Ác Ma Pháp Tắc

Chương 172: Chương 172: Dễ như trở bàn tay






Đối với chủ tịch Jacobin Dougan mà nói, hắn bây giờ phải đối mặt với một vần đề nan giải.

Phía sau đã không còn đường lui, Đỗ Duy không nghi ngờ dùng một lọ ma pháp dược liệu, thành công bắt chước ra một cái ma pháp cao cấp thời không! Mấy lão già đại ma pháp sư này ánh mắt đều như bó đuốc, cũng căn bản nhìn không ra một chút sơ hở nào.

Jacobin Dougan đột nhiên cảm thấy mình đã tính toán sai, đúng là đem một tảng đá đập lên chính chân mình! Hắn lúc đầu trăm phần chắc chắn, thằng nhóc này tuyệt đối không thể nào thông qua “Đề bổ sung” kia. Ngay cả đại sư Arike kia cả đời quen với lĩnh vực này cũng chưa chắc có thể làm được – Thực lực của Arike đã được công nhận, trên lĩnh vực ma pháp dược tề. Ngay cả Jacobin Dougan cũng phải chịu kém hơn.

Nhưng rõ ràng chuyện không có khả năng, Đỗ Duy lại không phí chút lực mà làm được, hơn nữa còn làm cho người ta không thể chê vào đâu.

Tiếp theo phải làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ cứ như vậy thực sự đem danh hiệu “ Ma dược sư đừng đầu đại lục” cho nhóc Đỗ Duy này ư?

Cái này không phải là danh hiệu bình thường mà!

Mặc dù ngành ma dược sư tại ma pháp công hội xem ra là gân gà. Nhưng …… dù sao, nếu như thêm vào cái danh hiệu “ đứng đầu đại lục” đặc biệt này, ý nghĩa nọ lại hoàn toàn khác!

Thêm vào cái danh hiệu này, há không phải là khắp ma pháp công hội đều phải chính thức thừa nhận Đỗ Duy là người giỏi nhất trên đại lục về một lĩnh vực ma pháp chứ?

Hiện tượng như vậy, đúng là Jacobin Dougan tuyệt đối không muốn thấy.

Đừng nói là ma dược sư đứng đầu đại lục.

Kể cả lùi lại một vạn bước mà nói thì cho dù là thợ thủ công, hay thợ rèn, hoặc là thợ may, những chức nghiệp khác nhau này, nếu như gắn thêm một tấm bảng “đứng đầu đại lục” kia cũng không còn là nhỏ nữa!

Bất cứ một nghề nghiệp nào nếu như có thể có được cách xưng hô như vậy, đều có thể trở thành bậc thầy!!

Tư cách ma dược sư của Đỗ Duy đúng là không nghi ngờ gì nữa – Người khác cũng sẽ không thật sự ngây thơ mà tin rằng vị thiếu niên công tước này chỉ có thực lực của một ma dược sư bình thường. Nếu như cho hắn thêm một vầng hào quang ‘đứng đầu đại lục’ ma dược tề sư, như vậy chẳng phải bằng với việc cuối cùng ma pháp công hội cũng khẳng định toàn bộ thực lực của hắn sao?

Đứng đầu đại lục!

Đây chính là “Đứng đầu đại lục” đó!!

Nhưng chính mình nói ra, thân là chủ tịch ma pháp công hội, thu hồi lời nói tuyệt đối không thể chấp nhận được.

Dưới sự bất đắc dĩ, Jacobin Dougan gắng gượng nhìn Đỗ Duy, miễn cưỡng cười cười:

-Ngài ma pháp sư Đỗ Duy …… Ngà thi triển ra lĩnh vực dược tề học, đích xác làm cho chúng ta mở rộng tầm mắt. Dùng dược tề học bắt chước ra ma pháp, quả nhiên không giống như bình thường, nếu đã như vậy……”

Ngài chủ tịch này quay người trở về phòng mình, một lát sau, trong tay chìa ra một tấm giấy da màu vàng.

