Ác Ma Ca Ca

Chương 191: Chương 191: Tôi Sẽ Đến Đài Bắc!




Chương 191: Tôi Sẽ Đến Đài Bắc!

“ Thư Dật, đừng uống nữa, cậu không đi nổi nữa rồi đấy.” Long Đế Uy giật lấy chai rượu trong tay Tạ Thư Dật.

“ Đưa đây! Trả lại cho tôi!” Tạ Thư Dật đứng lên giằng lại, bước chân hắn lảo đảo như sắp ngã.

Long Đế Uy đành phải đỡ hắn.

“ Đừng uống nữa, đừng uống nữa, cậu cứ liều mạng như vậy, dạ dày sắp thủng rồi đấy…”Long Đế uy nói.

“ Đưa tôi, đưa cho tôi! Tôi cần chút rượu, để cho tôi ngủ một giấc dài, tôi mới có thể quên đi được cái loại đau khổ này. Đế Uy, cậu không hiểu, cậu không hiểu đâu!” Tạ Thư Dật thống khổ lắc đầu.

Long Đế uy cười khổ, hắn đoạt chai rượu trong tay Tạ Thư uống một hơi cạn sạch, đem chai rượu dùng sức để lên bàn.

“ Cậu đau, tôi hiểu, tôi hiểu, không có một ai hiểu hơn tôi!” Long Đế uy nói.

Tạ Thư Dật trợn mắt nhìn hắn một cái, sau đó chán nản té ở trên sô pha: “ Cậu không hiểu được đâu, mặc dù cậu không tìm được chị Tương Tư nhưng mà chị ấy vẫn còn, vẫn còn sống trên đời!Một ngày nào đó cậu sẽ tìm được chị ấy! Mà Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc, có lẽ vĩnh viễn không xuất hiện nữa rồi, cô ấy sẽ không xuất hiện nữa!”

Hắn thống khổ ôm đầu, nói với ê đầu Long Đế Uy: “ Tôi bây giờ một chút cùng không cảm thấy trên đời có cái gì vui nữa, thật sự sống không ý nghĩa, Đế Uy, chúng ta hãy mau chóng để Trúc Bang biến mất nhé, tôi liền được giải thoát. Tôi chỉ sợ cha tôi có chuyện, còn tôi, tôi thật sự không quan tâm, có lúc tôi thật sự có một loại kích động, tôi vẫn luôn muốn từ nơi đó nhảy xuống, nhảy xuống lần thứ nhất không thấy, có lẽ nhảy xuống thêm lần nữa, tôi mới tìm thấy cô ấy, chúng tôi mới được ở bên nhau. Đế Uy, cuộc sống như thế này, tôi thật sự mệt mỏi, mệt quá. Thất vọng vô cùng, tôi thật sự chịu không nổi rồi!”

Nước mắt từ trong khóe mắt hắn tràn ra.“ Đáng lẽ Phương Viễn Chi chính là cô ấy, bởi vì Tiểu Bảo giống tôi như vậy, tại sao lại không đúng? Tại sao lại không đúng? Tôi làm giám định ở Vinh Tổng, làm sao có thể xảy ra sai sót chứ? Làm sao có thể chứ? Tôi rất hi vọng chính là cô ấy, nhưng cô ấy lại không phải, không phải là Nhạc Nhạc!”

Tạ Thư Dật mất khống chế đem toàn bộ rượu trên bàn quét xuống sàn.

Long Đế Uy suy nghĩ sâu xa nhìn Tạ Thư Dật, hồi lâu, hắn nói: “ Tôi rất muốn biết cô gái Phương Viên Chi này như thế nào, có thời gian hãy để tôi gặp cô ta một lần”

Tạ Thư Dật cười khổ mà nói: “Nếu như cậu thấy cô ấy, cậu nhất định sẽ cho rằng tôi điên rồi, một người phụ nữ bị câm, lại còn có khuôn mặt xấu xí, thế mà tôi lại hi vọng cô ấy là Nhạc Nhạc, cậu chắc chắn sẽ nói tôi điên rồi.”

Long Đế uy không khỏi thở dài một cái, nói: “Nghe thật sự có chút điên cuồng, Nhạc Nhạc xinh đẹp làm sao sẽ trở nên vừa câm vừa xấu xí đây? Theo lý mà nói là không thể nào a.”

