Edit : Phương Thiên Vũ
Tư Minh Dạ vẻ mặt vẫn lạnh như băng,“Lãnh Nguyệt Tâm ! Ném ra !”
“Tư tổng… Tư tổng…” Thanh âm xa dần, Lãnh Nguyệt Tâm đem Doãn Hi An
sau khi kéo ra ngoài, làm hết phận sự rồi đứng ở phía sau hai người, mặt không chút thay đổi.
Tư Minh Dạ vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, an ủi,“Được rồi, đừng tức
giận…” Cô ghen anh tự nhiên cao hứng, nhưng lại khiến anh thấy đau lòng.
Hạ Duy Y bĩu môi, rất mất hứng oán giận nói,“Đều do Dạ lớn lên xinh đẹp như vậy !”
Tư Minh Dạ cứng đờ, trong mắt tất cả đều là bất đắc dĩ,“Bé cưng, không thể dùng xinh đẹp để hình dung người đàn ông !”
Hạ Duy Y đang muốn trả lời lại bị tiếng chuông di động cắt ngang, Tư
Minh Dạ lấy di động ra, vừa thấy thì nhíu nhíu mày, ấn nút nghe,“Uy ?”
Nghe điện thoại xong, Tư Minh Dạ nhìn về phía Hạ Duy Y,“Bé cưng, về nhà trước được không ?”
“Dạ về cùng em không ?”
“Uh.”
Hạ Duy Y gật gật đầu,“Được !”
Trở lại biệt thự, liền thấy biệt thự bình thường có chút lạnh lùng
hôm nay lại náo nhiệt hơn, trên sô pha phòng khách ngồi bốn người đàn
ông dung mạo khác nhau lại xuất sắc như nhau.
Trong đó một người ở bệnh viện đã gặp qua là Lam Tư, con ngươi đen
thâm thúy, ngũ quan tuấn mỹ, trên mặt không có biểu tình gì, nhìn qua
lạnh như băng.
Còn có một người đã gặp trên tần số có gương mặt trẻ con, Nam Cung Liệt, bộ dạng rất đáng yêu, trên mặt cười mỉm.
Hai người khác Hạ Duy Y đều chưa gặp qua, bốn người này là tứ đại
đường chủ của U Minh Điện, Hạ Duy Y không biết hai người còn lại kia là
Bùi Diệc cùng An Thụy.
Bùi Diệc một bộ dáng play boy phóng đãng không so đo tính toán, mà An Thụy còn lại thì tao nhã, khí chất nhã nhặn.
Tư Minh Dạ trực tiếp ôm Hạ Duy Y ngồi xuống trên sô pha, đem cô an
trí trên đùi mình. Hạ Duy Y ôm Tiểu Hùng, im lặng tựa vào trong lòng
anh, có chút tò mò đánh giá mọi người.
Mà bốn người cũng đều tò mò đánh giá Hạ Duy Y, ngay cả Lam Tư cùng
Nam Cung Liệt gặp qua cô trong mắt cũng đầy tò mò, có thể làm cho lão
đại động tâm thật sự là không đơn giản ! Nhưng hôm nay chỉ sợ có trò hay để xem rồi !