Ác Ma Pháp Tắc

Chương 311: Chương 311: Gió mây biến sắc






Phương bắc, Rừng rậm đóng băng.

Đang vào mùa đông,băng tuyết rơi đầy trời.Năm nay, gió tuyết khác thường ở rừng rậm Đóng Băng khiến người ta vô cùng khổ sở. Tuyết phủ ở khu rừng, nếu ngẫu nhiên giẫm lên một bước thì gần như ngập thẳng tới bắp đùi.

Bein Ulrich dẫn 30 lính đánh thuê Sói Tuyết chậm rãi di chuyển trong rừng. Để di chuyển được trên đất tuyết, các lính đánh thuê hai chân mang hai tấm ván mỏng vừa dài vừa rộng. Trong cái thời tiết quỷ quái này, ngay đến cả đám ma thú kia dường như cũng không thể chịu đựng nổi giá lạnh như vậy, rất ít khi ra ngoài hoạt động.. Suốt 9 ngày liền đã không có thu hoạch, lần đi săn này làm đòan trưởng Bein Ulrich cực kỳ không hài lòng. Nhìn thời tiết quái dị này mang đến cho Bein Ulrich một dự cảm bất an. Đi tới bờ nam hồ Đại Viên trong rừng rậm Đóng Băng . Sau khi mệnh lệnh cho các lính đánh thuê dưới quyền hạ trại, Bein Ulrich một mình ngồi trên khối băng nham ven hồ lẳng lặng trông qua hồ Đại Viên nhìn về hướng bắc phía xa xa…

Hồi tưởng lại năm đó, lần đầu gặp công tước Hoa Tulip trong Rừng Rậm Đóng Băng… Khi mọi người đến hạ trại bên bờ hồ Đại Viên cùng trải qua một hồi biến cố hiểm nguy. Chính sau khi lần đó, đòan lính đánh thuê Sói Tuyết cùng công tước Hoa Tulip đã kết tình hữu nghị nồng hậu.

Mà vị công tước Hoa Tulip kia…

Trong lòng Bein Ulrich không nhịn được sự nể phục người thiếu niên thần kỳ ấy, hắn lại có thể tới được phía bắc của hồ Đại Viên !Thân là đòan trưởng đòan lính đánh thuê Sói Tuyết, dòng máu chảy trong thân thể Bein Ulrich chính là dòng máu mạo hiểm.Ước vọng lớn nhất cả cuộc đời này của hắn là có thể có một ngày thám hiểm bờ bắc Đại Viên hồ. Thân là một kẻ ưa mạo hiểm, nếu cứ lặng lẽ chết già trên giường thì đó quả thật là một điều sỉ nhục! Số mệnh tốt nhất của một kẻ ưa phiêu lưu chính là có thể chết trên đường mạo hiểm.

Bein Ulrich nghĩ đến xuất thần. Sau đó quay đầu lại nhìn các lính đánh thuê trẻ tuổi đang làm nhiệm vụ. Hắn khe khẽ thở dài…“Đáng tiếc, mình còn phải dẫn dắt các anh em này kế tục chiến đấu”

Nếu hắn chỉ có một mình thì không có gì phải lo lắng. Vậy hắn đã sớm mang một thanh kiếm cùng bọc hành tranh nhắm bờ bắc thẳng tiến. Nhưng bây giờ… dong binh đòan Sói Tuyết không thể thiếu một người có kinh nghiệm phong phú cùng uy vọng xuất chúng đứng đầu.

Đã 2 năm trôi qua từ lúc Đỗ Duy cùng đòan lính đánh thuê Sói Tuyết gặp nhau tại rừng rậm Đóng Băng. Trong 2 năm này, đòan lính đánh thuê Sói Tuyết đã có không ít gương mặt mới thay cho các mạo hiểm giả chết trên hành trình. Bein Ulrich vẫn nhớ rõ từng khuôn mặt bộ hạ mà hắn đã đích thân mai táng, còn có một số người vì thân thể già yếu không có cách nào để tiếp tục làm lính đánh thuê. Như đầu bếp già Độc Nhãn Long được mọi người yêu quý ấy, 3 tháng trước đã đi tây bắc đến hành tỉnh Desa đầu nhập dưới trướng công tước Hoa Tulip, chọn một công việc nhàn nhã, an tâm dưỡng già.

