Ác Ma Pháp Tắc

Chương 569: Chương 569: Đỗ Duy điên cuồng






Ngữ khí lão gia hỏa có chút quái dị:

Nói chúc mừng ngươi là bởi vì… Chúc mừng ngươi, tiểu tử. Thân thể ngươi đã dung hợp một lượng lớn nguyên tố sinh mạng. Hiện tại, trình độ cứng rắn nhục thể của ngươi, chỉ sợ là, cho dù là cường giả thần cấp tu luyện mấy vạn năm cũng không có được thân thể hoàn mỹ như ngươi vậy. Nếu như ngươi muốn, ngươi thậm chí có thể trở thành một quái vật siêu cường có tấm thân bất tử bất diệt… Cá nhân ta kiến nghị, ngươi hẳn nên hạ quyết tâm tu luyện vũ kỹ. Bằng vào nhục thân siêu cường như vậy, ngươi sẽ trở thành một võ giả siêu mạnh.

Đỗ Duy miễn cưỡng cười cười:

- Vậy…Còn chia buồn?

Chris trầm ngâm một lát, hắn bối rối khẽ cười:

- Ngươi nên nói lời tạm biệt với ma pháp đi. Tiểu tử! Ý thức không gian của người đã hoàn toàn đi đứt, cho dù ngươi có tu dưỡng tốt rồi, tinh thần lực chẳng qua cũng sẽ chỉ bằng một người bình thường mà thôi. Ma pháp này…đời này ngươi không cần nghĩ đến nữa. À, đương nhiên, lấy nhục thân hiện tại của ngươi, ngươi chí ít có thể sống hơn một vạn năm. Nếu như ngươi không từ bỏ, khổ luyện tinh thần lực, qua ba nghìn năm sau có lẽ có thể tu luyện đến trình độ ma lực trước khi ngươi thụ thương.

Ba…Ba nghìn năm?

Đỗ Duy rất muốn trừng to mắt cùng Chris cãi nhau mấy câu, nhưng là, hiện tại hắn không có tinh thần để làm chuyện như vậy, cho nên hắn chỉ giãy dụa một cái. Hơi mở miệng, không nói gì thêm.

Rất nhanh, Chris đem “thương thế” trước mắt của Đỗ Duy đối với Đỗ Duy giải thích một lượt.

Đỗ Duy cũng lập tức minh bạch một sự thực: sợ rằng, mình có lẽ thật sự phải nói lời tạm biệt với ma pháp rồi.

Cho dù là người bình thường hay ma pháp sư, trong sinh hoạt ngày thường đều phải tiêu hao tinh thần lực, mà lúc mệt mỏi do tiêu hao nhiều, là lúc cần phải ngủ một giấc, hoặc giả là minh tưởng (nếu là ma pháp sư). Sau khi tiến vào trạng thái ngủ sâu, tinh thần lực sẽ chậm rãi bổ sung.

Mà ma pháp sư cường đại là loại người có thiên phú về mặt này khá mạnh, tinh thần lực khôi phục chẳng những so với thường nhân nhanh hơn, mà lại càng nhiều hơn, mà còn là do tu luyện, càng lúc càng mạnh.

Nhưng với Đỗ Duy hiện tại… Ý thức không gian của hắn bản nguyên đã bị xé rách thành mảnh vụn, với kết quả này, tinh thần lực của hắn cực độ hư nhược. Ngay cả một người bình thường cũng không bằng.

Mà, hắn cần phải tu dưỡng, sợ rằng còn cần phải trong một đoạn thời gian tương đối dài. Nhưng nào đã xong, do nguyên bản trong ý thức không gian hắn đã bị hủy quá triệt để, tu vi tinh thần lực của hắn sau này, cũng chỉ có thể khôi phục đến mức một người bình thường – thậm chí còn yếu hơn một ít.

