Sâu trong bí đạo tổng đốc phủ thành Gilear, trong một hầm rất lớn, chớp lên lúc sáng lúc tối. vách tường xung quanh gian phòng có rất nhiều các loại đồ án, nhưng bút họa kì dị vẽ xung quanh, đúng là ma pháp trận.
Bốn góc tường được khảm váo thủy minh ma pháp, hình thành một đồ hình kỳ quái, Đỗ Duy đứng ở chính giữa, hai tay giơ cao lên quá đầu, miệng lầm rầm.
Hai tay hắn, lòng bàn tay trái có một ngọn lửa màu đỏ, trong ngọn lửa mơ hồ có một tia màu xanh biếc quỷ dị. Mà lòng bàn tay phải, lại có một quả cầu nước, quả cầu nước đọng mà không tan.
Chúng như được nâng trong bàn tay, chuyển động nhẹ nhàng, phát ra ánh sáng màu nhũ bạch.
Ánh sáng của lửa cùng nước hòa lẫn, Đỗ Duy đứng ở chính giữa. Lúc này ma pháp trận trong phòng đã mở ra, ma pháp nguyên tố thủy hỏa khắp phòng đều bị hút vào ngọn lửa cùng quả cầu nước trong tay Đỗ Duy, dần dần quả cầu nước ngưng kết.
Sau đó, chậm rãi phình to…
Đỗ Duy tập trung tinh thần, cẩn thận phân ra một nửa tinh thần lực, tận lực khống chế rút ra bao lấy thủy cầu.
Đỗ Duy như một con nhện cần cù, không chút thả lỏng, cố gắng tập trung tinh thần tới cực hạn, đồng thời cẩn thận kiểm tra quả cầu nước, có sơ sót gì không – nếu chỉ sai sót một chút sẽ cực kỳ nguy hiểm khi làm các việc kế tiếp.
Thật nguy hiểm.
Đỗ Duy làm xong tất cả, suy nghĩ một lúc, thoáng do dự, lại phân ra hơn nửa tinh thần lực, cẩn thận dò xét xung quanh cơ thể, cơ hồ dò xét từng tấc da thịt trên cơ thể. Tinh thần lực liên tục xuất ra, cẩn thận bao trùm toàn cơ thể, tận lức làm không khí không lọt vào.
Sau khi làm xong. Đỗ Duy ra hiệu bằng mắt với Ga. Ga hiểu ý, lập tức đi tới một bên vách tường, mở ra một cái cái cửa hình tròn. Mà phía sau cánh của hình tròn này cũng là một phòng lớn hình tròn như một cái lò.
Lò ước chừng cao bốn năm mét, Đỗ Duy cho thợ rèn chế tạo ra lò này, cả cái lò dùng mấy ngìn cân sắt, Đỗ Duy lại cố ý hao phí không ít dược liệu ma pháp quý hiểm, nối khít các rãnh tiếp giáp trong lòng lò.
Xử lý xong xuôi, trước lối vào, lại tạo ra một tầng keo bằng đất đen, dùng lửa nóng nung lên cô đọng thành một vỏ đất rất dày, Đỗ Duy lúc này mới yên tâm.
Không gian trong lò rất lớn, chính giữa là hai cái nôi thủy tinh. Trong mỗi cái nôi có một quả trứng rồng.
Ga vẻ mặt nghiêm túc, hắn sau khi mở lò, ra hiệu Đỗ Duy có thể bắt đầu, sau đó Ga lấy ra một cuộn giấy ma pháp, xé mạnh, một luồng ma lực hiện lên, tạo thành một tầng phòng ngự quanh cơ thể.
Kết giới hệ thủy phóng ra – hắn cũng không có loại bản lãnh dùng tinh thần lực ngưng kết thành thự thể.
Sau khi hoàn thành công tác chuẩn bị, Đỗ Duy bắt đầu đưa ngọn lửa cùng thủy cầu trong tay chậm rãi tiến gần, thủy hỏa giao hòa. Nhất thời một tiếng động vang lên, hơi nước bốc lên, lập tức tán ra.
Đỗ Duy càng căng thẳng, tựa như hơi nước là kịch độc, hắn một mặt toàn lực phóng thích tinh thần lực bảo vệ cơ thể mình, không để một chút da thịt nào không được tinh thần lực bảo vệ.
Rất nhanh, thủy họa hòa trộn kết thúc, hiện tượng quỷ dị sinh ra, hơi nước lượn lờ cũng không có bay tứ tán. Lúc này, ma pháp trận trong phòng sau khi được kích phát liền có một luồng lực vô hình bao lấy hơi nước.