“Năm tháng không chừa người, mình còn phải gánh vác dong binh đòan này, nhiều vận mệnh anh em như vậy đặt trên người mình. Không biết phải chờ đến khi nào mới có cơ hội thực hiện giấc mộng mạo hiểm của mình.”

Hắn ở đây nghĩ đến xuất thần. Trên mặt đất trống ven bờ hồ phía sau, tên đầu bếp trẻ đã dọn sạch tuyết đọng rồi nhóm lên một đống lửa to .Khi ngọn lửa ấm áp bốc lên trời, nhưng đúng lúc này… Bein Ulrich tự dưng cảm thấy choáng váng cả mặt mày! Hắn chưa kịp có phản ứng, chợt nghe xung quanh 4 phương 8 hướng cùng lúc truyền đến những âm thanh ong ong như sấm. Nhưng hết lần này đến lần khác tiếng sấm này cảm giác như không phải từ trên trời giáng xuống! Sau đó trong nháy mắt, mặt đất bỗng nhiên rung chuyển dữ dội. Bein Ulrich lảo đảo ngã từ trên khối băng nham xuống, cả người rơi ngập trong tuyết, ngay lập tức hắn cảm thấy ở bên dưới thân mình, toàn bộ mặt đất đang rung lắc, rạn nứt dữ dội.Tiếng nổ oanh oanh liên tục không ngớt, tất cả mọi người đều không đứng vững nổi, ngã xiêu ngã vẹo. Sau đó chợt nghe âm thanh nứt gãy khắp nơi ,cây cối mọc chung quanh bờ hồ gãy đến tận gốc, sụp đổ ầm ầm trong cơn động đất. Mỗi lần mặt đất rung chuyển là có cây bật gốc. Lớp băng trên mặt hồ cũng phát ra âm thanh rạn nứt, mảnh băng bay tán loạn khắp nơi, đến lớp băng rắn chắc thật dày kia cũng đang sụp đổ ầm ầm! Giữa sự rung động dữ dội này, Bein Ulrich trong lòng chỉ biết kinh hoàng, chỉ muốn lớn tiếng hét thật to, nhưng cổ họng dường như cứ bị tắc lại, một chút âm thanh cũng không thể thoát ra được!

Rất lâu sau, như thể đã trải qua một khoảng thời gian giống như tận thế, sự chấn động dữ dội này rốt cuộc mới lắng lại. Các lính đánh thuê Sói Tuyết mặt mày tái mét nằm rạp dưới đất, lều trại sớm đã tòan bộ sụp đổ. Sau khi động đất kinh hoàng, lớp tuyết trên mặt đất xuất hiện mấy khe nứt thật sâu nhìn không thấy đáy, nhìn xuống phía dưới cũng không biết là khe hở băng nham sâu bao nhiêu nữa!

May mắn là không có lính đánh thuê nào rớt xuống.

Bein Ulrich cố gắng bò lên, giật mình hoảng hốt nhìn ra bốn phía, há miệng phun ra băng tuyết trong miệng, khẩn trương kêu lớn:

- Có ai bị thương không? Ai còn sống hãy kêu lên một tiếng !

Các lính đánh thuê đều mở miệng đáp lại, Bein Ulrich cẩn thận đếm lại tổng số người, thấy không có ai tổn thất thì đã vững dạ hơn nửa.

Hôm nay trời đất đột nhiên ra oai, động tĩnh kiểu như thế này, tràng diện kỳ lạ như vậy, thật làm cho người ta lòng sợ hãi. Ngay đến cả đám lính đánh thuê Tuyết Lang gan dạ, trước cảnh trời đất này, trong lòng cũng khiếp đảm. Bon họ mặc dù dám đối đầu với ác ma hung dữ, nhưng đối mặt với uy quyền không thể lường được của trời đất, tất nhiên cũng vẫn sợ hãi.

Bình tĩnh một chút sau cơn kinh hồn, mọi người mới xích lại gần cùng nhau dọn dẹp tàn cuộc. Nói về sự tình hết sức lạ lùng vừa rồi, cả đòan trưởng Bein Ulrich kinh nghiệm phong phú cũng không giải thích được. Sau khi vội vàng dựng lại lều trại từ đầu, Bein Ulrich sắc mặt âm trầm, ra quyết định:

- Chúng ta chỉ ở lại đây một đêm. Ngày mai khi trời vừa sáng sẽ lập tức trở về!

