn sau khi tấng thăng cấp ác quỷ một lần, kết quả sau khi rót vào khoảng một phần năm quỷ khí trong thân thể, quỷ binh vốn chỉ đơn thuần được hắn dùng để thi triển quỷ thuật, lại ngoài ý muốn biến thành cái bộ dạng hiện tại.
Trước kia vì hắn không đủ quỷ khí, quỷ khí hút ra rót vào trong quỷ binh có hạn, thế cho nên chưa từng thấy hình dạng cuối cùng của thanh quỷ binh này, cho tới bây giờ, sau khi hắn tấn thăng tới cấp ác quỷ, quỷ khí tràn đầy, lúc này mới hoàn toàn kích hoạt.
Ngay khi Hạ Thiên Kỳ cảm thấy âm thầm vui mừng vì sự biến hóa của quỷ binh, màn sương mù chấn động không yên phía trên rốt cuộc có động tĩnh.
Kèm theo một tiếng “ầm ầm” như tiếng sấm, trong màn sương mù dày đặc vậy mà rơi xuống từng giọt mưa máu.
Sau khi rơi xuống, giọt mưa lại nhanh chóng mở rộng ra, hóa thành một vũng máu, tiếp theo hình thành một người máu không có ngũ quan.
Toàn thân đám người màu này tản ra trận trận huyết tinh gay mũi, so với Hạ Thiên Kỳ ác quỷ hóa, thân cao chỉ bằng một nửa hắn.
Mặc dù nhìn qua không có bao nhiêu đáng sợ, nhưng lại thắng trên số lượng thật sự quá nhiều, nhiều đến mức Hạ Thiên Kỳ hoàn toàn đếm không hết.
“Muốn ngăn cản ta?”
Hạ Thiên Kỳ biết bây giờ ác quỷ kia đang bận giết chóc, hấp thu sát khí, nên cũng không muốn tấn công trực diện hắn bây giời, thế nhưng hắn đương nhiên không có khả năng cho ác quỷ được như ý muốn.
Nếu đã chui vào trong quỷ vực của ác quỷ kia, mục đích chính là để diệt trừ nó, không cho phép nó tiếp tục hại người.
Mắt thấy người máu rậm rạp chằng chịt, từ bốn phương tám hướng bổ nhào tới chỗ hắn, Hạ Thiên Kỳ không dám lãng phí thời gian, quỷ vực vốn chỉ bao phủ tự thân hắn trong nháy mắt lan tràn ra bao phủ, lan tràn ra ước chừng tới phạm vi 20 thước mới dừng lại, tạo thành một khu vực độc lập hình lập phương, thu vào cả một phần người máu.
“Hoan nghênh mấy thứ quỷ các ngươi vào địa bàn của ta chịu chết!”
Trong quỷ vực của tự thân, sự tồn tại của Hạ Thiên Kỳ hoàn toàn tương đương với thần linh, có thể nói vô pháp vô thiên, có thể dùng ý niệm của mình làm bất cứ chuyện gì.
“Đứng ngay ngắn đường hoàng hết cho ta, nghiêm!”
Hạ Thiên Kỳ mở miệng thét lên với một dám người máu còn không thành thật đang giương nanh múa vuốt, lại thấy tư thế đám người máu đồng thời thay đổi, tiếp theo rốt cuộc thật sự như Hạ Thiên Kỳ nói, đừng đám đứng thẳng người cứng đờ, không nhúc nhích.
Thấy dám người máu đều bị hắn trói lại, hoàn toàn đường hoàng trở lại, thân thể Hạ Thiên Kỳ lại đột nhiên trở nên hư ảo, tiếp theo trên đầu của đám người máu xuất hiện một thanh trường kiếm lành lạnh.
“Biến mất hết cho ta!”
Khoảnh khắc trường kiếm hạ xuống, hóa thành một đường kiếm quang sắc bén, rất nhiều người máu bị quỷ vực bao trùm thoáng chốc bị chém nát, hóa thành một bãi máu.
Nhưng đang trong lúc Hạ Thiên Kỳ nghĩ phải tiếp tục giải quyết người máu phía ngoài, quỷ binh trong tay đột nhiên bộc phát ra một luồng lực hút to lớn, đồng loạt hút hết tàn dư của đám người máu.
Một cái chớp mắt tiếp theo, trường kiếm màu máu vốn lờ mờ đột nhiên huyết quang hừng hực, từ đó mơ hồ vang lên tiếng ngâm khẽ như ngâm nga.
Hạ Thiên Kỳ trong lòng có cảm giác nhìn về phía trường kiếm màu máu trong tay, không hề nghi ngờ, thanh quỷ binh do xương sườn của hắn biến thành này, sau khi tiến hóa nó tới hình thái cuối cùng, cũng có sẵn năng lực cắn nuốt nhất định.
