Roline có chút kinh ngạc nhìn cậu chủ Đỗ Duy dẫn người kia vào
Ấn tượng đầu tiên của nàng đúng là: Người kia phải chăng là từ một con khỉ biến thành? Hay đây chính là truyền thuyết thú nhân? Hầu tộc?
Không sai, hắn quả thực giống như một con khỉ hình người – Chẳng qua là không có lông mà thôi.
-Vị này là ngài Zach.
Đỗ Duy giới thiệu với giọng điệu rất trịnh trọng cho nên Roline lập tực thu ánh mắt của mình trở về, nàng hiểu rõ ràng ánh mắt của mình như vậy quả thực là không lễ phép, hơn nữa đây là nhân vật mà cậu chủ Đỗ Duy đã sử dụng giọng nói trịnh trọng như vậy để giới thiệu
-Xin chào, thưa kỵ sĩ xinh đẹp.
Zach ăn mặc rất đơn giản, nhưng trên đầu hắn lại đội một cái mũ quả dưa điển hình của giới tiểu thương, …… Hắn khom lưng thực hiện một nghi lễ với Roline, cười rất là khách khí, chính là dạng mỉm cười nhiệt tình của thương nhân:
-Nhìn thấy ngài thật cao hứng. Xin hãy gọi tôi là Zach, bạn bè của tôi thường gọi tôi là Zach bé, ồ , đây là do phân biệt tôi với người cha quá cố .
-Zach này hôm nay ta gặp được quả thực là một kỳ tài, ta nghĩ ông ta ở phương diện kinh doanh rất có thiên phú.
Đỗ Duy mở mắt lớn nhìn Roline, sau đó đi tới bên cạnh nữ kỵ sĩ thấp giọng cười nói:
-Roline, ta biết cô bây giờ cũng không thích việc đang làm đúng không? Như vậy từ hôm nay Zach sẽ đi theo cô, thay cô trông coi mọi thứ, cô có thể giao tất cả mọi thứ cho ông ta, giúp ông ta hiểu hết mọi thứ ở đây càng sớm càng tốt, và ta cho rằng hắn có thể thay cô quản lý công việc ở đây… Cô có thể trở về quản lý hạm đội kia.
Hai mắt Roline sáng ngời, nữ kỵ sĩ nhìn kĩ lại… Ánh mắt nhìn vị khỉ đột này cũng khá hơn rất nhiều, thậm chí nàng có cảm giác khi con khỉ đột này cười rộ lên cũng rất là khả ái.
-Như vậy ông ấy bây giờ ở đây luôn vậy?
Roline nhìn Đỗ Duy
Zach tự mình trả lời:
-Đúng rồi… Trời ơi, đây quả là một ngày thần kì, ngài công tước đã vào trong nhà của tôi, tôi thật không dám nghĩ ta sẽ được gặp ngài công tước hoa Tulip nổi tiếng. Kết quả là tôi còn chưa bán gói dịch vụ vàng của mình thì ngài công tước đã mua cả cái quán trọ kia.
Rất nhanh, Roline mang theo Zach bé này tới các cửa hàng một lượt, sau đó Zach lập tức đưa ra một chút ý kiến của bản thân – hắn tựa hồ trên người có một loại khả năng thương nhân trời sanh,không có chút nào khiếp sợ, không khẩn trương, chỉ cần nhắc tới bất cứ gì liên quan tới sinh ý, làm ăn, vậy là hai mắt của khỉ đột tỏa sáng
-Thế nào hả? Zach?
Đỗ Duy đang chờ những người kia trở về, quay lại nhìn họ, hắn tin tưởng mình tuyệt đối không có nhìn nhầm, một người trong cái thế giới này, có thể xé trời nghĩ ra cái loại “ gói dịch vụ”, cho dù không phải là thiên tài thì ít nhất cũng có tài đặc biệt
-Thứ cho tôi nói thẳng, tôi cho rằng… vấn đề này rất lớn.
Zach không chút nào u buồn tự mình phân tích:
-Tôi mới vừa rồi nhìn một chút, ngài công tước, cửa hàng của chúng ta đang tiêu thụ cái gì, chỉ có chúng ta có ư? Vũ khí … ma pháp vũ khí hay vũ khí… Trời ạ, chẳng lẽ ngoài vũ khí ra chúng ta không có chút khác biệt nào sao?
