Ác Ma Pháp Tắc

Chương 123: Chương 123: Đại thiên tài đầu to




Từ cửa hàng bán thủy tinh cầu đi ra, Đỗ Duy lững thững đi về phía trước, hắn lại bị một cửa hàng có hình dáng quái dị hấp dẫn.

Hình dáng cửa hàng này là một gốc

đại thụ hoàn chỉnh.

Trong đại sảnh ma pháp công hội, trước sau trái phải đều là những kiến trúc kì hình quái trạng, nhưng chỉ có duy nhất gốc đại thụ này đơn độc đứng ở đây. Đỗ Duy đánh giá gốc đại thụ này sợ rằng bảy tám người khỏe mạnh cũng không thể chuyển tới đây được. Gốc cây này gần chạm đến trần nhà, cũng không biết cao bao nhiêu, rễ cây cắm sâu vào trong mặt đất, Trên thân cây màu đen vòng quanh một tua dây cổ quái màu xanh.

Kì quái nhất là gốc đại thụ sức sống bừng bừng này bên trong lại bị khoét rỗng, biến thành một căn phòng hình gốc cây, không biết gốc cây bị khoét thủng này sống sót bằng cách nào.

Mặt ngoài vỏ cây bị đục ra một cái cửa sổ hình vuông cùng với một cái cửa hình chữ nhật. Thân cây bị đục rỗng được bố trí thành hình một căn phòng. Sau khi Đỗ Duy đi vào thì nhìn thấy trên cửa có treo một cây gậy gỗ cao hơn một người.

Hiển nhiên đây là một nơi chuyên môn bán ma trượng cho ma pháp sư.

Đặt trong gốc đại thụ là một cái quầy gỗ cao, trong phòng tràn ngập mùi gỗ làm người ta cảm thấy buồn bực, bất quá Đỗ Duy lập tức bị các loại ma trượng treo trên vách tường hấp dẫn.

Ma trượng là trang bị mà một ma pháp sư thông thường không thể thiếu. Một chiếc ma trượng tốt cần phải có chất gỗ đặc thù chế tạo bởi vì kim loại thông thường có tính bài xích đối với ma lực. Nguyên liệu gỗ làm ma trượng đòi hỏi cực kì khắt khe. Chẳng hạn như trong túi ma pháp trên người Đỗ Duy có một thanh ma trượng nửa thành phẩm, là lễ vật mà ma pháp công hội tại Rowling bình nguyên gửi tặng. Đó là một khúc gỗ hồ đào, hơn nữa được chặt vào mùa xuân lúc thân cây mọc ra một cành lộc đầu tiên,rồi mang đi chế tạo.

Đỗ Duy đối với ma trượng có chút hiểu rõ. Thông thường thân thể ma pháp sư khá yếu ớt, bởi vì chìm đắm trong việc nghiên cứu ma pháp trong một thời gian dài nên thân thể không được rèn luyện, thể lực không đủ, dưới tình huống này thì trọng lượng của ma trượng càng nhẹ càng tốt.

Đồng thời ma trượng cần phải chắc chắn, bởi vì khi thi triển ma pháp ma trượng phải chứa được được ma pháp ba động.

Điểm thứ ba cũng trọng yếu chính là ma đạo tính. Mặc dù kim loại đối với ma lực có tính bài xích khiến cho phần lớn ma pháp sư lựa chọn cây gỗ để chế tạo ma trượng, nhưng không phải tất cả cây gỗ đều có ma đạo tính dồi dào. Cũng có không ít chất gỗ không thích hợp.

Muốn nhẹ nhàng, chắc chắn đồng thời chứa ma đạo tính dồi dào.

Thông thường mà nói, việc chế tạo ma trượng trên Roland đại lục xét trên mục đích sử dụng, cây gỗ có thể chia ra làm ba cấp bậc.

Cấp thấp nhất là một loại chất gỗ gọi là “tử gia la thụ”. Loại gỗ này rất nhẹ, cũng rất chắc chắn, hơn nữa lựa chọn cũng rất dễ dàng, nhất là nó sinh trưởng tại nam phương, nơi ánh mặt trời sung túc. Điều này khiến cho loại ma trượng này trời sinh rất mẫn cảm với hỏa hệ ma pháp, thích hợp với hỏa hệ ma pháp sư.