Đó là một phần văn kiện chính thức của ma pháp công hội, bên trên có thừa nhận tư cách ma pháp sư đối với Đỗ Duy.

Ở trên phần văn kiện này điền tên Đỗ Duy, còn có cách xưng hô thân phận ma pháp sư của hắn: Ma dược sư.

Sau đó, Jacobin Dougan đem văn kiện đưa cho mấy lão già ngồi bên cạnh:

-Các vị ma pháp sư, thân là người chủ trì khảo hạch ma pháp lần này, xin hãy kí tên lên trên này.

Ngoài dự liệu của Đỗ Duy, người đầu tiên đưa tay tiếp lấy phần văn kiện này không ngờ không phải là Arike.

Mà là ma pháp sư nghễnh ngãng Elenas kia, lão già này cười hì hì cầm qua tấm giấy da. Sau đó từ trong ngực lấy ra một cái bút hoàn toàn trụi lông, rồi xoẹt xoẹt kí tên xuống mặt giấy.

Người thứ hai kí tên chính là Arike. Arike đại sư nhìn Đỗ Duy thật sâu trong chốc lát. Sau đó hắn thở dài, trước tiên vỗ vỗ bả vai Đỗ Duy:

-Tốt lắm! Chú nhóc, ta không làm được chuyện này, ngươi không ngờ lại làm được. Ta rất vui mừng, cũng rất hâm mộ ngươi. Nếu như có thể, ta rất muốn biết cách điều chế phần dược liệu kia của ngươi, ta chỉ nghe ra sáu loại dược liệu, nhưng chính ta hoàn toàn không hiểu rõ sáu loại dược tề này trộn lẫn ở cùng một chỗ, làm sao có thể sinh ra loại công hiệu thần kỳ này ….. Ồ, ngươi không cần lo lắng. Ta sẽ không ép buộc yêu cầu ngươi giao ra cách điều chế. Nếu như có thể, ta nguyện ý dùng bất cứ thứ gì cùng ngươi trao đổi cách điều chế vật này!

Nói xong, Arike cũng kí tên lên trên giấy.

Đỗ Duy nhìn lão điên này, trong lòng không khỏi có chút ngượng ngùng.

Trao đổi phương pháp điều chế ư?

Lão điên cho Đỗ Duy cũng thực sự không ít chỗ tốt. Đá ngũ sắc của mình là hắn tặng cho, còn có phương pháp chế tạo chổi bay kia, còn có cách điều chế thay thế bạc kia …… Những thứ đó tất cả đều do Đỗ Duy từ lão điên đó lấy được. Còn có ngày đó tại trong phòng thí nghiệm của lão điên, Đỗ Duy thực đã học được không ít thứ. Cuối cùng Arike vẫn còn tặng Đỗ Duy rất nhiều tài liệu ma pháp. Trong đó không thiếu ma pháp thực vật trân quý cùng những thứ hiếm có.

Có thể nói không chút khách khí, nếu như Đỗ Duy thật sự có một cách điều chế như vậy, hắn sẽ coi như là báo đáp lão già này, cũng sẽ tất nhiên tặng không cho hắn! Mà không cần trao đổi cái gì.

Đáng tiếc, bản thân Đỗ Duy lại biết,cái này căn bản không phải cái gì dược liệu điều chế ra. Mà là hoàn toàn dựa vào “suối trẻ mãi không già” mà mình có được. Chỉ là chân tướng việc này, lại không tiện nói cho Arike.

Người thứ ba kí tên là Leonide, lão già này mặc dù nhìn Đỗ Duy không vừa mắt, nhưng sự thật xảy ra ngay trước mặt, hắn mặc dù bị mỉa mai một cách cay đắng, nhưng cũng xem như chưa thực sự kẻ hèn mọn, không có làm gì dây dưa, dứt khoát kí tên.

Cuối cùng Jacobin Dougan cầm tấm giấy da trở về, hắn tự mình hạ xuống tên mình, cuối cùng vươn ra một ngón tay, quay tấm giấy da trên không vài cái, một cái ma pháp ấn ký nhàn nhạt nhẹ nhàng khắc trên tấm văn kiện.