- Nói cách khác. Sau này, cho dù ngươi tu luyện ra vũ kỹ cường hãn, nhưng tinh thần ngươi so với người bình thường thì khác một chút. Ngươi sẽ khá dễ mệt nhọc, cũng sẽ tham ngủ hơn so với người bình thường… Mà, ngươi trong ngày thường, tốt nhất nên bảo trì tâm tình bình hòa, không nên có quá nhiều kích động. Bởi vì một khi ngươi kích động, tinh thần lực sẽ trong nháy mắt tiêu hao một lượng lớn, kích động sẽ tạo thành hưng phấn về mặt tinh thần. Nhưng sau đó, ngươi sẽ dễ dàng mệt nhọc! Cho nên…

- Cho nên, ý ngươi là, ta tốt nhất nên trở thành một kẻ khổ tu, thanh tâm quả dục.

Đỗ Duy thở dài than thở.

Hắn rất chán nản.

Đối với ma pháp và võ đạo, Đỗ Duy có khuynh hướng thiên về con đường ma pháp. Cho dù sau khi hắn tu luyện Đại Tuyết Sơn thể thuật, tố chất thân thể được đề cao đến mức cực đại hay lúc còn bé không tồn tại chướng ngại khi tu luyện vũ kỹ, hắn cũng không nghĩ đến việc trở thành một cao thủ võ đạo.

Hắn ưa thích ma pháp hơn, bởi vì ma pháp… so ra khá dễ dàng lười biếng. Thân là võ giả, chính mình cần phải cầm lấy đao thương cùng người chém giết. Mà ma pháp sư, chỉ cần núp phía sau xướng chú ngũ là được rồi – đương nhiên là nhẹ nhàng hơn một chút rồi.

Mà hiện tại…Ma lực mình khổ tu mười mấy năm, một phát toàn bộ đều đi đứt. Lại biến thành một thân bất tử có nhục thể biến thái?

Sau này lúc gặp phải đối thủ, mình phải làm thế nào? Không có ma pháp, không có chú ngữ, giống như mấy tên kỵ sĩ kia múa kiếm lên cùng người chặt chém sao?

- Thôi được rồi… Nhưng mà ta còn một vấn đề

Đỗ Duy vẫn nằm nguyên tại chỗ:

- Vì cái gì, ta hiện tại không động đậy được? Ta, hiện tại, ngay cả một ngón tay cũng không động đậy được.

- Ách…Đây là bởi vì ngươi tinh thần quá hư nhược.

Chris than thở:

- Tinh thần lực ngươi hiện tại, so rằng so với một đứa trẻ, không mạnh hơn được bao nhiêu. Ngươi cần phải có một thời kỳ khôi phục rất dài, mới có thể khôi phục đến mức của một người bình thường. Trước lúc đó, với tinh thần lực hư nhược của ngươi, thậm chí ngươi rất khó khống chế cơ thể mình. Nói cách khác, ngươi hiện tại cũng tương đương với một đứa trẻ… Thuận tiện nói thêm chút, ngươi thậm chí có khả năng đái dầm.

- Ta…

Đỗ Duy phát hỏa, chẳng qua, khi cơn giận mới phát ra, Đỗ Duy lập tức cảm thấy một cơn mệt nhọc cực độ. Hắn sợ đến mức gấp gáp đè nén cơn giận xuống.

Đái dầm? Ngươi nói là đái dầm?

Lão tử từ khi xuyên việt đến cái thế giới này, lúc nhỏ cũng chưa từng có đái dầm! Hiện tại đã hai mươi tuổi, ngươi lại bảo ta sau này có khả năng đái dầm?

- Đừng nóng giậng, chỉ là trong thời kỳ khôi phục, ngươi có khả năng như thế. Chỉ cần qua khỏi thời kỳ khôi phục, ngươi sẽ trở thành một người trưởng thành bình thường. Đương nhiên…không làm ma pháp sư được.

Đỗ Duy vẫn không chịu từ bỏ, ánh mắt hắn chuyển hướng đến Bạch Hà Sầu. Có điều, Bạch Hà Sầu lại nhìn Đỗ Duy, lặng lẽ gật đầu, khiến Đỗ Duy lập tức nản lòng.

Cả Bạch Hà Sầu cũng nói vậy, xem ra mình…

- Bất quá, về mặt lý luận mà nói, ngươi cũng không phải không có khả năng sử dụng ma pháp.

