Edit : Phương Thiên Vũ
Cửa đột nhiên bị mở ra, một cô bé khoảng mười bảy, mười tám tuổi
giống cô em gái nhỏ nhô đầu ra nhìn mọi người, sau đó tầm mắt dừng trên
người Nam Cung Liệt, ánh mắt phát sáng. Mà Nam Cung Liệt bị cô nhìn với
ánh mắt như vậy cả người nổi cả da gà.
Kiều Bối Nhi tựa vào trong lòng Tư Minh Dạ, cười nhìn Nam Cung Liệt
rồi lại nhìn cô gái kia, hỏi “Cô chính là em gái của Danny · Rock, Viên
Viên ?”
Viên Viên ngạc nhiên nhìn cô,“Chị làm sao biết ?”
An Thụy và Nam Cung Liệt liếc mắt nhìn nhau, em gái của Danny · Rock ?
Kỳ thật Danny. Rock là con lai, Viên Viên đương nhiên cũng vậy, nhưng Viên Viên rất thích văn hóa trung quốc, bộ dạng cũng không khác gì
người Trung Quốc cho nên lúc còn rất nhỏ, cô liền tự mình sửa lại một
cái tên trung quốc đáng yêu.
Kiều Bối Nhi cười nói “Bởi vì cô và anh cô có sở thích giống nhau !”
Danny · Rock thích nhất cô gái có gương mặt búp bê. Dĩ nhiên đây không
phải yêu, chỉ giống như thích màu sắc quần áo thôi.
Viên Viên không chút cảm thấy ngượng ngùng, cứ thế chạy đến bên cạnh
Nam Cung Liệt, đưa tay ôm lấy anh, hai mắt tỏa sáng hỏi,“Anh trai xinh
đẹp, anh tên là gì ?”
Anh trai xinh đẹp ? Nam Cung Liệt khóe miệng run rẩy, mắt nhìn Tư Minh Dạ, xinh đẹp cũng phải là lão đại hấp dẫn hơn nhiều chứ !
Lúc này, ghế bành phía bên trong đột nhiên truyền đến một tiếng thét
kinh hãi, “A… Bảo bối, em đã đến rồi !” Chỉ thấy một người đàn ông tuấn
mỹ ngũ quan thâm thúy, tóc vàng mắt xanh bổ nhào về phía Kiều Bối Nhi.
Tư Minh Dạ ánh mắt lạnh lùng, ôm Kiều Bối Nhi hơi hơi nghiêng người,
tránh thoát cái ôm mạnh mẽ đang bổ nhào tới. Một cước hướng tới ngực,
Danny · Rock liền nghiêng người. Thoát khỏi nguy hiểm, sau đó đứng ở một bên vỗ ngực, ủy khuất oán giận nói,“Bảo bối, người đàn ông của em thật
hung dữ !”
Kiều Bối Nhi thản nhiên liếc mắt hắn một cái,“Dưới chân đã lưu tình !”
Danny · Rock nhìn bộ dáng hai người thân mật, lắc đầu thở dài,“Hai
người mà liên thủ xem ra tôi không thể thắng được rồi.” Ám Dạ và U Minh
Điện, muốn thắng một trong hai đã khó. Hiện tại hai người này cư nhiên
lại ở chung với nhau, xem ra Thương Lang bang nhất định bị Ám Dạ cùng U
Minh Điện áp chế rồi.
Danny · Rock dẫn bọn họ vào ghế bành, còn Nam Cung Liệt vẫn bị Viên
Viên quấn lấy. An Thụy liếc mắt nhìn vào bên trong thấy cũng chỉ có một
mình Danny · Rock, không khỏi nhíu mày. Vì không có đóng cửa nên anh cứ
đứng ở cửa nhìn Nam Cung Liệt bị quấn lấy.
Vốn cho rằng Nam Cung Liệt sẽ không kiên nhẫn, không ra vẻ nể mặt Danny · Rock cũng sẽ lễ phép tách khỏi Viên Viên. Nhưng Nam Cung Liệt
lại giống như rất thích Viên Viên, trên mặt trẻ con luôn xuất hiện tươi
cười, thậm chí trong mắt nhìn Viên Viên cũng mang theo một tia dịu dàng
không dễ phát hiện. An Thụy không khỏi ngẩn người, Liệt không phải mùa
xuân đã tới rồi chứ ?
Tư Minh Dạ giống như cố ý tuyên thệ quyền sở hữu, trực tiếp ôm Kiều
Bối Nhi ngồi ở trên đùi mình. Danny · Rock nhìn hai người ngồi ôm nhau,
đau lòng nói,“Bảo bối, em sao có thể có người mới liền quên người cũ chứ ? Em chẳng lẽ đã quên lúc trước chúng ta…”
Kiều Bối Nhi lạnh lùng liếc mắt nhìn anh một cái, không mặn không nhạt nói,“Lúc trước tôi nên chờ anh chết mới hành động”
Danny · Rock sờ sờ mũi, ủy khuất nhìn cô,“Bảo bối sao có thể nhẫn tâm như vậy ?”
