Đế quốc năm chín trăm sáu mươi bốn, quân phiệt Tây Bắc cát cứ nhiều năm từng làm đế quốc đau đầu, rốt cục tại một trường chiến tranh này đã hoàn toàn bị tiêu diệt.
Để giành được thằng lợi trong lần chiến tranh này, đế quốc tổng cộng đã phải chi ra một ngàn bốn trăm vạn tiền vàng cho quân phí. Vấn đề sau đó làm cho quân bộ nhức óc suy nghĩ chính là hiện tại quân đoàn Tây Bắc đã triệt để không còn, nên đã nổ ra một hồi tranh luận xem có nên một lần nữa trọng tổ Tây Bắc quân đoàn, để thủ vệ biên giới Tây Bắc.
Vì vấn đề này, tại đế đô đã xảy ra đại quy mô tranh chấp. có người cho rằng, bên ngoài biên giới Tây Bắc còn có người thảo nguyên, mặc dù bây giờ bọn họ đang có nội loạn nhưng người thảo nguyên vốn dã man hiếu chiến, lại tham lam như sói, phải có đại quy mô quân đội trú đóng mới có thể an tâm.
Mặt khác, một phe lại cho rằng, khu vực Tây Bắc bây giờ đã có công tước Hoa Tulip, hơn nữa lãnh địa của công tước Hoa Tulip, tỉnh Desa, chính là khu vực sát biên giới. Gia tộc Hoa Tulip có mấy vạn tư quân cũng đủ để bảo vệ biên giới đế quốc.
Hai phe cãi nhau không ngớt. Dù sao tái thiết lập quân đoàn Tây Bắc là chuyện lớn, kéo theo nhiều phương diện quyền lợi ích lợi khác nhau. Trọng kiến một cái quân đoàn tự nhiên là phải đề bạt một sốn lớn tướng lĩnh quan quân các cấp, tay nắm thực quyền. Đế quốc bao nhiêu quý tộc thế gia, trong đó không ít thế gia có quân phương bối cảnh, dĩ nhiên là muốn thông qua quyết định này, hy vọng đưa người trong gia tộc mình vào vị trí cao.
Mà phe phản đối là một nhóm quan viên còn lại của đế quốc, lầy tài chính đại thần dẫn đầu. Bọn họ cho rằng khu vực Tây Bắc không cần thiết phải bố trí một cái chủ chiến quân đoàn. Còn về vấn đề ngươi thảo nguyên đã có công tước Hoa Tulip đề phòng là đủ rồi. Tài chính đại thần đưa ra một loạt số liệu, cho thấy nếu trọng tổ Tây Bắc quân đoàn thì tình hình tài chính của đế quốc sẽ gặp vấn đề lớn. Hơn nữa năm nay đã thành lập một cái chủ chiến quân đoàn, lại thêm một cái phòng tuyến Kaspersky hao tiền tốn của. Nếu lại tiếp tục trọng tổ một cái quân đoàn nữa thì cho dù công tước Tulip có khẳng khái quyên tặng tiền bạc đi nữa, đế quốc tới vài năm nữa vẫn sẽ gặp nguy cơ về mặt tài chính.
- Quân đoàn Bạo Phong muốn bổ sung biên chế, quân đoàn « chiếc roi của thần sét » vừa mới kiến tạo, phòng tuyến Kaspersky vẫn còn đang xây dựng… Quốc khố bây giờ đã trống rỗng ! Còn muốn tái thiết lập quân đoàn Tây Bắc? Điên rồi!
Tài chính đại thần giữa triều đình, mặt đỏ bừng quay về phía nhóm qúy tộc đưa ra ý kiến trọng tổ Tây Bắc quân đoàn.
Làm cho người ta khó hiểu chính là, thân là chúa tể của đế quốc, Nhiếp Chính Vương vẫn không nói lời nào, cũng không có thể hiện thái độ gì. Loại biểu hiện trầm mặc này làm cho mọi người cảm giác cao thâm. Không ít người của cả hai phe đều đã cố gắng tìm hiểu ý định chính thức của Nhiếp Chính Vướng. Đáng tiếc, bất kể là bọn họ mua chuộc cung đình thị vệ hay Ngự lâm quân chỉ huy, tin tức thu được cũng chỉ là : mặc cho triều đình cãi nhau nháo nhào, Nhiếp Chính Vương tại trong hoàng cung không hề đề cập tới vấn đề này. Đầu mối duy nhất là gần đây tâm tình của Nhiếp Chính Vương cực kì tốt, thậm chí có tin đồn nói rằng có người nghe được ngài ở trong thư phòng một mình cười to.
