Ác Ma Pháp Tắc

Chương 636: Chương 636: Không gian nứt vỡ






- Ha ha ha ha ha ha ha ha!

Daminess đột nhiên cười lớn, sau cùng sít sao trừng mắt nhìn Xích Thủy Đoạn, trong lòng hắn cũng minh bạch, hôm nay xem ra chỉ sợ là ngày chết của mình. Chỉ là kẻ đứng đầu lang tộc này lại hung hăng nói:

- Ta là Lang tộc, không có sợ chết! Ngươi nếu có bản sự thì đến giết đi !

Xích Thủy Đoạn điềm nhiên gật đầu, hừ một tiếng, không chút do dự nói:

- Tốt, vậy thì ta tự mình động thủ.

Vừa nghe lời này, cho dù Daminess đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng Xích Thủy Đoạn lại hành động nhanh hơn nó nghĩ !

Âm thanh Xích Thủy Đoạn còn chưa phát ra hết thì người hắn đã chia ra làm vô số quang ảnh, lao vào bên trong bầy sói! Mà càng thêm quỷ dị chình là, vô số quang ảnh này lại rất giống như là hắn phân thân ra, nhưng bản thể của hắn lại y nguyên đứng trên mặt đất!

Một chuỗi rên la, kêu thảm còn chưa kịp phát ra thì bên trong bầy sói đã ngã xuống một mảng lớn! Rất nhiều lang kỵ bị quang ảnh xuyên qua thân thể! Lập tức bọn chúng giống như một trái cầu bị phồng lên, theo sau đó là một tiếng nổ kèm theo một đoàn huyết vụ! Cũng có tên bị quang ảnh đi đến bên cạnh, quang ảnh kia tữa hồ chỉ điểm nhẹ một cái, liền thấy một đầu sói bị nổ tung !

Nhưng càng làm Daminess chấn kinh chính là những cái này không phải là dùng tốc độ “Tàn ảnh thuật” mà lừa gạt mắt người khác hay là các loại chướng nhãn pháp!

Những quang ảnh phân thân kia, cái nào cũng không phải là hư ảnh! Mỗi cái đều là thực thể! Đều có thể nhấc tay giết người!

Chỉ nháy mắt công phu, trong bầy sói đã đại loạn! Xích Thủy Đoạn vừa ra tay, trong bầy sói đã ngã xuống hơn trăm lang kỵ!

Mà những chiến sĩ lang tộc cao giai tuy kiệt lực phản kháng, nhưng những quang ảnh Xích Thủy Đoạn phân ra lại phảng phất không chút nào gắng sức. Ngươi chém ra một đao lại như là chém vào không khí, còn cái quang ảnh kia lại trực tiếp xuyên qua, điểm nhẹ một cái, cổ họng của ngươi đã bị chặt đứt !

Xích Thủy Đoạn chắp tay đứng trên mặt đất, chỉ lạnh lùng nhìn Daminess. Daminess trong lòng phẫn hận, nhưng chỉ sít sao nắm chặt thanh đao chưa từng ra tay. Chỉ bởi vì, Xích Thủy Đoạn đã đem ánh mắt đặt trên người nó, đem toàn bộ hành động của nó vững vàng khoá chặt! Daminess có một cảm giác là chỉ cần mình vừa động thì đối thủ sẽ trực tiếp dùng một kích lôi đình giết chết !

Nghe thấy thủ hạ trong tộc bị đồ sát, Daminess thân thể không ngừng run rẩy, liều mạng thôi thúc đấu khí, ý đồ dùng khí thế để đề kháng lại áp bách của Xích Thủy Đoạn. Chỉ là mặc cho nó phản kháng như thế nào thì áp lực kia ngược lại càng thêm trầm trọng, sau cùng ép cho hai chân nó bắt đầu nhũn ra , hô hấp bắt đầu trì trệ. Rõ ràng là tay trái nắm chặt lấy chuôi đao, nhưng lại cảm giác thấy toàn thân bị đối phương sít sao khoá chặt, không chút nào động đậy được!

Một tiếng kêu thảm vang lên kích thích thần kinh của Daminess, cuối cùng, đầu lĩnh của lang tộc này gầm lên một tiếng, tay phải đã bị chặt đứt của nó lại hung hăng đấm vào lồng ngực của chính mình! Tuy đã không có bàn tay, nhưng một kích này trên lồng ngực, tức thì làm cho nó phun ra một ngụm máu tươi !!