Trong các lính đánh thuê có người kêu lên :

- Thưa đòan trưởng ! Lần đi săn này, mọi người đã cực khổ qua nhiều ngày như vậy mà không có thu hoạch gì! Nếu cứ như thế này mà quay về thì thật làm cho người ta quá uất ức!

Vẻ mặt Bein Ulrich vô cùng kiên quyết:

- Không!Ta đã quyết định rồi! Lần đi săn này, trên đường đi ta toàn cảm thấy sự tình hết sức kỳ lạ. Cho dù là mùa đông thì bọn ma thú đó cũng sẽ không biến mất một cách không có lý do đâu! đến một con ma thú cũng không tìm thấy! Huống chi, hoàn cảnh vừa rồi mọi người cũng đã chứng kiến cả. Có quỷ mới biết được có chuyện gì đã xảy ra. Để mọi người đều được an toàn. Thà tay không về còn hơn!

Hắn là đòan trưởng, quyết định đã đưa ra nên mọi người chẳng cần phải nói thêm gì nữa. Mọi người cùng nhau cố gắng nhóm lửa lần nữa, chuẩn bị nấu ăn. Nhưng chưa đến một khắc sau, Bein Ulrich đột nhiên đứng thẳng dậy, vẻ mặt kinh hoàng nhìn về phương bắc…

Phía bắc của hồ Đại Viên, chợt nghe thấy tiếng gào khóc gầm rú ầm ầm của không biết bao nhiêu ma thú từ phương xa truyền đến! Đinh tai nhức óc xen lẫn là những tiếng ầm vang của mặt đất hỗn loạn. Cũng chẳng biết có bao nhiều sinh vật đang mau chóng chạy trốn nữa…Chợt nghe thấy phía sau, một người lính đánh thuê đang ngồi ở trên đại thụ canh gác chỉ về hướng bắc, hổn hển hướng về phía Bein Ulrich hô to:

-Đòan trưởng! Nhanh! Nhanh! Mau nhìn xem ! ! !

Bein Ulrich chạy bay đến, nhảy lên trên mỏm đá trông xa về phía bắc. Vừa nhìn qua, sắc mặt lập tức trắng bệch không còn hột máu!!

Hướng bắc đó, nhìn dọc theo chỗ đất tuyết ven hồ Đại Viên đến chỗ xa xa bên trên phía chân trời nổi tràn lên cuồn cuộn tuyết trắng. Đằng sau còn chi chít một đống, ước lượng khỏang mấy trăm nghìn ma thú vừa gào thét vừa chạy đến! ! Nào là gấu tuyết khổng lồ, gấu đất khổng lồ, ma sói tuyết, chuột độc tuyết nham, Tà diện chu hậu, rồng đất băng hệ…vân vân… to có to, nhỏ có nhỏ , đồng loạt chạy hướng về đây. Trong lúc chạy, hình thành nên một dải to dài như dòng nước lũ nhắm thẳng nơi này mà chạy như bay đến! Trong dải ma thú đang lao vùn vụt ấy, có không ít ma thú giẫm đạp lên nhau. Thế nhưng tốc độ chạy vẫn không giảm đi chút nào! Những ma thú này không phải là dã thú thông thường, nhất là không thể ngờ còn có một số ít những ma thú khổng lồ. Chẳng hạn như Tà diện tri chu, bình thường vốn chỉ sống dưới mặt đất nhưng giờ cũng đang chạy như bay trên mặt đất.

Nhìn thấy dòng ma thú đang ngày càng chảy lại gần, rất nhiều lính đánh thuê mặt đã cắt không còn chút máu, đầu óc mụ mẫm đứng thần người tại chỗ không biết phải phản ứng như thế nào? Đội trưởng Bein Ulrich nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng lập tức trở nên trống rỗng…

Vô số ma thú như thế chạy rầm rầm về chỗ dăm chục người đang đứng …Dựa vào bản lĩnh của đoàn lính đánh thuê Sói Tuyết, đối phó với một hai ma thú tầm trung thì có lẽ có cơ hội thắng. Nhưng…… nhưng đối mặt với cỡ hàng trăm ngàn ma thú đang như dòng lũ chạy đến đây, chưa kịp đánh đã bị dòng lũ này nuốt chửng mất rồi !