-Phần văn kiện này, ta sẽ phái người bảo tồn bên trong ma pháp công hội. Thưa ngài Đỗ Duy. Sau này ngài có được thân phận ma pháp sư hợp pháp chính thức tại ma pháp công hội.

Ngài chủ tịch dừng một chút, đột nhiên sắc mặt khó khăn:

-Chỉ là, huy chương của ngài…….

Theo lý thuyết, sau khi kí vào văn kiện, tiếp đó chính là đưa ra huy chương ma pháp sư. Sở hữu được huy chương ma pháp sư, cho dù thấp nhất là ma pháp sư cấp một, trên mỗi huy chương đều tồn tại ma pháp ấn ký. Phương diện này là để chứng minh thân phận ma pháp sư, về phương diện khác cũng là phòng ngừa kẻ khác làm giả huy chương giả mạo thân phận ma pháp sư.

Nhưng mà, huy chương của ma dược sư còn đơn giản hơn nhiều.

Xấu hổ nhất chính là, trong tay Jacobin Dougan, cũng không có huy chương ma dược sư nào.

Chuyện này cũng rất là tự nhiên. Bản thân là chủ tịch của ma pháp công hội, thân phận hắn như vậy, cho dù chuẩn bị một cái khảo hạch cấp bậc ma pháp sư, cũng khẳng định là cao cấp ma pháp sư. Tuyệt đối sẽ không chạy tới làm chủ trì khảo hạch cấp cho một ma dược sư, càng sẽ không lấy thân phận chủ tịch tôn quý ban phát huy chương cho ma dược sư bị mọi người xem thường.

Cho nên, trong phòng làm việc của chủ tịch, căn bản là không có chuẩn bị loại huy chương này.

Hơn nữa …… thân là “ma dược sư đứng đầu đại lục”, huy chương của Đỗ Duy, như thế nào có thể vẫn dùng cái loại tầm thường chứ?

Chủ tịch Jacobin Dougan đang lưỡng lự, không biết phải đưa cho Đỗ Duy một cái huy chương dạng gì.

Mà Đỗ Duy giờ phút này lại đột nhiên giật mình, tạm thời thay đổi ý niệm trong đầu.

Thực vậy, danh hiệu “đứng đầu đại lục” kia đúng là làm cho lòng người rung động, cho dù là ma dược sư bị người xem thường, nếu như trở thành “đứng đầu đại lục”, cũng đủ là một mánh khóe khiến cho người ta kính ngưỡng.

Nhưng Đỗ Duy sau chốc lát tỉnh táo lại, bỗng đột nhiên cảm thấy, cái danh hiệu “đứng đầu đại lục” này, đối với chính mình chỉ sợ chưa chắc đã là chuyện tốt.

Không vì cái gì khác…… Chỉ vì cái danh tiếng “đứng đầu đại lục” này, thật sự quá làm người khác chú ý.

Chính mình bây giờ sẽ nói như thế nào, cũng mới chỉ mười bốn tuổi, một thiếu niên mười bốn tuổi, không kể thiên tài thế nào, được gắn lấy danh hiệu “đứng đầu đại lục”, thật sự có chút quá phận. Quá nhiều không bằng vừa đủ, điều này Đỗ Duy đúng là rất hiểu rõ ràng. Chỉ sợ cái danh hiệu này không thể mang đến cho mình chỗ tốt thực tế, ngược lại còn có thể đưa tới không ít phiền phức.

Đầu tiên sẽ làm ma pháp công hội bị lâm vào hoàn cảnh xấu hổ. Jacobin Dougan bản thân cấp cho một cái danh hiệu chính thức, tuyệt đối trong lòng không vui, tự mình trút giận cũng đã tốt lắm rồi. Nếu như thật sự đem ma pháp công hội trở mặt đắc tội, sau này chính con đường của mình đi tuyệt sẽ không dễ dàng.

