Ác Ma Cũng Đi Làm

Chương 67: Chương 67




CHƯƠNG 67 : Ác ma đại nhân là hoàng tử ?!!

 

 

 

 

 

“Trông tôi có chỗ nào phải phiền đến tổng giám đốc giúp đỡ sao.” Ác ma đại nhân cười cười đáp trả.

 

“Gần đây tôi có nghe tin anh mắc phải chứng bệnh co rút thần kinh gì đó rất hiếm gặp, có nguy cơ bại liệt rất cao, hơn nữa hiện tại chắc anh cũng túng thiếu phải không.” Diana chống cằm mỉm cười, “Tôi có thể giúp anh một tay trong lúc khó khăn này, chỉ cần anh đem vài thứ đến đổi lại thôi mà.”

 

“Thật xin lỗi, tổng giám đốc, đây là việc riêng của tôi, ý tốt của ngài tôi xin ghi nhận nhưng hiện tại mọi chuyện vẫn trong mức độ tôi có thể tự giải quyết được.” Quân Tư Vũ vẫn tỏ ra bản thân đàng hoàng không gì mua chuộc được.

 

“Ha ha, thật là một con người có ý chí kiên định hiếm có, tôi lại thích nhất là những người có tâm hồn vừa kiên định vừa thuần khiết thế này đấy, linh hồn càng cứng rắn càng là món khoái khẩu của tôi !” Diana bật cười vui vẻ, “Anh yên tâm, tôi không có ép anh phải đem thân thể ra đổi chác gì đâu, chỉ cần anh chịu ký một bản hợp đồng với tôi thôi, nếu anh đồng ý thì tôi sẽ đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào mà anh muốn —— tiền tài, quyền thế, danh vọng, bất cứ thứ gì, chỉ cần anh muốn đều sẽ có ngay lập tức !”

 

“Ngài đang đùa tôi sao ? Tổng giám đốc !” Quân Tư Vũ giả ngu.

 

“Tôi không có hứng thú chơi đùa cùng anh !” Chớp mắt nhoáng một cái, Diana đã biến tới sau lưng Quân Tư Vũ. Ác ma đại nhân vờ như giật mình kinh ngạc, “Ngài ! Ngài làm như thế nào vậy !”

 

“Tôi chính là ác ma hàng thật giá thật đó nha !” Diana rướn người tới, vươn đầu lưỡi liếm nhẹ lên vành tai của ác ma đại nhân. Đầu lưỡi của cô ta rất dài, không những thế còn rẽ nhánh làm hai khiến cho người ta liên tưởng tới đầu lưỡi của một con rắn độc.

 

“Tôi chỉ muốn kí kết một bản hợp đồng thôi, Quân Tư Vũ à, linh hồn của anh rất đẹp, và tôi muốn chiếm được nó. Đồng ý đi, tôi sẽ đem đến cho anh mọi thứ trên thế gian này, chỉ có một ràng buộc duy nhất, anh sẽ không thể nào chiếm được trái tim người anh yêu, một khi anh vi phạm vào điều ràng buộc này, linh hồn của anh sẽ thuộc về tôi, còn thân thể anh sẽ là nô lệ trung thành của tôi !” Diana thì thầm bên tai hắn, từng lời từng lời như có ma lực rót vào tim khiến người khác không thể chống cự.

 

“Tại sao tôi phải đồng ý với điều kiện này.” Quân Tư Vũ hít sâu một hơi rồi hỏi lại.

 

“Anh không thể không chấp thuận, vì người anh yêu nhất hiện tại đang gặp nguy hiểm.” Diana giơ tay phất một cái, ác ma đại nhân bỗng cảm thấy như trước mặt mình hiện ra một màn sương, cảnh tượng xung quanh cũng biến đổi, không hiểu sao lại xuất hiện hình ảnh Liêu Thần đang ôm mặt ngồi khóc trong văn phòng ! Quân Tư Vũ thấy y ngồi trên ghế khóc nức nở, vươn tay muốn chạy tới ôm lấy y, thế nhưng hóa ra tất cả chỉ khoảng không, nhìn cánh tay mình xuyên qua người Liêu Thần, Quân Tư Vũ mới phát hiện ra đây là ảo ảnh ?!

