Trong lòng đã có quyết định , Đỗ duy một tay đặt lên cửa sổ , hơi dùng lực vô thanh vô tức bẻ gãy khóa . Cùng lúc đó , hắn chuyển mình nhảy vào , tay kia thuận thế kép cửa lại . Một chuỗi động tác cực nhanh , chưa đến một giây đã hoàn thành
Mà khi chân hắn chạm đất , cô gái trong phòng phảng phất còn chưa kịp có phản ứng gì – dù là ai , nửa đêm canh ba tự dưng thấy một bóng người vọt vào phòng mình vô thanh vô tức như thế , thường cũng chết lặng mất vài giây
Trong phòng có thắp nến , Đỗ Duy có thể nhìn rõ cô gái này . Nàng tuổi chừng trên dưới 20 , tóc đen dài , áo ngủ trắng ngồi bó gối trước bàn . Một tay nàng còn đỡ cằm , khuôn mặt cũng tính là mỹ lệ , mũi thẳng tắp , ngũ quan thanh tú . Chỉ là nhìn tới đây , Đỗ Duy cũng thiếu chút nữa chấn kinh la lên
Nàng mặc một bộ quần áo ngủ trắng , hơn nữa vì ngủ một mình nên phần cổ áo còn hai cúc chưa cài , lộ ra trước mặt một vùng trắng như tuyết ….
Đỗ Duy vừa nhìn đã ngây dại , mà đối phương cũng ngây dại . Nhất thời , hắn cũng quên cả động thủ
Không phải hắn thấy ngoại hình của nàng mà ngẩn người , mà là vì hắn nhận ra nàng
Cô gái này không phải ai khác , chính là cung đình nữ quan phục vụ công chúa Karina . Đỗ Duy còn nhớ nàng gọi là Lam Lam
Hồi tiến hành lễ bái sư , cũng chính là nàng ngăn đường của mình trong hoàng cung đòi lễ vật
Mà sau đó , khi Đỗ Duy đảm nhiệm làm lão sư cho hai đứa , mỗi lần tới hoàng cung , nữ quan Lam Lam này đều ở một bên phục vụ bưng trà đưa nước , thái độ rất cẩn thận . Mà nhiều lúc , khi Đỗ Duy nói chuyện giảng bài cho hai đứa nhỏ , Lam Lam cũng chưa từng đi ra ngoài mà chỉ đứng một bên nghe . Lâu ngày , nàng không giống cung nữ mà có phần trở thành học sinh thứ ba của Đỗ Duy
Cô gái này cũng rất thông minh , năng lực tiếp thu kiến thức rất tốt . Nhiều lúc , có những vấn đề Đỗ Duy nói tới , hai đứa nhỏ chưa thể hiểu ngay được , cô ta lại có vẻ đã hơi hơi hiểu ra , khiến Đỗ Duy cũng thấy có chút bất ngờ . Công chúa Karina tuy là thông minh hơn người nhưng dù sao cũng còn quá nhỏ , rất nhiều vấn đề ngoài đời không biết , phải hỏi Lam Lam
Lâu ngày , Đỗ Duy cùng nữ quan Lam Lam này cũng thành quen nhau . Hắn biết , Lam Lam thuộc về gia tộc đã phục vụ hoàng thất một thời gian dài . Những gia tộc kiểu này có thể không hiển hách , nhưng hoàng thất mỗi lần lựa chọn thị vệ hoặc người hầu trong cung đều lựa chọn từ những gia tộc này mà ra . Bời vì chỉ những gia tộc này mới có thể yên tâm về lòng trung thành được
Ví dụ như Lam Lam đây , cha mẹ nàng đều đã từng làm thị vệ cũng nữ quan trong cung , ông nàng từng làm ngự lâm quân , thậm chí tằng tằng tằng tổ phụ của nàng còn làm lão sư của cố hoàng đế Augustine VI
Trước khi Đỗ Duy bắt đầu dạy , Lam Lam đã rất tôn kính hắn . Loại tôn kính này không phải chỉ là kiểu nịnh nọt của người hầu , mà Đỗ Duy cảm nhận được , cô gái này theo học càng nhiều , lòng ngưỡng mộ đối với mình từ sâu trong đáy lòng càng lớn . Ánh mắt ngưỡng mộ của nàng là hàng thật giá thật
Hơn nữa nàng còn là một nữ nhân rất hiền lành , rất nhẹ nhàng
Ngày thường lúc lên lớp , khát – nàng sẽ chủ động dâng trà lên . Đói – nàng sẽ chủ động bảo người hầu mang điểm tâm tới . Hơn nữa , nàng phụ trách chiếu cố công chúa Karina , có thể nói , Karina từ nhỏ đã tiếp xúc với nàng , cảm tình vừa như chị em vừa như mẹ con
Cũng giống … giống mình cùng lão quản gia Marde à
Nghĩ tới đây , Đỗ Duy nguyên bản định vung tay đánh ngất nàng , chỉ là nhìn thấy người quen lại không còn muốn đánh nữa .