Mà thứ hai là…. Hừ hừ, đứng đầu đại lục…… Cái danh hiệu này không biết có bao nhiêu người ghen ghét đó! Một thiếu niên mười bốn tuổi đội trên đầu một cái mũ thật lớn. Không ổn ! Cực kỳ không ổn! Nếu không thể giải thích được. Nếu như chỉ vì cái mánh khóe mà gặp phải sự thù của người khác,không khỏi không hay . Bản thân Đỗ Duy rất rõ ràng, thực lực ma pháp dược tề học chính mình mặc dù không tệ, nhưng cùng mỹ danh “ đứng đầu đại lục” vẫn còn kém quá xa. Thiên phú tại ma pháp dược tề học, chính mình chỉ sợ ngay cả Solskjaer cũng không bằng được.

Thiên hạ rộng lớn, đầm rồng hang hổ, có trời mới biết được có hay không cường giả vô danh, nếu như vì cái danh hiệu này mà mang tới ghen ghét từ người khác…… Không nói việc khác, nếu sau khi tham dự vào, ngày ngày đều có người vì danh tiếng mà tới cửa khiêu chiến, chính mình còn không phải phiền đến chết sao?

Một cái hư danh, tốt hơn hết là chuẩn bị chỗ tốt thật sự có giá trị!

Nghĩ tới đây, Đỗ Duy lập tức thay đổi một khuôn mặt tươi cười, giọng thành khẩn nói:

-Thưa ngài chủ tịch, trước khi phát huy chương, ta có lời muốn nói.

-???

Jacobin Dougan liếc nhìn Đỗ Duy một cái, nghĩ thầm:

“Ngươi còn cái gì để nói? Chẳng lẽ muốn nhân cơ hội dùng ngôn từ lấy ta làm trò hề chứ?”

-Chủ tịch, còn có các vị ma pháp sư.

Đỗ Duy trầm ngâm một chút, mỉm cười nói:

- Mặc dù ngài chủ tịch ưu ái, ma pháp công hội nguyện ý cho ta danh hiệu ma pháp dược tề sư ‘đứng đầu đại lục’. Nhưng ta bản thân đã cân nhắc, hiểu được chuyện này còn không ổn. Dù sao ta mới chỉ có mười bốn tuổi, hơn nữa…….. Nói thật, tại dược tề học, ta chỉ là được thầy Gandalf cho ta một chút chỉ điểm, mới điều chế thành loại dược liệu này. Nhưng chính tại lĩnh vực dược tề học, khoảng cách của ta với mỹ danh ‘đứng đầu đại lục’ này, thật sự vẫn còn rất xa rất xa. Nếu như nhất định phải có danh hiệu này, sau này chỉ sợ ta ban đêm đều muốn ngủ mà không được……. Thâm tâm ta rất xấu hổ, cho nên, danh hiệu ‘đứng đầu đại lục’ này xin hoàn trả lại. Mong ngài chủ tịch hãy thu hồi giúp!

Ó?

Thằng nhóc này làm chuyện có hiểu biết như vậy sao?

Jacobin Dougan cùng Leonide thoáng nhìn nhau.

Đỗ Duy trong lòng biết rõ, không nên làm quá. Làm người không thể được một phân thì tiến một mét. Hôm nay mục tiêu chủ yếu của mình đã đạt được, không nên đắc tội quá đáng với các nhân vật đứng đầu ma pháp công hội này được. Chuyện này cuối cùng, chính mình phải khoan nhượng, còn để sau này cùng mọi người quan hệ còn lưu lại một con đường lui.

Jacobin Dougan rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, nếu như thật sự đem cái danh hiệu “đứng đầu đại lục” đưa cho một thằng nhóc con mới lớn này– như vậy mà truyền ra ngoài, công việc chủ tịch ma pháp công hội của hắn thật sự quá là hoang đường.