 

“Anh không thể chạm tới cậu ta đâu, Quân Tư Vũ. Người tên Liêu Thần này đã bị tôi hạ lời nguyền rồi, là do cậu ta dám mê hoặc trái tim thuần khiết của anh, nên móng vuốt của ác ma đã sẵn sàng đặt trên cổ cậu ta rồi.” Diana nói xong vươn một ngón tay chỉ về phía Liêu Thần, chỉ thấy sau lưng y bỗng hiện ra một con quỷ dữ tợn, con quỷ kia đang vươn bàn tay chỉ còn xương trắng nhọn hoắt nắm lấy cần cổ của Liêu Thần mà y vẫn không hề hay biết, chỉ lo chìm đắm trong đau thương.

 

“Dừng ! Dừng lại ! Không được chạm vào cậu ấy !” Quân Tư Vũ hét lên, nhào tới muốn đẩy con quỷ kia ra khỏi người Liêu Thần, thế nhưng con quỷ đó lại quay sang nhìn Quân Tư Vũ cười khằng khặc rồi vung tay hất hắn ngã bay ra. Thì ra con quỷ đó không phải là ảo ảnh !

 

Quân Tư Vũ ngã lăn mấy vòng trên mặt đất, cảnh tượng trước mắt nhòe dần rồi biến mất, trở lại nguyên dạng là văn phòng làm việc của Diana.

 

“Không ! Không được hại cậu ấy !” Quân Tư Vũ nằm trên mặt đất ngẩng đầu thảm thiết gào lên với Diana.

 

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha !” Diana cười dài từng trận, “Thật không ngờ, người như anh vậy mà lại dùng vẻ mặt như vậy để cầu xin tôi, thật đúng là chuyện nực cười nhất thiên hạ ! Quân Tư Vũ à, con người tầm thường yếu ớt như anh chắc không biết được đâu, rằng anh đang mang khuôn mặt giống với một kẻ khác đến mức nào ! Tôi cần anh, Quân Tư Vũ, khuôn mặt của anh chính là thứ mà tôi muốn có hơn bất cứ thứ gì !”

 

“Cầu xin ngài ! Bất cứ điều gì cũng được ! Chỉ cần đừng làm tổn thương cậu ấy ! Ngài muốn tôi làm gì cũng được mà !” Quân Tư Vũ vừa bị hất ngã, xem chừng không còn sức đứng lên, chỉ có thể bò lê trên nền nhà, bất lực vươn tay ra van xin.

 

“Nói vậy là anh đồng ý ký hợp đồng với tôi ?” Diana mỉm cười xòe tay ra, trên lòng bàn tay ả đột nhiên nhen lên ngọn lửa màu đen kì quái. Ngọn lửa cháy bùng một lúc rồi ngúm dần, ngưng tụ thành một tờ giấy màu đen. Diana đem tờ giấy đến trước mặt Quân Tư Vũ, cầm lấy tay hắn ịn một dấu vân tay lên bản hợp đồng.

 

“Có bản hợp đồng này là giao dịch giữa chúng ta đã hoàn thành. Tôi sẽ cho anh quyền lực, sắc đẹp và sự giàu sang, chỉ có duy nhất trái tim của người mình yêu là anh sẽ không bao giờ có được. Quân Tư Vũ, anh phải biết mình là người may mắn cỡ nào, thế giới này có biết bao nhiều người thèm muốn được như anh, vậy mà khi không anh lại dễ dàng có được tất cả mọi thứ ! Ha ha ha ha !” Diana lại đứng dậy cười to.