Phun ra một ngụm máu, Daminess sắc mặt càng trở nên trắng bệch, nhưng là trong ánh mặt là chớp qua một tia sáng! Trói buộc vừa mới ép nó cử động không nổi kia tựa hồ cũng đã theo một ngụm máu này mà giảm xuống!

Nơi xa, Xích Thủy Đoạn nhìn thấy cũng không nhịn được một tia táng thưởng, tựa hồ đối với cái gia hoả lang tộc này, tự tàn phá thân thễ, lấy thống khổ kich phát tinh thần, phương pháp lấy thân thể để thoát khỏi trói buộc này rất lấy làm hân thưởng.

Daminess vừa thoát khỏi trói buộc, đột nhiên huýt dài một tiếng, thân thể hơi cong lên, đột nhiên hướng đến Xích Thủy Đoạn xông tới!

Một kích này của nó, toàn thân đều tập trung vào thanh đao trên tay trái. Đây là một kích toàn lực của nó, đem toàn bộ lực lượng trong người kích phát ra! Một kích này, đao phong vang lên xuy xuy, lại chỉ thấy thanh đao bằng kim loại ở giữa không trung cũng bắt đầu xuất hiện nứt vỡ. Nguyên lai là thanh đao không thể chịu nổi sức mạnh một kích toàn lực của thánh giai cường giả nên gần như muốn vợ nát!

Một kích như thế này, Daminess không có nửa điểm lưu thủ! Dưới một kích này, ngay cả một đường lui cho nó cũng không có, tâm lý nó minh bạch là dù cho như vậy cũng chưa hẳn có thể làm bị thương đối phương, chỉ mong có thể quấy rối đối phương ra tay, có thể tranh thủ chút thời gian cho bộ hạ chạy thoát xuống núi, vậy cũng đủ rồi !

Ông!

Đao quang lăng lệ nhanh chóng hạ xuống! Trên đao phong là các bụi phấn, cũng là những thành phần kim loại bị lực lượng thánh giai làm cho muốn vỡ vụn! Xích Thủy Đoạn vẫn đứng tại chỗ cũ, chỉ nhìn vào đối phương, lại đột nhiên lắc lắc đầu…

Trường diện càng trở nên quỷ dị, rõ ràng động tác của hắn rất chậm chạp, Daminess lại một kích lôi đình nhanh như thiểm điện. Đúng lúc hắn lắc đầu, thân thể hắn vẫn dán chặt trên mặt đất ---- nhìn vào phảng phất như còn chỉ một chút cự ly, nhưng là trong nháy mắt, không gian đã bị vặn cong !

Daminess “Nhanh” cùng Xích Thủy Đoạn “Chậm “ , bằng một quy tắc cực độ mâu thuẫn, dung hợp lại. Những người nhìn thấy trường diện này cơ hồ muốn thổ huyết !

- Lúc trước có người đã nói với ta…

Xích Thủy Đoạn nhướng mi mắt, nhìn vào còn sói này, đột nhiên lại có một chút thương xót:

- Đơn thuần là thánh giai lực lượng, dù cho có cao như thế nào cũng không có khả năng chiến thắng đối thủ ở cấp bậc cao hơn! Năm đó ta còn là thánh giai, địch nhân ta đã ngộ đến tầng cao hơn so với ta, mặc cho ta nỗ lực thế nào cũng không phải là đối thủ của người đó. Ngươi hiện tại… thật giống bộ dạng ta năm đó.

Nói xong, dưới ngọn đao phong, khí lưu cuồng loạn đã như Thái Sơn áp đỉnh đến trước mặt Xích Thủy Đoạn, mà Xích Thủy Đoạn chỉ là thong thả nâng tay lên, bàn tay như đao, đón lấy, hết sức nhẹ nhàng…

Mắt thường nhìn vào, phảng phất như tại nơi Xích Thủy Đoạn đứng không gian đã vặn cong một cái! Ở cạnh dưới bàn tay của hắn, phảng phất như trở thành một “Điểm”, không gian chug quanh tựa hồ đồng thời vặn cong, đều hường đến cái “Điểm” này mà tập trung !!

- Nhìn cho rõ, đều gọi là thánh giai, chẳng qua là lợi dụng quy tắc không gian, đem lực lượng đấu khí nguyên bản của mình ngưng kết lại mà thôi… Nhưng một đao kia của ta , ngưng kết không phải là lực lượng của ta mà là đem chính không gian vặn cong! Đem không gian, biến thành một chuôi đao để ta sử dụng.