Tuy nhiên để giữ mặt mũi thì vẫn ra vẻ kiên trì . Đỗ Duy lại giả bộ dạng chối từ vài lần, cuối cùng trong vẻ tươi cười của Jacobin Dougan mang theo thâm ý, nhìn Đỗ Duy:

-Ngài Đỗ Duy, nếu ngài kiên quyết từ chối danh hiệu này, như vậy chúng ta cũng không miễn cưỡng ngài nữa. Nhưng mà ngươi nếu đã thông qua ‘đề bổ sung, như vậy làm cho ma pháp công hội đối với thiên tài như ngài cũng phi thường coi trọng. Cho nên, chúng ta rất nguyện ý vì ngôi sao hy vọng của ma pháp tương lai của Roland đại lục làm chút việc. Như vậy đi…… bây giờ ngài đã là một vị ma pháp sư chính thức , đồng thời cũng là một vị ma pháp học sĩ. Ta nghĩ sau này ngươi có thể ở trên tháp cao này, có một gian phòng thí nghiệm ma pháp thuộc về chính mình, ngài thấy thế nào?

Vào bên trong tháp cao thần thánh nhất của ma pháp công hội ư? Chỗ này có riêng một phòng thí nghiệm thuộc về chính mình sao?

Loại đãi ngộ này đúng là phi thường tốt! Có thể có tư cách tiến vào trong tháp cao, đều là những nhân vật đứng đầu ma pháp công hội đó. Hơn nữa Đỗ Duy lúc đầu cùng Clark trò chuyện trên trời dưới đất chỉ biết, phàm là ma pháp sư ở trên tháp cao, bất kể ngày thường cần tài liệu nghiên cứu ma pháp gì, ma pháp công hội sẽ cung cấp miễn phí toàn bộ!

Ăn trực thoải mái không trả tiền, lại còn vô cùng sáng lạn.

Tuy nhiên Đỗ Duy suy nghĩ một chút, vẫn còn lắc đầu cự tuyệt:

-Thưa ngài chủ tịch, ngài hẳn là biết, ta bây giờ còn có một tước vị công tước, tương lai sau mấy tháng nữa, ta đã rời khỏi đế đô, trở lại lãnh địa phía tây bắc. Chỉ sợ ta cũng không có nhiều thời gian ở lại trong ma pháp công hội tại đế đô nghiên cứu ma pháp …… Cho nên, ý tốt của ngài ta phi thường cảm kích, nhưng mà ……

-Không sao.

Jacobin Dougan mỉm cười:

-Nếu như Đỗ Duy ngài không thể ở lại đế đô, như vậy phòng thí nghiệm của ngươi có thể dựng ở trong lãnh địa phía tây bắc của ngài. Ta sẽ giao cho mấy vị chấp sự của công hội. Sau này tới lúc ngươi đã tiếp nhận hết thảy đãi ngộ trong tháp cao, chúng ta sẽ trợ giúp ngài thành lập phòng thí nghiệm ma pháp phía tây bắc của ngài. Đồng thời, sau này thí nghiệm ma pháp của ngài nếu cần tài liệu gì đều…….

Ngài chủ tịch nguyên lúc đầu muốn nói “cung cấp Miễn phí”. Nhưng xoay chuyển ý nghĩ, thằng nhóc này cũng không phải kẻ dễ đối phó, nếu như tự mình thật sự nói ra những lời này, hắn sau này sẽ như sư tử há miệng, còn không biết phải lấy đi bao nhiêu tài liệu ma pháp trân quý từ ma pháp công hội chứ! Hắn dừng lại một chút, lời nói đến mép, liền thay đổi:

-Muốn có tài liệu, có thể cùng mấy vị chấp sự thương lượng, chỉ cần trong ma pháp công hội có, có thể cung cấp với giá thấp nhất cho ngài.

Đỗ Duy cười, sau đó hắn híp mắt nhìn lão chủ tịch:

-Chủ tịch tiên sinh, ngoài ra ta còn có chút yêu cầu nho nhỏ.

-Mời nói.

Jacobin biết, với danh tiếng “đứng đầu đại lục”, Đỗ Duy đã bỏ qua không làm khó mình, như vậy mình cũng phải bỏ ra một chút vốn. Đây là một loại trao đổi ngầm không nói ra.