Nhưng loại “tử gia lai thụ” này có nhược điểm rất rõ ràng: ngoại trừ hỏa hệ ma pháp ra, khi sử dụng các hệ ma pháp khác, hiệu quả bị giảm xuống rất nhiều. Hơn nữa đặc biệt là đối mặt với thủy hệ ma pháp sư, loại ma trượng này đặc biệt sợ ẩm thấp. Một khi bị ướt tác dụng của nó sẽ bị tổn hại rất lớn. Nó trời sinh bị thủy hệ tương khắc.

Bất quá bởi vì dễ dàng lựa chọn và chế tạo, thông thường hỏa hệ cấp thấp ma pháp sư trên đại lục nên vẫn lựa chọn chất gỗ này. Đây cũng là lựa chọn ban đầu của đa số hỏa hệ ma pháp sư .

Nguyên liệu trung phẩm cũng rất nhiều, trước mắt đại lục sử dụng phổ biến nhất là một loại gọi là “la đồng thụ”, loại cây gỗ này trời sinh có rất nhiều ma đạo tính, hơn nữa cũng đủ chắc chắn, chỉ là trọng lượng hơi lớn một chút. Hơn nữa quan trọng nhất là nuôi trồng không dễ dàng, chỉ sinh trưởng ở phía nam đại lục gần ao đầm phía nam.

Quý giá nhất là loại chất gỗ này cả một trăm cây thì trong đó chưa chắc đã có thể tìm được một gốc thích hợp để làm nguyên liệu chế tạo ma trượng. Bởi vì đại đa số chất gỗ “la đồng thụ ” đều rất nặng thậm chí có thể nặng hơn so với kim loại có cùng thể tích. Chỉ có một vài chủng loại rất thưa thớt trọng lượng mới nhẹ một chút.

Mà nguyên liệu thượng phẩm được công nhận trước mắt, cũng là một loại cây “hồ đào” mà Đỗ Duy thường thấy ở kiếp trước. Nhưng điều kì quái là trên Roland đại lục, cây hồ đào lại rất thưa thớt.

Dùng cây hồ đào để chế tạo ma trượng, công nghệ cũng rất có tính đặc thù, phải lựa chọn cây gỗ có tuổi ngoài năm mươi năm. Sau đó phải đợi vào ngày xuân trong năm, chặt xuống một cành cây trên một cây mọc ra mầm non mới vào mùa xuân. Nguyên liệu như vậy mới được cho là tốt nhất. Vô luận là sức nặng, độ chắc chắn, còn có ma đạo tính khi sử dụng các hệ ma pháp, đều là số một.

Nhưng là cây hồ đào tại Roland đại lục rất thưa thớt, mà thông thường cây hồ đào không thể sinh trưởng tới năm mươi năm tuổi. Trừ khi có ma pháp sư chuyên nghiệp dùng các loại ma pháp dược tề tỉ mỉ bồi dưỡng mới được. Điều này khiến cho loại nguyên liệu này rất thưa thớt. Trên mặt ngoài rất nhiều ma trượng mà ma pháp sư sử dụng gọi là cây hồ đào, nhưng phần lớn tuổi cây không được năm mươi năm, hơn nữa chưa chắc đã là nhánh cây có mầm non đầu tiên vào mùa xuân. Cho nên tại các phương diện cũng yếu kém không ít.

Đỗ Duy nhìn chung quanh cửa hàng này một chút, phát hiện ma trượng ở đây đều là bán thành phẩm, trong đó đại đa số tài liệu đều là trung phẩm, ngẫu nhiên có thể thấy được một hai cây hồ đào thượng phẩm. Do Đỗ Duy là một dược tề sư có kinh nghiệm phong phú, đối với trình độ hiểu rõ về ma pháp thực vật nên chỉ liếc mắt một cái là nhận ra tuổi cây không đủ.

- Xin hỏi, ngài có cần hỗ trợ gì không?

Ngay lúc Đỗ Duy tùy ý xem xét, từ cái quầy cao thò ra một cái đầu.

