Trên thực tế, vị kỵ sĩ Alex Dell Vaiory Deron này trong đám quý tộc tại đế đô rất có tên tuổi, hơn nữa, nếu nói tới mức độ quen biết, người biết hắn chắc chắn nhiều hơn gấp mấy lần người biết Chủ tịch ma pháp công hội Doug Jacoby.
Vị hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục, kỵ sĩ Deron này trong đám quý tộc ở đế đô có rất nhiều biệt hiệu thú vị.
Ví dụ như “Deron lừa gạt”: Vị hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đáng thương này thường xuất hiện ở các bữa tiệc và họp mặt của quý tộc, sau đó không ngại phiền hà tiếp thị Hiệp Hội kỵ sĩ của hắn, đưa ra cơ man các loại danh nghĩa thú vị để quyên tiền cho Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục. Tuy rằng Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục đã hoàn toàn trở thành cái thùng rỗng hữu danh vô thực, nhưng cũng có không ít quý tộc lắm tiền sẵn sàng trên phương diện này thể hiện một chút hào phóng của bản thân. Dù sao, cái bảng hiệu Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục vẫn còn có chút ít sức kêu gọi.
Điều đáng tiếc là vị kỵ sĩ Deron này cứ sau khi quyên được chút tiền thì lại biến mất một khoảng thời gian, mà đồng thời cũng lưu truyền một số tin đồn không tốt nói hắn kiếm tiền bỏ vào túi riêng. Ví dụ các loại tin đồn như hắn có nhà bí mật ở con đường nào đó trong đế đô, trong đó còn nuôi một số đàn bà.
Một ví dụ khác, vị kỵ sĩ Deron này còn có một biệt hiệu trứ danh khác là “Kỵ sĩ lăng nhăng”. Có thể nói đức ngài Deron có một gương mặt đẹp trời ban; bộ mặt này khi hắn ta còn trẻ là vốn bảo đảm cho hắn dụ dỗ các loại thiếu nữ quý tộc. Hơn nữa, hễ là khi thiếu nữ hoài xuân đều có chút sắc thái anh hùng lãng mạn. Mà lúc này một kỵ sĩ đẹp trai, cử chỉ nho nhã thường thường đều có thể làm rung động con tim của các thiếu nữ không rành sự đời này.
Điều đáng tiếc là, vị kỵ sĩ Deron này thật sự là một tên lăng nhăng không có trách nhiệm. Hắn ta cũng vì thế mà gặp không ít phiền phức. Nhưng may mắn là hắn bây giờ cũng dần dần có tuổi, dựa vào bộ mặt đẹp lão cũng không lừa được thiếu nữ vô tri nào nữa rồi.
Tiếp theo là biệt hiệu thú vị thứ ba của vị kỵ sĩ Deron này: Kỵ sĩ cửu cấp đáng cười nhất.
Không sai, kỵ sĩ Deron thân là hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục, đẳng cấp của hắn là kỵ sĩ cửu cấp. Tuy rằng chưa đạt tới thánh giai, nhưng thực lực cửu cấp cũng chắc chắn có thể được liệt vào những cường giả đứng đầu đại lục. Phải biết rằng, Hussein năm đó khi được xưng là Đại lục đệ nhất kỵ sĩ cũng chẳng qua mới là cửu cấp thôi.
Đáng tiếc là, “cửu cấp” của quý ngài Deron tuyệt không phải là do khảo hạch mà ra, mà là do thừa kế.
Nếu là người khác thì đương nhiên là không thể. Nhưng trong Hiệp Hội kỵ sĩ có một thiết luật được giữ nguyên từ ngàn năm trước quy định: Phàm là hội trưởng đương nhiệm Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục, dù là kỵ sĩ cấp mấy cũng tự động nâng lên thành cửu cấp.
Còn về thực lực thật sự của quý ngài Deron của chúng ta… có trời mới biết. Dù sao trước giờ chưa có ai thấy hắn ra tay bao giờ. Điều duy nhất có thể coi là bằng chứng chính là mấy năm trước tại một chốn son phấn nào đó, bởi vì vị hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đẹp trai này ghen tuông với người khác, cuối cùng hai bên xảy ra va chạm quy mô không lớn lắm. Nhưng nghe đồn rằng, vị kỵ sĩ cửu cấp này sau chuyện đó một tháng liền không ló mặt ra khỏi cửa, có người nghi ngờ hắn ở trong nhà dưỡng thương.