Hoảng tử Thần đích thực tâm trạng đang cực kì vui vẻ. Tất cả bắt nguồn từ một phần chiến báo bí mật.
« Một ngàn chiếc khinh khí cầu oanh tạc từ trên cao, không tới một canh giờ làm cho bảy vạn thiết kỵ tan rã! Công kích trên mặt đất tốn thất mấy ngàn người, gần như đã đem toàn bộ bảy vạn thiết kỵ của Ruga… »
Một cái chiến báo làm cho Hoảng tử Thần mừng rỡ cười như điên!
Càng làm cho hắm quyết tâm phát triển không quân quy mô lớn!
Không quân chiến đấu lại có uy lực mạnh mẽ như vậy sao? Tây Bắc quân kỵ binh từng làm cho cả đại lục e dè, lại giống như trẻ con ba bốn tuổi mặc cho người ta đánh. Loại hình chiến tranh mới này có thể nói đã phá vỡ quy tắc quân sự truyền thống!
Có vũ khí cường đại như vậy, hai năm nữa… có gì phải lo sợ?!
Còn về phần hai phe phái cãi nhau trong triều, Hoảng tử Thần đương nhiên là biết bọn có muốn gì. Hừ… một lũ ngu xuẩn tranh quyền đoạt lợi!
Hoảng tử Thần trong lòng đối với kế hoạch tương lai cho vùng Tây Bắc đã sớm có quyết định, hiện tại chỉ yên lặng quan sát mà thôi. Hắn bây giờ càng quan tâm đến hai vấn đề khác.
Chuyện đầu tiên là việc hợp tác giữa quân phương và Đỗ Duy để sản xuất khinh khí cầu. Nửa năm trước đế quốc đã thành lập một khu vực cấm cách đế độ ba mươi dặm về phía nam. Đây là một cơ sở chế tạo khí cầu, do Đỗ Duy đặt cho một cái tên cổ quái là « Hãng hàng không Boeing », đồng thời hắn cũng khẳng khái giao ra một số kĩ thuật chế tạo khinh khí cầu. Căn cứ bí mật này chỉ có một ít nhân vật quan trọng của đế quốc biết. Trước mắt theo báo cáo tiến độ thì đã chế tạo được một ngàn bốn trăm cái khí cầu. Hơn nữa Đỗ Duy cũng viết thư nói rằng thuốc nổ đã hoàn thành, nhóm đầu tiên trong vòng một tháng sẽ tới đế đô.
Ngoài ra Đỗ Duy cũng đặc biệt gửi một phần kế hoạch, chính là phương pháp huấn luyện đặc biệt chuyên môn để bồi dưỡng binh lính tác chiến trên không.
Hoảng tử Thần lập tức nhìn ra giá trị của bản kế hoạch này.
Mà chuyện thứ hai cần quan tâm, chính là Alpay, người mà hắn đang âm thầm nâng lên trong quân đội.
Mười lăm ngày sau khi trận chiến Tây Bắc chấm dứt, tranh luận ở đế đô về việc trọng tổ quân đoàn Tây Bắc đã chấm dứt.
Trong suốt quá trình hai phe phái cãi nhau, không chỉ Hoảng tử Thần không lên tiếng mà cả lão Tể tướng Rabosil, tạm quyền quân vụ đại thần, cũng giữ thái độ im lặng.
Theo lý thuyết, quân bộ là phe cực lực chủ trương trọng tổ Tây Bắc quân đoàn. Nhưng bản thân là quân vụ đại thần, lão Tể tướng lại chỉ im lặng, làm cho quân bộ một phe mất đi một sự trợ giúp lớn. Thậm chí còn có không ít người tỏ thái độ bất mãn. Cho dù chỉ là tạm thời thay mặt quân vụ đại thần, thì như vậy cũng quá sức không hợp cách. Thân là quân vụ đại thần lại không nghĩ cách đem lại lợi ích cho quân phương.
Không ai biết là lão Tể tướng đã âm thầm cùng trợ lý của mình, cũng chính là thân tín của Hoảng tử Thần, đức ngài Camilla Ciro lập thành hiệp nghị.
Trong ngày này tại đế đô truyền ra tin tức : lão Tể tướng Rabosil cùng nhân vật mới nổi lên ở đế đô Camilla tổ chức đám hỏi. Lão tể tướng đem một vị cháu gái gả cho đức ngài Camilla năm nay ba mươi tuổi. Hôn ước này cũng đã được Nhiếp Chính Vương chúc phúc.