Đối với cô gái cung kính bưng trà đưa nước phục vụ mình , lại giống như học sinh của mình mấy tháng liền – Đỗ Duy tuy trong bụng muốn đánh , nhưng cũng có chút không đành lòng
- “Công .. công tước đại nhân ? ! “ Cuối cùng Lam Lam cũng có phản ứng , nhìn cẩn thận Đỗ Duy nửa ngày mới nói ra được vài chữ
Đỗ Duy cũng đành thở dài trong bụng – xui thật , xem ra mình không có thiên phú làm đạo tặc . Nếu đã ban đêm đột nhập hoàng thành , thế quái nào lại quên đeo khăn che mặt ! Ngu thật !
Phen này thì tốt rồi , đối phương đã nhận ra mình , cho dù có đánh ngất nàng cũng không kịp nữa – trừ khi mình quyết tâm ra tay giết người diệt khẩu không thì khó mà che dấu được việc này
Lúc này , không xa vang lên tiếng ngự lâm quân đi qua . Âm thanh giầy da giẫm trên đất cùng tiếng khải giáp va chạm truyền tới
Đỗ Duy sắc mặt ngưng trọng nhìn Lam Lam , ngón tay đã có chuẩn bị . Chỉ cần nàng có nửa phần muốn la lên , Đỗ Duy lập tức điểm ngất nàng
Hơi thở Lam Lam có chút gấp rút . Nửa đêm tự dưng thấy vị công tước trẻ tuổi xông vào phòng mình , nàng nhất thời không biết nghĩ cái gì trong đầu , tự dưng trên mặt ánh hồng lên
Cuối cùng , thấy Đỗ Duy biểu tình khẩn trương , Lam Lam mới cắn môi nhỏ giọng nói :
- Ngài.. ngài yên tâm , em sẽ không kêu đâu
Nói xong , mặt nàng lại càng đỏ hơn . Đột nhiên cúi đầu xuống nhìn thấy áo chưa cài cúc , vội lùi lại hai bước , nhìn Đỗ Duy hỏi :
- Ngài .. ngài nửa đêm chạy tới đây làm gì ?
Sau cái câu “ Làm gì “ này , giọng nàng càng lúc càng nhỏ tới mức không thể nghe được , lại vô ý thức mân mê chéo áo
Đỗ Duy vừa nhìn trong lòng đã hiểu ra – phiền hà rồi đây , người ta hiểu lầm
Chỉ sợ người ta cho là mình nửa đêm canh ba leo tường vào ý đồ đồi bậy gì đó !
Nét mặt Đỗ Duy có chút ngượng ngùng , chính mình cũng không biết nói gì . Đột nhiên trong đầu nghe thấy tiếng Semel hừ một cái đầy bất mãn
Hắn đành cười khổ :
- Xin lỗi , ta không cố ý chạy tới đây . Ta tuyệt không biết đây là phòng em
Lam Lam vừa nghe câu này , nét mặt hơi lỏng ra , nhưng cũng có vài phần nuối tiếc . Chẳng qua nàng nàng cũng là một cô gái đơn thuần , thấp giọng cười nói :
- A , không biết công tước đại nhân nửa đêm leo vào đây là muốn tìm vị muội muội nào đây ? Em còn không biết ngài phong lưu như vậy đấy
“Ta … ta tới đây tối nay không phải tìm nữ nhân “ Đỗ Duy cũng đành chịu , có điều lời này nói ra càng ám muội hơn , đành ho khan một tiếng , nỗ lực đáp : “ Ta đến đây tối nay có việc quan trọng “
Trong bụng hơi do dự , hắn đã cắn răng định lập tức tiến tới đánh ngất nàng đã rồi tính sau
Chỉ là vừa tiến lên được một bước , đột nhiên nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân . Mà tiếng bước chân này rõ ràng không phải chỉ một người !
Chết tiệt !