“Nhưng mà tôi vẫn luôn hi vọng có khả năng đó, trên người cô ấy có quá nhiều đặc điểm của Nhạc Nhạc, mặc dù cô ấy không thể nói chuyện nhưng cô ấy rất ôn nhu, là một nhà văn giỏi, dạy dỗ hai đứa con rất tốt, tóm lại, cô ấy thật sự rất tốt.” Tạ Thư Dật nói xong, lảo đảo nằm lên sô pha, chán nản mà nói, “ Tôi điên rồi, tôi quả thật là điên rồi, tôi thế nhưng cảm thấy cô ấy có thể so sánh với Nhạc Nhạc, tôi điên rồi, thật điên rồi, điên khùng không có thuốc cứu chữa nữa rồi!”

Long Đế Uy lần nữa lắc đầu, Tạ Thư Dật, đại thiếu gia hoa hoa công tử lúc trước, nào ngờ lại chung tình si ngốc như vậy? Ngay cả hắn cũng có chút khó tin, nhưng mà Tạ Thư Dật lại có niềm tin, kiên trì suốt nhiều năm như vậy, thật sự khiến người ta bội phục cùng kính ngưỡng! “Nếu như Nhạc Nhạc ở đây, nếu Nhạc Nhạc biết, cậu đối với cô ấy tình cảm thắm thiết như vậy, tôi nghĩ, không biết cô ấy sẽ bị cảm động thành cái dạng gì a. Thư Dật, không cần bỏ cuộc, không cần có ý nghĩ ngu xuẩn, nói không chừng một ngày nào đó, cô ấy lại đột nhiên xuất hiện trước mắt cậu!” Long Đế uy chỉ đành phải nói như vậy, hắn cũng chỉ có thể nói như vậy, chỉ có nói về Nhạc Nhạc mới có thể khuyện nhủ hắn ngay lúc này, bây giờ Nhạc Nhạc chính là liều thuốc tốt nhất đối với hắn, Long Đế uy không thể không nói! “ Nhưng mà ngày đó bao giờ mới đến? Chúng tôi không thể đợi nổi đâu!”Tạ Thư Dật thật sự rất thống khổ.

Đúng lúc này, điện thoại của Tạ Thư Dật vang lên tiếng chuông tin nhắn, hắn mở ra nhìn, thì ra là Phương Viễn Chi gửi tới.

“ Ngày mai, tôi sẽ tới Đài Bắc , tôi chuẩn bị gia nhập Tác Hiệp, tôi muốn đi Tác Hiệp ghi tài liệu tác gia. Anh đã từng nói, tôi tới Đài Bắc thì có thể tới tìm anh, không biết anh có rảnh không?”

Tạ Thư Dật tim như lỡ một nhịp, Phương Viễn Chi sẽ đến Đài Bắc? Cô muốn tới Đài Bắc? Hắn không khỏi ngẩng đầu nói với Long Đế uy nói: “ Phương Viễn Chi ngày mai sẽ tới Đài Bắc, cậu có thể gặp cô ấy!”

“ Thật sao? Cô ấy muốn đến Đài Bắc? Cô ấy sẽ đến tìm cậu?” Long Đế uy hỏi.Tạ Thư Dật gật đầu một cái, hỏi Long Đế Uy: “ Vậy cậu có muốn gặp cô ấy không?”

“ Được, tôi thật sự rất tò mò về cô gái này.” Long Đế Uy gật đầu một cái.

Hải Nhạc thật sự muốn tới Đài Bắc , một là vì chuyện gia nhập Tác Hiệp, hai là, cô muốn gặp Tạ Thư Dật , cô muốn nói chuyện với hắn, cô muốn Tạ Thư Dật lựa chọn Nhã Nghiên. Khi Hải Nhạc trong lòng bất định bất an gửi tin ngắn cho Tạ Thư Dật, không nghĩ tới Tạ Thư Dật thế nhưng khẳng khái mà nói, cô đến Đài Bắc chỉ cần gửi tin nhắn cho hắn, hắn sẽ tới đón cô. Như vậy rất tốt, rất tốt , chỉ cần hắn không có cự tuyệt cô là được.

Hải Nhạc yên lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.