-Ta bây giờ đã là một ma pháp sư, đáng tiếc ta hiện giờ bên người còn không có trợ thủ nào. Ta biết, trong ma pháp công hội, đại đa số các ma pháp sư đều có rất nhiều ma pháp học đồ. Mà ta bên cạnh ngay cả một trợ thủ cũng không có. Mặc dù ta là công tước, trong nhà không thiếu nhân thủ. Nhưng thân là ma pháp sư, ta bên cạnh nếu như chỉ dùng một ít người trong thế tục …… Không khỏi đánh mắt uy nghiêm của ma pháp sư.

-Cái này đơn giản.

Jacobin vung tay lên:

Ta cho phép ngài chọn lựa năm ma pháp học đồ tại ma pháp công hội, chỉ cần ngươi nhìn thấy người, đều có thể mang đi.

-Chỉ là học đồ thôi thì không thể làm được.

Đỗ Duy cười rất giảo hoạt:

-Thí nghiệm của ta cần một ít trợ thủ chân chính có thể giúp cho công việc bề bộn.

Chẳng lẽ thằng nhóc này vẫn còn muốn mang đi mấy ma pháp sư từ ta chứ?

Sắc mặt của Jacobin Dougan lập tức biến đổi!

Ma pháp sư cũng đều là nhân tài cùng thực lực quý giá đó! Quý tộc giàu có này, tổn hao vô số tiền bạc cùng tài sản, mới có thể chiêu lãm được một trung cấp ma pháp sư, cũng đã là sự tình vô cùng vinh diệu rồi! Chẳng lẽ thằng nhóc kia muốn từ ma pháp công hội lục soát lấy mấy ma pháp sư đi Tây Bắc ư?

Đó là chuyện tuyệt đối không muốn nghĩ tới!

Đỗ Duy đoán được ý niệm trong đầu chủ tịch, lập tức cười nói:

- Đương nhiên, ta cũng không dám có chủ ý với các ma pháp sư cao quý, ta tuổi còn trẻ như vậy, cũng không có tư cách làm cho các ma pháp sư đã thành danh lâu năm làm trợ thủ của ta. Tuy nhiên là….. ta muốn một hai ma pháp sư cấp thấp, hẳn là không thành vấn đề chứ?

- Không được! Ma pháp sư là tài sản quý giá của ma pháp công hội, ta không thể tùy tiện đem ma pháp sư trong công hội phái tới bên bờ biên cương. Trong ma pháp công hội vẫn còn rất nhiều việc quan trọng cần người hoàn thành.

-Như vậy ….. ma pháp dược tề sư được chứ?

Đỗ Duy rốt cuộc cũng lộ ra ý đồ chính thức của mình:

-Nếu như ma pháp sư không được, ta muốn một vài ma pháp dược tề sư.

Đây là đường biên rồi

May mà, Jacobin Dougan cùng Leonide đối với ma pháp dược tề sư thành kiến vẫn như cũ không có thay đổi, loại chức nghiệp dược tề sư gân gà này bọn họ xem ra cũng chẳng có bao nhiêu giá trị. Vì vậy sau khi thương lượng, Jacobin Dougan đáp ứng, cho phép khi Đỗ Duy rời khỏi đế đô đi tây bắc, hắn có thể từ ma pháp công hội mang theo ba gã ma pháp học đồ, thêm vào ba gã ma pháp dược tề sư.

Trong đó, Đỗ Duy đặc biệt đưa ra một nhân tuyển, làm cho mấy lão già này đều sửng sốt.

- Trong lúc ở đại sảnh ma pháp công hội, tại quầy hàng chuyên môn chế tác ma pháp trượng đó, có một người tuổi trẻ tên gọi là Poll. Lúc ta tới nơi này lần trước từng cùng hắn nói chuyện qua. Ta thấy hắn đối với ma pháp dược tề học có rất nhiều quan điểm, rất phù hợp với khẩu vị của ta. Cho nên, ta hy vọng ta có thể đem hắn mang đi.