Roline có chút bất mãn, dù sao nàng bây giờ đang là người phụ trách :
-Ngài Zach , chúng ta cũng có thể chế tạo một ít phục sức, tỷ như chiến bào của võ sĩ, còn có…
-Đó cũng có thể coi như là trong phạm vi của trang bị vũ khí mà thôi.
Zach bĩu môi
Sau đó gã này tự nhiên như không ngồi xuống. Tiếp đó có một nữ nô xinh đẹp bưng tới một chén rượu, hắn cũng không chút khách khí tiếp nhận, uống xong một ngụm, thoải mái thở dài:
-Rượu ngon, thần linh làm chứng, tôi cả đời chưa có uống qua loại rượu ngon như thế này, chỉ sợ rằng ít nhất phải một đồng bạc một bình, phải không?
-Đúng ra là một đồng vàn một chén.
Roline thản nhiên nói
Zach hai tròng mắt đều lồi ra ngoài, cẩn thận nhìn một chút chén rượu trong tay, vội vàng thả xuống, tiếp tục nói:
-Tốt, tôi vừa rồi nói đến nơi nào nhỉ? Được rồi… vũ khí. Ngài công tước, còn có vị nữ kỵ sĩ xinh đẹp này nữa, mặc dù tôi thấp lùn và chỉ là một chủ quán nhỏ, nhưng tôi cũng có thể nhìn ra, những cửa hàng này đối với khách hàng, đều là những gia đình quí tộc trong đế đô phải không? Như vậy xin hỏi, những gia đình quý tộc như vậy mua nhiều vũ khí để làm gì?
Hắn nói một câu đã làm cho Roline không thể trả lời được.
Sau đó Zach một phen bàn về các vấn đề khác làm cho Đỗ Duy phi thường hài lòng
-Các gia đình quý tộc đều là có thân phận, bọn họ sẽ không giống như các võ sĩ chính thức hoặc các nhà mạo hiểm. Như vậy, mặc áo giáp, cầm vũ khí sắc bén, đi tới rừng rậm Đóng Băng, hoặc là ao đầm nam phương để mạo hiểm, đi giết ma thú, bọn họ sẽ không làm như vậy, bọn họ sẽ không mua vũ khí phải không… Tôi đã xem nhiều sản phẩm và tác dụng của nó, có áo giáp rất đẹp, có trường kiếm kỵ sĩ cũng rất đẹp, còn có chiến bào, các nữ sĩ quí tộc khi đi ra ngoài mới sử dụng những cái này… Tôi nói vậy chắc không sai chứ, cũng một dạng lòe loẹt kiểu chim công mà thôi.
-Ông nói không sai, điểm ấy chúng ta cũng đã nghĩ tới.
Roline trả lời:
-Cho nên chúng ta những thứ kia, đều chú trọng vào sự hoa lệ và hình thức.
-Tôi cũng thấy thế.
Zach gật đầu:
-Theo phương thức kinh doanh mà nhìn thì nữ kỵ sĩ xinh dẹp, ngài trước mắt có cách làm như vậy không có gì sai.
Roline lập tức nói:
-Đây là ý nghĩ của ngài công tước, ta chỉ là chấp hành mà thôi.
-Nhưng !
Zach không chút khách khí cắt đứt lời nói của Roline:
- Tôi nói chính là phương thức không có gì sai, đúng vậy nhưng phương hướng thì sai lầm rồi.
-Nói hết đi !
Đố Duy thấy Roline đang muốn phản bác, hắn lập tức ngăn cản Roline, thản nhiên nói:
-Xin mời ngài Zach nói hết.
Zach cười, hắn ngượng ngùng chà xát hai tay, liếm môi, sau đó có chút ngượng ngùng cười nói:
-Chén rượu kia, có thể cho tôi thêm một chén nữa chứ hả?
-Gọi người làm đưa lên cho ngài Zach một bình rượu.” Đỗ Duy lập tức phân phó đi làm.