Trong lòng Đỗ Duy rất bực bội , hắn không muốn trong hoàng cung đại khai sát giới , quay đầu nhìn cửa sổ định lui ra
- Ngài .. ngài chờ một chút
Lam Lam vừa nhìn thấy động tác của Đỗ Duy , đột nhiên nhỏ giọng nói :
- Ngài yên tâm , tránh đi trước đã
Nói xong vội đi tới mở tủ ra :
- Mau chui vào
Lại cắn răng , tựa hồ có chút giãy dụa nói :
- Ngài yên tâm , em nhất định sẽ không nói ra đâu
Đỗ Duy do dự một chút , đêm nay đã chui qua cả cái mương nước bẩn thỉu kia rồi , nếu về tay trắng thì cũng không cam lòng . Hắn đành chui vào trong tủ
Sau đó Lam Lam khép tủ lại , sửa sang quần áo chạy đi mở cửa phòng
Đỗ Duy nấp trong tủ quần áo . Lam Lam thân là nữ quan phụ trách công chúa Karina , đương nhiên đãi ngộ cũng không thấp . Chỉ là tử quần áo của phụ nữ thì dù lớn đi nữa , với nam nhân như Đỗ Duy cũng có chút chen lấn
Không chỉ có thể , Đỗ Duy chui đầu vào mới cảm giác được trái phải trước sau đều là quần áo nữ nhân mềm mại , lại còn có mùi đặc trưng của phụ nữ . Càng khiến hắn lúng túng là có không ít đồ lót cũng treo cạnh đầu của mình
Cửa tủ có một khe nhỏ , Đỗ Duy theo đó nhìn ra ngoài
Chỉ thấy Lam Lam sau khi mở cửa phòng , rồi bên ngoài truyền tới tiếng một cô bé tuổi cũng không lớn lắm cười nói :
- Chị Lam Lam , em đoán không sai , chị tối nay còn chưa ngủ
Tiếng Lam Lam rất trấn tĩnh , cười nói :
- Em nửa đêm chạy tới đây làm gì ?
Ngoài cửa chắc là một cung nữ nào đó trả lời :
- Em vừa xong việc , đang muốn nghỉ ngơi , trên đường vô tình gặp cái gã Chipp đang cùng ngự lâm quân tuần tra . Chipp thấy em nên ngăn lại hỏi han vài câu , đại khái như phong thư vài ngày trước hắn đưa cho chị chị có thèm xem qua không . Gã ấy cũng có vẻ nóng lòng lắm rồi , em bị hắn hỏi thúc không thoát được đành chạy tới đây hỏi chị
Lam Lam ho khan một tiếng :
- Nửa đêm gõ cửa gọi chị dậy để hỏi cái này à !
- Em biết chị có thói quen ngủ muộn , hơn nữa nhìn từ bên ngoài vẫn thấy ánh sáng . A , không nói chuyện đó , em bảo này . Chipp bây giờ đang đợi ngoài vườn hoa đấy . Cái gã này có vẻ cũng thật lòng thích chị . Hắn tuổi cũng còn trẻ , nghe nói năm nay có thể thăng chức lên phó thống lĩnh . Người ta thích chị , nửa đêm canh ba đứng tại vườn hoa chỉ cầu em hỏi chị một câu … Nếu chị đã xem thư rồi thì ra gặp mặt hắn đi
Sau một lúc , đại khái là Lam Lam im lặng không nói , cung nữ kia có vẻ là nhận được chỗ tốt gì đó của Chipp , thúc giục :
- Chị do dự cái gì . Chipp còn trẻ , gia thế cũng tốt , lại là ngự lâm quân xuất sắc . Em xem hai người rất xứng đôi đấy . Nghe nói hắn ngày thường không hề say mê tửu sắc , vẫn giữ lòng ái mộ với chị đấy
Lam Lam càng nghe càng giận , trong đó quá nửa là vì loại việc này không muốn để lộ cho người đang nấp trong tủ nghe được
Nàng dậm chân bực bôi nói :
- Đừng nói nữa ! Nửa đêm canh ba , muốn mời chị đi gặp mà em chạy tới đập cửa thế à ! Chị xem hắn ngày thường ổn trọng là vậy , sao hôm nay .. Hừ ! Em nói cho hắn , chị còn muốn ngủ !
Nói xong , cũng mặc kệ cung nữ kia phản ứng thế nào , trực tiếp đóng cửa lại
Người ở bên ngoài vẫn đứng đó , nôn nóng nói :
- Chị Lam Lam à ! Chị không nghĩ cho người khác , cũng phải biết nghĩ cho chính mình chứ ! Chị là nữ quan của công chúa , theo lệ quen phải chờ đến lúc công chúa lấy chồng rồi chị mới có thể được gả đi . Hiện giờ công chúa tuổi còn quá nhỏ , đợi nàng lớn lên cũng phải bảy tám năm nữa ! Nữ nhân như bọn mình thanh xuân có được bao lâu , bảy tám năm sau đã hơn 30 tuổi , lúc đó chị tìm ai ? Vạn nhất sau này trượng phu của công chúa tùy tiện tìm một gã người hầu hay quản gia gì đó gả cho chị , đời chị có phải là tiêu tan không . Hiện giờ Chipp là nhân tuyển rất tốt , phân lượng đủ nặng . Nếu chị cùng với hắn mà nên chuyện , có khi chỉ cần hắn cùng thị vệ trưởng Cheek thỉnh cầu nhiếp chính vương khai ân … Tiểu công chúa cũng đối xử với chị rất tốt , chi cũng không nên lãng phí tuổi xuân như thế