Lúc này trong lòng hắn đã mất hết tất cả hy vọng, vốn muốn gào bảo các thủ hạ cầm lấy vũ khí phòng ngự, nhưng hiện tại xem ra đến cả việc hét lên cũng chẳng thể làm nổi.

- Mọi người……mọi người……_ Bein Ulrich nghiến răng quát lớn_ Mọi người mau mau tụ lại một chỗ, tìm nơi cao mà tránh…nhanh trèo lên cây đi !

Dòng ma thú trong phút chốc đã đến ngay trước mắt, các lính đánh thuê nhìn thấy dòng ma thú này mà trong lòng kinh hãi tuyệt vọng. Nhưng Bein Ulrich với kinh nghiệm phong phú đột nhiên trong lòng lại nảy lên một ý, phát hiện ra một điều tưởng chừng như rất nhỏ .

Đã biết mọi người đều đang rất sợ hãi, nhưng những ma thú này hình như còn hoảng sợ hơn ! Nhiều loại ma thú khác nhau như thế này cùng chạy đến, có không ít ma thú là thiên địch với nhau nhưng trong lúc chạy ngẫu nhiên va đụng nhau cũng không xung đột chút gây hấn, cũng không để tâm đếm xỉa đến! Có vẻ như so với những người này chúng còn kinh hoảng gấp mười lần !

Giống như một dòng nước lũ chảy cuốn ngang qua mặt. Khi dòng ma thú đến ngay trước mắt, Bein Ulrich bất giác nhắm chặt mắt lại .Vì biết rõ không thể chống lại nên hắn tức thì mất đi tia hi vọng cuối cùng. Nghe thấy bên tai những tiếng gầm gừ không ngớt, những ma thú kia hoặc bay hoặc chạy hoặc leo trèo hoặc nhảy lên, chen chúc, va đụng, giống như đàn dê đang sợ hãi, nhằm thẳng phía nam khu rừng mà chạy trốn, chạy trốn một cách vội vàng! Chúng đối với những người lính đánh thuê này chẳng có một chút hứng thú gì cả, đến việc nhìn những kẻ đang thất kinh hồn vía cũng chẳng thèm nhìn, nhằm một mạch hướng nam mà thẳng tiến……

Lúc này đội trưởng Bein Ulrich đang mở to mắt nhìn, dòng ma thú đã sớm chạy về hướng nam rồi. Hắn cả người toát đầm đìa mồ hôi lạnh, bị một ngọn gió lạnh lẽo thổi qua làm thân thể run rẩy. Nhìn lại bản thân mình toàn bộ không bị thương tích gì cả, thế mà lại sống sót sau biến cố ấy.

Trải qua biến cố ma quỷ này, trong tâm trí mỗi người lính đánh thuê đều lưu lại một ấn tượng cả đời khó có thể quên được ! Đối mặt với hàng trăm nghìn ma thú nhưng cả đội lính đánh thuê này lại không có ai chết cả. Chỉ có mấy người không may trèo lên cây trốn bị dòng ma thú chạy đâm vào gốc cây, khiến cho người rơi xuống đất bị vài vết thương nhẹ mà thôi. Ngoài điều đó ra, đám ma thú kia đối với sự tồn tại của những con người này không hề quan tâm .

Bein Ulrich nhìn về phương bắc, hít một hơi thật sâu! Phương bắc…phương bắc nhất định đã xảy ra chuyện gì đó ?

Đỗ Duy vẫn còn đang ở chỗ Bạch Hà Sầu và Giáo hoàng, đương lúc hai đại cường giả lo quyết đấu thì vị công tước của chúng ta tiếp tục tính toán trong đầu. Trên thế giới này, người có thể đấu lại được với một kẻ ngông cuồng dị thường như Bạch Hà Sầu, e rằng chỉ có lão tộc trưởng Long tộc thôi!

Mà ngay lúc này đây, ở nơi phương bắc xa xôi, vượt qua rừng rậm Đóng Băng và Cánh Đồng Băng Bị Lãng Quên. Tại nơi phương bắc tràn ngập những tội ác đỉnh điểm đó, phía dưới của Thần Sơn… Lại là một khung cảnh khác ! !

Trên mấy trăm con rồng bự đang giang rộng đôi cánh lượn vòng phía trên không, từ miệng loại sinh vật cấp cao thân thể to lớn này không ngừng phát ra những tiếng gầm rú khó hiểu !

