Đêm rằm tháng 7 âm lịch, Thiên Hy cô ta chơi trò gọi hồn cùng lũ bạn trong nghĩa địa. Đang chơi cả đám hét toáng lên rồi lật bàn bỏ chạy, để lại cô nàng trong nơi đáng sợ này. Mặc dù cô rất sợ nhưng cô vẫn giữ bình tĩnh để tìm đường ra nhưng vì tối quá cô chẳng biết đường ra thì từ xa một chàng trai dáng vẻ to cao đi tới. Trong đêm tối cô chỉ nhìn được vẻ mặt đẹp trai của anh ta thoáng qua, anh ta nói với cô.
- Lãnh Thiên Phong: Cô gái! Tối rồi sao em không ở nhà mà ra đây làm gì?
- Thiên Hy: Tối quá! Tôi không thấy đường ra khỏi chỗ này.
- Lãnh Thiên Phong: Vậy để tôi dẫn em ra khỏi chỗ này! * cười *
Cô gật đầu. Cả hai vừa đi vừa trò chuyện
- Thiên Hy: Nhà anh ở đâu?
- Lãnh Thiên Phong: Nhà tôi ở gần đây thôi! Đêm nay nguy hiểm lắm đấy sao em lại ra đây?
- Thiên Hy: Tôi...
- Lãnh Thiên Phong: Làm sao?
- Thiên Hy: Lũ bạn rũ tôi ra đây chơi và bỏ chạy...
- Lãnh Thiên Phong: À ra vậy! Ra khỏi nghĩa địa rồi, em về mạnh giỏi nhé. * cười *
Về đến nhà, cô lên phòng và chuẩn bị đi ngủ thì cô mới nhớ ra là mình bỏ quên túi xách.
- Thiên Hy: Thôi thì ngày mai mình tự ra đó lấy vậy! * thở dài *
Sáng hôm sau, buổi sáng cuối tuần nắng cực kì đẹp. Cô một mình ra nghĩa địa, cái nơi tối hôm qua cả đám cùng chơi gọi hồn để tìm túi xách. Sau khi tìm thấy, cô kiểm tra đồ đạc của mình rồi nhìn lên thấy bia mộ của một người, cô nói.
- Thiên Hy: Đẹp trai nhỉ? Mới 18 tuổi, chết trẻ vậy thì hơi tiếc!
Nói rồi cô thắp 1 cây nhang lên mộ, lúc này nhìn tấm hình trên bia mộ cô mới để ý rằng rất giống với người con trai cô gặp tối qua. Lúc này cô hoảng sợ, la lên một chữ Maaaaa rồi bỏ chạy. Tối đến, nằm trên giường nghĩ tới cảnh đó khiến cô run sợ. Vừa chợp mắt, cô lại nằm mơ thấy người con trai đó bay từ trên nóc nhà bay xuống sát mặt cô khiến cô bừng tỉnh dậy. Cô trợn mắt ngạc nhiên, sợ đến mức không thốt nên lời vì sự thật là người con trai đó đưa mặt anh ta nhìn sát mặt cô và nói.
- Lãnh Thiên Phong: Tôi đến rồi đây! * cười *
- Hết chap 1 -