Kỵ sĩ và thương nhân liên hệ với nhau, có thể nói là một việc kinh thiên động địa. Nhưng kỵ sĩ Deron của chúng ta lại cứ một mực đem hai việc này liên hệ với nhau. Chúng ta đều biết, trên đại lục có hai chức nghiệp lớn. Ma pháp sư tự nhiên là nổi tiếng nhất, đáng tiếc đa số mọi người đều không có phước phận đó. Mà lúc này, trong đế đô có rất nhiều đệ tử của hào môn quý tộc. Những đệ tử ăn trắng mặt trơn đó ngày thường vì bảo đảm mặt mũi thường kiếm một ít danh hiệu vẻ vang để làm chiêu bài, để trong các trường hợp đặc thù có thể rêu rao như khi dụ dỗ tiểu thư quý tộc nhà nào đó; như khi trước mặt các trưởng bối trong gia tộc tỏ ra năng lực bản thân; hoặc dùng để khoe khoang khi tập hợp với đám bạn…
Cái gì? Ngươi chỉ là một tên đệ tử ăn trắng mặt trơn, không có năng lực đặc thù gì à? Không sao. Đi tìm quý ngài Deron đi. Chỉ cần ngươi nguyện ý quyên tặng một ít tiền vàng cho Hiệp Hội kỵ sĩ, vậy thị họ sẽ khẳng khái tặng ngươi một cái danh hiệu kỵ sĩ. Ví dụ, quyên tặng một ngàn đồng vàng, có thể cho ngươi cái đánh giá kỵ sĩ cấp bốn; tám ngàn đồng vàng thì có thể mua được một cái cấp sáu; hai vạn đồng vàng… chúc mừng ngươi, ngươi đã bước chân vào đẳng cấp cường giả đứng đầu đại lục rồi. Ngươi có thể lấy được một cái huy chương kỵ sĩ cấp tám. Hơn nữa còn là “bản chính”. Là đẳng cấp kỵ sĩ hợp pháp do Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục chính thức cấp cho ngươi. Ở bất cứ nơi nào đều được thừa nhận tuyệt đối. Đây không thể là thứ giả mạo, kém chất lượng. Tất cả chứng nhận ngươi có đều có giấy tờ do viên chức của Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục đưa ra làm chứng. Huy chương cũng là hàng thật giá thật.
Kết quả, bởi vì có sự tồn tại của vị hội trưởng này, kỵ sĩ Deron, mấy năm gần đây, trong đám đệ tử quý tộc ở đế đô xuất hiện rất nhiều “kỵ sĩ” quái dị.
Ngươi sẽ thấy con trai của bá tước nào đó, mới mười tám tuổi đã là kỵ sĩ cấp sáu. Hoặc là nhìn thấy công tử của hầu tước nào đó vừa mới thành niên thì đã là “cường giả cấp tám” rồi. Mà cái danh hiệu buồn cười này chung quy đều là do khoản chi phí lớn của kỵ sĩ Deron của chúng ta mang lại.
Còn về cái danh hiệu “Hộ quốc dũng sĩ” thừa kế, đã là chiêu bài cũ kỹ mà bệ hạ Aragon hơn ngàn năm trước lúc khai quốc để lại.
Mà cái kỵ sĩ đoàn Thanh Kiếm Roland càng là một câu chuyện cười lớn. Mặc dù ngươi sẽ cười, nhưng ngươi không thể không thừa nhận, cái kỵ sĩ đoàn Thanh Kiếm Roland này ở góc độ lâu đời của lịch sử mà nói, có thể là kỵ sĩ đoàn cổ xưa duy nhất trên đại lục có thể so sánh với Thần Thánh kỵ sĩ đoàn của Quang Minh giáo hội.
Bởi vì kỵ sĩ đoàn Thanh Kiếm Roland này đã tồn tại từ trong cuộc chiến thống nhất đại lục trước khi Roland đế quốc lập quốc. Thêm nữa, nghe nói là trong cuộc chiến khai quốc, kỵ sĩ đoàn này thật sự là đầy dẫy nhân tài, hơn nữa lập được không ít công lao hạng mã.
Kỵ sĩ đoàn có ngàn năm lịch sử trên đại lục hiện nay có hai: Thần Thánh kỵ sĩ và “Thanh kiếm Roland” này.