Người này ước chừng hơn ba mươi tuổi, một người cái đầu thật lớn nhưng chiếc cổ lại nhỏ đến thương cảm. Tóc trên đầu rất thưa thớt, vẻ mặt mơ mơ màng màng, hình như vừa mới tỉnh ngủ, làm cho Đỗ Duy buồn cười nhất là người này mang theo một mắt kính, hiển nhiên loại kính một tròng gắn vào mắt này là một loại kính phóng đại mà người thợ sử dụng khi điêu khắc. Hắn mang theo đồ vật này làm cho người ta xem ra hai mắt trên mặt hắn một bên thì nhỏ như hạt đậu còn một bên dưới tác dụng của kính phóng đại thì lớn như mắt trâu, trông rất buồn cười.

Người này từ sau quầy hiện thân ra, dùng sức xoa nước miếng, hiển nhiên là vừa rồi ngủ trộm. Thấy rõ trang phục của Đỗ Duy, nhanh chóng từ sau quầy chạy ra, khom lưng thi lễ: " Xin chào ngài, ma pháp sư tôn kính, xin hỏi ngài cần ma trượng phải không?"

Đỗ Duy liếc mắt nhìn người này một cái. Khiến Đỗ Duy có chút kinh ngạc chính là người này cư nhiên không mặc áo ma pháp học đồ màu bạc mà là một bộ ma pháp sư bào chính thức mầu xám. Mặc dù hắn đeo tấm huy chương ma pháp sư làm Đỗ Duy thấy có chút cổ quái.

Ngây người một chút Đỗ Duy mới nhận ra người trước mắt này mặc dù mặc ma pháp sư bào nhưng thân phận chính thức của hắn là một gã ma pháp dược tề sư.

Địa vị của ma pháp dược tề sư còn không bằng một gã ma pháp học đồ.

Đây là sự thật mà các sách về ma pháp đều công nhận.

Bất quá, Đỗ Duy là dựa vào học ma pháp dược tề mà đi lên, đương nhiên sẽ không xem thường ma pháp dược tề sư, hắn cười rất khách khí: "- Ta chỉ là tùy tiện xem thôi, ân. Ta rất kỳ quái, tại sao ma trượng ở đây đều là bán thành phẩm.

Gã đầu to này há miệng cười: "Ngài nói đùa rồi…ma trượng nơi này làm gì có thành phẩm. Nơi này chúng tôi chỉ cung cấp chế tạo phần gỗ của ma trượng thôi. Mà mặt trên ma trượng có gắn ma pháp bảo thạch, ngài đi lên phía trước là có thể tìm được mấy cửa hàng. Công nghệ chế tạo mộc trượng cùng với luyện chế ma lực bảo thạch bất đồng, ta chỉ am hiểu mộc nghệ, còn luyện kim thuật ta không hề biết."

Đỗ Duy gật đầu, tiện tay cầm lấy một thanh gỗ hồ đào màu đen, cầm trên tay cân nhắc một chút, nói:

"- Gỗ hồ đào này hình như không đủ tuổi cây."

"- Đương nhiên. Cây gậy trong tay ngài chỉ dùng gỗ hồ đào hai mươi năm tuổi chế tạo, đã rất khó có được. Thực sự muốn tìm gỗ hồ đào hơn năm mươi năm tuổi, sợ rằng toàn đại lục không có lấy một gốc. Hơn nữa, gỗ hồ đào năm mươi năm tuổi đều bị một ít Đại ma pháp sư xem là bảo vật, như thế làm sao có thể cho người khác chặt xuống mang tới đây bán được?" Người này nhìn Đỗ Duy, cười nói:

"- Bất quá, gỗ hồ đào hai mươi năm tuổi, đã rất khó có được, mọi nơi đều vậy, không ít trung cấp ma pháp sư đều bằng lòng sử dụng loại ma trượng này, ngài…"

Đỗ Duy cười cười, buông cây gậy trong tay ra:

"- Ta chỉ có chút tò mò về công nghệ chế tạo ma trượng thôi. Ta hỏi một chút, nếu trong tay ta có nguyên liệu gỗ thích hợp, cũng có bảo thạch loại tốt. Vậy như thế nào mới có thể chế tạo một cái ma trượng thành phẩm đây."