Một tầng lực bao phủ, hình thành nhưng hình thù kì quái, cuối cùng ngưng kết thành một đường thẳng, bay vòng trong lòng lò.
Tới khi hơi nước hoàn toàn bay vào trong lòng lò, Đỗ Duy thở phào nhẹ nhõm, hắn cơ hồ lập tức đóng cửa lò, sau đó dùng hai chiêu ma pháp để đóng chặt cửa lò.
Làm xong hết tất cả, Đỗ Duy mới thật sư yên tâm, vì dùng tinh thần lực phòng ngự nên hắn rất mệt mỏi, trán đầy mồ hôi.
Ga cũng rời khỏi ma pháp kết giới, hai vị này liếc nhau, không thể chờ đợi hơn nữa, cùng dùng ma pháp nhìn xuyên thấu, nhìn vào lòng lò.
Dưới tác dụng của “nhìn xuyên thấu”, con người có thể nhìn xuyên qua vách tường, nhìn vào trong lòng lò. Chỉ thấy hơi nước màu trắng lượn lờ ngưng kết không tiêu tan.
Tiếp đó, Đỗ Duy vui vẻ:
- Hình như có tác dụng rồi.
Chỉ thấy miếng trứng rồng bên trái, vỏ trứng tựa như có chút run lên, hấp thu hơi nước bên ngoài.
Đỗ Duy lúc này hồi hộp hơn bao giờ hết.
Hơi nước này cũng không bình thường, mà là nước suối thời gian pha loãng! Mới rồi Đỗ Duy cẩn thận bao lấy không cho không khí lọt vào, là sợ mình không cẩn thận hít vào một chút, chỉ sợ mình lập tức sẽ trúng kịch độc thời gian mà chết.
Để ấp trứng rồng, Đỗ Duy làm mấy thí nghiệm đơn giản, hắn để thuộc hạ thu thập rất nhiều loại trứng chim, sau đó tự mình dùng ngân châm châm vào, vỏ trứng sẽ lộ ra mấy cái lỗ rát nhỏ. Lại rót vào nước suối thời gian.
Nước suối ngưng kết.
Kết quả, vỏ trứng hơi rung động rồi lập tức tan ra, hủy diệt. chỉ có vài miếng, Đỗ Duy không có phá tầng màng, dùng hơi nước thời gian, nhưng trứng chim này đều lập tức nở.
Đương nhiên, bởi vì phân lượng khó có thể nắm giữ, đại bộ phận đàn chim sau khi nở xong, thời gian nước suối phân lượng quá lớn, đàn chim chỉ nháy mắt liền chết già.
Lúc này, dùng trên trứng rồng, Đỗ Duy vô cùng cẩn thận, pha loãng nước suối thời gian, lúc này mới dám động thủ.
Lạch cạch, lạch cạch…
Mặc dù cách một vách tường, nhưng Đỗ Duy với cảm ứng lực siêu cường vẫn nghe thấy rõ ràng tiếng vỏ trứng rồng vỡ ra.
Lúc này, hai quả trứng rồng đều rung lên rất nhỏ, hơi nước trong lòng lò, cơ hồ toàn bộ bị hút vào long đản, không khí chỉ còn sót lại một chút hơi nước.
Một quả trứng rồng bên trái thoáng mang ánh sáng bích lục, hiển nhiên đây là một quả trứng của rồng xanh hệ thủy. Trứng thoáng lắc lư, liền xuất hiện rất nhiều vết rạn. Cuối cùng mặt trứng vỡ ra , trong vết nứt, một cái mồm đầy răng sắc nhọn xuất hiện, chui ra dần dần.
Đỗ Duy thấy vậy, tay đầy mồ hôi.
Rốt cục, một nửa đầu rồng chui ra khỏi vỏ trứng, Đỗ Duy thả lỏng.
Khi thấy rồng con rốt cục thoát ra khỏi sự trói buộc của vỏ trứng, hơn nửa thân thể đều chui ra, cuôi cùng lắc thân thể. Rắc rắc vài tiếng, trứng hoàn toàn vỡ vụn, một con rồng con chui ra, đứng trên cái nôi thủy tinh.
Quả nhiên là một con rồng xanh hệ thủy còn nhỏ, thân thể còn bao một lớp chất nhầy, nhưng thân thể rồng con bao trùm một lớp vảy tinh tế màu xanh biếc, trên trán, là một đôi mắt nhỏ xinh.
