“Như vậy đó......”
Thiên Dạ khẽ nhíu mày,trầm tĩnh lắng nghe phụ tá nhắn nhủ hạng mục công việc với Bách Lý Tuấn,cô đến công ty mới biết được hắn muốn xuống phía nam thị sát xưởng.
Dĩ nhiên hắn hiện tại đang trên xa lộ cao tốc.
Tại sao hành trình hắn cô không hề được biết? Thậm chí là còn là người cuối cùng biết? Như vậy cô có phải bí thư riêng của tổng tài?
Cô thật là một người có thể tùy thời bị thay thế. Trong lòng Thiên Dạ âm thầm giễu cợt.
Thân thể cô đã tốt lắm,công việc tự nhiên cũng muốn vào quỹ đạo,cô nhanh chóng cầm lấy thư tín chồng chất ở ngăn kéo,hai ngày không có đi làm đã có một số thư tín trữ hàng ở chỗ cô.
Cô là bí thư chuyên nhiệm của Bách Lý Tuấn, không chỉ sắp xếp thời gian xử lý văn kiện,ngay cả phạm vi gửi thư tín dùm hắn cũng là cô chịu trách nhiệm,bởi vì Bách Lý Tuấn không có thời gian nhìn những thứ thư tín này,cô lựa ra khoản trọng yếu sau đó báo cáo với hắn.
Cúi đầu mở ra một lá thư màu sắc thanh nhã,Thiên Dạ kinh ngạc nhìn thư mời người đó tên là —— Chung Uyển Nhi.
Đây chính là vị chỉ nghe kỳ danh, không thấy người vợ trước Bách Lý Tuấn sao? Cô từng nghe Dật bá nhắc tới,sau khi bọn họ ly hôn Chung Uyển Nhi liền rời khỏi Đài Loan sang Pháp học thiết kế thời trang,cô hiện tại coi như là học thành về nước? Thiên Dạ đưa mắt nhìn giấy viết thư thanh nhã đơn giản......
Trong lòng Thiên Dạ nổi lên một chút ghen tuông.
Nếu như hai ngày trước không có bất kỳ giao tập với người đàn ông ngồi trong phòng làm việc,cô đối với này phong thư mời này còn có thể không có cảm giác nào; nhưng hiện tại cô và Bách Lý Tuấn đã có da thịt chi hôn,cô có tư cách hỏi thăm hắn đối với tình cũ Chung Uyển Nhi sao? Nắm chặt bức thư trong tay, lòng Thiên Dạ từng trận quặn đau.
“Tiểu Dạ, có hai cuộc điện thoại gọi đến cho tổng tài.” Mấy đại tỷ bí thư thấy dáng vẻ Thiên Dạ mất hồn mất vía,như một khối da thuận ttheo nói, lập tức tiến vào lòng cô.
“Cám ơn!” Áy náy mỉm cười, Thiên Dạ cầm lấy điện thoại, đè lại đèn đỏ vẫn lóe sáng, “ Xin chào!Đây là phòng làm việc tổng tài.”
“Sao,Tuấn không có ở đây?” Giọng nữ dễ nghe vang lên.
“Tổng tài đến nam bộ thị sát, xin hỏi cô là?”
“Như vậy sao!” Tiếng nói ưu nhã như chuông bạc hơi một chút thất vọng, “Hắn thật là một người bận rộn,không phải lúc trước đã nói với hắn tôi về nước rồi sao!”
“Xin hỏi cô?” Từ nước ngoài trở lại? Thiên Dạ trừng to mắt.
“Tô là Chung Uyển Nhi,phiền cô giúp tôi chuyển lại với tổng tài,phải tới tham gia trang phục của tôi!” Chung Uyển Nhi thân thiết để lại lời nhắn cho cô.
“Được, tôi sẽ nói cho tổng tài.”
“Vậy thì cám ơn cô.”
“Không cần khách khí.” Tuân thủ chức vị,Thiên Dạ duy trì nụ cười trước sau như một, cúp điện thoại.
“Làm sao vậy? Sắc mặt khó coi như vậy?” Lão đại tỷ phòng bí thư dặm phát giác sắc mặt Tiểu muội muội không tốt.
“Không có chuyện gì......”
Đối mặt sự quan tâm của các lão đại tỷ phòng bí thư,Thiên Dạ đột nhiên cảm thấy đầu đau như muốn vỡ tung,tại sao lòng của cô thống khổ được muốn hét to, nhưng lại mỉm cười như máy móc?