Một người bên ngoài quầy hàng bán ma trượng?

-Không thành vấn đều, thậm chí lúc ngươi hôm nay từ nơi này trở về, có thể đem Poll kia mang đi.

Chủ tịch Jacobin Dougan không hề nghĩ ngợi đáp ứng. Hắn xem ra một tên bị phái đi bán ma trượng, khẳng đinh đã sớm bị công hội nhận định là không có tương lai rồi.

Nhưng chính là, nhiều năm sau, ma pháp công hội mới phát hiện ra, bọn họ thật sự đã làm một vụ mua bán vô cùng lỗ vốn!!!

Dùng một cái danh hiệu “đứng đầu đại lục”, đổi lấy mấy tên ma pháp học đồ, ma pháp dược tề sư vô dụng, giao dịch như vậy, đến ngay cả Jacobin Dougan cũng cảm thấy thật sự có chút áy náy với Đỗ Duy. Lão già này cũng biết, giao dịch như vậy, tựa hồ chính mình vẫn còn chiếm tiện nghi rất lớn. Đỗ Duy khẳng định lại có yêu cầu khác, cho nên Jacobin Dougan cũng không đợi Đỗ Duy mở miệng, chính mình dứt khoát hỏi:

-Ngài Đỗ Duy, ngài còn yêu cầu gì, đồng thời nói ra luôn đi.

- Ồ, chuyện tiếp theo, chính là về việc sắp thành lập ma pháp học viện!

Nhắc tới chuyện ma pháp học viện, mấy lão già này thần tình đều lạnh lẽo!

Việc thành lập cái ma pháp học viện này, đối với ma pháp công hội, còn có ý nghĩa thay đổi truyền thống trên đại lục bao nhiêu ngàn năm tới nay. Mỗi người trong lòng đều rất rõ ràng!

Jacobin Dougan nhíu mày, khẩu vị Đỗ Duy kia cũng không phải quá lớn sao, chẳng lẽ hắn còn muốn tại vấn đề của ma pháp học viện lấy đi một chút quyền lợi chứ?

Đỗ Duy chậm rãi mở miệng:

-Ta thân là ma pháp học sĩ, hơn nữa được ủy quyền làm một trong mười ba ủy viên của ma pháp học viện. Quang vinh như vậy, làm cho ta cảm thấy sợ hãi, tuy nhiên, ta cũng không muốn đảm nhiệm chức ủy viên, ta hy vọng có thể làm cho chính mình chân chính tham dự vào giữa trường sự kiện vĩ đại của một kỉ nguyên đầy ý nghĩa này – Thành lập ma pháp học viện. Ta cũng không muốn lộ vẻ một người đứng đầu được người ngưỡng vọng, ta hy vọng có thể tiến nhập ma pháp học viện, bản thân tìm hiểu không khí nhiệt tình nghiên cứu học tập ma pháp.”

Ồ?

Jacobin Dougan sửng sốt:

-Chẳng lẽ, Đỗ Duy các hạ. Ngươi muốn tiến nhập ma pháp học viện? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn ở ma pháp học viên trở thành một học sinh sao?

Cái này cũng khó thực hiện đấy.

Yêu cầu này thật ra không khó, nhưng khó ở chỗ ….. Đỗ Duy có thân phận gì? Học trò của ma đạo sư đứng đầu đại lục! Danh hiệu cung đình ma pháp sư!

Người như vậy tiến nhập ma pháp học viện làm đệ tử, ai dám dạy hắn? Lại có ai có tư cách dạy hắn?

- Không, ngài hiểu lầm rồi.

Đỗ Duy kiên quyết lắc đầu:

-Ta không muốn làm đệ tử.

-Ồ? Như vậy ý tứ của ngài là……

-Ta muốn làm thầy giáo.

Đỗ Duy lời lẽ nghiêm khắc:

- Ta hy vọng có thể đem học thức ma pháp thần kỳ mà Gandalf lão sư phụ dạy ta truyền thụ ra ngoài, làm cho càng nhiều người có thể đắm chìm trong ánh sáng ma pháp!