Xích Thủy Đoạn khẽ than:

- Bộ dạng của ngươi ngày hôm nay có mấy phần giống ta năm đó. Vì vậy, trước khi ngươi chết ta đem những thứ ta hiểu được nói ra để cho người hiểu những sai biệt của cấp bậc đến cùng là ở chỗ nào.

Vô thanh vô tức...

Cạnh dưới bàn tay của Xích Thủy Đoạn tựa hồ vô thanh vô tức chậm rãi dán lên đao phong của Daminess! Nhưng sau đó, một màn quỷ dị xuất hiện!

Tựa hồ dưới bàn tay của Xích Thủy Đoạn, một “Điểm” kia tựa hồ biến thành một điểm cắn nuốt! vừa nhìn thấy đao phong của Daminess tiếp xúc tới, tức thì hoá thành vô số hạt bụi phấn, nhưng lại không có tiêu tán đi mà toàn bộ lại bị Xích Thủy Đoạn “Hấp” vào cái “Điểm” bên dưới thủ đao kia !

Mắt thường nhìn vào, đao phong của Daminess cấp tốc hoá thành từng mảnh bị cắn nuốt vào! Sau cùng, cả kim sắc đấu khí cũng bị hấp vào môt điểm đó! Cả quang mang của đấu khí cũng bị cắn nuốt !

Trong mắt Daminess đã tràn đầy tuyệt vọng!

Nó đã đem sức lực toàn thân, nhưng lúc này, rõ ràng đã đến rất gần, nhưng dù nỗ lực cách nào cũng không thể tiếp xúc đến đối phương ----- nữa điểm cơ hội để đồng quy ư tận cũng không có !!

Rõ ràng là động tác của đối phương rất chậm chạp nhưng mình lại không thể theo kịp đối phương. Giữa không gian và không gian, vần có khoảng cách !!

Đao phong rất nhanh bị cắn nuốt, tiếp đó là ngón tay trái của Daminess! Đầu ngón tay rất nhanh bị vỡ nát, sau đó là xương cốt, phảng phất như cát chảy, tấn tốc tan biến…

Án chiếu theo tốc độ này, rất nhanh sẽ lan đến cổ tay !!

- Đáng tiếc…

Xích Thủy Đoạn nhìn vào đối thủ trước mặt:

- Ta khổ luyện ra loại không gian nứt vỡ đao này, lần đầu ra tay, lại dùng trên người của một thánh giai.

Lúc này, tay trái Daminess cũng đã bị cắn nuốt! Xích Thủy Đoạn đoạn phỏng đoán, lúc đầu Daminess bị mất tay phải giờ lại bị mất thêm tay trái. Dù cho có thể sống sót cũng đã là một phế nhân.

Mắt thấy “không gian nứt vỡ đao” của Xích Thủy Đoạn đã cắn nuốt đến khuỷu tay của Daminess. Thì đúng lúc này…

Đột nhiên, sắc mặt Xích Thủy Đoạn đại biến !

Chỉ bởi vì...

Hắn lúc này, lấy thực lực cường hãn thao khống không gian nứt vỡ, hắn vươn một bàn tay ra, nhìn như bình thường, nhưng dưới chưởng phong kỳ thực lại là đã đem không gian vặn cong xé nứt mà giao lại tại một điểm! Mặc kệ là thứ gì, một khi đến gần thì đều sẽ bị không gian vặn cong mà xé nứt!

Dù có thể khẳng định lại tình huống này, nhưng bên cạnh hắn, không biết từ lúc nào đột nhiên một cánh tay vươn tới!

Cánh tay này, chậm rãi tiến tới, động tác nhìn như rất chậm, lại là một cử động vượt qua không gian của Xích Thủy Đoạn, dừng trên bàn tay hắn !!

Đột nhiên… chạm tới Xích Thủy Đoạn !!

Mà cánh tay vươn tới, ngón tay mảnh khảnh thon dài, cơ da trắng nỏn thanh tú, phảng phất như không có dùng sức, chỉ là trên bàn tay Xích Thủy Đoạn tuỳ ý đẩy nhẹ một cái… Thật giống như bằng hữu gặp mặt, cư nhiên lại nắm lấy bàn tay có lực lượng phấn toái không gian của Xích Thủy Đoạn… Suy… đẩy ra !!

Phanh! !

Daminess té trên mặt đất, nó đã mất đi đôi tay, cũng đã ngất đi.

Nhưng lúc này, Xích Thủy Đoạn cũng không có nhìn xem gã người sói này mà nhãn thần đột nhiên phóng ra quang mang, gắt gao nhìn vào gia hoả đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình này !!