Bạch Hà Sầu cẩn thận nghĩ:

- Vấn đề hiện tại của ngươi là…Tinh thần lực không được bổ sung! Cho dù là ngươi minh tưởng hay ngủ một giấc, việc tự bổ sung tinh thần lực là phi thường nhỏ yếu. Không đủ để ngươi hao tổn cho việc sử dụng ma pháp. Cho nên, nếu ngươi muốn sử dụng ma pháp, trừ phi có cách khác để bổ sung tinh thần lực… Tỷ như, tinh thần lực ngoại lai.

Tiếp theo, Bạch Hà Sầu nói:

- Bởi vì, tinh thần lực của mỗi người đều hoàn toàn bất đồng, người khác không có cách nào đem tinh thần lực trực tiếp rót vào ngươi. Ta có thể làm được cũng chỉ là rót một tia lực lượng vào không gian ý thức của ngươi. Thôi động bản nguyên ý thức ngươi chuyển động… Nhưng cũng không phải là ta trực tiếp đem tinh thần lực rót vào ngươi, làm vậy, ngược lại sẽ khiến tinh thần ngươi thác loạn.

- Ý ngươi là…

- Trừ phi trên thế giới này ngoài ngươi ra, cũng có người có cùng dạng tinh thần lực như ngươi. Đem tinh thần lực của người kia mà rót vào cho ngươi, ngươi lại có thể sử dụng ma pháp… Nhưng đó là tinh thần lực ngoại lai rót vào ngươi. Ngươi dùng sẽ hết. Ngươi một khi dùng hết, ngươi sẽ lại biến thành bộ dáng như thế này. Điểm then chốt là, chính ngươi không có cách nào sinh ra tinh thần lực mới.

Nhãn thần Đỗ Duy lập tức trở nên ảm đạm – trên thế giới này ngoài mình ra?

Có lẽ Aragon và Đỗ Duy 1 có thể, nhưng ký ức trong cái vi chương kia đã bị chính tay mình hủy sạch.

- Tất phải là tinh thần lực chính mình…

Đỗ Duy vô ý thức nhìn vào thứ trên ngón tay mình. Đang tiếc, trong ngày thường, hắn còn đem tinh thần lực tồn trữ trong giới chỉ. Nhưng trong cuộc chiến trước đó, giới chỉ ngũ thải thạch đều đã tiêu hao hết.

- Chẳng lẽ, bản nguyên ý thức không gian của ta không có cách nào tạo lại? Không do chính mình bổ sung thì không thể được.

- Chí ít ta làm không được.

Bạch Hà Sầu lắc đầu:

- Ta tưởng, sợ rằng những cường giả thần cấp khác cũng không làm được, ngươi chỉ có thể chính mình chầm chậm tu luyện.

Tuy luyện…vài ba ngàn năm?

Đỗ Duy tuyệt vọng.

Nhìn vào bộ dáng chán nản của Đỗ Duy, Chris lại đột nhiên vỗ vỗ bàn tay, có ý dùng ngữ khí phấn chấn cười nói:

- Được rồi, Đỗ Duy, chúng ta nói đến điểm cao hứng đi, đừng cúi đầu chán nản vậy nữa. Ngươi xem, hiện tại ngươi đã giúp ta vượt ngục thành công. Ta sẽ cho ngươi chỗ tốt! Ừ…Ngươi có muốn học võ kỹ cao đẳng của ma tộc không? Ta có thể dạy ngươi, nhục thân hiện tại của ngươi rất thích hợp…

- Ta… muốn trở về.

Đỗ Duy đột nhiên thấp giọng nói một câu như vậy: “

- Ta còn có sự tình muốn làm.

- Ta cần một cái nhục thân.

Chris đề ra vấn đề của hắn:

- Ta ban đầu định sử dụng thân thể Solomonds, nhưng hiện tại… Đỗ Duy, cái thân thể này đã bị hư tổn rất nghiêm trọng. Ta không thể lãng phí ma lực để tu bổ nhục thể to lớn như vậy, cho nên, Đỗ Duy, đưa Lệ Quang Tinh Trụy cho ta. Ta muốn đem cái thân thể này tu bổ một chút.