 

Sau khi in dấu vân tay lên hợp đồng, tờ giấy kia bay vù lên không trung hóa thành một luồng khí đen đặc tiến vào cơ thể Quân Tư Vũ, cả người y lung lay gục xuông, miệng vẫn không ngừng nỉ non.

 

“Liêu Thần … Liêu Thần …”

 

 

**************************************************

 

 

Cuộc sống của Quân Tư Vũ qua nháy mắt đã thay đổi 180 độ.

 

Không bao lâu sau khi hắn bước ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, một tin tức sét đánh giáng xuống làm rung động công ty và cả giới giải trí quốc tế, rằng thì là nữ minh tinh nổi danh – nữ doanh nhân thành đạt Diana đã cao giọng tuyên bố đính hôn, mà vị hôn phu của cô nàng là hoàng tử của quốc gia Đông Âu thần bí nào đó —— Người mang trong mình một nửa dòng máu Á Đông, vì muốn đi du học mà đã cải trang đến thành hố S này – hoàng tử Midlands Rochelle, nghe nói tên tiếng Trung của hắn là Quân Tư Vũ.

 

Ngay tức khắc, Quân Tư Vũ trở thành tiêu điểm bàn luận của giới thượng lưu, cùng với vị hôn thê xinh đẹp nổi tiếng của mình, hai người bọn hắn được mệnh danh là cặp đôi Kim Đồng Ngọc Nữ của thời đại, nhưng do được bảo hộ quá mức nghiêm ngặt mà đến giờ vẫn chưa từng có lần nào thấy vị hoàng tử này xuất hiện trước giới truyền thông. Cuối cùng đội ngũ săn tin phải lôi hết mánh khóe nghiệp vụ, quyết tử hi sinh lấy tin giật tít, kiên trì đeo bám mới có thể chụp được một tấm ảnh của hoàng tử Quân Tư Vũ khi bước lên siêu xe dài miên man dưới sự che chắn của phái đoàn vệ sĩ, có điều vị hoàng tử này không biết vì sao phải ngồi xe lăn, nghe đâu chân hắn không thể cử động vậy nên sắp tới sẽ sang châu Âu phẫu thuật, ngoài mấy tin tức đó ra thì cái gì cũng kín như bưng.

 

Liêu Thần ngây mặt nhìn tiêu đề và ảnh chụp to đùng chiếm gần nửa trang báo, rồi thêm mấy mẩu tin tức vụn vặt, liếc mắt qua thôi cũng đủ để y nhận ra người trong ảnh là Quân Tư Vũ rồi. Chính xác là cái tên Quân Tư Vũ luôn mồm đòi tiền mà y biết, nhưng y không tài nào tưởng tượng ra thân phận của hắn lại là …… Hoàng tử !!! Hơn nữa còn là vị hôn phu của ngôi sao điện ảnh nổi tiếng thế giới !!!

 

Lần này Liêu Thần vượt qua cơn shock nhanh hơn lần trước, mà so với trước đây còn bình tĩnh hơn, y chỉ nghĩ Quân Tư Vũ hiện tại có thể phẫu thuật đúng lúc vậy là tốt rồi, ít nhất là hắn sẽ được hưởng thụ điều kiện tốt hơn nhiều so với một kẻ bình dân như y có thể đáp ứng. Rồi cứ như vậy không gặp nhau đến hết đời luôn cũng được !

 

Cuộc sống của Liêu Thần sau cơn sóng gió cũng đến lúc phải bình lặng trở lại rồi.

 

Mà Liêu Xuyến Xuyến lúc mở TV xem tin tức, trà trong miệng đều phun hết lên màn hình. Đây là cái tình huống quái gở gì ? Ác ma đại nhân vậy mà lại là hoàng tử ! Không những thế còn bỏ ông anh mình đi đính hôn với nữ siêu sao nào đó ?!!

 

Chốt lại một câu CẦN LỜI GIẢI THÍCH !!!

