Ác Linh Quốc Gia

Chương 247: Chương 247




Chương 8: Ý nghĩ

Ai ui. Thật sự có thể đi lên, thang máy này thật sự là tà môn rồi, xuống không được mà lại có thể đi lên.

Nghiệm chứng nhiều lần, Hạ Thiên Kỳ phát hiện suy đoán ban đầu của hắn không sai, tòa nhà này quả thực đã bị quỷ vật phong tỏa. Thang máy chỉ có thể di chuyển từ tầng 15 đến tầng 9, hoàn toàn không thể xuống thêm.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, các hộ gia đình được xuống dưới thì làm được gì, toàn bộ tòa chung cư đã bị phong tỏa, không những khi xuống không thể đi ra được mà ngược lại còn gây khủng hoảng tinh thần cho các hộ gia đình khác.

Đến lúc đó, khó nói là lại sẽ xảy ra náo loạn gì nữa hay không. Dù sao người đang tuyệt vọng sẽ xuất hiện hai suy nghĩ cực đoan, có thể là nhận thức tất cả đều tiêu cực hoặc có thể trở nên điên cuồng.

Hai loại suy nghĩ cực đoan này, bất luận là loại nào đều không phải là chuyện tốt với nhiệm vụ lần này của bọn họ.

Hạ Thiên Kỳ biết hắn tuyệt đối sẽ không bối rối giống những các chủ hộ kia. Mục đích Quỷ vật phong bế các hộ trong tòa nhà này chính là vì muốn như vậy.

Tình hình bây giờ phải nói là cả tòa nhà hay nói đúng hơn là từ tầng 9 đến tầng 15 đều bị phong bế y như cái mật thất.

Dùng từ đơn giản nhất để miêu tả về mật thất chính là một không gian không có cửa để thoát ra.

Không có lối ra thì quỷ vật muốn giết người sao cũng được. Nói trắng ra là các chủ hộ này chỉ có thể chờ chết. Việc duy nhất có thể làm có lẽ cầu mong mình không phải là mục tiêu kế tiếp.

Quỷ vật ẩn trong tòa nhà này rốt cuộc là loại quỷ gì, giết người bằng thủ đoạn nào. Trước mắt vẫn chưa biết trước được.

Năng lực của Quỷ vật có nhiều loại, Hạ Thiên Kỳ đã từng gặp qua một chút trước đó. Nhưng có thể phong tỏa hoàn toàn tòa nhà thì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Đương nhiên, có lẽ loại này có năng lực phong tỏa hay chỉ là một loại ảo cảnh khó mà nhìn thấu. Nhưng bất luận là phải hay không thì trước mắt, bọn họ vẫn chưa có cách nào giải cái đề khó này.

Để có phương án tốt giải quyết mấu chốt của nhiệm vụ lần này, Hạ Thiên Kỳ cảm thấy hắn nên gọi những người khác đến để tiếp thu ý kiến đám đông. Dù sao một người dù thông minh, cũng khó tránh khỏi việc không chu toàn mọi việc.

Không đợi Hạ Thiên Kỳ chủ động đi gọi mấy người Hà Vũ Ảnh thì bọn họ hình như đã sớm thương lượng xong. Ngoại trừ tên đầu heo Ngô Đại Cương bị bỏ ở cửa thang máy ra thì những người khác đều đến bên Hạ Thiên Kỳ.

Hạ tiên sinh, anh đã tham dự giải quyết bảy tám nhiệm vụ rồi. Luận về kinh nghiệm, chúng tôi không theo kịp anh. Luận về thực lực, chúng tôi cũng không bằng anh nên chúng tôi không càng không có quyền lên tiếng.

Chỉ hy vọng anh đừng vì Ngô Đại Cương mà có khúc mắc với chúng tôi.

Vừa đi tới, Nhiếp Phong đã loại bỏ đi hết những suy nghĩ khiếm nhã của Hạ Thiên Kỳ nhưng lại làm Hạ Thiên Kỳ cảm thấy chí hướng của hắn thật vĩ đại. Bởi vì con người sống cả một đời, đơn giản chỉ là để làm hai chuyện, chịu khổ và hưởng thụ.

Chịu khổ chính là nỗi đau khổ, hưởng thụ chính là khoái lạc, cho nên hắn cảm thấy chí hướng của mình thật vĩ đại. Để cho mình hưởng thụ, để cho người mình quan tâm hưởng thụ, mà không muốn bọn họ chịu khổ.