Ở phía sau lưng, một đôi cánh vỗ phành phạch, vỗ mạnh hai cái cơ hồ muốn bay lên. Nhưng liền lập tức ngã xuống nôi thủy tinh, mở ra cái miệng nhỏ, muốn kêu lên nhưng lại không phát ra thanh âm gì.
Rốt cục, con rồng xanh nhỏ phát ra một tiếng kêu.
Trời ạ… tiếng kêu của rồng con như tiếng con chó nhỏ vậy. Đỗ Duy mỉm cười.
Nhưng kế tiếp lại hắn cười không nổi.
Lục long mãnh liệt há mồm, đầu tiên là hít mạnh một hơi, hít vào lượng hơi nước còn sót lại, kế tiếp, nháy mắt, chú rồng con đáng yêu tựa như bị sặc hơi nước, lắc lắc đầu.
Tiếp đó, thân thể nó liền to lên gấp đôi.
Nguyên bổn một con rắn nhỏ như con mèo, nháy mắt lớn như con chó.
Tiếp đó, nó mở miệng, phun ra đám sương mù màu xanh biếc, sương mù nhanh chóng nhạt đi, nhưng Đỗ Duy lập tức bị dọa hoảng sợ.
Long, long tức?
Chết tiệt, rồng con mới sinh ra lại có thể phun long tức sao?
A! hỏng bét!
Nhưng không kịp rồi.
Quả trứng rồng còn lại, hiên nhiên là hấp thụ nước suối thời gian chậm hơn, lúc này bị long tức phun lên trứng rồng…
Cần biết rằng, khi trứng rồng được ấp, mẫu long thường dùng phương thức, phun long tức lên trứng của mình, như vậy để bảo vệ sự chắc chắn của trứng rồng, lại làm giảm thời gian ấp trứng, đương nhiên phương pháp phun long tức, không thể tiến hành đều mỗi ngày, một thời gian làm một lần là được.
Một chú ý là, long tức phun lên trứng rông, chỉ giới hạn đồng hệ. Nói cách khác, nếu như một rồng đỏ hỏa hệ phun long tức lên hỏa long đản, có thể làm trứng rồng lửa càng mạnh mẽ…
Mà nếu một hỏa long phun long tức lên trứng thủy long, vậy kết quả chỉ có một – trực tiếp đốt cháy trứng rồng.
Tình huống hiện tại là vậy!
Con rồng được ấp ra là một thủy hệ lục long, nhưng quả trứng bên cạnh là một quả trứng rồng lửa.
Chỉ thấy một đám khí thức màu xanh nhạt phun lên trứng rồng lửa, liền xuât hiện màu cháy đen, Đỗ Duy sợ quá vội vàng mở cửa lò lao vào.
Cũng quên đi việc mình vừa bị dọa sợ do ấu long mới sinh, Đỗ Duy hai tay ôm lấy quả trứng rồng lửa.
May là, Đỗ Duy dùng thấu thị nhãn, nhìn xuyên qua vỏ trứng, phôi thai mới hình thành một nửa, mơ hồ hoạt động.
Ôi.. không có chết là tốt rồi.
Suýt nữa, thằng nhóc giết chết đồng bào cuối cùng trên thế giới này.
Đỗ Duy đang muốn cúi đầu hù dọa thằng nhỏ này, lại cảm thấy con rồng con đã cọ đầu vào ngực Đỗ Duy.
Con rồng con mới sinh, không có bộ dáng khủng bố dự tợn của rồng trưởng thành, một đôi mắt màu xanh biếc, to tròn, trơ mắt nhìn Đỗ Duy.
Đỗ Duy mềm lòng, đang muốn đưa tay sờ nó, cũng không đề phòng, con rồng nhỏ bất ngờ mở miệng, một luồng long tức màu xanh nhạt trực tiếp phun lên mặt Đỗ Duy.
Thủy hệ phục long không phun lửa, mà phun một loại sương độc mà xanh nhạt.
Đỗ Duy cảm giác mặt mình ướt ướt, sương mù phun lên mặt, hắn không chú ý còn hít vào một chút. Đỗ Duy chỉ sửng sốt một chút, lập tức bị dọa hồn phi phách tán.
Quái đản! Long tức của lục long là cực độc.
Đỗ Duy liền cảm giác choáng váng, rầm một tiếng gục xuống.
o0o
Tén tà ren tén tén, một người khỏe là hai người vui.