Dịch: Tiểu Ngư
Biên: KimoHanie
“Căn phòng kia là của bạn gái anh sao?”
“Cô hỏi để làm gì?” Hạ Thiên Kỳ không biết Sở Mộng Kỳ đang có ý định qủy quái gì.
“Cuối cùng có phải không?” Sở Mộng Kỳ lại hỏi lần nữa.
“Không phải.”
“Nếu không phải thì phiền anh đóng cửa đi ra ngoài, cảm ơn.”
Sở Mộng Kỳ nói xong thì không thèm để ý tới gương mặt lạnh lùng của Hạ Thiên Kỳ đang nhìn cô, lại cười toe toét như người điên trên giường:
“Thật sự giống như chim chóc rừng rú đều có ở đây.”
Hạ Thiên Kỳ đóng mạnh cửa lại rồi trở về phòng của hắn.
Hạ Thiên Kỳ cởi bộ quần áo mốc meo kia quẳng vào túi rác rồi đi vào phòng tắm.
Mở vòi nước ở bồn tắm ra, Hạ Thiên Kỳ đứng trước gương thấy khuôn mặt tiều tụy của mình. Sau một lúc, hắn quay người lại khóa vòi nước ở bồn tắm nhưng trong lúc này hắn lại thấy một gương mặt người.
Chính xác hơn thì đây giống một hình xăm mặt người trên lưng hắn.
“Cái gì?”
Hạ Thiên Kỳ quay lưng hết cỡ trên tấm gương, nhìn đi nhìn lại mấy lần mới thấy rõ cái mặt người trên tấm gương kia.
Là mặt của Qủy Anh, không biết nó đã đến trên lưng hắn khi nào.
“Tình huống này phải làm sao?”
Hạ Thiên Kỳ nghĩ lại, cuối cùng mới kết luận cái mặt Qủy Anh đó là do hắn dung hợp nên mới xuất hiện. Có lẽ lần sau hắn dung hợp tàn chi Qủy Vương thì sẽ có một cái hình xăm khác tương tự vậy xuất hiện trên thân thể hắn.
Hạ Thiên Kỳ ngâm mình thư thả trong bồn tắm rồi lau sạch thân thể, từ tủ quần áo tìm ra một bộ âu phục blazer mà hắn mới mua gần đây.
Sau khi ăn mặc chỉnh tề đánh bóng giày da, hắn cũng không sốt ruột ra ngoài vì đột nhiên nghĩ đến dược thủy pháp thuật cướp được từ Hầu Tử vẫn còn trong bộ quần áo rách rưới.
Hắn vội vàng tìm bộ đồ từ trong túi rác lấy dược thuỷ ra.
Tất cả có 4 bình dược thủy.
Trong đó có 2 bình khôi phục sức mạnh, 1 bình khôi phục thương thế, còn lại là gia tăng tốc độ.
Nhìn qua 4 bình dược thủy không đáng chú ý nhưng không thể nghi ngờ đó chính là chiến lợi phẩm do Hạ Thiên Kỳ thu hoạch.
4 bình nước dùng để cấp điểm phổ thông, Hạ Thiên Kỳ nghĩ không biết Hầu Tử giành được từ tay ai.
Hạ Thiên Kỳ bỏ dược thủy vào trong túi rồi mới nhanh chân rời khỏi phòng.
Cho dù chạy xe ra ngoài dạo chơi nhưng hắn chẳng biết đến nơi nào, đành vào thương trường mua hai bộ quần áo dự bị cho sau này, rồi lái xe đến khu đô thị giải trí mà trước đây hắn đã đến một lần.
Vừa ngừng xe bước vào cửa đô thị giải trí, Hạ Thiên Kỳ ngẩng đầu lên nhìn tấm bảng thương hiệu lấp lóe màu hồng. Cảm thấy nơi đây như một tầng sương mù dày đặc, là ảo giác khiến hắn khó mà nhìn thấu.
Thực tế lần trước gặp bốn người Lý Tâm Cơ ở đây, sau đó hắn cảm thấy nơi này thật không đơn giản, đây là một cảm giác không nói nên lời nên hắn mới đến quan sát.
Vẫn đến mướn chỗ cũ, hắn bước vào phòng, lần này bên trong không có người nhưng cửa vẫn khóa lại.
Hạ Thiên Kỳ ngồi trên ghế salon mềm mại ở giữa phòng không suy nghĩ gì thêm.
Nhưng không bao lâu từ ngoài hành lang truyền tới giọng nói của một nhân viên phục vụ:
“Ông chủ, ngài đã tới.”
“Ừ, mở phòng ra, ngứa tay nên muốn đánh hai ván.”
“Sao hôm nay bà chủ không về?”
“Hôm nay bà có việc, nên tôi trông coi, gần đây chắc không có chuyện gì chứ?”