Đây rõ ràng là một cái đám hỏi mang đầy màu sắc chính trị. Camilla vốn đã được không ít người nhận định sẽ là một nhân vật quyền quý của quân đội trong tương lai. Mà hiện tại hắn kết thông gia với gia tộc giàu có cùng lịch sử lâu đời của lão Tể tướng, Camilla đã chiếm được một bối cảnh trợ giúp vững chắc sau lưng. Tương lai của hắn chắc chắn sẽ huy hoàng !
Nhất thời mọi người đều bận rộn thăm hỏi chúc mừng, thành tâm có, suy nghĩ khác cũng có. Phủ đệ của Camilla hiện tại tràn ngập khách khứa. Mà cung đình cũng bất ngờ truyền ra một tin vui !
Đế quốc chúa tể, Nhiếp Chính Vương, Hoảng tử Thần điện hạ tuyên bố tái hôn !
Mặc dù không có gia miện làm hoàng đế, nhưng trên pháp luật thì Hoảng tử Thần địa vị đã gần như là hoàng đế. Cũng theo luật, hắn mặc dù đã có một chính thê, nhưng vẫn có thể cưới thêm hai Vương phi.
Mà lần này Hoảng tử Thần quyết định lấy một người thuộc một cái gia tộc lâu đời ở phương nam. Gia tộc này tại lúc vương triều còn huy hoàng cũng từng nổi bật, sau đó mặc dù có chúy suy thoái nhưng vẫn mạnh mẽ như xưa.
Vị vương phi tương lai này năm nay mới mười tám tuổi, cũng là một mĩ nhân nổi tiếng ở phương nam. Nghe nói năm nàng mới mười sáu tuổi đã làm cho bao nhiêu thanh niên quý tộc mê đắm. Nàng am hiểu nghệ thuật cùng với hội họa, hơn nữa đối với vũ đạo lại đặc biệt có năng khiếu. Không chỉ vậy, nghe đồn nàng cũng hết sức tốt bụng lương thiện. Năm ngoái trong tràng thiên tai bão tuyết, nàng đã đem toàn bộ tư trang quyên góp, được rất nhiều người tán thưởng.
Trong giới quý tộc của đế quốc, vị Vương phi tương lai này, vốn tên Daisy, cùng với chị em của hầu tước Listeria, Angela, được xưng tụng là hai đại mĩ nhân trong lớp trẻ.
Đồng thời, có một chi tiết khác càng làm cho Đỗ Duy chú ý : vương phi Daisy có một người anh trai, nửa năm trước vừa được thăng chức làm sư đoàn trưởng sư đoàn số bốn của quân cận vệ vương thành – Tướng quân Alpay!
Tin tức truyền ra khiến đế đô lại một lần nữa ồn ào lên.
Đế quốc quân chủ tuổi trẻ, cưới một mĩ nhân quý tộc. Nhưng người mẫn cảm với chính trị lập tức hiểu được chuyện gì. Nhất là Alpay vừa lập được công lớn trong chiến tranh Tây Bắc. Mọi người đều cho rằng : lại sắp có một nhân vật quyền quý mới được đề bạt lên!
Mặc dù Tướng quân Alpay vừa mới dẫn quân quay lại đế đô, đã có hơn mười người tới nhà hắn. ai cũng đếu có gắng tạo giao tình với nhân vật mới nổi này.
Nhất thời, Alpay cùng với Camilla trở thành hai cái tên được bàn tán nhiều nhất. Mọi chuyện cũng giống y như lúc Đỗ Duy đột nhiên quật khởi, trở thành công tước Tulip.
Hai sự kiện này làm cho vấn đề trọng tổ quân đoàn Tây Bắc bị quên lãng. Sau đó, Nhiếp Chính Vương đột nhiên một hơi ban ra mấy mệnh lệnh, không cần thông qua thương nghị với các đại thần.
« Thứ nhất, Đỗ Duy Rudolf, công tước hoa Tulip, lập công lớn trong chiến tranh, đối với đế quốc có nhiều cống hiến, ban thưởng huy chương hoa bụi gai thượng đẳng, huy chương cống hiến kiệt xuất, ngoài ra phong cho vị hôn thê Vivian tước vị cung đình bá tước phu nhân (tước vị cả đời, không thế tập). »
« … Đồng thời, nhận thấy công tước hoa Tulip tại trận chiến Tây Bắc lập được chiến tích hiển hách, quyết định giao cho công tước Hoa Tulip làm Tây Bắc quân vụ tổng trưởng, gia phong đế quốc thượng tướng quân hàm!»
Thượng tướng quân hàm?!
Còn có cái gì « Tây Bắc quân vụ tổng trưởng». Chức vụ này hình như trước giờ chưa hề có?