Dịch: Hàn Phong Vũ
Mười hai điểm sáng rải rác ở khắp các nơi sát biên giới thôn Tường Phượng, nhưng không một ai thật sự đi vào thôn, hiển nhiên đang đợi quản lý dẫn đội là hắn xuất hiện.
Vị trí hiện tại của Hạ Thiên Kỳ là góc đông nam của thôn, gần đây có mấy nhân viên, có điều hai bên cũng không ở cùng nơi.
Nhìn thông tin vị trí biểu hiện trên đồng hồ vinh dự, Hạ Thiên Kỳ cũng lười đi tiếp, đợi đến khi tìm một nơi có chút bóng râm, hắn lại gửi thông tin cho tất cả mọi người đến nơi, tập hợp mọi người lại ở góc đông nam thôn.
Uống một chai nước suối, Hạ Thiên Kỳ lại không nhịn được đốt một điếu thuốc, lúc đang phun khói như mây, có mấy nhân viên ở gần đó đến nơi.
Tổng cộng có năm người, ba nam hai nữ, trước kia Hạ Thiên Kỳ đã từng thấy những người này, nhưng hoàn toàn không nói quen thuộc, vì họ đều là người dưới quyền Từ Thiên Hoa chuyển qua.
“Chào quản lý.”
Sau khi đến nơi, mấy người đều chen nhau chào hỏi Hạ Thiên Kỳ, mặc kệ trong lòng có phải thật sự khinh hắn hay không, nhưng không thể phủ nhận, hắn là quản lý, là lãnh đạo, mà mấy người này cũng chỉ là nhân viên phổ thông, là lính quèn nhỏ nhặt không đáng kể.
Mặc dù chỉ là một tiếng bắt chuyện có chút dối trá, nhưng lại khiến Hạ Thiên Kỳ có cảm giác chợt tỉnh cách mấy đời, càng có một loại khoái trá mộng tưởng trở thành sự thật, vì trước kia lúc theo Từ Thiên Hoa tham gia sự kiện đoàn thể, hắn từng có ảo tưởng trong nội tâm, khi nào mới đến một ngày có thể tự mình dẫn đội, trở thành át chủ bài cứu thế chủ trong mắt người khác.
Mà bây giờ, ý nghĩ trước kia của hắn hiển nhiên đã thành hiện thực.
Đồng thời so với Từ Thiên Hoa trước kia, thực lực của hắn rõ ràng cao hơn một cấp, nên cũng có tính bảo đảm với thuận lợi hoàn thành sự kiện đoàn thể lần này hơn.
“Ừ, tìm một chỗ nghỉ ngơi trước, chờ tất cả mọi người đến nơi.”
Mặc dù thay đổi trong lòng rất lớn, thế nhưng sắc mặt Hạ Thiên Kỳ vẫn rất bình thường, gật đầu tượng trưng với mấy người, lại ra hiệu bọn họ chờ ở chỗ này, tạm thời không được đi xa.
Năm người tự nhiên không dám không nghe theo, đều tìm một chỗ râm mát, hoặc là dựa vào, hoặc là không yên lòng sửa sang lại đồ đạc của mình.
Không để Hạ Thiên Kỳ chờ quá lâu, chỉ 10 phút sau, toàn bộ mười hai nhân viên phổ thông tham gia sự kiện đoàn thể đều tập trung đông đủ ở hóc đông nam của thôn mà Hạ Thiên Kỳ chỉ định trước đó.
Trong đó bao gồm cả hai người quen cũ của hắn, Vương Tang Du và Triệu An Quốc.
Có điều mặc dù quen biết với Hạ Thiên Kỳ, thế nhưng Vương Tang Du và Triệu An Quốc cũng không biểu hiện bất kỳ điều gì khác với người bình thường, chỉ có trong ánh mắt Triệu An Quốc lúc nhìn Hạ Thiên Kỳ mơ hồ phát ra cuồng nhiệt.
“Nếu người đều đã đến đủ, vậy thì bây giờ tôi sẽ nói rõ một chút quy tắc tham gia sự kiện đoàn thể.”
Hạ Thiên Kỳ nhìn mọi người một cái, mặc dù chỉ đảo qua rất tùy ý, thế nhưng không một ai dám đối mắt với hắn, tất cả đều cật lực che giấu lo lắng và kiêng kỵ của riêng mình.
Không để ý trong lòng mọi người nghĩ thế nào, Hạ Thiên Kỳ nói tiếp lời của bản thân hắn:
“Sự kiện đoàn thể không giống sự kiện mà các người từng chấp hành trước kia, vì nó không tồn tại cấp bình thường và cấp ưu tú, chỉ tồn tại một cấp bậc duy nhất, đó chính là cấp hoàn mỹ.
Nói cách khác, con đường giải quyết sự kiện chỉ có một, đó chính là diệt trừ quỷ vật trong sự kiện.
Đồng thời trong 48 tiếng đồng hồ, cũng chính là tròn hai ngày.
Nếu sự kiện thuận lợi hoàn thành, vậy thì mỗi người đều sẽ nhận được phần thưởng 5 điểm vinh dự, và nhận được chấm điểm cấp hoàn mỹ.”