Gã đầu to mắt to này thấy Đỗ Duy không muốn mua hàng, cũng không có một chút khó chịu, khách khí nói:

"- Vậy sao, phía trước rẽ vào có một cửa hàng ma pháp đạo cụ, bên trong có thể nhận chế tạo các loại đạo cụ, chỉ cần ngài cung cấp nguyên liệu thích hợp, sau đó có thể dựa vào yêu cầu của ngài mà làm."

"- Vậy, Đồ án ma pháp bên trong họ cũng có thể làm?". Đỗ Duy nhíu mày.

Hắn đã xem qua ma trượng của Gandoff. Chiếc ma trượng đó trông không mấy ưa nhìn, thậm chí chất gỗ đều không phải là gỗ hồ đào. Cũng không biết chỉ dùng vật gì chế tạo. Quan trọng nhất là trên mộc trượng khắc họa rất nhiều hoa văn đồ án cổ quái, hiển nhiên là một loại gia trì ma pháp có tính chất phụ trợ.

Tên đầu to này con mắt sáng ngời, phảng phất nghe thấy đề tài mà mình hứng thú nhất, lập tức nhiệt tình hơn rất nhiều:

"- Xem ra ngài là một Đại ma pháp sư rất có kinh nghiệm a! Bình thường mà nói, ma trượng gia trì thêm một ít phụ trợ ma pháp thì có khả năng làm được. Nhưng bởi vì nguyên liệu bất đồng, chỉ có chất gỗ thượng đẳng mới có thể gia trì ma pháp, nguyên liệu thấp hơn một chút, ví dụ như gỗ tử gia la cùng với gỗ la đồng đều không thể làm được. Gỗ hồ đào thì có thể…nhưng ngài cũng biết, khắc họa ma pháp trận thì tài liệu tốt nhất là thủy tinh thạch. Cây gỗ sao, cho dù cây gỗ có tốt hơn nữa đối với tác dụng hấp thụ ma lực so với thủy tinh thạch cũng kém hơn một chút. Cho nên gia trì phụ trợ ma pháp trên ma trượng cũng là một ít quang minh thuật cùng với ma lực tăng phúc thuật cấp thấp. Muốn gia trì ma pháp uy lực lớn sợ rằng sẽ không được. Cho dù ngài có hồ đào mộc năm mươi năm tuổi loại tốt nhất cũng không đạt tới yêu cầu này.

Đỗ Duy cười cười, thuận miệng nói:

"- Nếu nói như vậy, vậy không bằng dùng thuần túy ma lực thủy tinh chế tạo ma trượng."

Tên đầu to này nghe vậy không khỏi mừng rỡ, vỗ đùi, vẻ mặt lộ ra kinh hỉ:

"- Di? Ngài cũng nghĩ như vậy sao? A ha! Ta cũng nghĩ như vậy. Từ ma đạo tính mà nói, nguyên liệu gì cũng đều kém thủy tinh. Kể cả được xem là tốt nhất – gỗ hồ đào, đều không bằng. Ta đã tính toán qua, cùng thi triển phép thuật đồng cấp bậc, so sánh thủy tinh cùng với gỗ hồ đào, thủy tinh tăng gấp năm lần công hiệu. Bất quá…"

Đỗ Duy cũng cảm thấy hứng thú:

- Bất quá cái gì?

Đầu to thở dài, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ;

- Bất quá năm ấy khi ta đưa ra ý nghĩ này, đã bị sư phụ chửi mắng rất thảm... Ai! Biện pháp này cũng chỉ là không tưởng mà thôi.

Đỗ Duy nhíu mày, vừa nghĩ đã hiểu được nguyên nhân.

Thuần túy thủy tinh chế tạo ma trượng? Tình huống thông thường, chiều dài ma ước chừng hơn một trượng, đại bộ phận đều cao hơn ma pháp sư sử dụng nó. Thể tích lớn như vậy, dụng thuần túy đá thủy tinh chế tạo, sức nặng sợ rằng không dưới hai ba trăm cân.

