Dịch: Hàn Phong Vũ | Anh Túc team
Trong ký túc xá nam sinh đèn đuốc sáng choang, bọn học sinh trước đó bị mưa lớn dội cho một trận ướt dầm, nên sau khi chạy về ký túc xá thì đều cầm đồ rửa mặt chạy tới phòng tắm.
Trong phòng tắm chật kín người, thậm chí người trong hành lang cũng xếp thành hàng dài.
Người xếp hàng hoặc là than phiền thời tiết mưa dầm dề quỷ tha ma bắt này, hoặc là mấy người châu đầu lại, nói mấy chuyện vô lương tâm không thuộc về tuổi trẻ của bọn họ.
Trong hành lang hò hét ầm ĩ, trong phòng tắm càng suýt nữa đã bị chen chúc đến nổ não.
May mà nam sinh tắm không lề mề như nữ sinh, gội đầu một cái, rửa mặt một lúc, tốc độ tắm sữa tắm cũng rất nhanh, nên mặc dù nhiều người, nhưng may mà không ngừng có người tắm xong đi ra.
“Sao hôm nay lại đông người vậy chứ, lẽ nào phòng tắm trên lầu không có nước hay sao, vì sao mấy con chó năm ba cũng chạy tới tầng này của chúng ta!”
Ở tầng này đều là học sinh năm nhất, mặc dù người ở tầng này không ít, nhưng chưa bao giờ chen chúc như hôm nay. Không ít học sinh đều nhận ra một phần trong đó là năm hai và năm ba, không hiểu người của mấy tầng phía trên này vì sao lại chạy tới chiếm vòi sen bên này của bọn họ.
Nghe tiếng than phiền của một học sinh trong đó, mấy học sinh bên cạnh đều khó chịu lắc đầu, suy đoán nói:
“Đoán chừng là vòi sen trên lầu bị bị hỏng, hoặc bị tắt nước, nếu không bọn họ cũng sẽ không xuống đây.”
Mấy học sinh đang than phiền, đèn trong phòng tắm lại đột nhiên lóe lên một cái, bọn học sinh theo bản năng nhìn lên đỉnh đầu, lại thấy trần phòng vốn phủ một lớp hơi nước, lúc này đang dần dần biến thành một mảnh màu đỏ.
Không, nói chính xác hơn, là đang có chất lỏng màu đỏ thấm từ trong trần phòng ra.
“Đó là gì vậy?”
Từng đám học sinh mở to hai mắt, mãi đến khi bọn họ cảm giác chất lỏng phía trên rơi “tách” trên đầu bọn họ, trong bọn họ mới có người đột nhiên hô lên:
“Máu! Trần phòng tắm đang thấm máu!”
Tiếng kêu sợ hãi của một học sinh đưa tới khủng hoảng của cả phòng tắm.
Một số học sinh cũng kêu lên theo, theo tần suất nhấp nháy càng ngày càng nhanh của ngọn đèn trong phòng tắm, bọn học sinh vốn còn đang chờ trong đại sảnh thay quần áo đều nhao nhao kêu to trốn ra khỏi phòng tắm.
Có điều không phải ai cũng nhát gan, trong đó có một số học sinh căn bản không cảm thấy có chuyện gì, một bên vừa thầm cười nhạo mấy học sinh bị dọa sợ vỡ mật chạy trốn, một bên vẫn ở tại chỗ mượn ngọn đèn không ngừng nhấp nháy, hiếu kỳ quan sát trần phòng đã bị thấm thành màu đỏ kia.
“Cách!”
Kèm theo một tiếng vang nhỏ, ánh đèn trong phòng tắm hoàn toàn tắt mất, bốn phía tức khắc rơi vào một mảnh bóng tối đưa tay không thấy được năm ngón.
“Má, sao mà đèn bị phá hư rồi!”
Học sinh không đi lúc này bắt đầu mắng chửi, lại giang hai tay ra theo thói quen, thân thể chậm rãi dời về phía cạnh cửa.
Lúc này lại nghe có người run lập cập hỏi:
“Ai... Ai nắm lấy chân tôi, mau buông ra!”
“Trước mặt là tóc ai vậy, mẹ nó dính hết lên mặt tôi rồi!”
Tiếng kêu kỳ quái của bọn học sinh không ngừng vang lên, nhưng không bao lạu, trong phòng tắm lại lần lượt vang lên tiếng kêu thảm thiết của mấy học sinh.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng trong bóng tối, cuối cùng bọn học sinh khoe khoang gan to này hoàn toàn rơi vào khủng hoảng, bọn họ cũng không dám từ từ tìm kiếm nữa, mà bắt đầu đấu đá lung tung trong bóng tối, từng đám như ruồi không đầu.
Thế nhưng quỷ dị chính là, trong quá trình này bọn họ rốt cuộc không ai đụng vào ai, càng không ai có thể thuận lợi chạy khỏi phòng tắm.
