Edit: Cháo
Đội người này xác thực thuộc về người mà Hoàng tử không biết — mặc dù Hoàng tử không nhận ra, nhưng ngày đó chỉ cần Ác long đến muộn một ngày thôi là hắn có thể đã phải sống với nàng ấy cả đời rồi.
Đúng vậy, đó chính là người của Công chúa nước láng giềng.
Đội người này lên tới núi, báo ra danh hiệu của Công chúa nước láng giềng, cung kính hành lễ với Hoàng tử, sau đó hỏi rồng trên ngọn núi này ở đâu.
Hoàng tử không rõ tình hình, “Các ngươi tìm em ấy làm gì?”
“Hai vị Công chúa điện hạ có đồ gửi cho ngài ấy.”
Hoàng tử không hiểu lắm, “Hai vị Công chúa điện hạ?”
“Đúng vậy.” Đội trưởng gật đầu một cái, cầm một bức thư ra giao cho hắn.
Người đến hiển nhiên không có địch ý, chữ ký cùng con dấu trong thư đều là của em gái hắn, chẳng lẽ nguyện vọng thành sự thật rồi?
Hoàng tử vừa mở thư vừa gọi Ác long, một người một rồng cùng nhau đọc thư.
Công chúa từ nhỏ đến lớn luôn gây bất ngờ với mọi người, lần này cũng vậy.
Đương nhiên, nàng không làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như dẫn binh soán ngôi phá hỏng tình cảm gia đình được, nhưng nàng đã làm chuyện khác.
Mấy ngày trước vào một buổi tối bình yên, nàng dẫn theo mấy thị vệ tâm phúc của mình, đánh xỉu lính canh phòng bên ngoài tẩm cung của Công chúa nước láng giềng, tự tiện dẫn nàng ấy ra khỏi cung.
Hai người ở trong thần điện của Thần Tình yêu, tự mình tuyên thệ kết hôn với nhau rồi.
Hiển nhiên hai người các nàng không phải mới quen biết nhau, lúc này Hoàng tử mới biết, vào một buổi sáng mấy năm trước, lúc em gái hắn ra ngoài đi du lịch, đã từng dừng lại ở nước láng giếng một khoảng thời gian, làm khách của Công chúa láng giềng. Hai người có lẽ là kiểu vừa gặp đã yêu, dù sao cũng đã sớm tính đến việc tự kết hôn với nhau rồi.
“Ta đã bảo sao sau chuyến du lịch có mấy ngày ấy mà lúc về trông mặt mũi nó lại hoảng hốt như thế, ngay cả bắn tên cũng bắn trật cho được.” Hoàng tử bỗng chốc hiểu ra.
Mặc dù Công chúa luôn muốn trở thành Vua, nhưng từ khi bắt đầu hiểu chuyện nàng cũng đã biết đây là chuyện không có hy vọng gì, cho nên ngoài việc thỉnh thoảng than phiền đôi câu ra thì trong tiềm thức đã sớm ngầm thừa nhận ngôi Vua là cho anh trai rồi, nhưng mà, nàng tuyệt đối tuyệt đối không có ý định nhường đối tượng của mình cho hắn được.
“Bảo sao trước đó nó bỗng không thèm để ý tới ta đâu, cái con bé chết tiệt này.”
Nàng nói, nàng vốn vẫn còn do dự, nhưng đến khi Ác long bắt Hoàng tử đi rồi, hôn lễ bị hoãn lại, sau khi gặp mặt lần nữa với Công chúa láng giềng, hai người bàn bạc một phen rồi nhanh chóng bắt đầu kế hoạch, lại thêm chuyện Tướng quân mà ra tay thì nhất định sẽ nhanh chóng mang được Hoàng tử về, vì vậy lập tức lựa chọn hành động.
Sau đó nàng bị giam lại.
Đức vua tức đến lệch cả râu giả, nhưng cho dù là tự ý kết hôn, hôn lễ mà được Thần Tình yêu làm chứng vẫn có hiệu lực, đây là chuyện đã được viết trong bộ luật, dù có là Đức vua ông cũng không thể tùy tiện phủ nhận nó được.
Ông vốn định chờ Tướng quân dẫn Hoàng tử về rồi thì thương lượng với Tướng quân xem nên xử lý chuyện này như thế nào, không ngờ rằng Tướng quân không chỉ không mang người về được lại còn cho ông một câu trả lời ‘Hoàng tử có chết cũng không chịu về, thậm chí còn uy hiếp nhảy vực’.
Hai đứa con luôn nghe lời đồng thời phản nghịch, Nhà vua giận đến ném cả tóc giả.
Thật sự không nghĩ được cách giải quyết nào nữa rồi, ông đành phải đi hỏi ý kiến của Thần linh.
Thần dụ được giải thích thông qua Tế tư, nói rõ với Đức vua rằng, “Nếu Hoàng tử lên ngôi, sẽ có tai họa giáng xuống.”
Đức vua chỉ có hai đứa con này, huống chi lúc làm đám hỏi trước đó hai nước đã thỏa thuận với nhau rồi, sẽ để Công chúa kết hôn với Thế tử, cho nên, với tình hình này, cách giải quyết thế nào không cần nói cũng biết.
Tuy hết giận trong lòng nhưng ngoài mặt ông vẫn không nén giận nổi, cho nên dù đã ngầm chấp nhận để Công chúa kế nghiệm làm Thế tử, nhưng vẫn tiếp tục giam nàng lại.
Không cho phép ra khỏi cửa, không cho phép bất cứ ai tự ý vào thăm, ngay Công chúa láng giềng mới cưới cũng chỉ có thể ngày ngày nhét giấy qua khe cửa liên lạc với nhau.
Hai người thảo luận trên giấy, cảm thấy có thể thuận lợi kết hôn thế này, còn bất ngờ được kế thừa ngôi vua kia, tất cả đều là nhờ công lao của Ác long. Bởi vì cậu đã xuất hiện đúng lúc bắt Hoàng tử đi, nên mọi chuyện mới có thể suôn sẻ như vậy.