Theo sau, Zach hai tay tiếp lấy bầu rượu mà nữ nô vừa bưng lên, sau đó một mặt nhấm nháp thưởng thức rượu ngon, một mặt cười nói:
- Tốt, ngài công tước, như vậy khi tôi nói, sẽ có thể … Tôi hi vọng ngài không cảm thấy phiền.
-Đương nhiên, ta thích những ý kiến của ông.
Đỗ Duy lúc này cho hắn sự tin tưởng hoàn toàn:
-Nếu không thì ta cũng sẽ không mang theo ông trở về.
-Tôi cho rằng, hiện tại ở chỗ này thì phương thức kinh doanh đúng là không sai, nhưng là phương hướng lại sai lầm rồi.
Zach buông bầu rượu, sau đó giơ ngón tay lên nói:
- Các gia đình quý tộc này, nhất là các quý tộc trẻ tuổi, đích xác sẽ phải tốn hao không ít thời gian để lấy lòng các cô nương, nữ sĩ xinh đẹp, để thể hiện… Tuy nhiên, đó chỉ là một bộ phận các quý tộc, thậm chí là một bộ phận nhỏ… Dù sao, những gã hám sắc vẫn là số ít người. Đại bộ phận quý tộc bọn họ có cuộc sống phong phú hơn so với người bình thường, nói đơn giản… Họ vui chơi và giải trí.
Hưởng thụ và giải trí ư?
Zach cười nói:
- Trong mắt tôi, nếu so sánh con người với loài lợn thì có khác nhau gì? Cuộc sống của lợn là: ăn cơm rồi ngủ, người thì sao? Người so với lợn có chút phong phú hơn: ăn cơm, làm việc, ngủ cộng với hưởng thụ.”
Dừng một chút… Ngài Zach đưa ra một cái tổng kết tinh minh:
-Vì thế nếu con người không hưởng thụ thì không khác gì một con lợn.
-Cuộc sống của đại bộ phận giới quí tộc, hưởng thụ là chủ yếu, bọn họ đương nhiên không phải là lợn, bọn họ so với lợn thì đặc sắc hơn, mà chúng ta phải nắm bắt được thứ mà bọn họ muốn nhất: quần áo, thức ăn !, hàng!... và bây giờ chúng ta có vũ khí? Vũ khí chỉ là một phần rất rất là nhỏ mà thôi.
- Tôi thấy tất cả các thứ ở đây bây giờ đều sử dụng những vật liệu trân quý dưới sự gia trì của ma pháp, rất nhiều đều là… Tôi nghĩ ngài công tước nhất định sở hữu một nguồn cố định, có thể cuồn cuộn không ngừng cung cấp các tài liệu ma pháp trân quý. Như vậy chẳng lẽ sử dụng các ma hạch của ma thú, bảo thạch, thủy tinh, thực vật … để khảm tại vũ khí thì tại sao lại không thể sử dụng chúng vào một mục đích khác?
Đỗ Duy hai mắt sáng ngời, cùng Roline nhìn nhau một cái
-Theo giá thị trường thì một thanh trường kiếm bình thường có thể bán được hai đồng bạc. trong khi một nữ quí tộc đeo một cái dây chuyền bé thì sao? Chỉ một cái vòng cổ, có thể đã là hai mươi đồng bạc. chỉ là một dây chuyền bảo thạch bình thường, đại khái giá cũng là năm đồng bạc. Mà một bộ quý tộc lễ phục thì sao? Ồ, tôi không hiểu rõ giá của những thứ này, nhưng so sánh đoán chắc so với chiến bào chắc hẳn phải đắt hơn nhiều lắm.
-Tôi vừa mới nhìn thấy một bộ áo qiáp. Trời ơi, tôi không thể không nói… nó thật là xinh đẹp ! Ở phía trên bao phủ một tầng bạch quang nhàn nhạt, giống như là thánh quang mà tôi đã thấy khi tháng trước khi đi vào thần điện bái lạy ! Quả thật rất đẹp, nếu như…. Tôi là nói nếu như, chúng ta đối với các đồ trang sức của nữ quý tộc sử dụng các loại ma pháp này? Ồ, thứ đó là ma trượng mà ma pháp sư dùng phải ko? Nhưng trong đời của tôi, đó là lần đầu tiên ta nhìn thấy ma pháp sư sử dụng ma pháp trượng, tôi nghe ngài nữ kỵ sĩ Roline giải thích rằng đó là vật chuyên dụng cho ma pháp thủy hệ ? Có thể ngưng tụ được …. được cái gì ấy nhỉ ?