Lúc trước Danny · Rock bị người bang phái khác đuổi giết. Bởi vì nhất thời lơ là nên bị ép đến bước đường cùng. Nói đến cũng trùng hợp, Kiều
Bối Nhi đúng lúc nhận nhiệm vụ tiêu diệt bang phái kia, cho nên kịp thời cứu một mạng của Danny · Rock. Tuy là cô vô tâm nhưng Danny · Rock vẫn
quấn lấy cô, nói cái gì muốn lấy thân báo đáp. Thực chất là thấy một
mình cô tiêu diệt toàn bộ bang phái, thân thủ lại tốt cho nên muốn kéo
cô vào Thương Lang bang. Nhưng sau này mới biết được Kiều Bối Nhi là đầu lĩnh Ám Dạ nên dù không muốn cũng phải bỏ qua. Danny · Rock mặc dù có
một chút biến thái nhưng vẫn còn có nghĩa khí, đã biết Kiều Bối Nhi là
đầu lĩnh Ám Dạ cũng không tìm cơ hội trừ khử cô, đương nhiên sau khi
nhìn thấy một mình cô tiêu diệt cả một bang phái, anh cũng sẽ không ngốc đến nỗi ra tay với cô.
Tư Minh Dạ lạnh lùng nhìn Danny · Rock, rõ ràng bất mãn với anh, Kiều Bối Nhi xoa dịu vỗ vỗ bàn tay to bên eo, sau đó nhìn về phía Danny ·
Rock hỏi,“Danny, nói một chút về mục đích anh tới Z thị đi !”
Danny · Rock cười lắc đầu, cũng khôi phục nghiêm chỉnh,“Quả nhiên cái gì cũng không thể gạt được em !” Dừng một chút lại nói,“Lần này tôi
muốn tìm U Minh Điện hợp tác, vốn tôi là tính tìm Ám Dạ, dù sao quan hệ
giữa chúng ta cũng khá hơn phải không ?” Nói xong lại không đứng đắn,
một chút cũng không sợ đắc tội Tư Minh Dạ.
Kiều Bối Nhi cảnh cáo nhìn anh một cái, Danny · Rock tiếp tục
nói,“Nhưng tôi phát hiện Ám Dạ có chút khác thường nên liền bỏ qua quyết định này.”
“Chuyện gì khiến cho Thương Lang bang cần tìm người hợp tác ?”
Danny · Rock cười thần bí, nháy mắt mấy cái nói,“Tìm bảo vật !”
Kiều Bối Nhi nhíu mày, bộ dáng chăm chú lắng nghe. Danny · Rock cầm
lấy túi văn kiện trên bàn trà đưa cho Kiều Bối Nhi, sau đó để cho Nam
Cung Liệt, An Thụy cùng Viên Viên tiến vào. Cửa khép chặt, người Thương
Lang bang liền canh giữ bên ngoài.
Kiều Bối Nhi chậm rãi mở túi văn kiện ra, rút đồ vật bên trong ra nhìn rồi nhíu mày nói,“Minh Quốc ? Chưa nghe nói qua !”
Viên Viên hưng phấn liền nói,“Đây là tôi phát hiện nga ! Tôi điều tra rất lâu mới tìm được nhiều tài liệu liên quan như vậy đó !”
Viên Viên nhìn qua rất đơn thuần nhưng chỉ số thông minh cũng rất
cao, đơn giản mà nói chính là chỉ số thông minh cao, tình cảm thấp.
Văn kiện này đều là về quốc gia Minh Quốc, mặt trên có vị trí của
Minh Quốc, còn có vài món báu vật của Minh Quốc, thậm chí còn có truyền
thuyết về Minh Quốc làm bạn với ma quỷ. Minh Quốc phồn vinh giàu có,
những quốc gia khác cũng không thể sánh bằng, nhưng không biết vì sao
lại trong một đêm người dân Minh Quốc biến mất không dấu vết, chỉ còn
lại một tòa thành trống rỗng.
Kiều Bối Nhi nhíu mày hỏi,“Anh xác định này không phải trò đùa gạt đứa con nít chứ ?”
Viên Viên vừa nghe lời này lập tức kích động,“Tôi chắc chắn 90%. Minh Quốc này quả thực có tồn tại, chỉ là không có lưu lại dấu vết trong
lịch sử thôi !”
Kiều Bối Nhi lật xem từng trang giấy, ánh mắt đột nhiên dừng lại.
Trên trang giấy kia giới thiệu chính là chi bảo trấn quốc của Minh Quốc, phù hình ngọc !
Kia không phải là vật cô muốn tìm sao ? Phù hình ngọc này sao có thể
là chi bảo trấn quốc của Minh Quốc ? Nhớ tới truyền thuyết Minh Quốc là
nước làm bạn với ma quỷ, lại nghĩ đến năng lực của Vân Huyên, chẳng lẽ
Vân Huyên cùng Minh Quốc này có liên quan mật thiết với nhau ?