Mà Thần Sơn… Không! Bởi vì nơi này đã không còn là “ Thần Sơn” nữa !

Vốn dĩ giống như một thanh kiếm chọc thẳng lên trời. Là đỉnh cao do thần linh giáng hạ xuống đất. Lúc này đã sụp đổ hơn nửa, chỉ còn một ngọn núi nhỏ bị cắt cụt .Trên mặt đất, vô số mỏm đá rắn chắc dày đặc to nhỏ khác nhau. Bây giờ chỉ còn là một cảnh hoang tàn đổ nát! Trên cánh đồng băng xuất hiện vô số khe rãnh nứt toác .

Mấy trăm con rồng bự này cũng chẳng hiểu đã xảy ra chuyện gì ?

Vì vừa mới không lâu trước đó, mặt đất bỗng nhiên bị chấn động mạnh mẽ, sức mạnh cơn địa chấn khiến cho núi lở đất rung. Lập tức những con rồng bự sống ở Thần Sơn dồn dập bay ra khỏi hang ổ của chúng. Từ trên bầu trời, cả Long tộc bất đắc dĩ bay nhìn nơi trú ngụ của chúng_Thần Sơn đang sụp đổ ầm ầm ngay trước mắt! !

Trên bầu trời, hơn trăm con rồng bự đang ra sức kêu gào rên xiết ra những âm thanh thật thê lương xen lẫn cùng điên cuồng .Ngay trên không trung, xuất hiện một con rồng bự với thân hình to lớn, toàn thân phủ một màu vàng óng, đang lẳng lặng bay lơ lửng trên không. Đôi mắt rồng nhìn chăm chú một cách chết lặng xuống phía dưới của Thần Sơn - nơi đã không còn gì tồn tại nữa !

Tộc trưởng Long tộc toàn thân phát ra một màu vàng óng tuyệt mỹ, nhưng giờ trong lòng lão chỉ có duy nhất sự phẫn nộ!

- Thần Sơn ! Thần Sơn làm sao có thể sụp đổ ! Lẽ nào……Thần linh đã bỏ rơi Long tộc kiêu hãnh sao? !

Tộc nhân hướng lên trên bầu trời than khóc ! Vì Long tộc không chỉ có mất đi nơi trú ngụ Thần Sơn mà còn suýt nữa bị chôn sống trong tai họa to lớn ấy rồi !

Khi xảy ra tai họa trời long đất lở vừa rồi, ở phía trong Thần Sơn của Long tộc, có một nơi chuyên để cất trữ trứng rồng. Khi Thần Sơn sụp đổ, phần lớn những rồng bự đều bay trối chết để thoát ra, nhưng mà hơn hai mươi quả trứng rồng kia lại hoàn toàn không cứu được, nên tất cả trứng rồng đều đã bị chôn vùi dưới đống đổ nát kia. Khả năng sinh sản của Long tộc lại tỷ lệ nghịch hoàn toàn với sự hùng cường của chúng, khả năng sinh sản của Long tộc thấp đến nỗi mỗi một quả trứng rồng đều là cực kỳ quý hiếm. Hôm nay lại gặp tai ương nhận chìm khiến cho hậu duệ của Long tộc bị tuyệt diệt. Cho dù bây giờ Long tộc một lần nữa tìm kiếm nơi khác để sinh sống nhưng muốn đẻ ra nhiều trứng rồng như thế để gia tăng hậu duệ thì không phải chỉ trong vài chục năm hay trăm năm là có thể có lại được!

- Cuối cùng là … Cuối cùng là …??

Tộc trưởng Long tộc tự nói lẩm nhẩm, lửa giận bốc lên bừng bừng, cuối cùng biến thành một tiếng gầm vô cùng giận dữ! Lão vươn dài cổ, ngẩng mặt hướng thẳng lên trời, phát ra một tiếng gầm phẫn nộ

- Đây rốt cuộc là chuyện gì !?

- Tộc trưởng !

Phía trước có một con rồng đen to lớn trưởng thành đang bay đến, tộc trưởng lập tức nhận ra là Hắc Long trưởng thành chuyên phụ trách cảnh giới trong tộc. Ánh mắt lão rồng tràn đầy lo lắng hỏi:

- Làm sao vậy?

- Hướng bắc…Hướng bắc…

Hắc Long khẽ kêu lên một tiếng, trong giọng nói thoáng có một chút hoảng sợ !

