“ Bán ma hạch “ Mộ Dung Như Tuyết cùng với Thẩm Thanh Hải đồng thời trả lời với nhau không ai hẹn trước
“À vâng mời các vị ngồi xuống “NGười đàn ông đó dơ tay về mấy chiếc ghế ngồi phía trước một cách cung kính.Đối với người ở đây quan trọng nhất không phải là người mua bởi vì rất có nhiều người mua ma hạch vào các việc khac nhau như luyện kim sư,ma pháp sư đó là hai nghành nghề cần nhiều ma hạch nhất. Còn người bán thì hầu hết đều là cường giả mới giám đi săn bắt ma thú,dong binh đoàn hoặc người của những đại gia tộc,học sinh đi luyện dịch.Ở đây hầu hết chỉ có ma hạch của ma thú từ cấp 1 đến cấp 3 là nhiều nhất,ma hạch ma thú cấp 4 thì đã là trân quý rồi chứ đừng nói đến là ma hạch của ma thú cấp 5 gần như là hàng hiếm ở trong tiệm này chỉ có đúng một viên duy nhất nhưng đã có rất nhiều người tranh mua
“ Xin hỏi các vị muốn bán ma hạch cấp mấy “ Quản trưởng hỏi bằng giọng ân cần
“ Ta muốn bán 5 viên ma hạch cấp 2 và 3 viên ma hạch cấp 3 “ Thẩm Thanh Hải từ trong tay nải lấy ra 8 viên ma hạch màu sắc khác nhau tượng trương cho mỗi hệ khác nhau
“ À vậy mời công tử “ Quản sự hai mắt sáng lên nhất thời phấn khích không ngờ thiếu niên trẻ tuổi như vậy mà đã săn được ma thú cấp 2 cấp 3 không hổ là nhân tài a
Sau khi đưa cho người xem hàng bên cạnh chắc chắn là hàng thật hãn còn nguyên vẹn thì quản sự mới thanh toán tiền cho Thẩm Thanh Hải
“Vâng được rồi chúng ta sẽ giả theo giá thị trường 5 viên ma hạch cấp 2 là 30 tệ một viên còn 3 viên ma hạch cấp 3 là 50 tệ một viên.Tổng cộng của công tử là 300 tệ đổi thành 3 kim tệ công tử cảm thấy cái giá này như thế nào “ Quản sự nhìn thẳng vào khuôn mặt cương nghị của Thẩm Thanh Hải hỏi
“ Được rồi ta đồng ý “ Thẩm Thanh Hải gật đầu đồng ý rồi quay sang phía của Mộ Dung Như Tuyết
“ Tuyết Nhu ngươi không bán sao “ Thẩm Thanh Hải tò mò hỏi
“ Tất nhiên là bán rồi ngươi hỏi thừa vậy “ Rồi quay sang tên quản sự hỏi một chút
“ Thật ngại quá ta muốn hỏi một chút người có thể thu mua một số lượng lớn ma hạch không “
Mắt quản sự đã bắt đầu sáng hơn cả ban nãy gật đầu đồng ý
“ Tất nhiên là có rồi bao nhiêu cũng mua hết xin tiểu thư mang ra đây “ Với ánh mắt mong chờ.Khả năng lần này hắn gặp phải vận may rồi dạo này rất ít người bán đi ma hạch chủ yếu là để lại cho luyện kim sư
“Vậy được rồi “ Nói xong Mộ Dung Như Tuyết khóe léo chuyển ma hạch từ không gian chỉ giới cho vào trong tay áo mà không người nào biết lấy ra gần một nữa số ma hạch mà nàng khi vào trong khu rừng rậm bắt được,còn phần còn lại nàng sẽ cho Lôi Trấn làm đồ ăn vặt
Từ trong tay áo móc ra một đống ma hạch với rất niều màu sắc khác nhau rất nhiều cái có đường vân chỉ rõ cấp độ của ma hạch khá cao
Quản sự và mấy người bên cạnh đều cơ hồ ngồi ghế bắt đầu không vững muốn rớt xuống.Trời ơi phải giết bao nhiêu ma thú mới có được đống ma hạch này đây nhưng nghĩ lại có lẽ là người trong gia tộc lớn cả đám đi săn mới được tưng đây mấy người đó mới kìm nén kích động kiềm chế không coi Mộ Dung Như Tuyết là thần.Nếu như họ mà biết được tưng đây chỉ là gần một nửa mà Mộ Dung Như Tuyết có được liệu có hộc máu mà chết không đây ha
Thẩm Thanh Hải cũng chỉ hơi bất ngờ dù sao thì hắn cũng biết Mộ Dung Như Tuyết đã là ma pháp sư cấp 9 sơ kì.Nhưng hắn lại không ngờ Mộ Dung Như Tuyết có nhiều ma hạch như vậy
Thoát khỏi sự bất ngờ quán sự đã bắt đầu đếm ma hạch với niềm sung sướng khó tả
“ Thưa tiểu thư ngài tổng cộng có 50 viên ma hạch cấp 1 là 20 tệ một viên,40 viên ma hạch cấp 2 là 30 tệ một viên,20 viên ma hạch cấp 3 là 50 tệ một viên,10 viên ma hạch cấp 4 là 100 tệ một viên còn 2 viên ma hạch cấp 5 là 200 tệ một viên tổng cộng của ngài là 4600 tệ đổi ra là 46 tệ ngài có đồng ý với giá tiền này không tiểu thư “ TRưởng quản dò hỏi với sự mong đợi và lo lắng
“ Được cứ vậy đi “ Mộ Dung Như Tuyết sảng khoái đáp với hai ánh mắt thấy tiền như thấy đồ ăn của Lôi Trấn và Liệt Hỏa ở không gian ma thú
Nhanh chóng nhận được số tiền của mình và Thẩm Thanh Hải hai người nhanh chóng rời khỏi cửa hàng đi về quán trọ
Vừa đi Mộ Dung Như Tuyết vừa cảm thán bây giờ nàng cũng là người có tiền nha tuy không phải thuộc loại giàu xụ nhưng số tiền này nàng có thể sống một tời gian dài không lo nghĩ nhiều tuy nhiên đối với nàng càng nhiều tiền càng tốt nàng không có chê đâu nha.Trong sự vui mừng của Mộ Dung Như Tuyết thì hai con ma thú bên cạnh nàng đang tính kế xem nịnh nọt Mộ Dung Như Tuyết như thế nào để có thể cho chúng nó ăn no một bữa còn phải tính xem ăn những món nào với số tiền này ( Khổ thân chị này quá)
Trên đường trở về quán trọ Tan Lap Tây Á cuối cùng cũng lên tiếng sau những cục tức mà hai con ma thú gây ra
“ Người có định tham gia đại hội tỉ thí nữa không tiểu nha đầu “
“ Có chứ” Mộ Dung Như Tuyết truyền lời ở trong không gian tinh thần sảng khoái đáp
“ Chẳng phải ngươi bây giờ đã có tiền rồi sao “ Tan Lap Tây Á thắc mắc hỏi
“ Ta không bao giờ chê tiền nhiều hơn nữa đâu “
“ NGươi đúng là nha đầu tham tiền “ Tan Lạp Tây á tức giận nói hắn đã quen biết với những ai vậy đây một đám ma thú chỉ biết ăn bỏ đi lòng tự tôn của ma thú còn có một nha đầu tham tiền hết chỗ nói ài đúng là số hắn vốn khổ mà
Chương trước của mình bị nhảy chương lên đăng thiếu chương này viết bù nên chương sau mới là “ Âm mưu của tam đại gia tộc “NHÉ