Theo cô biết phù hình ngọc này là truyền gia chi bảo của nhà Vũ Văn,
chẳng lẽ nhà Vũ Văn cũng có liên hệ với Minh Quốc ? Hay là nhà Vũ Văn đã từng có người đi tìm bảo vật ?
Tư Minh Dạ đưa tay lên sờ hai đầu lông mày đang nhíu chặt lại của cô, Kiều Bối Nhi cười với anh,“Này chính là truyền gia chi bảo của nhà Vũ
Văn.”
Viên Viên đi đến gần nhìn liền phản bác, “Không có khả năng !”
Kiều Bối Nhi nhíu mày nhìn về phía cô ấy, ý bảo cô ấy nói tiếp. Viên
Viên vẻ mặt nghiêm túc nói,“Tôi điều tra rất rõ, hoàng thất Minh Quốc họ kép là Thượng Quan. Những quốc bảo khác không nói, nhưng phù hình ngọc
này là trấn quốc chi bảo, chỉ có hoàng thất mới có thể có, những người
khác căn bản không thể đụng vào. Chị nói nhà Vũ Văn kia căn bản không có khả năng có phù hình ngọc.”
Nghe vậy Kiều Bối Nhi nhíu mày, cô tin thông tin mình điều tra được
là thật, nhưng phù hình ngọc này thật giả như thế nào không ai có thể
phân biệt, chẳng lẽ tấm phù hình ngọc kia ở nhà Vũ Văn là giả ? Nhưng
tấm phù hình ngọc này rất quan trọng, cô nhất định phải đạt được.
Kiều Bối Nhi trầm ngâm một chút rồi mới nhìn về phía Danny · Rock,“U Minh Điện đồng ý hợp tác cùng Thương Lang bang !”
Danny · Rock nhìn về phía Tư Minh Dạ, thấy anh không có phản đối mới cười nói,“Bảo bối, em thật sự là phúc tinh của anh !”
Nếu không phải có Kiều Bối Nhi, anh thật đúng là không dám khẳng định có thể thuyết phục được Tư Minh Dạ. Mọi người trong giới hắc đạo đều
biết điện chủ U Minh Điện tâm tư khó dò, không theo như bài để ý ra bài. Tuy quốc bảo này nhìn qua rất mê người nhưng anh cũng không dám chắc Tư Minh Dạ sẽ cảm thấy hứng thú.
Kiều Bối Nhi không để ý đến lời anh nói, trực tiếp hỏi,“Khi nào thì xuất phát ?”
“Ngày mai !”
“Gấp như vậy ?”
Viên Viên chen miệng nói,“Chị không biết đâu, nghe nói cổng chính
thức đi vào Minh Quốc sẽ đặc biệt mở ra trong một khoảng thời gian, một
năm chỉ mở một lần. Kết quả vào lúc nào cửa mở tôi sao cũng không điều
tra được, cho nên chúng ta đương nhiên càng nhanh xuất phát càng tốt.
Bằng không nếu chúng ta ngày kia mới đi nhưng cửa lại mở vào ngày mai.
Vậy không phải sẽ vô cùng hối hận sao !”
Kiều Bối Nhi khóe miệng run run, cho nên nói bọn họ vô cùng có khả
năng phải đợi thêm một năm ? Xem ra sinh nhật Vũ Văn Liệt cô không có
biện pháp tham gia. Nhưng cũng phải đề phòng ngộ nhỡ phù hình ngọc nhà
Vũ Văn là thật chứ ?
“Được ! Ngày mai thì ngày mai đi ! Tôi còn có một số việc phải xử lý. Đi trước !”
Tư Minh Dạ từ đầu đến cuối đều không có nói gì nhiều, tất cả đều do
Kiều Bối Nhi quyết định, mà Nam Cung Liệt và An Thụy cũng không có bất
mãn gì. Thân phận của Kiều Bối Nhi đã được bọn họ thừa nhận, đương nhiên cô có quyền lực đó, hơn nữa năng lực của cô ai cũng đã rõ.
Tư Minh Dạ ôm Kiều Bối Nhi đi ra ngoài cửa, Nam Cung Liệt cùng An Thụy liền đi theo.
“Đợi chút…” Danny · Rock đột nhiên lên tiếng.
Tư Minh Dạ quay đầu nhìn về phía anh ta, không vui nhíu mày, hiển nhiên cảm thấy anh ta rất dài dòng.
Danny · Rock sờ sờ mũi, bất đắc dĩ nói,“Cũng phải hẹn khi nào và địa
điểm tập hợp chứ ?” Anh thật ra không có hi vọng muốn trở về cùng bọn
họ, dù sao anh cũng là bang chủ Thương Lang bang, cứ như vậy đến địa bàn U Minh Điện thì không tốt lắm. Nếu người trong giới hắc đạo biết anh có qua lại với Tư Minh Dạ, chỉ sợ sẽ khiến mọi người hoảng sợ.
Hết chương 82