- Chết tiệt ! Long tộc vĩ đại, Long tộc kiêu hãnh làm sao có thể để lộ ra sự sợ hãi như thế! Phương bắc! Phương bắc làm sao? Dù bọn tội dân đáng chết kia ngay bây giờ đến xâm phạm, lẽ nào Long tộc lại sợ hãi hay sao! !

Tộc trưởng Long tộc than khẽ. Trong âm thanh than khóc của long tộc lan truyền khắp không trung, lão nhanh chóng triệu tập toàn bộ chiến sĩ Long tộc bay đến tụ lại phía sau lưng của lão tộc trưởng.

- Tộc trưởng ! Hướng bắc …! Chúng đến rồi !

Phía bắc Thần Sơn, vốn dĩ phía trên cánh đồng băng tập trung vô số những mỏm đá sắc nhọn như gươm giáo, dày đặc rải đều trên cánh đồng băng. Những mỏm đá sắc nhọn này đã có từ nghìn năm trước, chính là ranh giới thiên nhiên ngăn cách của Long tộc ở phía bắc của Thần Sơn với tội dân. Nhưng bây giờ sự hùng vĩ của Thần Sơn cùng giới tuyến ngăn cách thiên nhiên kia đã nứt sụp gần hết dưới cơn động đất khủng khiếp vừa rồi!

Nhìn hướng về phía bắc….

Phía đường chân trời xuất hiện thấp thoáng một dải đen sẫm, dải đen đen ấy từ xa xa dần tiến lại gần. Đen nghịt vàdày đặc, không biết có bao nhiêu thân hình đang hành quân lại đây! Phía trên không, những đốm chấm nhỏ_ vô số những thân hình mềm mại đang bay dày đặc lại .Trên mặt đất, đường đen kịt ấy đã tiến lại gần ngay phía sau, cuối cùng cũng nhìn rõ được rồi! Phóng tầm mắt nhìn ra, thấy ngay một hàng dài đông nghịt. Vô biên vô hạn, nhìn không thấy điểm kết thúc! Cũng không biết nói tóm lại là có bao nhiêu nữa……

Mười vạn? Trăm vạn? Hoặc là nhiều hơn??

Đông!

Đông đông!

Đông đông đông!!!

Một hồi trống trận nặng nề từ hướng bắc truyền lại, từng đám trận đồ dần dần tiến lại đây tốc độ ngày càng nhanh!

Hai con ngươi màu vàng của Tộc trưởng Long tộc nhìn ra xa. Thì thấy ngay phía trước, ước chừng có mười mấy thân hình cao lớn chừng bảy tám mét. Thân hình chẳng kém chút nào so với Cự Long trưởng thành. Bề ngoài thân mình chúng toát ra sắc vàng. Bắp thịt toàn thân thì kết lại cuồn cuộn. Trong thân thể to lớn ấy, không biết ẩn chứa bao nhiêu sức mạnh! Mười mấy quái thú này xếp thành một hàng, đang di chuyển những bàn chân to lớn của chúng, ngay phía trước người mỗi quái thú đều có dùng dây thừng làm từ vỏ cây thô mọc trên mặt đất. Vừa treo một cái trống to như một cái nhà ! ! Vừa ra sức gõ. Những quái thú này bước lên phía trước. Từ miệng phát ra tiếng gầm gừ rào rào, trong lỗ mũi thô to đang phun ra toàn khí trắng. Con ngươi màu đỏ tươi tràn đầy sự hung dữ và ý định gây chiến ! ! !

Behemoth!!

Trong số đám tội dân đáng chết này có thú nhân tộc Behemoth?!

Tâm trí Tộc trưởng Long tộc lập tức lắng xuống……

Từ khi nào, từ khi nào những tội dân thú nhân đáng chết này, đã có thể nuôi dưỡng được Behemoth?! Lúc đám tội dân xâm phạm trước kia, bọn chúng chưa từng có xuất động loại quái vật có sức chiến đấu cường hãn này !

Một Behemoth trưởng thành bất luận là sức mạnh hay hung hãn, đều hoàn toàn đủ để so sánh với một cự long trưởng thành . Loại quái thú đẳng cấp cao này không phải nghe nói đã tuyệt chủng rồi sao? !