“Không ai gây náo loạn ở đây đâu, ông chủ cứ yên tâm.”
Khi nhân viên phục vụ và ông chủ đi qua phòng thuê của Hạ Thiên Kỳ, hắn và ông chủ đã nhìn nhau một chút.
Ánh mắt của ông ta như mũi đao sắc bén, tuy chỉ nhìn một chút nhưng toàn thân Hạ Thiên Kỳ ra mồ hôi không khống chế được. Dường như vừa rồi có một thanh chủy thủ kề trên cổ hắn.
Ông chủ đô thị giải trí cười với Hạ Thiên Kỳ, rồi sau đó biến khỏi tầm mắt.
Hạ Thiên Kỳ không biết nụ cười ông chủ kia có ý gì, cảnh cáo hay chỉ nhìn một cái theo thói quen. Nhưng cho dù là gì, trong lòng hắn không tránh khỏi nổi lên một trận sóng to gió lớn.
“Cái ông chủ đô thị giải trí này...”
Hạ Thiên Kỳ không dám tiếp tục ở lại, cho dù ở đây có tồn tại một bí mật kinh thiên gì, thì hắn cũng tuyệt đối không đủ thực lực để tìm hiểu.
Hạ Thiên Kỳ giả vờ trấn định rời khỏi đô thị giải trí, cùng lúc đó có một thanh niên đang nghe điện thoại miệng thì lẩm bẩm:
“Người này rất có ý.”
Hạ Thiên Kỳ ngồi trong xe nhìn về đô thị giải trí, nghĩ trong lòng sớm muộn gì cũng điều tra rõ nội tình bên trong nơi này.
Vài ngày sau, Sở Mộng Kỳ ở lại trong phòng không chịu đi. Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt không ai để ý cô ta.
Cảm thấy thực lực của bản thân cần nâng cao nên mỗi sớm Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt cùng nhau ra sau núi, tuy không luyện tập một chỗ nhưng lại cùng nhau trở về.
Về phần Sở Mộng Kỳ, sau khi Lãnh Nguyệt đi rồi thì vào phòng Lãnh Nguyệt xem thư tịch của sư phụ anh ta cho.
*Thư tịch: sách và các tài liệu thành văn, thường nói về loại sách và tài liệu cũ, có từ lâu đời (nói khái quát).
Sở Mộng Kỳ theo Hạ Thiên Kỳ ở lì chỗ này là vì muốn xem những tư liệu liên quan đến những chuyện ma quái mà Lãnh Nguyệt nắm giữ.
Tuy nhiên Lãnh Nguyệt không phản đối, những ngày này Hạ Thiên Kỳ đang khai thác cách sử dụng qủy khí nên cũng không đi gây sự.
6 điểm vinh dự lấy được trong sự kiện Qủy Chú đã bị hắn dùng để Cường Hóa, vẫn là đường cũ, 【 ác linh áp chế 】 lên tới cấp 5, mặt khác 5 điểm dùng để cường hóa 【 lệ quỷ cường hóa 】 lên tới cấp 6.
Kết thúc cường hóa chỉ làm cho Hạ Thiên Kỳ cảm thấy số lượng qủy khí dự trữ trong người gia tăng, nhưng loại gia tăng này với hắn bây giờ không có ý nghĩa bao nhiêu.
Vì hắn phát hiện phần lớn nhiều qủy khí trong người hắn là tấn công và phòng ngự nhưng không phải đều rất tốt.
Nói đơn giản thà là phát tán cũng không tập trung.
Dạng này làm cho Hạ Thiên Kỳ cảm thấy có chút đau đầu, bởi vì nếu như đơn thuần chỉ là số lượng quỷ khí dự trữ tăng nhiều, nhưng uy lực không có bất kỳ biến hóa nào, như vậy loại này tăng nhiều chỉ là có thể làm cho hắn và quỷ vật khi chiến đấu, tiêu hao chậm hơn một chút.
Cũng chính là vì dạng này, cho nên gần đây Hạ Thiên Kỳ vẫn luôn nếm thử, có thể không phát tán quỷ khí mà ngưng thực lại một chút hay không, dùng cái này khiến cho phát sinh biến hóa.
Ngưng thực nói trắng ra là áp súc, Hạ Thiên Kỳ cảm thấy mặc dù bây giờ hắn có thể lợi dụng quỷ khí huyễn hóa ra quỷ giáp quỷ binh, nhưng loại quỷ giáp quỷ binh này kỳ thật là một đoàn khí thể ngưng tụ, cái gọi là phòng ngự tuy nhiên chỉ dựa vào độ dày quỷ khí thì chỉ cố chèo chống mà thôi.
Mà hắn lại muốn giống như khôi giáp quỷ giáp chân chính, cứng rắn, khó mà bị đánh nát.