Hai ba trăm cân? Sợ rằng cho dù là võ sĩ man rợ cường hãn cầm cự kiếm bằng cả hai tay thì cũng không nặng đến như vậy. Để cho ma pháp sư thân thể yếu ớt múa may ma trượng so với vũ khí của võ sĩ man rợ còn nặng hơn vài lần để chiến đấu?

Thật sự có một thanh thượng hảo ma trượng như vậy, sợ rằng ma pháp sư trên toàn đại lục cũng không một ai có thể giơ lên.

Chính xác là không tưởng a!

Đầu to này hiển nhiên là một người tính tình có chút mê mang, mắt thấy một người đối với nghiên cứu của mình có hứng thú, nhất thời cái gì cũng không nhớ. Hăng say cùng Đỗ Duy nói chuyện.

"- Mặc dù dùng thuần túy thủy tinh là không có khả năng. Nhưng không phải không có phương pháp cải thiện chất gỗ."

Trong ánh mắt hắn có những tia sáng lóe lên.

Từ ma pháp nguyên lý mà nói, ma trượng là một loại công cụ tăng cường ma pháp . Mà nguyên liệu tăng cường càng tốt,sẽ khiến cho khi thi triển ma pháp, ma lực tiêu hao không đáng có sẽ giảm bớt, uy lực tất nhiên sẽ xuất sắc hơn.

"- Ta nghiên cứu nhiều năm cũng tìm được không ít nguyên liệu, bất quá đều có những khuyết điểm nào đó. Ví dụ như tử gia la mộc, đối với hỏa hệ ma pháp cũng rất tốt. Chỉ đơn thuần nói đến hỏa hệ ma pháp thì ma đạo tính thậm chí so với gỗ hồ đào cũng tốt hơn, nhưng các hệ khác thì không được. Hơn nữa đặc biệt bị thủy hệ khắc chế. Nếu ma pháp sư cầm pháp trượng làm bằng tử gia la mộc gặp phải thủy hệ ma pháp sư vậy thì hoàn toàn bị kém thế…… ta mấy năm nay một mực nghiên cứu cây cối thực vật …… nếu nói có thể tạp giao bồi dưỡng ……"

Đầu to càng nói càng hăng say, nhịn không được múa máy tay chân đứng lên:

"- Ví dụ như nói. Ta dùng cây tử gia la cùng một loại khiên ngưu đằng tạp giao, khiên ngưu đằng vốn không sợ nước, ta nghĩ, có thể trung hòa một chút nhược điểm sợ nước của gỗ tử gia la ……"

Đỗ Duy trên mặt không có cử động gì nhưng sự kinh ngạc trong lòng nổi lên cuồn cuộn.

Gã đầu to này, nhìn mặt mê mê hồ hồ, cư nhiên là một thiên tài a!

Gép cây? Tạp giao?

Loại kĩ thuật này kiếp trước Đỗ Duy đương nhiên biết, với khoa học hiện đại tự nhiên có thể làm được. Nhưng ở thế giới này ngoại trừ ma pháp hưng thịnh ra, cơ hồ tất cả đang trong thời trung cổ!

Thực vật tạp giao? Sợ rằng truyền ra ngoài sẽ kinh thế hãi tục!

Nhìn tên đầu to này. Đôi tay hắn rơi vào trong mắt Đỗ Duy, khiến nội tâm máy động. Hai bàn tay này thô ngắn và chắc chắn, trên bàn tay là tầng tầng chai sạn, còn có không ít chỗ xước.

Tầng tầng vết chai. Một đôi tay như vậy không có một chút nào giống một người bảo trì nhàn nhã.

Quá nửa giống một người làm vườn hàng năm cùng cây cối, đất đai tiếp xúc.

- …… đáng tiếc, ta tự trồng không ít thực vật kì quái, cuối cùng lại bị sư phụ nhìn thấy. Mang ta ra mắng té tát, nói ta không không chú ý vào chính nghiệp. Những cây cối đó ta trồng toàn bộ đều bị thiêu bị hủy, sau đó, ta bị đem đến chỗ này làm ma trượng …… lão sư nói ta vẫn còn có nhãn quang đối với chất gỗ, ai…

Nói đến chỗ này, đầu to không khỏi ai thanh thán khí.