Nhìn những bóng đen kịt bay đầy trời kia tiếp tục bổ sung những bóng nhỏ múa lượn bay đến…Mỗi hình bóng nhỏ kia đều rất uyển chuyển, phía sau lưng chúng là một đôi cánh mỏng đang rung động, thân hình chúng so với người thường thì nhỏ nhắn hơn, dung mạo tuấn tú, trên người là bộ áo giáp uy nghi được dệt lên bằng muôn vàn phiến lá lấy từ cây đại thụ Kim Ngân, còn mang theo đủ loại hoa văn chạm trổ tinh xảo nữa. Nhưng mà những Tinh Linh nhỏ bé này, bọn chúng tuyệt đối không phải hạng dễ chọc vào đâu! Bởi vì đằng sau mỗi đứa đều mang theo một bộ cung tên tinh xảo!

Long tộc và tội dân chống chọi không biết mấy nghìn vạn năm mới biết được, những cung tên nhìn tưởng như tinh xảo đẹp đẽ ấy kì thực lại là thứ vũ khí đoạt mạng đáng sợ!

-Tinh Linh tộc…?

Tộc trưởng Long tộc nói lẩm bẩm:

Không đúng…Không đúng! Không thể như thế này được!

Vốn khả năng sinh sản của Tinh Linh tộc thấp như Long tộc nhưng mà số lượng Tinh Linh đang bay đầy trời kia e rằng phải có đến mấy vạn !

- Bọn chúng…Bọn chúng làm sao có thể có số lượng đông như thế này được?!

Lúc trước, khi tội dân xâm lược thì nhiều nhất chỉ có thể lên tới mấy trăm Tinh Linh thôi. Đấy là số lượng lớn khó có thể có rồi! Nhưng giờ lại là một đạo quân đông nghịt chẳng thấy được đâu là kết thúc.

- Tội dân……Tội dân làm sao có thể có đội quân to lớn như thế được ?!

Xa xa, lúc còn cách lãnh địa Long tộc khỏang nghìn thước, đại quân Tội Dân đông nghìn nghịt giống như đám mây đen bỗng nhiên dừng bước !

Đứng ở hàng đầu là đại quân của Thú Nhân tộc, những ngưu nhân, nhân mã, hổ nhân, người gấu, người sói, từng sắc mặt hung tợn, nhe răng trợn mắt, cầm trong tay đủ loại vũ khí, đao kiếm, gậy răng sói, vân vân, quơ vòng trên không, đồng thanh kêu gào!

Hơn mười vạn tiếng kêu gào thét nhất thời thanh thế tận trời!

- Nhiều quá……nhiều quá……thực sự nhiều quá…!

Trong lòng tộc trưởng Long tộc càng lúc càng lo lắng:

- Tội Dân……Những Tội Dân này, làm sao có thể điều động sức mạnh to lớn thế này? Bọn chúng làm sao có thể có được nhiều người như vậy? ! !

Tộc trưởng Long tộc quay đầu lại nhìn những chiến sĩ Long tộc đang bay ngay đằng sau lưng mình… Tổng cộng cũng chỉ có không đến hai trăm long chiến sĩ trưởng thành !

Mặc dù trong lòng đầy nghi hoặc không tin nổi, tràn ngập vô vàn những điều khó tin, nhưng Tộc trưởng Long tộc lúc này không hổ với vinh dự “ sinh vật tối cường”.

- Các con của ta ! lần này chúng ta sẽ gặp phải một trận chiến tàn khốc nhất!

Tộc trưởng Long tộc thanh âm trầm thấp lạ thường ,chậm rãi nói:

- Nói cho ta biết, các ngươi có sợ không ?

Hai trăm rồng bự cùng lúc ngẩng đầu lên gào rống. Nhất thời, tiếng gào rống của chúng lại như lấn át âm thanh của những quân đoàn Tội Dân nơi xa.

- Rất tốt, chỉ cần có Long tộc chúng ta ở đây!_Tộc trưởng Long tộc ngẩng đầu lên kiêu hãnh_ Thì sẽ không thể có một dấu chân tội ác nào có thể vượt qua được Thần Sơn! Bởi vì đây là sứ mệnh của Long tộc chúng ta !

Hãy tham gia cuộc thi »Tứ Phương Đệ Nhất Bút« (http://4vn/forum/showthread.php?t=52464) để thể hiện chính mình và nhận những giải thưởng cực lớn!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.