- Thủy nguyên tố.
Roline trả lời
-Ồ, không sai! Là thủy nguyên tố nước.
Zach cười rất là giảo hoạt:
- Nếu chúng ta đem những thứ này khảm trên các đồ vật của cô gái quí tộc, chẳng hạn như nhẫn? Dây chuyền? Vòng tay? Tưởng tượng đi, những cô gáiquí tộc này thường phàn nàn gì? Họ thường phàn nàn là sao thời tiết quá khô ráo. Da của họ bị khô, nếu chúng ta bán cho họ một số thứ, nói rằng miễn là họ đeo sản phẩm của chúng ta thì dù thời tiết như thế nào thì quanh thân thể của họ cũng có thể duy trì một chút hơi nước xung quanh. Thử tưởng tượng đây sẽ là món đồ hấp dẫn cỡ nào chứ? Tôi xem cái ma trượng được khảm bảo thạch có tính thủy, khảm một khối lớn như vậy nếu mà đem cắt ra rồi chế tác có thể làm được mấy bộ đồ trang sức !
-Còn có… Ồ, đây là tưởng tượng của chính tôi. Nếu như tôi nói không đúng thì ngài công tước và ngài kỵ sĩ không cần phải để ý.
Zach tiếp tục nói:
-Hàng năm mùa đông, tôi thường phải tới các nơi buôn bán, thường nghe các phú ông giàu có oán thán rằng áo khoác của họ thật sự quá nặng, hành động thật quá bất tiện, hơn nữa mùa đông hình như mọi người đều ăn mặc giống nhau,trên cổ thì quàng khăn, trên người đúng là tầng tầng lớp lớp áo, còn có giày nữa… Trời ạ, quá là nhiều thứ! Nếu như chúng ta… Ồ, xin tha thứ, tôi không phải là ma pháp sư, nhưng là tôi muốn dùng ma pháp thần kỳ, có thể nào chế tạo ra một loại tài liệu nhẹ dễ dàng đính vào quần áo, giống như là quần áo mùa hè của chúng ta, các cô gái cũng có thể thể hiện được vóc người xinh đẹp, còn có hai chân, đồng thời vẫn có thể giữ ấm, được chứ hả? Tôi nghĩ nhiều quý tộc sẽ nguyện ý bỏ ra rất nhiều tiền để mua những thứ như thế này, quý tộc thích cái gì? Thích nhất là hưởng thụ ! Đó là sự khác biệt ! Nghĩ xem khi mùa đông đến với thế giới toàn băng và tuyết, xung quanh toàn người mặc những bộ áo dày cộp và bạn đang mặc một bộ quần áo tuyệt đẹp và nhẹ nhàng, những cô gái có thể khoe những cái eo nhỏ, đàn ông có thể vẫn mặc những đồ mùa hè
Roline cuối cùng cũng bớt tức giận với cái tên khỉ đột này… Mặc dù hắn nhìn qua xấu xí, hơn nữa có chút thô lỗ.
Nhưng không thể không thừa nhận, người này đích xác có tài.
Roline dường như đã thấy các vùng đại dương xanh bao la, còn có tự mình điều khiển một hạm đội
Quán trọ nhỏ của Zach đã sớm bị Đỗ Duy mua ngay tại chỗ, sau đó Roline cho
hai tên hải tặc dưới quyền tạm thời trông coi, và mời tất cả khách rời
đi, sau đó tuyên bố quán nhỏ này đóng cửa không buôn bán nữa
Và Husein và Nicole đã đến, họ sẽ ở hậu viện nhỏ phía sau
Roline và Hussein,Nicole gặp nhau, không có gì thích hợp để nói. Hussein vẫn
lạnh lùng nhưng sau khi gặp Đỗ Duy, cẩn thận nhìn vào hai mắt vị quí tộc bé nhỏ, vị thánh kỵ sĩ này sau khi mất đi một con mắt thì nhìn qua càng lãnh khốc hơn, tuy nhiên hắn vẫn như cũ nói một câu đều toát lên một
tia quan tâm tới Đỗ Duy
-Thân thủ của ngươi đã lùi bước rất nhiều, gần đây chẳng lẽ ngươi không thực hành động tác mà ta đã dạy cho ngươi?
