Dịch: Hàn Phong Vũ
“Có điều, nhìn vẻ mặt quản lý Từ lúc này không quá khác so với lần trước chúng ta gặp mặt lắm.”
Hạ Thiên Kỳ cười cười nói một câu đầy hàm ý châm chọc Từ Thiên Hoa.
Từ Thiên Hoa hừ lạnh một tiếng rồi không nói gì thêm, chỉ đứng dậy khỏi ghế, nói với Ngô Địch:
“Anh đã hẹn người trước, thì tôi đây cũng sẽ không ở lại quấy rầy thêm nữa.”
“Đừng đi chứ lão Từ, tiền nước của anh còn chưa thanh toán đâu đấy.”
Từ Thiên Hoa còn tưởng rằng Ngô Địch gọi anh ta lại, là còn có ý muốn nói với mình nhiều hơn một chút về chuyện lúc nãy, nhưng hóa ra chỉ để trả tiền nước, có điều chỉ chuyện này thôi cũng đủ khiến cho toàn bộ cơ trên mặt anh ta co giật kịch liệt, đưa tay rút một tờ giấy bạc màu đỏ trong cái bóp tiền đen dằn mạnh xuống bàn. Sau đó thì không thèm quan tâm đến việc Ngô Địch và Hạ Thiên Kỳ nói cái gì với nhau, cứ thế nổi giận đùng đùng rời đi.
“Chú mày xem lão Từ này là loại người rất có tiền của, một ly nước chỉ có hơn mười đồng thôi, anh ta vung tay một cái là ném ra mấy trăm đồng, người có tiền có khác mà....”
Ngô Địch vừa nói vừa cầm tờ giấy bạc mấy trăm nằm trên bàn kia đút vào túi tiền của mình không chút khách khí, sau đó nói với Hạ Thiên Kỳ bằng giọng hơi có chút đáng thương:
“Cho chú mày chê cười thoải mái, gần đây anh đầu tư cổ phiếu thua lỗ rất nhiều, cho nên... Chú mày biết đấy.”
Thật sự, Hạ Thiên Kỳ đã bị Ngô Địch đánh bại hoàn toàn, xem ra hiểu biết đại khái trước kia của hắn về Ngô Địch rất chính xác, Ngô Địch này là một gã điên, về cơ bản thì không thể cư xử với anh ta theo cách bình thường được.
Có điều nhìn lại thì bọn họ cũng có vài phần giống nhau, là cả hai đều muốn kiếm chuyện đả kích tâm lý Từ Thiên Hoa để nhìn anh ta khó chịu chơi.
“Được rồi, chúng ta quay lại vấn đề chính, hiện tại anh cũng chỉ có thể nói chuyện với chú mày một chút thôi, chú mày hẹn anh ra đây là muốn hỏi về vấn đề gì?”
Lúc này Ngô Địch đưa tay lên vuốt mặt mình, ngồi thẳng cả người lên hơi có phần nghiêm túc.
“Tôi muốn hỏi anh về vấn đề hoán đổi.”
Thấy Ngô Địch cũng đã bắt đầu nghiêm túc lại, Hạ Thiên Kỳ không dám vòng vo thêm nữa, vội vàng nói thẳng vào vấn đề.
“Hoán đổi thì có gì phức tạp đâu, chú mày cảm thấy cái nào vừa mắt mình thì cứ đổi lấy cái mình đang nhắm đến là được rồi.”
“Đừng nói với tôi là trước đây anh cũng hoàn đổi kiểu này đấy chứ?” Hạ Thiên Kỳ nghe xong đột nhiên có chút đứng tim.
Cũng may mà Ngô Địch chỉ lắc đầu nói:
“Đương nhiên là không phải rồi.”
Nói xong, anh ta lại phản ứng như vừa nghe xong câu chuyện tiếu tâm nào đó, bắt đầu phá lên cười ha ha.
Hạ Thiên Kỳ chờ cho đến khi hắn phát bệnh thần kinh xong, thì mới hỏi lại:
“Tôi nghe Mẫn Mẫn nói anh cũng là thể chất ác linh, cho nên mới muốn tìm anh để xin chỉ bảo một chút, dù sao anh cũng là người từng trải, so với tôi thì kinh nghiệm nhiều hơn, hẳn là cũng phải có thiên bẩm nữa.”
“Mấy câu này chú mày nói không sai, quả thật kinh nghiệm của anh đây cũng có một phần là do thiên bẩm, anh vốn rất thích chú mày, chú mày có mắt quan sát rất tin tường, nên cũng rất dễ nói chuyện.”