Đáng tiếc là bởi vì sự sụp đổ của Hiệp Hội kỵ sĩ, Thanh Kiếm Roland gần như chỉ còn cái tên.
Bắt đầu từ mấy trăm năm trước, Thanh Kiếm Roland chỉ còn lại một cái bảng hiệu. Tới bây giờ, toàn bộ thành viên của kỵ sĩ đoàn Thanh Kiếm Roland này chỉ còn duy nhất một mình kỵ sĩ Doren.
Đúng vậy, không sai. Hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục của chúng ta, quý ngài kỵ sĩ cửu cấp Doren, kiêm luôn đoàn trưởng kỵ sĩ đoàn Thanh Kiếm Roland và tất cả chức vụ, thành viên các loại ... Hắn là một vị tướng không lính.
Đương nhiên rồi. Bỏ qua một loạt các biệt hiệu không đẹp đẽ gì này, thật ra kỵ sĩ Doren trong giới quý tộc đế đô vẫn còn chút địa vị. Ví dụ, rất nhiều quý tộc sau khi nhậu nhẹt đều rất sẵn lòng lấy loại người đáng khinh này ra để giải trí.
Ví dụ như ... đánh cược.
Về tiền cược của vị kỵ sĩ Doren này có thể nói là đủ các loại: Có người lấy thực lực chân chính của kỵ sĩ Doren ra để cược, cược thực lực thật sự của hắn đến cùng là bao nhiêu cấp. Dựa vào tiền cược lũy kế nhiều năm lại mà tính, tiền cược cược hắn chỉ có thực lực trung cấp kỵ sĩ vào khoảng hơn ba vạn đồng vàng, tiền cược hắn chỉ có thực lực kỵ sĩ cấp thấp khoảng hơn chín vạn đồng vàng. Mà có gần ba mươi vạn đồng vàng tiền cược cược vị kỵ sĩ Deron này là một tên bị thịt: hắn quá nửa là ngay cả kiếm cũng không biết xài.
Càng làm cho người khác dở khóc dở cười là bản thân Deron có vẻ đối với việc đánh cược tổn hại danh dự này không hề để ý, thậm chí hắn tự mình bỏ ra mấy ngàn đồng vàng để đặt cược, cược bản thân không có thực lực chín cấp...
Hơn nữa, rất nhiều bữa tiệc của quý tộc đều sẵn sàng mời vị “hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục” này tham dự. Trong mắt quý tộc bọn họ, kỵ sĩ Deron là một người kỳ diệu. Hắn biết cách kể rất nhiều chuyện cười, nhiều vấn để thú vị; nhìn hắn làm hề, nhìn hắn mất mặt là một việc rất thú vị, rất sảng khoái.
Không sai. Hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục trong mắt mọi người lúc này chính là một tên hề như vậy.
Nhưng nhân tiện cũng phải nói thêm rằng, tuy rằng Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục đã suy bại mấy trăm năm, nhưng một năm trở lại đây, địa vị của hiệp hội của kỵ sĩ Doren cuối cùng đã tăng lên một ít.
Tất cả chung quy phải cám ơn vị Nhiếp Chính vương anh minh này.
Mấy trăm năm qua, sự suy bại của Hiệp Hội kỵ sĩ thật sự là do chính trị đại lục ổn định, xã hội bình yên... hàng loạt các nguyên nhân gây nên.
Tất cả mọi người học võ thường thường đều là vì một mục tiêu, dùng một câu nói của kiếp trước Đỗ Duy mà nói: Học đắc văn võ nghệ, mại vu đế vương gia. (Học được văn võ giỏi, góp sức vì đế vương).
Học võ phần lớn là vì đạt được vinh quang.
Đáng tiếc, đại lục đã hòa bình mấy trăm năm rồi, không hề có cuộc chiến quy mô lớn nào, cho dù ngươi học được một thân võ nghệ thì sao, cũng chẳng có cơ hội phát huy.
Tham gia quân đội ư? Không có cơ hội đánh trận, dù ngươi có thể xông xáo trong quân đội mười mấy năm thì tối đa cũng chỉ có thể là một quân sĩ cấp thấp mà thôi.
Hơn nữa, ngoại trừ con đường hoạn lộ, đi làm lính đánh thuê hay là buôn lậu?
Xin lỗi nha, trước pháp luật của Roland đế quốc, tổ chức lính đánh thuê đểu là tổ chức phi pháp, là đoàn thể chịu sự đả kích của pháp luật đế quốc.