Tiếng kêu thảm thiết vẫn không ngừng vang lên trong thế giới bị bóng tối nuốt chửng kia, không một ai biết trong bóng tối kia rốt cuộc có thứ gì, thế nhưng bầu không khí vốn là nóng bức ẩm ướt kia trở nên âm u lạnh lẽo cực nhanh.
Mãi cho đến khi, nơi này hoàn toàn biến thành một mảnh mộ phần người chết.
- ---
Tầng sáu ký túc xá nam sinh.
Ba học sinh năm ba một bên vò mái tóc còn ướt, một bên lẩm bẩm ngoài miệng nói:
“Sớm biết bị dội cho ướt như chuột lột, chẳng bằng tôi đường hoàng đợi ở trong lớp đi, dù sao quay về cũng không có chuyện gì để làm.”
“Thôi đi, ở lại lớp học có gì tốt, ngủ một giấc cũng không duỗi chân ra được.”
Ba người vừa than phiền vừa đẩy cửa phòng ký túc của bọn họ ra, sau khi đẩy cửa phòng ký túc ra, một học sinh trong đó lại theo bản năng nhấn công tắc đèn trên tường, nhưng lại không thấy đèn trong phòng ký túc sáng lên.
“Cạch cạch...”
Nhấn công tắc mấy lần liên tục đều không thấy đèn sáng, điều này cũng khiến ba học sinh ý thức được, có thể tòa nhà ký túc xá bị cúp điện, hoặc là nói, đèn phòng ký túc xá bọn họ bị hỏng.
“Mẹ, đừng có nói với tôi là bị mất điện đi.”
Học sinh này nói xong, lại lui về trong hành lang, tiếp theo hắn lại đi tới phòng ký túc xá bên cạnh, cũng không gõ cửa mà trực tiếp đưa tay đẩy cửa phòng ký túc xá này ra.
Trong phòng ký túc xá trống không, không thấy tới nửa cái bóng người, tràn ngập một mùi ảm đạm.
“Xem ra là bị cúp điện, phòng ký túc xá bên cạnh cũng không sáng đèn.”
Học sinh này nói xong lại định lui ra ngoài theo bản năng, nhưng trong một chớp mắt khi hắn đang đóng cửa phòng ký túc xá, hắn lại mơ hồ thấy dưới giường có thứ gì rụt lại.
Học sinh này cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ cảm thấy người núp dưới giường trong phòng ký túc xá bên cạnh này muốn thừa dịp hắn không phòng bị mà hung hăng hù dọa hắn, nên hắn suy nghĩ một chút lại lần nữa đi vào.
Cố ý làm ra bộ dạng cái gì cũng không biết, ngoài miệng lại lẩm bẩm nói:
“Người của phòng ký túc xá này đều đi đâu hết rồi?”
Ngoài miệng lẩm bẩm, học sinh đã đi tới cạnh giường nhìn như trống rỗng, tiếp theo lại thấy hắn lấy điện thoại di động trong túi ra, mở chức năng đèn pin, đột nhiên ngồi xổm người xuống chiếu xuống dưới gầm giường, cũng hô lớn:
“A! Hù chết mấy người các người...”
Nhưng nam sinh chưa nói hết câu, không biết hắn nhìn thấy gì dưới gầm giường, cặp mắt tức khắc mở thật to đầy kinh hoàng.
“Quỷ... Có quỷ...!!!”
Nam sinh kêu to muốn xoay người chạy trốn, nhưng không kip chờ hắn bước chân ra, một bộ móng vuốt khô quắt đột nhiên đưa ra từ dưới giường, nắm cổ chân nam sinh kia, sau đó lôi hắn vào gầm giường.
Phòng ký túc xá lần nữa khôi phục tỉnh lặng trước khi nam sinh đi vào, một bóng người mơ hồ lay động bất định, còn dưới gầm giường, thì có năm cái đầu người máu me đầm đìa xếp ngay ngắn.
Mà mấy cái đầu người này, chắc chắn đều là chủ của gian phòng ký túc xá này.
Khủng hoảng và giết chóc bắt đầu diễn ra trong khắp ngõ nghách của tòa nhà ký túc xá nam sinh, vận mệnh của tất cả mọi người cũng bắt đầu trở nên khó đoán định, bên tai lúc nào cũng có tiếng nước mưa vang vọng, như trong đêm khuya đột nhiên có tiếng quỷ kêu vang lên, tuyên bố với những học sinh vô tội này rằng tử thần đã tới.
- ---
Trong một gian phòng ký túc xá ở lầu hai, mấy người Hạ Thiên Kỳ đang ngồi ở trên giường nhìn nhau không nói.
Trên sàn đầy đầu lọc thuốc lá, mặc dù có mở cửa sổ ra, gió lạnh lẫn với nước mưa không ngừng thổi tới, trong gian phòng ký túc nhỏ hẹp vẫn khiến người ta có một loại cảm giác không khí ngột ngạt.
“Anh... Anh Tiễn, không biết em nghe nhầm, hay sao... Em nghe trong hành lang... Trong hành lang có tiếng người đang cười.”