Đỗ Duy thân thể trôi nổi trong không trung, hắn đang bên mình của Bạch Hà Sầu. Một ngón tay Bạch Hà Sầu mang theo một tia ma lực, giống như kéo theo một con búp bê gỗ, mang Đỗ Duy nhè nhẹ treo lên rồi đi ra ngoài.

- Thân thể?

Đỗ Duy nhíu mày:

- Chris, trước kia ngươi không nói ngươi muốn dùng cái thân xác này…Nhục thể của Long thần quá lớn, ngươi có thể đem nó biến nhỏ hơn ư?

- Biến nhỏ…

Chris cười khổ:

- Có thể là có. Chẳng qua cần phải có thời gian, thân xác to lớn như vậy, ta cần có thời gian thích ứng để dung hợp. Qua một thời gian ngắn mới có thể sử dụng biến hình thuật.

- Ngay cả ngươi sử dụng biến hình thuật cũng không có cách nào có thể bảo trì hình thức nhỏ bé được.

Trong ánh mắt Đỗ Duy chớp lên một tia gian trá.

Chris cũng không phải là kẻ ngốc. Nó lập tức nhìn ra dụng ý của Đỗ Duy.

Tên tiểu tử này, hắn cũng có chủ ý đối với thân thể Long thần a!

Thân thể Long thần, là thứ tốt tuyệt hảo.

Ban đầu Đỗ Duy dùng vảy của hoàng kim long làm ra mười hai cái áo giáp kim sắc, còn như hiện tại, dùng vảy của Long thần thì sao đây?

Đây chính là “Long thần chiến giáp” hàng thật, giá thật a!

Mà thân xác to lớn của Long thần này có thể làm được bao nhiêu áo giáp a! Một ngàn cái? Một vạn cái?

Còn nữa, nếu như quả có thể đem xương cốt của Long thần luyện chế thành rồng xương… trời trời! Chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến người ta kích động a!

- Không được, cái thân xác này là của ta.

Chris lập tức kiên định lắc đầu:

- Ta cần cái thân xác này, tại đây, ta có thể bảo trì hình thức của linh hồn. Nhưng một khi đi ra, nếu ta không có nhục thân, năng lượng sẽ nhanh chóng tiêu hao sạch, ta sẽ chết.

- Ta có một nhục thân tốt cho ngươi tạm thời sử dụng.

Đỗ Duy cười cười:

- Ừ, yêu cầu của ta cũng không tính quá nhiều. Long thần nhục thân, ta chỉ cần một chút vảy rồng, đương nhiên, nếu có thể có vài cây xương rồng mà nói…

Chris vừa nghe đến “Giao dịch” hắn liền cười:

- A, lại muốn cùng ta làm giao dịch ư? Nói, nói ngươi có thể cho ta cái gì?

- Một nhục thân của hoàng kim long. Hoàn chỉnh, không sứt mẻ. Mà lại còn là nhục thể của một hoàng kim long còn trẻ đã thành niên, hết thảy đều rất hoàn hảo.

Đỗ Duy cười cười:

- Nó sinh tiền, còn là Tam vương tử của Long tộc. Bất quá, trong lúc ta không cẩn khi làm thí nghiệm, đem ý thức của nó hủy sạch. Có điều để cho ngươi dùng cũng rất tốt.

- Hoàng kim long? So ra không hơn Long thần. Có điều tính vậy cũng không sai, mà thể tích cũng không quá lớn. Lúc dùng biến hình thuật cũng giảm thiểu rất nhiều ma lực tiêu hao.

Chris trầm ngâm một lát:

- Được rồi. Ngươi đưa nó cho ta. Có thể dùng nó làm nhục thân thứ hai của ta. Bất quá, thân xác Long thần, ta chỉ có thể cho ngươi…

- Một ngàn vảy rổng, năm trăm thước xương rồng.

Đỗ Duy lập tức ra giá.

- Không có cửa! Một ngàn vảy rồng, chẳng lẽ ngươi để ta sau này phụ thể Long thần toàn thân trần trùng trục ư? Một trăm phiến vảy rồng. Xương cũng không thể cho ngươi năm trăm thước. Ta cũng không muốn thành một con rồng tàn tật, nhiều nhất chỉ…một trăm thước.

Sau khi Chris ra điều kiện, Đỗ Duy lập tức kêu:

- Thành giao!