Nghe tới phần thưởng 5 điểm vinh dự, các nhân viên còn có chút mặt ủ mày chau trước đó tức khắc ngẩng đầu lên như vừa đánh máu gà, hiển nhiên bình thường dựa vào chấp hành sự kiện Minh Phủ ủy nhiệm, hoàn toàn không lấy cho điểm và phần thưởng cấp hoàn mỹ, phần lớn người nhiều nhất chỉ có thể lăn lộn đến cho điểm cấp ưu tú.
Hạ Thiên Kỳ nhớ lại lúc hắn nghe tới tưởng thưởng như vậy, trong lòng cũng tương đối kích động, nhưng rất nhanh đã trở nên lo lắng.
Trên thực tế biểu hiện của những người khác đều như hắn nghĩ, rất nhanh đã càng thêm lo lắng, dù sao thì với bọn họ mà nói, muốn giết chết quỷ vật hoàn toàn không phải chuyện đơn giản, huống chi đối phó quỷ vật trong sự kiện đoàn thể.
Các nhân viên bắt đầu thì thầm bàn tán với nhau, nhưng khiến Hạ Thiên Kỳ có chút im lặng chính là, rốt cuộc không một ai mở miệng hỏi bản thân.
“Nghe tôi nói hết.”
Hạ Thiên Kỳ giả vờ không vui ngắt lời bàn bạc của mọi người, trong lúc nhất thời xung quanh không có một chút âm thanh nào.
“Hoàn thành sự kiện, mỗi người có được 5 điểm vinh dự, nếu không làm được, mỗi người sẽ bị khấu trừ gấp 10 lần, cũng chính là khấu trừ 50 điểm vinh dự xem như xử phạt.”
Nói đến đây, Hạ Thiên Kỳ cố tình dừng lại, nhìn phản ứng của mọi người một cái, lại thấy sắc mặt của đại đa số người đều khó coi, chỉ có thiểu số vài người nét mặt chỉ hơi có chút âm trầm mà thôi.
“Quỷ vật trong sự kiện đoàn thể, mạnh nhất không hơn ác quỷ, yếu nhất không quá quỷ mị đỉnh cao.
Nói cách khác, vừa có thể là một con quỷ mị thực lực vô cùng gần lệ quỷ, cũng có thể chính là một con lệ quỷ.”
Nghe Hạ Thiên Kỳ nói đến đây, mọi người rốt cuộc nhịn không được bàn tán:
“Trời ơi, phải đối phó với lệ quỷ, ngay cả quỷ mị bình thường tôi cũng không giải quyết được, đây không phải là phải chết sao?”
“5 điểm vinh dự vốn không phải thứ dễ cầm như vậy, cái này còn phải hỏi sao.”
“Có quản lý ở đây các người sợ cái gì, thực lực của quản lý ít nhiều gì cũng tới đỉnh cao quỷ mị đi, nếu vận may chúng ta tốt một chút, có lẽ có thể hoàn thành sự kiện.”
“Hề hề, cũng chỉ có thể khẩn cầu vận may của chúng ta đủ tốt.”
Vương Tang Du và Triệu An Quốc không dính vào bạn tán của mọi người, trên thực tế hai người bọn họ cũng cảm thấy có Hạ Thiên Kỳ ở đây, hoàn toàn không cần lo lắng chuyện không cách nào giải quyết nhiệm vụ.
Vì rõ ràng trên thực lực, hai người bọn họ cũng tương đối gần cấp lệ quỷ, nhưng Hạ Thiên Kỳ lại trở thành quản lý sớm hơn so với bọn họ, cho nên thực lực chắc chắn trên cấp lệ quỷ, hoàn toàn không có khả năng thất bại.
Mọi người bàn tán một hồi, rất nhanh đã yên tĩnh lại, mãi đến khi mọi người chọn đường hoàng ngậm miệng, Hạ Thiên Kỳ mới tiếp tục nói:
“Trong sự kiện lần này, tôi cũng không cần các người nghĩ đến chuyện tiêu diệt quỷ vật, tác dụng của các người nhiều nhất chỉ là phát hiện quỷ vật, sau đó sẽ do tôi giải quyết nó.
Nên trước khi thật sự đi vào thôn Tường Phượng, tôi muốn nhắc nhở các người vài điểm.
Không được không nghe chỉ huy, không được hành động phân tán, không được giữ hết trong lòng, nếu không, tôi tự tay đưa các người tới Tây Thiên, đừng nói tôi chưa từng nhắc nhở các người.”
Hạ Thiên Kỳ dùng lời nói rất rõ ràng, hắn cũng sẽ không quan tâm những người này, nhưng điều kiện tiên quyết là bọn họ nhất định phải nghe chỉ huy. Trên thực tế ít nhất có một nửa người rất tin tưởng lời của Hạ Thiên Kỳ, vì bọn họ đều là người từng trải qua đợt phỏng vấn của Hạ Thiên Kỳ, lúc đó Hạ Thiên Kỳ là sự giúp đỡ rất lớn trong lòng bọn họ.
“Còn có vấn đề gì muốn hỏi tôi không?”
Hạ Thiên Kỳ lại nhìn mọi người một cái, hỏi một câu không xác định.
“Không có.”
Mọi người nghe xong đều lắc đầu, dù sao lời vừa rồi của Hạ Thiên Kỳ đã đủ rõ ràng.
Thấy mọi người cũng không còn vấn đề gì muốn hỏi, Hạ Thiên Kỳ nâng cổ tay nhìn thoáng qua thời gian trên đồng hồ vinh dự, chỉ tay về phía trước nói:
“Bây giờ chúng ta vào trong.”