Con mã mà Hạ Thiên Kỳ đem ra làm tốt thí này, xem như đã tâng bốc được đến tận đáy lòng của Ngô Địch, cảm giác hài lòng đã ngấm sâu vào Ngô Địch, thấy thế, Hạ Thiên Kỳ lại tranh thủ thời gian dựa vào thái độ vui vẻ của Ngô Địch hỏi:
“Tổng cộng có ba loại có thể hoán đổi, “phụ thân”, “nuốt chửng” và “dung hợp”, tôi thì lại không hề có chút khái niệm nào về ba cụm từ này, cho nên cũng không biết nên hoán đổi cái nào.”
“Được rồi, nhìn chú mày có khao khát muốn học hỏi như vậy, anh đây càng thấy thích cái tính cách này của chú mày hơn, vậy thì anh sẽ nói cho chú mày nghe một chút về ba loại hoán đổi này, bản chất cuối cùng của nó là gì.
Đầu tiên, chú mày cần phải hiểu được một điều này, cái gọi hoán đổi thật ra chính là những đối tượng có thể chất quỷ vật như chúng ta có thêm một loại năng lực được thêm vào, nằm ngoài những năng lực sẵn có.
Anh nghĩ chú mày vẫn không biết rằng, phương pháp mà chúng ta có thể tấn công quỷ vật có bao nhiêu hay chỉ có một loại, trên cơ bản cũng chỉ tương đương một cái lá chắn bằng thịt, chỉ có thể miễn cưỡng chống cự lại quỷ vật. Mặc dù giai đoạn sau này, sức mạnh có thể đột phá đến cấp ác quỷ, thì cảm nhận với ác quỷ gần như trở thành con số không.
Nói cách khác, thì quỷ vật có thể phát hiện ra chúng ta dễ như trở bàn tay, nhưng mà chúng ta thì rất khó phát hiện ra bọn chúng.
Mà hoán đổi, chính là vận dụng tất cả khả năng để nâng cao thực lực của chúng ta hiện tại lên thêm một bậc nữa, cũng chính là kỹ năng mà tôi có nhắc đến trước đó, nói dễ hiểu thì nó giống như một trò chơi, đến khi cấp nậc đạt đến một trình độ nhất định, thì có thể học thêm kỹ năng.
Nói chung thì trong suy nghĩ của anh, chuyện xảy đến cái hoán đổi này cũng giống như kỹ năng trong một trò chơi bình thường.”
Hạ Thiên Kỳ gật đầu ra vẻ đã hiểu, Ngô Địch tiếp tục nói:
“Đã biết rõ điểm này rồi, vậy thì ba loại hoán đổi kia cũng sẽ bắt đầu hiểu được rõ ràng hơn.
Bởi vì ba loại hoán đổi này cũng chính là ba loại kỹ năng tương đối trái ngược nhau.
Phân biệt ra là “phụ thân”, “nuốt chửng” và “dung hợp“.
Phụ thân thuộc về một trong những loại năng lực của quỷ mị, nếu lấy một vài trường hợp có thể so sánh, thì chính là chia bản thân chú mày ra thành vô số phần, mỗi phần trong số đó đều là phân thân của chú mày.
Đương nhiên, loại Phụ thân này. Cũng chính là một hình thức tạo thành phân thân ra thành nhiều phần, chỉ bị giới hạn chính là phụ thân đến trên người của quỷ vật.
Ưu điểm chính là chú mày rất khó bị giết chết hoàn toàn, nhưng nhược điểm ở đây là thực lực thật sự của chú mày lúc đó gần như là không có cơ sở gì để tăng lên, vì khi chú mày lựa chọn loại quỷ vật phụ thân này, điều không thể nghi ngờ là chúng yếu hơn nhiều so với chú mày, hoặc người sẽ chết, mà quỷ khí của chú mày cũng có giới hạn, nhưng ở nền móng vốn có tiến bộ đi nữa thì cũng sẽ bị phân chia ra.
Theo lý thuyết, phân ra càng nhiều thì sức mạnh sẽ càng yếu đi, hơn nữa nếu như bản thể thật của chú mày chết đi, thì cho dù những phân thân kia của chú mày có còn sống đi nữa, chú mày cũng sẽ trở thành kiểu không phải người cũng không phải quỷ, cho dù có tiếp tục tồn tại cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.
Nhưng cũng chỉ là lý thuyết như vậy mà thôi, bởi vì cũng có vài ví dụ đặc biệt, thuận tiện tôi vẫn còn nhớ rõ trong đệ tam Minh Phủ cũng có một tên khốn nạn, khi tạo ra phân thân thì bản sao này còn mạnh mẽ hơn so với bản thể thật sự của hắn, là kiểu người không phải người mà quỷ cũng không phải quỷ.