Ừm, chuyện của Ngô Đại Cương dừng tại đây, tôi sẽ không chấp nhất nữa.

Hạ Thiên Kỳ ngoài miệng nói thật dễ nghe, phân rõ ranh giới giữa mấy người họ và Ngô Đại Cương.

Tuy nhiên những lời này khi vào tai khiến bọn người Nhiếp Phong cảm thấy có chút kỳ quái. Cậu nói không chấp nhất với Ngô Đại Cương nhưng kết quả lại đánh người ta gần chết, răng bị rụng hơn phân nửa. Việc này có thể xem là không chấp nhất với hắn sao.

Nhưng những lời này bọn họ cũng chỉ có thể ngẫm lại. Dù sao bọn họ vẫn trông cậy Hạ Thiên Kỳ có thể giúp bọn họ một chút trong lúc nguy nan, cũng may là Hạ Thiên Kỳ khiêm tốn đến không gì đỡ nổi.

Mọi người tín nhiệm tôi, tôi rất vui nhưng muốn giải quyết nhiệm vụ này, chỉ dựa vào một người nào đó thì rất khó khăn. Cứ cho người đó nghĩ chu toàn đến đâu cũng khó tránh khỏi sẽ có sơ hở.

Chúng ta phải biết tiếp thu ý kiến đám đông, nghĩ cái gì thì nói cái đó, thế nào cũng sẽ có cách hay.

Hạ Thiên Kỳ hỏi từng người trong ba người Nhiếp Phong:

Mọi người có suy nghĩ gì về nhiệm vụ lần này?

Họ không nghĩ rằng Hạ Thiên Kỳ lại biết dân chủ như vậy. Hiển nhiên điều này làm cho bọn họ rất mừng rỡ, tín nhiệm chỉ là nói ngoài miệng, cũng không thể cứ vô duyên vô cớ mà lại đi tín nhiệm một người xa lạ.

Hà Vũ Ảnh nghĩ một chút rồi lên tiếng trước:

Quỷ vật kia không biết đang trốn ở chỗ nào trong tòa nhà này, tôi cảm thấy trước hết chúng ta nên nghĩ ra biện pháp để xác định vị trí của nó.

Thực lực của Quỷ vật còn chưa rõ, khó nói là quỷ vật cấp bậc gì, nếu như chỉ là quỷ mị bình thường còn tốt. Còn nếu là Lệ Quỷ, không có cách nào xác định vị trí của nó không nói, mà cứ xem như có thể xác định được thì cô cảm thấy chúng ta dám đi tìm nó sao.

Hà Vũ Ảnh vừa nói ra đề nghị đã bị Nhiếp Phong bác bỏ.

Bị người khác giội thẳng vào đầu một gáo nước lạnh khiến cho Hà Vũ Ảnh hơi khó chịu, cô trợn mắt nhìn Nhiếp Phong nói:

Đề nghị của tôi không được. Vậy anh nói thử xem.

Nhiếp Phong không có để ý đến giọng điệu của Vũ Ảnh, hắn đẩy gọng kính rồi nói:

Quỷ vật đã phong bế tất cả mọi người trong tòa nhà này, vậy chứng minh nó đang muốn giết người, một người cũng không tha.

Từ điểm này ta có thể thấy thực lực của quỷ vật có lẽ rất mạnh. Coi như không phải cấp bậc Lệ Quỷ thì cũng không thua kém là mấy.

Nhiếp Phong nói đến đây thì nhìn Hạ Thiên Kỳ, Hạ Thiên Kỳ khẽ gật đầu với hắn ra hiệu cho hắn nói tiếp.

Được Hạ Thiên Kỳ đồng tình, Nhiếp Phong như được tiếp thêm sức lực:

Chúng ta đã biết quỷ vật muốn giết người. Vậy việc chúng ta cần làm trước mắt chính là xác định Quỷ Vật sẽ giết người như thế nào.

Ví dụ như quy tắc giết hại các hộ gia đình, nó sẽ bắt đầu giết người từ tầng nào hay là cách giết hại như thế nào.

Chỉ có khi biết các chủ hộ sẽ chết thế nào thì chúng ta mới có thể tính được cách phòng vệ.

Cho nên cậu cảm thấy việc chúng ta cần làm trước mắt chính là xác nhận xem có hộ gia đình nào bị giết hay không và các chủ hộ này chết như thế nào phải không?

Hạ Thiên Kỳ nhìn Nhiếp Phong nhẹ giọng hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.