Đỗ Duy trong lòng nhảy loạn …… gã này đột nhiên bị phái tới cửa hàng công tác? Quả thực là phí của trời a!! Tên sư phụ kia của hắn, Đỗ Duy thực sự không biết là nên ôm hắn hai cái hay là đá hắn hai cước!

Lãng phí một thiên tài có thiên phú như vậy nên bị đá. Nhưng nếu không như vậy…Đỗ Duy thiếu gia ta làm sao có cơ hội đây?

Đỗ Duy nghĩ tới đây đã quyết định chủ ý, trên mặt không tự chủ được lộ ra một loại… đặc biệt mỉm cười - nếu giờ phút này bên cạnh có người nhà Rowling nhất định sẽ nhận ra nụ cười lúc này của thiếu gia cơ hồ cùng với lúc đầu lừa Vivian đáng thương bé nhỏ giống nhau như đúc a!

"- Vị lão huynh này, không cần quá tức giận…"

Đỗ Duy thuận miệng an ủi hai câu, rồi lập tức hỏi:

"- Ta đối với quan điểm của ngươi rất có hứng thú, kỳ thật ta đối với ma pháp thực vật rất có nghiên cứu, không bằng có cơ hội chúng ta cùng nhau ngồi xuống nói chuyện vui vẻ…… Được rồi, nói lâu như vậy, ta còn không biết ngươi tên là gì?

"- Ta?"

Đầu to hì hì cười, vẻ mặt không có tâm cơ:

"- Ta gọi là Poll. Là đệ tử của Azis đại sư trong ma pháp công hội …… Ai, bất quá ta đi theo Azis sư phụ đã hai mươi năm rồi, nhưng cũng là đồ đệ vô dụng nhất của sư phụ…"

Poll? Đỗ Duy âm thầm nhớ kỹ cái tên này.

Bất quá…Azis?

Đỗ Duy đối với cái tên này rất quen thuộc!

Ga? Azis?

Đỗ Duy nhớ lại, trong lòng Ga thống hận nhất chính là ma pháp sư này! Lúc đầu chính là Ga và Azis cùng tiến vào băng phong rừng rậm. Kết quả là khi gặp Medusa, Azis một mình chạy trước, bỏ lại đồng bạn.

Chẳng lẽ chính là ma pháp sư này?

Ý niệm trong lòng chuyển động nhưng khuôn mặt Đỗ Duy rất bình tĩnh, cười nói:

"- Tên ta là Đỗ Duy, là nhà Rowling."

"- A, ngài nhất định là vị ma pháp học sĩ tân nhiệm kia rồi."

Poll mỉm cười:

"- Ta nghe nói qua tên ngài. Bây giờ cả ma pháp công hội đều nói về ngài. Đỗ Duy các hạ tôn kính, ma pháp công hội đã hơn mười năm không có thêm ma pháp học sĩ rồi! "Chỉ là ……"

Poll liếc mắt nhìn Đỗ Duy một cái, không có chút ý tứ nói:

"- Chỉ là ta không nghĩ ngài lại trẻ như vậy."

Đỗ Duy thuận miệng cười cười, vừa cùng Poll nói chuyện về mấy vấn đề về ma pháp thực vật. Điều khiến cho Poll cao hứng là trong khi thời buổi này ma pháp dược tề học đi xuống, vị tân nhiệm ma pháp học sĩ cư nhiên lại có nghiên cứu! Poll là một người thuần phát không có tâm cơ. Nói một lúc đến lúc cao hứng, tay chân múa may lễ tiết cũng quên hết.

Hai người đang nói chuyện, đột nhiên nghe thấy bên ngoài có người mở miệng hô một tiếng:

"- A! Đỗ Duy các hạ, ngài ở chỗ này, làm ta tìm cả nửa ngày."

Vừa nói xong, bên ngoài đi tới một người, đúng là Clark pháp sư.