Thầy ….. thầy giáo ư?

Thằng nhóc này muốn làm thầy giáo của học viện?!!

Tuy nhiên ….. nếu như không nói tới tuổi của hắn, lấy khả năng cùng thân phận của hắn, làm giáo viên của ma pháp học viện, đúng là phi thường có tư cách …… Quả thực rất có tư cách!

Học trò của Gandalf đại sư, ma pháp sư cung đình, còn thiếu chút nữa trở thành đứng đầu đại lục ma dược sư!

Người như vậy tới ma pháp học viện dạy học trò cũng thật sự là rất thích hợp.

Nhưng mà….. hắn dù sao mới chỉ có mười bốn tuổi mà!

Hơn nữa, nói thật, chủ tịch Jacobin Dougan đối với thực lực chính thức của Đỗ Duy, vẫn còn rất hoài nghi.

-Nhưng là ….. Ngài Đỗ Duy, xin hỏi ngài chuẩn bị dạy các học trò đó như thế nào?

Đỗ Duy trả lời, vẫn làm cho người ta rung động:

-Ma pháp dược tề học!

Quả nhiên ………..

Chủ tịch Jacobin Dougan toàn thân toát mồ hôi.

Sau khi ra khỏi ma pháp công hội, Clark ma pháp sư đi cùng Đỗ Duy một đoạn, mắt thấy Đỗ Duy vẻ mặt đắc ý mỉm cười, loại bộ dáng đắc ý trên mặt này, thế nào cũng che giấu không được.

Cũng không biết thằng nhóc này được chỗ tốt gì từ chủ tịch tiên sinh!

Tuy nhiên, đối mặt với vị thiếu niên thiên tài danh tiếng đang cao này, ma pháp sư Clark vẫn có thái độ thể hiện đầy sự tôn trọng, hắn không dám quấy rầy Đỗ Duy “trầm tư”, chỉ là vẻ mặt nghiêm túc dẫn Đỗ Duy đi ra.

Nhưng mà, trước khi ra ngoài, dựa theo lời chủ tịch đại nhân phân phó, hắn dẫn Đỗ Duy tới cửa hàng chuyên môn bán ma trượng trong đại sảnh của ma pháp công hội, nói với cái tên Poll đầu to:

-Poll, ngài chủ tịch có lệnh, bắt đầu từ hôm nay, ngươi không cần ở chỗ này tiếp tục công tác. Chức trách của ngươi sau này chính là đi theo ngài ma pháp sư Đỗ Duy, ngươi trở thành trợ thủ của ngài ấy, hiệp trợ ma pháp sư Đỗ Duy tiến hành nghiên cứu ma pháp vĩ đại.

Poll đầu to kia nhìn Đỗ Duy, suy nghĩ trong chốc lát mới nhận ra ma pháp sư tuổi còn trẻ này ngày đó cùng mình hàn thuyên hồi lâu.

Nhìn bộ dáng có vẻ mờ mịt của Poll, trong lòng Đỗ Duy mừng như điên!

Nhân tài đó! Đây thực sự chính là nhân tài đó! Ngày đó mặc dù chỉ nói chuyện với nhau ngắn ngủi trong chốc lát ,nhưng Đỗ Duy gần như có thể khẳng định, cái tên đầu to vẻ mặt đơ như gỗ này có thiên phú sáng tạo tại ma pháp dược tề học, tuyệt đối không thua gì Solskjaer!

Ma pháp công hội, các ngươi chuẩn bị hối hận đi!

Còn có….. Giáo viên của ma pháp học viện!

Ha ha ha ha ….. nghĩ tới đây, Đỗ Duy thật sự muốn tìm một nơi không có ai ngửa mặt lên trời cười to vài tiếng!

Hừ, thiếu gia ta mặc dù không có thực lực gia nhập trong danh sách học viên. Nhưng ta có thể tự mình tiến vào!

Đến lúc đó lấy thân phận thầy giáo, cực lực mượn sức mấy học trò trẻ tuổi, còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.