 

Về phía công ty của ác ma đại nhân, mọi người trong văn phòng sau đó đều thay đổi thái độ trở nên e dè cung kính với hắn hơn nhiều. Ngay đến vị quản lý đáng kính kia cũng phải âm thâm vuốt mồ hôi, thì ra cái tên đồng tính luyến ái đó là hoàng tử cơ đấy ! Có khi nào sau này nó cho người tới ám sát mình để trả thù không ta ? Mấy chị em nữ nhân viên thì hận không thể đấm ngực khóc lóc, vậy là vuột mất cơ hội trở thành vợ của hoàng tử rồi ! Cứ nghĩ cái tình tiết sến rện như thế này chỉ có trong Vườn sao băng phần hai thôi chứ, ai dè nó diễn ra thật kìa ! Mô-típ phim truyện con gái thường dân ra đường là đụng phải hoàng tử với giám đốc là có thật kìa, chị em ơi !

 

Cái tình tiết vô lý nhất ở đây phải là bản chất của hoàng tử đẹp trai chính là đại ác ma mặt dày hám tiền keo kiệt khoái diễn kịch mới đúng.

 

Ác ma đại nhân cuối cùng cũng được như nguyện trở thành người có cả địa vị, quyền lực lẫn tiền bạc.

 

Mà hắn sau khi ngờ ngờ nghệch nghệch bị Diana dùng thủ đoạn mờ ám đóng gói phủ khăn hô biến thành ‘hoàng tử’ đã rất có tinh thần tự giác của kẻ nắm quyền mà đi vay tiền của công ty, đóng vai người giấu mặt gửi tặng cho Liêu Thần một con Lamborghini mới coóng.

 

.

 

.

 

.

 

Ác ma đại nhân sau khi đáp phi cơ bay sang châu Âu phẫu thuật xong sẽ về nước dự lễ kế nhiệm lên ngôi quốc vương, trước khi lên đường, hắn ra hiệu lái xe đến trước cổng khu chung cư của Liêu Thần, để vệ sĩ đỡ ra khỏi xe, đứng dưới tán ô ngẩng đầu nhìn lên ban công đóng kín. Nhớ nhung, dằn vặt, đau khổ, biết bao cảm xúc dậy lên trong lòng Quân Tư Vũ. Hắn muốn gặp Liêu Thần, muốn nhìn thấy khuôn mặt y một lần nữa nhưng không thể, mang theo vẻ tang thương vụn vỡ trong ánh mắt, ác ma đại nhân chỉ đứng đó, ngẩng đầu nhìn một lúc rồi dùng giọng khàn khàn nói với vệ sĩ, “Chúng ta đi thôi.”

 

Mà Liêu Thần đứng sau bức mành trên ban công yên lặng nhìn ác ma đại nhân, cứ thế che miệng mà lặng lẽ khóc, y thực sự nhìn thấy hắn, người kia đã đến mức bước phải có người đỡ, đi phải vịn xe lăn rồi. Hắn cầm ô đứng dưới mưa to nhìn về hướng này, y không biết, y không biết mình phải làm sao, đúng vậy, y hận hắn, hận hắn giấu mình mọi chuyện ! Thế nhưng, cảm giác kích động lại cứ thế dâng lên trong lòng, khi thấy hắn bị người áo đen đỡ lên xe, Liêu Thần rốt cục cũng nhích bước chân nặng như đeo chì, điên cuồng chạy về phía cầu thang máy.

 

Cầu thang máy đáng ghét không hiểu sao mãi chẳng chịu trôi lên, cứ dừng lại ở tầng bên dưới, Liêu Thần cắn răng quay về phía cầu thang bộ, một hơi chạy xuống dưới lầu, thế nhưng khi y thở hồng hộc lao mình vào màn mưa tầm tã thì chiếc Limosine kia đã khuất bóng ở đằng xa tít, ánh đèn pha xe nhỏ dần nhỏ dần rồi biến mất trong tầm mắt y ……

 

Giờ phút này, vọng lại trong tiếng mưa là lời ca da diết của bản tình ca kinh điển phát ra từ phía cửa hàng nhà đối diện.