Một đầu tóc vàng nhu thuận, bên trong lộ ra hai cái lỗ tai nhọn. Khuôn mặt thanh tú mà tinh trí --- rõ ràng là đặc điểm của một tinh linh ! Mà khuôn mặt của tinh linh này cũng không có giống các tinh linh khác tuấn mỹ đến kinh diễm, cũng gần như chỉ có thể tính là thanh tú mà thôi.

Nhưng mà đôi con ngươi kia, tuỳ ý nhìn đi, phảng phất như không có gì. Nhưng nếu ngươi để ý tử tế thì sẽ phát hiện, trong con ngươi kia phảng phất như là một mảng rộng lớn… Không phải như biển lớn, cái từ biển lớn thậm chí đều kém xa không thể so sánh !

Nó phảng phất giống như là một không gian! Đôi con ngươi kia, ngươi căn bản không nhìn đến đáy! Tựa hồ có thể thu hút mọi ánh nhìn ---- có thể là một con ngươi trống rỗng, sau khi cười khẽ lại phảng phất trở nên trong vắt!

Trong vắt, nhưng lại là sâu không thấy đáy!

Cả Xích Thủy Đoạn, từ trước đến giờ cũng chưa từng nhìn thấy con mắt quái dị đến vậy!

Càng trọn yếu hơn là tinh linh này, tuỳ tiện ra tay lại có thể đem chính tay của hắn đẩy ra !! Tuy vừa rồi hắn chưa dùng hết sức, nhưng đem không gian xé nát thành vô số mảnh vụn, đem những mảnh vụn không gian vặn cong lại một chỗ, hình thành “Không gian toái liệt đao”. Dạng lực lượng này, từ cảnh giới này mà nói, không muốn nói là đẩy ra mà tính là miễn cưỡng chống đỡ cũng không phải dạng người từ thánh giai trở xuống có thể chống đỡ được!

Cũng chính là nói, tinh linh này có được thực lực vượt xa hơn thánh giai!

Nhưng là tinh linh này không phải là tên đối thủ Lạc Tuyết mà mình từng gặp qua, hơn nữa là thảm bại kia.

- Ngươi… tinh linh?

Xích Thủy Đoạn thu tay về, nhè nhẹ hít vào một hơi, những quang ảnh phân ra xung quanh toàn bộ đều tiêu tan. Lang kỵ đã bị giết đến máu chảy thành sông, dồn dập lui về phía sau…

Tên tinh lnh đứng trước mặt Xích Thủy Đoạn, sắc mặt nó bình tĩnh mà thong dong, nhưng lại tĩnh mịch giống như là hư không. Ngược lại Xích Thủy Đoạn lại phát ra khí thế mạnh hiện hùng hồn.

- Ngươi…

Một thanh âm thấp nhỏ từ một bên truyền đến.

Muse nhìn tinh linh này không thể tin vào mắt mình… Cái tinh linh này, chính là người lúc trên đường đưa tặng cho mình đôi ủng cùng ma pháp áo choàng kia !!

- Ai…

Tinh linh này nhè nhẹ khẽ than, nó xem như không mỹ lệ như những tinh linh khác. Nhưng chỉ nhè nhẹ khẽ than như vậy, lại không biết làm sao, thanh âm kia, phàm là người nghe thấy, lại phảng phất như cả tâm hồn đều muốn hoà tan vào bên trong nó. Đôi mắt tinh linh nhìn thẳng vào Xích Thủy Đoạn, sau đó nhè nhẹ mở miệng:

- Nói thực… ta nguyên bản thật không tưởng lại phải ra tay sớm như vậy. Đáng tiếc, xem ra ta không đứng ra thì không được.

Nhãn thần trong vắt cảu nó nhìn vào tròng mắt của Xích Thủy Đoạn, sau đó khoé miệng khẽ cười:

- Một chiêu vừa rồi của ngươi kia… Ân, là chiến thần Ares của nhân loại các ngươi truyền thụ phải không ? Ngươi đi ra từ hậu sơn… Như vậy Ares đích xác là ở bên trong, đúng không ?

Xích Thủy Đoạn hít vào một hơi thật sâu, nhìn vào tinh linh trước mặt:

- Ngươi là…

- Tên của ta, ta nghĩ ngươi hẳn chưa từng nghe nói qua. Trên thực tế, hiện tại trên thế giới này, người biết đến cái tên này dường như đã không còn

Tinh linh mỉm cười, nụ cười trên mặt lại mang theo một vè tịch liêu:

- Chẳng qua nếu như ngươi đã hỏi, ta có thể nói cho người biết. Ta gọi là… Artemis.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.