Đỗ Duy vừa nhìn thấy Clark, không khỏi thấy sửng sốt một chút. Bộ dáng của Clark lúc này so với hôm qua khác biệt thật lớn. Một ngày không gặp thì gã vốn cả người lúc nào cũng xám xít này khí sắc phảng phất tốt hơn nhất nhiều, trong ánh mắt toát ra một vẻ đắc ý. Ma pháp sư bào màu xám trên người cũng mới tinh. Mà còn có một khác biệt rất nhỏ chính là huy chương trên ngực hắn. Ngoại trừ huy chương cấp bậc ma pháp sư vốn có còn có thêm một quả huy chương tạo hình kì lạ: một quả huy chương hình ma trượng. Mặt ngoài ma trượng sáng lấp lánh, không phải là bảo thạch mà là biểu tượng một ngôi sao sáu cánh.

Poll sửng sốt một chút, nhìn thấy Clark thần sắc không khỏi lộ ra một tia sợ hãi- bất luận là thời đại nào, hắc ám ma pháp sư luôn làm người ta sợ hãi. Tên đầu tay này bỗng cơ trí hạ tai tay đang múa may xuống, thấp giọng sợ hãi nói:

"- A! Clark đại sư ……"

Dừng một chút, hắn đột nhiên nhìn thấy huy chương trước ngực Clark, không khỏi sợ run, nhanh chóng sửa lời:

"- A không. Clark chấp sự đại nhân!"

Chấp sự?

Đỗ Duy trong lòng âm thầm đoán, chắc đại khái là một loại chức vụ cao cấp trong ma pháp công hội? Nhìn bộ dáng sợ hãi của Poll, chức vụ này chắc chắn cũng không thấp.

Đỗ Duy đúng là không sai. Trong ma pháp công hội, Đại ma pháp sư luôn toàn tâm toàn ý vào nghiên cứu ma pháp đâu có hơi sức quản lí những công việc bình thường của ma pháp công hội? Mà dưới tình huống như vậy những công việc khổng lồ của ma pháp công hội đều do vài tên chấp sự tới chủ trì. Thân là chấp sự sẽ nắm giữ thật quyền trong ma pháp công hội.

Clark vì Đỗ Duy mà lập công lớn, cuối cùng mang Đỗ Duy bình an về đến đế đô, trong đó còn cứu Đỗ Duy một mạng. Dựa vào công tích được chủ tịch đề bạt lên…chuyện này cũng sáng tỏ tầm quan trọng của Đỗ Duy trong ma pháp công

hội.

- Đỗ Duy các hạ, ta vừa rồi đi ra, nghe thấy người ta nói ngươi tới đây, ta mất không ít thời gian tìm ngài đấy, đi thôi, bây giờ chủ tịch đại nhân nhất định rất muốn gặp ngài.

Đương nhiên Clark sẽ không tươi cười với một ma pháp sư một cấp nhỏ bé (nhưng lại là một dược tề sư bị xem thường nhất), hắn liếc mắt qua Poll một cái, rồi kéo Đỗ Duy đi ra.

Nhưng Đỗ Duy dừng lại một chút, cười với Poll một cái, nói:

"- Có thời gian ta sẽ tới tìm ngươi."

Lưu lại Poll đang trợn mắt há mồm, Đỗ Duy cùng với Clark khuôn mặt đang mang vẻ nghi hoặc cùng nhau rời đi.

Đỗ Duy là một người rất thông minh, nhìn thấy ngực Clark thêm một cái huy chương, còn có Poll vừa rồi đổi xưng hô đã hiểu được Clark quá nửa là được thăng chức, hơn nữa được thăng chức sau khi cùng mình trở về đế đô thì quá nửa là có quan hệ với mình.

"- Quên chúc mừng ngài rồi, Clark chấp sự đại nhân."

Đỗ Duy cười cười. Clark không dám ngạo mạn trước mặt Đỗ Duy, mỉm cười nói:

"- Khách khí rồi. Đỗ Duy các hạ …… ngài là ma pháp học sĩ, thân phận so với ta còn muốn cao hơn. Một chấp sự nho nhỏ thật không đáng nhắc tới."

Không đáng nhắc tới sao? Sợ rằng còn hơn thế nữa chứ.

Mặc dù Đỗ Duy không quá hiểu rõ khái niệm chấp sự, nhưng hai người một đường đi tới thì người gặp trên đường đều thi lễ với cả hai. Hơn nữa khi ánh mắt khi nhìn Clark đều mang theo một tia kính sợ. Đỗ Duy không khó tưởng tượng chức chấp sự này không hề đơn giản!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.