Lại nói đến “nuốt chửng”, cái gọi là nuốt chửng này thì lại rất dễ hiểu, nói chính xác là chú mày có thể nuốt chửng quỷ vật, năng lực này cũng là năng lực của một số cá thể quỷ vật. Theo số lượng ác quỷ chú mày nuốt chửng càng nhiều, thì quỷ khí của chú mày cũng sẽ càng lúc càng mạnh hơn, nhưng anh thì lại cảm thấy rất buồn nôn, bởi vì chú mày phải bắt quỷ vật để ăn, chỉ ngẫm qua thôi đã cảm thấy buồn nôn rồi.
Quá mức ghê tởm nên quên đi, về chuyện này anh sẽ không nói nhiều lời hơn nữa, chú mày tự suy đoán ra đi.
Còn nếu như là “dung hợp” thì lại tương đối đơn độc, cái này là tự dung hợp bản thân mình thành một với quỷ vật, cũng khá giống với hợp thể.
Nếu như có thể dung hợp quỷ vật thành công, thì quỷ khí của mình cũng sẽ trở nên càng lúc càng mạnh, ngoài ra vẫn còn có một chút hy vọng, là có thể thăng cấp thể chất của mình lên.
Ví dụ như chú mày là thể chất ác linh, vậy thì nếu chú mày dung hợp được một số tàn chi của quỷ vương, thì chú mày có thể thăng cấp lên làm thể chất quỷ vương.”
Ngô Địch nói xong những lời này, lập tức lại gọi nhân viên phục vụ mang đến một ly cà phê ngọt, vừa uống vừa đợi Hạ Thiên Kỳ tiêu hóa hết những thông tin mà hắn vừa mới nói xong.
Rất nhanh, Hạ Thiên Kỳ gật gật đầu ra hiệu giải thích vậy là được rồi, tiếp tục hỏi:
“Tôi muốn biết anh lựa chọn cái nào?”
“Dung hợp.” Ngô Địch chưa từng giấu giếm mà nói.
“Tôi đây cũng chọn dung hợp là được rồi, dung hợp trong số ba loại ở đây cũng là có giá cả đắt đỏ nhất.”
Nghe Hạ Thiên Kỳ muốn chọn lựa dung hợp, Ngô Địch lại nhắc nhở hắn một câu nói:
“Dung hợp tốt thì trả lại tốt, nhưng chỗ có hại cũng vô cùng to lớn, vì nếu gặp phải tàn chi của quỷ vương cũng không tốt cho lắm, cho dù có gặp được đi nữa, thì cũng chỉ là một đống lớn mà cả đám người tranh giành nhau mua, tỷ lệ bị giết rất cao.
Còn nữa, hiện tại nếu chú mày có hoán đổi dung hợp thì cũng không dùng được vào việc gì, vì nếu không phải thể chất quỷ vương thì không có cách nào có thể dung hợp quỷ vật, chú mày nghe như vậy có hiểu được ý tứ của anh không?”
“Anh muốn nói đó là một vòng tuần hoàn chết chóc? Nếu không phải thể chất quỷ vương thì không cách nào dung hợp quỷ vật, mà dung hợp tàn chi của quỷ vương thì cũng vẫn là chín phần chết, một phần sống?”
“Đúng vậy.” Ngô Địch gật đầu từ chối cho thêm ý kiến.
“Nhưng chuyện này nói thế nào cũng không thông, nếu như ngay cả quỷ vật bình thường còn không thể dung hợp, vậy thì làm sao có thể dung hợp Quỷ Vương?”
“Nhóc con, chú mày cho rằng cái chú mày dung hợp được chính là quỷ vương hoàn chỉnh sao? Đừng có nằm mơ, cái mà chú mày có thể dung hợp bất quá cũng chỉ là những phần tàn chi của quỷ vương, cũng là cái thây còn lại sau khi quỷ vương bị giết chết.
Đương nhiên, dù cho chỉ là một cái xác, thì tỷ lệ dung hợp thành công cũng không thể vượt quá ba phần. Rất nhiều quản lý có thể chất ác linh đều chết bất đắc kỳ tử trong lúc cố gắng dung hợp tàn chi của quỷ vương.
Cứ mượn anh đây mà nói, thì anh cũng đi quan vận mệnh này rồi, chẳng qua cũng chỉ là dung hợp được một đốt ngón tay của quỷ vương, nếu đổi lại là một bàn tay, hoặc là một cánh tay, tôi cũng không thể nào kiên trì tiếp thục thêm nữa, chú mày đã hiểu chưa?”