Hắn dường như sợ Chris đổi ý.

Kỳ thực hắn biết mình đã lời! Một trăm phiến vảy Long thần cùng một trăm thước xương Long thần: giá trị tuyệt đối cao hơn nhục thân của một hoàng kim long! Mà lại, thân thể Long thần lớn như vậy! Mỗi mảnh vảy rồng có thể chế tạo ra một bộ áo giáp sáo trang (mũ sắt).

Còn về một trăm thước xương rồng…

- Ta biết ngươi có ý đồ gì, tiểu tử.

Chris nhàn nhạt cười nói:

- Ngươi muốn dùng vảy rồng để chế tạo vũ khí ư? Nực cười… Ngươi cho rằng vảy của Long thần dễ dàng luyện chế như vậy sao? Còn có long cốt, ngươi muốn dùng nó để luyện chế tử linh sinh vật? Hừ…Ngươi hiện tại đã không còn là ma pháp sư. Làm sao luyện chế? Đừng nói đến luyện chế. Luyện chế xong, ngươi làm cách nào mà triệu hoán a.

Đỗ Duy không nói.

Chẳng qua hắn đã rất nhanh cưỡng ép chính mình vượt qua tâm lý chán nản.

Không phải ma pháp sư?

Không quan hệ! Lão tử là công tước! Là viện trưởng ma pháp học viện! Trong nhà, hai lão bà đều là đại ma pháp sư!

Tuy hiện tại là chính mình đã trở thành một võ sĩ đơn thuần. Nhưng mà, tệ nhất, sau này lão tử xuất môn, bên người mang theo một đại đội ma pháp sư hỗ trợ!

- A! Còn có! Những ma pháp bảo thạch thu được từ trong thân thể Long thần. Toàn bộ đều thuộc về ta.

Đỗ Duy lại lớn tiếng nói:

- Đừng quên, đây là do chính ngươi đáp ứng ta. Ta có thể tùy tiện cầm!

Trong lòng hắn nghĩ, có nhiều như vậy ma pháp thủy tinh cùng bảo thạch thượng phẩm, đủ để đem đội ma pháp hộ trợ của mình vũ trang đến tận răng! Cho dù thủ hạ là một ma pháp học đồ cấp thấp, ta cũng trang bị cho hắn ma trượng bằng gỗ hồ đào cao cấp!

Gỗ hồ đào khó kiếm? Hừ, hiện tại ta có Lệ Quang Tinh Trụy, sau này nước suối Thanh Xuân Bất Lão cùng với Thì Quang Lưu Thệ không phải muốn nhiều ít có nhiều ít!

Thủy hệ thì hợp với ngọc xanh cực phẩm! Hỏa hệ thì hợp với ngọc đỏ cực phẩm! Còn nếu như là vong linh ma pháp sư…Bạch cốt ma trượng? Đồ bỏ! Ta cấp cho Long cốt ma trượng! Lại còn là xương của Long thần!

Cực phẩm trang bị này mỗi người mười hai cái! Một năm mười hai tháng. Mỗi tháng thay mới!

Ta không tin đãi ngộ cao như vậy, không chiêu lãm được ma pháp sư đến hỗ trợ ta!!!

Đại khái là người sau khi trải qua bị chèn ép đều có thời gian phát cuồng ngắn ngủi.

Dưới tình trạng Đỗ Duy tâm tình hiện tại cực độ chán nản, ngược lại kích phát sự điên cuồng của hắn. Trong đầu hắn chuyển động những ý nghĩ hung hăng này…

Hừ, hiện tại trên đại lục. Đều là ma pháp sư chiêu lãm võ sĩ hộ tống để bù đắp ma pháp sư không am hiểu cận chiến.

Lão tử cứ hoàn toàn làm ngược lại xem! Thân là võ sĩ, ta lại mang theo một đại đội ma pháp sư hộ tống xuất môn!

Chỉ sợ một khi Đỗ Duy xuất ra điều kiện điên cuồng này để chiêu lãm ma pháp sư mà nói… Sợ rằng toàn bộ ma pháp sư đại lục, hơn phân nữa đều muốn cướp đường nhanh chóng thề trung thành với hắn…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.