Kết quả làm cho tinh thần thượng võ dần dần suy vong. Nhìn lại hai năm trước Đỗ Duy đi dạo một vòng ở chợ nô lệ ở đế đô, biết bao nhiêu võ sĩ cấp thấp thậm chí hận không thể bán thân để có thể có được cái ăn? Mà nếu có thể luyện thành kỵ sĩ trung cấp thì sao, chẳng qua cũng là hộ vệ bảo tiêu cho đám quý tộc. Muốn được vinh quang ư, mơ đi.
Địa vị xã hội của người luyện võ nhanh chóng xuống thấp, Hiệp Hội kỵ sĩ tự nhiên cũng suy bại.
Mà cảm tạ Thần hoàng tử anh minh, hai năm trước, sau khi hắn tuyên bố pháp luật “hợp pháp hóa tổ chức lính đánh thuê”, đã làm cho người luyện võ trên đại lục có con đường sống. Hơn một năm trở lại đây, Hiệp Hội kỵ sĩ trên đại lục cuối cùng đã có chút dáng vẻ bận rộn, càng lúc càng nhiều người luyện võ bất đắc chí chạy tới Hiệp Hội kỵ sĩ đăng ký khảo hạch đẳng cấp kỵ sĩ để sau đó có thể báo danh gia nhập các tổ chức lính đánh thuê, từ đó mà có thể lăn lộn kiếm ăn.
Cho nên, trong rất nhiều bữa tiệc rượu, kỵ sĩ Deron đều giơ cao chén rượu hô to khẩu hiệu “Nhiếp Chính vương vạn tuế”.
- Ta yêu Nhiếp Chính vương. Tuyệt không nghi ngờ gì. Nếu ta là con gái, ta thật muốn gả cho người, ha ha ha ha... Sau một lần say rượu, lời say rượu rất mất thân phận được vị hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục nói ra này về sau cũng biến thành câu chuyện cười công khai của đám quý tộc đế đô.
Hiện tại, trước mặt mười mấy vị quyền quý nắm giữ quyền bính to lớn của đế quốc, vị hội trưởng Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục này hôm nay mặc một bộ khôi giáp long trọng nhất, cái áo choàng màu đỏ phía sau rõ ràng là cũng vừa mới giặt giũ qua.
Tên gia hỏa này quỳ trước mặt Thần hoàng tử thực hiện nghi thức cực kỳ truyền thống và tiêu chuẩn của kỵ sĩ bày tỏ lòng trung với quân chủ. Không thể không thừa nhận, lễ nghi của kỵ sĩ Deron vô cùng đúng chỗ, không hề tìm ra chút sai sót nào.
- Đứng lên đi, Hộ quốc dũng sĩ của ta.
Giọng điệu Nhiếp Chính vương cũng không khỏi có chút coi thường. Trên thực tế, sự tích có ý vị tuyệt vời của kỵ sĩ Deron này, Thần hoàng tử cũng rất rõ ràng, nhưng sau đó ý thức được thái độ bản thân không đủ nghiêm trang, hắn đằng hắng một tiếng, chỉnh lại giọng nói, tỏ ra uy nghiêm của bản thân:
- Kỵ sĩ Deron, ta nghĩ, hôm nay chắc là ngày ngươi rất vui mừng, bởi vì, để phục hồi tinh thần thượng võ của đế quốc, khôi phục tinh thần kỵ sĩ vinh quang, ta quyết định, tái dựng Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục. Thân là Nhiếp Chính vương của đất nước này, ta không thể trơ mắt nhìn căn cơ lập quốc của chúng ta, tinh thần thượng võ suy vong. Càng không thể trơ mắt nhìn Hiệp Hội kỵ sĩ đại lục, hiệp hội cổ lão có ngàn năm lịch sử suy bại. Cho nên... ta quyết định gây dựng lại nó.
Nói xong, nhìn dáng vẻ kích động trên mặt của kỵ sĩ Deron (trời mới biết thằng cha đó thật hay giả), Nhiếp Chính vương lại lần nữa vỗ tay.
Liền sau đó, từ cửa hông đại điện, hai võ sĩ cung đình mặc giáp vàng, thân hình cường tráng đi ra, trên người bọn họ vác theo một cây thương có dáng vẻ kỳ lạ.
Mọi người nhìn thấy cây trường thương đó đều lập tức thu lại nụ cười.