 

Trăm bề sầu thương khó phân giải

 

Dẫu lòng đã rõ ý tình nồng

 

Biển tình mênh mông, không bờ không bến

 

Mối tình si bỗng chốc hóa cô liêu

 

Đã mỗi người mỗi phương trời riêng biệt

 

Sao vẫn mong có ngày tương phùng

 

Tiếng gió thê lương, lệ sầu chua sót thấm ướt đẫm dưới cơn mưa

 

Dòng đời truân chuyên phiêu bạt ấy là mộng

 

Mối tình thâm sâu lưu truyền mãi muôn đời

 

Dẫu sương buốt giá tuyết hoài rơi

 

Vẫn mong hoa vẹn nguyên màu thắm đỏ

 

Chẳng hề chi mưa gió quản đường xa

 

Ah ~ nhắn gửi tương tư hòa trong mưa gió

 

Ah ~ nhắn gửi tình si bay cùng gió mưa

 

Ôm lấy vầng trăng hóa gió xuân

 

Mây bay tìm dấu mộng uyên ương

 

Oán hận, lòng đau bởi nhân thế hoài trêu đùa

 

Trăm bề sầu thương khó phân giải

 

Dẫu lòng đã rõ ý tình nồng

 

Biển tình mênh mông, không bờ không bến

 

Mối tình si bỗng chốc hóa cô liêu

 

Đã mỗi người mỗi phương trời riêng biệt

 

Nhưng vẫn nguyện sẽ có ngày tương phùng

 

Đêm dài đằng đẵng, trên đường xa người phải tự bảo trọng …

 

“Bảo trọng ……” Cổ họng Liêu Thần nghẹn đắng, y chỉ có thể rưng rưng nói hai chữ rồi vỡ òa trong tiếng khóc nấc nghẹn ngào.

 

Tình, đau đến thấu tâm.

 

.

 

.

 

.

 

Ác ma đại nhân chuẩn bị cất cánh lên đường.

 

Lần đầu tiên được đặt mông ngồi trong chuyên cơ tư nhân sang trọng hào nhoáng, tâm trạng của ác ma đại nhân lúc này chỉ muốn được gào thét một câu, Diana cô đúng là đồ tư bản lắm tiền chết tiệt ! Cả cái chuyên cơ này chắc dùng tiền lương mấy trăm năm của hắn cũng chẳng mua nổi ! Mà trong cabin rộng ngút ngàn chỉ có hai người ác ma đại nhân và Diana cùng ngồi, đồ đạc nội thất lắp đặt bên trong đều là hạng sang, cảm giác … nói sao nhỉ, cứ y như được gác chân ngồi nghỉ trong phòng tổng thống ấy.

 

Giờ hai người bọn họ đang xây dựng hình ảnh cặp tình nhân vừa đính hôn, mặt đối mặt cách một cái bàn trà sang chảnh ngồi nhìn nhau thắm thiết, đằng sau là mấy cô tiếp viên hàng không xinh đẹp đang nhẹ nhàng hầu hạ bọn họ dùng trà.

 

“Mưa lớn như vậy mà cũng cho máy bay cất cánh được sao ?” Quân Tư Vũ hỏi.

 

“Yên tâm, phi cơ của tôi có ma pháp trận bảo hộ, dùng hẳn loại trận pháp có ma lực và kĩ thuật tiên tiến nhất Ma giới hiện nay đó nha !” Diana nhón một viên chocolate rượu, đưa lên môi cắn một miếng rồi liếc mắt nhìn ác ma đại nhân với vẻ khiêu khích, mỉm cười liếm môi đầy quyến rũ.

 

 

Hết chương 67

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.