Lời này không sai, Đỗ Duy gần đây không có nhiều thời gian để thực hành, hầu hết thời gian hắn sử dụng để nghiên cứu ma thuật
Cảm tạ ma pháp học hội, sau khi rất nhiều ma pháp sư đã cống hiến thành quả nghiên cứu thì người được lợi nhiều nhất chính là siêu cấp cao thủ ma
pháp sư Đỗ Duy “ hữu danh vô thực” này.
Hắn cơ hồ có thể cả đêm
không ngủ để học ma pháp và nghiên cứu thành quả nghiên cứu trong học
viện ma pháp. Và không ai sẽ tin rằng vị đệ tử của Gandalf đại sư, được
cho rằng là một thiếu niên thiên tài lại phải đi học trộm như thế!
Đương nhiên, sau khi nhìn thấy Hussein và Nicole, Đỗ Duy không quên xin nữ vương Medusa một sợi tóc.
Ngày mai trên lớp ma pháp, hắn vẫn muốn dạy các học sinh cách thức đối phó với mắt của kim nhãn mãng như thế nào.
Về phần Nicole…. Sau khi xác định rằng Nicole vẫn chưa có mở mắt của nàng
với ai. Hoặc không cẩn thận đem ai đấy hóa đá, Đỗ Duy thoải mái rời đi.
Thánh kỵ sĩ và xà nữ đều là hai loại người ít nói chuyện, vì thế họ không
quan tâm tới lẫn nhau. Hơn nữa nơi này dù sao khoảng cách quá gần đế đô, tốt hơn hết là cẩn thận một chút. Miễn là trong một thời gian tới, đến
phía tây bắc trời cao mặc cho chim bay
Duy nhất đáng để nhắc tới chính là … Vivian không theo Đỗ Duy trở về.
Đây là thỉnh cầu của nữ vương Medusa . Khi đó nàng nhắm mắt lại đối mặt với Đỗ Duy, Đỗ Duy đột nhiên cảm giác được một tia hàn khí … Hắn hoài nghi, vị tiểu thư Nicole này chẳng lẽ pháp lực lại vừa tiến bộ?
-Nữ đồ đệ của Gandalf, cô hãy lưu lại với ta.
Nicole thản nhiên nói nhẹ nhàng:
-Ngươi đáp ứng dạy ta nhân tính và phương thức cuộc sống của loài người. Nhưng từ lúc ta đi theo ngươi, ta vẫn trốn ở trong phòng không thể ra ngoài…
Đỗ Duy đồng ý ngay lập tức, hắn cảm giác được nữ vương Medusa bất mãn. Bây giờ hắn không có thực lực để đối phó với vị nữ nương Medusa đáng sợ
này… Người đàn bà này ngay cả long tộc tộc trưởng cũng có thể đem hóa
đá, đường đường là long tộc tộc trưởng cùng phải vận dụng đến tuyệt
chiêu mà một trăm năm mới dùng một lần là “long thần thủ hộ”.
Không thể thương lượng với nàng ấy, Đỗ Duy chỉ có thể bất đắc dĩ để lại Vivian bé nhỏ cho xà nữ.
-Bảo bối, hãy cẩn thận, vô luận vì bất cứ cái gì ngàn vạn lần đừng nhìn vào
cặp mắt của nàng..Ừm, ngoại trừ nàng hay buồn bực ra thì ở chung cũng
rất tốt đó.
Song Đỗ Duy lại phạm phải một sai lầm
Một cái sai lầm rất rất là lớn
Hắn trong lòng đã bị ám ảnh. Đối với nữ vương Medusa đã bị dán một chữ
“mạnh”. Hắn quên rằng sức mạnh ma thuật của Nicole, sự thật chỉ là một
con rắn hóa thân thành người… Trừ bản lĩnh hóa đá ra, vị cao nhân này
dường như không có ma pháp nào khác.
