Ác Mộng

Chương 9: Chương 9




Chương 8

Thân thể dường như không thuộc về cậu nữa, cậu ngửa đầu, vật căng cứng của hắn đang điên cuồng đâm vào trong người cậu. Nếu biết sẽ làm hắn tức giận mà phải chịu thống khổ như thế, có lẽ cậu đã nhẫn nại rồi…

“A a….” Cậu rên rỉ, đau quá, phía dưới nhỏ hẹp làm sao có thể tiếp nhận vật to lớn kia. Có cái gì chảy xuống, mùi máu nhàn nhạt liền lan ra. Cậu biết đó là máu của mình…

“Anh buông tôi ra…” Cậu nghĩ có lẽ toàn thân đã bắt đầu phát lạnh rồi.

Hắn hừ lạnh, nâng người cậu lên, càng cố sức mà đâm vào. Dường như có một cây sắt đang càn quấy nội tạng cậu, nhìn hắn tàn nhẫn không thương tiếc, cậu tuyệt vọng nhắm mắt lại.

“ Bên trong cậu rất chặt!” Hắn khiêu mi nói ” …Bất quá, có không ít con trai thích loại cảm giác này… chẳng hạn như, tôi !”

“A a … a…” Thực sự, cậu đã bị hắn dày vò đến choáng váng rồi, ngay cả rên rỉ cũng chỉ do vô thức.

Thừa dịp lúc hắn dừng lại động tác, cậu hơi nhích cơ thể ra, nghĩ muốn có thể giảm chút thống khổ, hắn lại nâng người cậu lên, càng đâm sâu hơn, cảm thụ rõ ràng vật cứng rắn đang ở bên trong thâm nhập, cậu ngừng hô hấp… Hắn rên rỉ, vẻ mặt đều là khoái cảm…

Chuyện này, sao có người thích làm chứ, cậu khóc, cảm thấy hoang mang, lẽ nào cậu thực sự không thể chiếu cố tốt bản thân mình sao, ông trời a, ông đã ban cho mình một thân thể không trọn vẹn, sao còn muốn mình bị người khác khi dễ a…

…Có thứ gì nóng nóng bắn vào thân thể, suy nghĩ nửa ngày, cậu mới biết đó là thứ gì…Chờ hắn rút ra, nhưng hắn lại đem cái kia chỉ mềm đi một chút lại đặt vào thân thể cậu.

“Cậu rất tuyệt, bảo bối!…Cậu xem, đây là máu của cậu, huyết trinh thuần khiết của nữ xử, không nghĩ cậu cũng có…” Hắn liên tiếp đâm vào hạ thể cậu, tơ máu liền từ đó trào ra!

Kể cả không phải xử nữ, bị đâm xuyên như vậy cũng sẽ chảy máu ! Huống chi chỗ ấy của cậu vốn là cấm kỵ, lại thêm phân thân trời sinh so với người bình thường cũng nhỏ hơn.

Tay hắn giơ trước mặt cậu, một màu đỏ tươi đập vào mắt. Hắn vung tay, đem huyết tanh vẩy lên mặt cậu, mùi tanh tràn ngập khoang mũi, dạ dày một trận khó chịu muốn nôn….

“Ax …. Ax…” Cậu giãy dụa, bò đến đầu giường, ngập ngụa như muốn nôn.

“Thế nào? Đừng nói cậu cũng có thể sinh em bé nha ? Umh? Mang thai rồi? … Ha ha ,nhanh quá …Hồi nãy vừa xuyên qua thì đã có sao?” Hắn ngả ngớn đem cậu đặt trên giường, mắt cậu ngấn nước nhìn hắn.

“ Cậu làm xong rồi…Thì buông tôi ra….”

“ Buông cậu?….Cậu đã là người của tôi rồi! Trừ phi tôi chán ghét cậu, thì không đến lượt cậu nói!… Hơn nữa, cùng phòng, muốn làm thì làm, đừng nghĩ đến chuyện đổi phòng.” Hắn rút dục vọng ra.

“A a…” Cậu một trận co rút, tựa hồ nội tạng cũng bị hắn lôi đi .

Trên ngực sức ép đột ngột tăng, hắn chế trụ vai cậu, đưa dục vọng khổng lồ còn dính huyết dịch đến trước mặt cậu. ” Ngậm, bị cậu làm bẩn rồi.”

Phân thân trước mắt kích thước quả thật khủng khiếp, cùng phân thân của cậu quá sức bất đồng. Cậu cúi mặt không nhìn đến nó.

“Đến, tự mình làm sạch, tự mình giải quyết.” Hắn cầm dục vọng đưa đến khóe miệng cậu, cậu kinh ngạc cắn chặt khớp hàm.

“Đến , há miệng…” Hắn nói ôn nhu, tay lại gắt gao mở hàm cậu, đau đến mức không thở nổi…

“Đau…đau..” Mắt mở trừng trừng nhìn hắn đem cái hạ thể đáng ghét ghê tởm kia, đặt trong miệng cậu. Dị vật kia trực tiếp xông thẳng đến thực quản, cái miệng cũng đã đến cực hạn, vật khổng lồ ngay trước mắt, thô ráp ma sát khiến cậu khó chịu.

Nước mắt lại một lần nữa rơi xuống, lúc này, khuất nhục càng thêm rõ ràng …Nước miếng theo khóe miệng chảy xuống, men theo cái cổ, bị hắn dùng ngón tay lau đi, sau đó, hắn đem ngón tay cư nhiên lau lên ngực cậu.

“…Động đầu lưỡi, nhanh lên!” Hắn nói rất tự nhiên, cậu tuy rằng không phải được nuông chiều từ bé, thế nhưng, chí ít cái gì cũng đầy đủ. Không bao giờ phải trải qua ủy khuất đến mức này. Miệng cứng ngắt, toàn bộ khoang miệng đều bị chèn ép, ngay cả hô hấp cũng hết sức miễn cưỡng, hắn còn muốn cậu động đầu lưỡi, sao có thể chứ!

Ai oán nhìn hắn, hy vọng hết đêm nay hắn sẽ buông tha, không, qua đêm nay, cậu sẽ tận lực nhất định trốn tránh hắn…

___________

Hết chương 8

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.