Huyết nhân trong quỷ vực tuy giải quyết dễ dàng, thế nhưng Hạ Thiên Kỳ lại không cách nào phóng đại quỷ vực ra thêm nữa, vì bản thân hắn bị vây trong quỷ vực của ác quỷ, mà quỷ vực của ác quỷ thì chiếm không gian hiện thực, giữa không gian với không gian có tính chất chèn ép rất lớn, loại phạm vi như bây giờ này đã là cực hạn của hắn.
Có quỷ vực phong tỏa xung quanh, người máu bên ngoài hoàn toàn không cách nào tới gần hắn, thế nhưng năng lực của người máu cũng không thể khinh thường, vì Hạ Thiên Kỳ phát hiện đám người máu này có năng lực ăn mòn rất mạnh.
Vì hắn phát hiện quỷ vực của mình đang càng ngày càng mỏng dưới năng lực ăn mòn của đám người máu này.
Hạ Thiên Kỳ thầm nghĩ trong lòng không xong, sắc mặt cũng đột ngột trở nên lạnh lẽo, một ý nghĩ vô cùng điên cuồng dâng lên trong đáy lòng.
“Ta phải giải quyết hết các ngươi trong một lần duy nhất!”
Hạ Thiên Kỳ không để cho đám người máu kia ăn mòn quỷ vực của hắn, vì vậy hắn đưa quỷ vực lần nữa thu hồi hoàn toàn. Mắt thấy vách ngăn vô hình biến mất, đám người máu lần nữa khắp nơi vọt tới, mang theo trận trận mùi máu tươi gay mũi, hòng xé nát Hạ Thiên Kỳ.
Với đám người máu không sợ chết, biểu tình trên mặt Hạ Thiên Kỳ cũng biến thành càng ngày càng dữ tợn, hình xăm quỷ anh trên lưng hắn đột nhiên sáng lên, hình ảnh đứa bé gái phía trên trở nên rất sống động, hình thành một ảo ảnh to lớn trên hư không.
Một cái chớp mắt tiếp theo, Hạ Thiên Kỳ chậm rãi há miệng ra, miệng hắn dần mở tới một mức độ cực lớn, cùng lúc đó, không gian trước mặt hắn đột nhiên nứt ra một khe hở dài chừng mười mấy thước, nếu cẩn thận nhìn lại thì không khó phát hiện, khe hở kia chính là một cái miệng to sừng sững, như một con quái vật đến từ dị không gian.
Khe hở đột nhiên mở ra, lực hút khó mà ngăn cản thoáng chốc bộc phát ra khắp xung quanh, đám người máu ở khoảng cách gần nhất trong nháy mắt lập tức bị hút vào trong, còn đám người máu xa một chút, thì cũng lui về sau cực nhanh, mãi đến khi bị hút vào trong cái miệng khổng lồ kia.
Trong vòng mấy cái hít thở ngắn ngủi, người máu đã còn lại không bao nhiêu, có thể đám người máu còn lại cũng biết mình không cách nào chống lại, lại thấy bọn chúng đồng thời hội tụ vào một chỗ, hình thành một người máu cao gần 2 mét, cố gắng chống đỡ sức hút của cái miệng khổng lồ kia.
Chỉ là khiến nó không nghĩ tới chính là, đôi đồng tử màu tím trong mắt Hạ Thiên Kỳ hơi phát sáng, cái miệng khổng lồ thoát khỏi vị trí, tiếp theo hoàn toàn nuốt hết người máu kia một lần.
Giải quyết xong phiền phức người máu, Hạ Thiên Kỳ chậm rãi im lặng, trong cơ thể hiện ra một luồng sát khí đỏ thẫm, nguồn góc toàn bộ số sát khí này đều là từ số người máu bị hắn dùng năng lực nuốt chửng của quỷ anh nuốt trọn.
Sai khi hắn tiến vào cấp ác quỷ, liên quan tới năng lực nuốt chửng của quỷ anh cũng biến thành mạnh mẽ hơn nhiều so với trước kia.
Người máu là do sát khí và oán khí của người chết biến thành, sau khi Hạ Thiên Kỳ nuốt chửng, trong lòng bắt đầu sinh ra mong muốn giết chóc mãnh liệt, hình như một loại dục vọng đến từ bản năng của hắn, thôi thúc hắn phá hoại, giết chóc, dọn dẹp hết toàn bộ những gì hắn nhìn thấy.
Hạ Thiên Kỳ không muốn bị mấy thứ loạn mã thất tao này ảnh hưởng, vì vậy hút hết toàn bộ sát khí và oán khí trong thân thể ra, một đường rót hết vào trong trường kiếm màu máu kia của hắn.
Trường kiếm màu máu như đặc biệt thích thứ này, thân kiếm không ngừng âm vang nhè nhẹ một loại, như đang vui mừng đáp trả lại hắn.
Nhìn trường kiếm trong tay, huyết quang càng ngày càng nồng đậm, đồng thời trên thân kiếm còn mơ hồ sinh ra hoa văn mơ hồ, Hạ Thiên Kỳ đột nhiên nảy ra một ý niệm, cảm thấy dứt khoát cho thanh quỷ binh này một cái tên, gọi huyết sát kiếm là được rồi.