Quả nhiên, sau khi Đỗ Duy rời đi, Medusa và Vivian vừa mới ở chung không được tới năm giây đồng hồ…
-Cô có thể dạy ta ma pháp không?
Nữ vương Medusa chính thức tự mình đưa ra thỉnh cầu
Vivian bé nhỏ đan thuần, ngốc nghếch làm sao mà cự tuyệt đây chứ?
Chỉ có trời mới biết…
Đỗ Duy một người trở về nhà, hôm nay thu hoạch làm cho hắn rất hài lòng.
Cái tên khỉ đột Zach kia, rất đáng để trông đợi vào tài năng của hắn. Đỗ Duy dường như có thể nhìn thấy tương lai hắn sẽ có rất rất nhiều tiền
vàng bay vào túi tiền của mình
Mà hắn vừa mới tạm thời trở lại
phủ đệ, vẫn còn chưa có xuống ngựa, hắn đã nhìn thấy một vị tướng quân
mập mạp hai trăm năm mươi đang ngồi ở trên một con ngựa khỏe mạnh… Đáng
thương cho con ngựa tựa hồ có chút không chịu được. theo bộ dáng của nó, có thể nhìn ra đây chính là khảo nghiệm đáng thương nhất mà nó phải
chịu đựng từ lúc ra đời!
Bên cạnh đấy, tên nhóc Sandy quỉ quái, cũng cưỡi trên một con ngựa màu nâu, hai người tựa hồ đang muốn đi ra ngoài
Nhóc Sandy bên cạnh dường như là lần đầu tiên cưỡi ngựa, hắn có vẻ mặt rất
là hưng phấn, nhưng nhìn thấy Đỗ Duy cũng vẫn như cũ không quên nhảy
xuống ngựa hành lễ.
-Các ngươi muốn đi ra ngoài hả?
Đỗ Duy nhìn vị tướng quân hai trăm năm mươi, đột nhiên nhớ ra người này, một
gã “háo sắc”… Hắn sẽ không muốn đi lêu lổng đấy chứ? Nhưng vẫn dẫn theo
một cậu bé như là Sandy bên cạnh tới cái loại địa phương đó?
-Đúng vậy, ông chủ của ta.
Tướng quân Ron Barton cất mũ, mặt hắn có chút bất mãn:
-Ngài công tước, tôi phát hiện phủ của ngài thật sự thiếu người… Trời ạ, Ngài ngay cả một người giống như thị vệ cũng chưa có, cho nên tôi quyết định đi ra ngoài chiêu lãm mấy võ sĩ đến đây.
Đỗ Duy gật đầu.
Đích xác, gia tộc rowling sau khi giải tán đại bộ phận thị vệ đều theo lão
bá tước Raymond trở về bình nguyên Rowling, mà Đỗ Duy… hắn có thân phận
ma pháp sư, tựa hồ quên mất thân phận quý tộc của mình, hắn đi ra ngoài
cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ có thị vệ đi theo. Mà trong cả nhà chỉ có Marde cùng với một số người hầu mà thôi.
Duy nhất thống lĩnh
tướng quân chỉ có ngoài tướng quân hai trăm năm mươi còn có thị vệ
trưởng Alfa. Tuy nhiên trong chính biến thị vệ trưởng Alfa đã thụ trọng
thương, hơn nữa lúc ấy xem như là một vị mãnh tướng “phản quân”, bây giờ mặc dù theo Đỗ Duy, nhưng là vì tị hiềm nên cũng không thường ra ngoài.
-Cho nên, tôi đã mang theo nhóc Sandy ra thị trường nô lệ, xem có thể kiếm được vài người hay là không.
Tướng quân Ron Patton nhìn Đỗ Duy liếc mắt, thở dài:
-Ngài phải chăng lại muốn đi theo? Ông chủ?
-… Được rồi.
Đỗ Duy có chút nghi hoặc
Tới chợ nô lệ sao?
Sau đó hắn đi theo tới chợ nô lệ, ở tại chốn này tìm kiếm một vài võ sĩ tự
do… Có điều phần lớn người nơi này đều võ sĩ cấp thấp, liệu có thể sử
dụng không ?