Ác Nhân Thành Đôi

Chương 187: Chương 187: Động Đất (2)




“Sư phụ.” Hai người giống như tìm được chỗ dựa, hoảng hốt hét lên.

“Hạ mạn.” Người đến Thái Y viện, nói bọn họ phải tận lực đem tất cả những dược liệu có thể dùng được chuyển đến nơi đất trống bên ngoài, hơn nữa phải nghĩ cách để chống mưa cho dược liệu, trời khôngchừng sẽ mưa, tình huống thương vong bên ngoài không biết thế nào, dược liệu cần dùng khi đó chắc chắn sẽ không ít.”

“ vâng.”

Nhìn thấy Kim Quý tiến lại, Trang Thư Tình nói: “Giai Oánh, Tri Quỳnh, hai người xuất cung đi, Kim Đại Nhân, ngươi hãy phái vài người đưa cho họ, dược liệu tất cả các Y Quán trong kinh đô có thể lấy được bao nhiêu đều lấy hết, thời gian không còn nhiều, nếu tiếp tục lại có động đất, phải đến những nơi đất trống ôm người ngồi xổm xuống, nhớ, không thể ở trong phòng thời gian dài.”

Kim Quý gật đầu xác nhận, có chút lo lắng nhìn về phía hai vị đệ tử của Trang Tiểu Thư. Chuyện như vậy, lại để nữ tử đi làm…

Từ Giai Oánh nắm chặt lấy hai tay, nhìn thoáng qua sư muội, hai người dùng sức gật đầu, nàng đã nói, nàng muốn trở nên kiên cường, như vậy, liền bắt đầu từ hôm nay đi.

“đi đi, không sợ, hết thảy đều có ta.”

Giang Hải không biết từ đâu xuất hiện, vào thời điểm này còn dám đi vào điện ôm lấy ghế dựa ra ngoài, đặt xuống phía sau Trang Thư Tình, đỡ nàng ngồi xuống.

Trang Thư Tình nhìn vị hoạn quan ít lời nhưng lại vô cùng chu đáo này, “Giang Hải, ngươi và Ôn Đức đều là người tận tụy, lúc này Ôn Đức không thể rời khỏi hoàng thượng, bây giờ chuyện trong cung ngươi quản lý, hiện tại giúp ta truyền mệnh lệnh ra ngoài, cũng đồng thời đem tình huống bên ngoài lại cho ta.”

“Vâng.”

“Còn chuyện gì nữa không” Trang Thư Tình nhắm mắt lại dùng sức suy nghĩ, Khi động đất cần phải tiêu độc, đúng vậy, những dụng cụ lúc trước dùng để trị bệnh truyền nhiễm vẫn còn đây, không thể trực tiếp uống nước, nếu mặt đất bị ảnh hưởng, nguồn nước sẽ bị ô nhiễm nghiêm trọng, phải cho người đi tìm nguồn nước sạch, còn phải chờ đến khi có số liệu thống kê những người thương vong, mới có thể mau chóng lý được những thi thể, tránh cho dẫn đến ôn dịch.

Ngàn lời vạn chữ, gom lại là một đống phiền toái.

“Kim Đại Nhân, truyền lời cho tứ vệ thống lĩnh, không cần đến xin chỉ thị từ ta, tất cả người trong tứ vệ đều phải phai được phái đi cứu người. Mặt khác, lúc này nếu có người dám nhân cơ hội làm loạn, giết chết tại chỗ.”

Tim đập có chút nhanh, Trang Thư Tình giống như không có chuyện gì, tay đặt ở chỗ vị trí trái tim, trừ Tô Văn ra, những người khác hầu như không có phát hiện hành động trì trệ của nàng, “Nhanh chóng cho người ra roi thúc ngựa truyền tin đến Vệ tướng quân, phòng ngự ngoài kinh đô nhờ hắn trông giữ.”

“Vâng.”

“Thông báo cho các Bộ trong triều, tất cả quan viên ai làm việc nấy, không được phép tự tiện rời khỏi cương vị công tác. Nếu có người làm trái, triệt bỏ chức quan, tùy tội mà xử lý, tuyệt không nương tay.”

“Thái tử điện hạ.”

Chu Tri Tiếu Luôn chú ý nghe mỗi mệnh lệnh của nàng, vừa thấy được gọi lập tức bước đến.

“Dân chúng nhiên bây giờ đang lâm vào hoảng sợ, để đi trấn an dân chúng trong thành, không thể mặc trang phục bây giờ, mau chóng đi thay triều phục của Thái tử, phải để cho dân chúng vừa liếc mắt nhìn lập tức liền nhận ra đệ là ai, để cho bọn họ biết lúc này hoàng thất không vứt bỏ bọn họ. Chu Quốc an bình thì dân chúng mới ấm no hạnh phúc, lúc này, đệ thân là thái tử, đệ phải để cho bọn họ được an tâm.Kim Đại Nhân, ngài đi cùng bảo vệ cho thái tử, phải tận dụng hết nhân lực, tránh mà đi phô trương, Đây là chuyện chỉ có kẻ ngu dốt mới làm.

“Vâng.”

Chu Tri Tiếu căng thẳng uốn lưng, “Trang tỷ tỷ, Đệ Nhất định sẽ không khiến tỉ phải thất vọng.”

“Điều đệ phải làm là không khiến cho dân chúng thất vọng.” Trang Thư Tình nhìn về phía đệ đệ, thanhâm của nàng nghiêm khắc hơn bất cứ lúc nào, “Thư Hàn, đệ phải đi theo bên cạnh Thái tử. Quan sát thế giới bên ngoài sách vở, nhớ kỹ, tận lực không nên đi vào trong nhà, nếu lại có động đất, phải chạy ngay đến chỗ đất trống ôm đầu ngồi xổm xuống, bảo vệ tốt bản thân.”

“Vâng, tỷ tỷ.”

Nàng chẳng những dám đẩy thái tự ra, mà ngay cả đệ đệ duy nhất cũng kéo hắn ra khỏi cánh chim của nàng, người không biết sẽ nghĩ rằng nàng nhẫn tâm, thậm chí có rắp tâm khác, nhưng Tô Văn lại có thể hiểu được khổ tâm của nàng, có một số việc, cho dù vậy nhiều hơn nữa, nói có sâu đến đâu, thì cũngkhông hữu dụng bằng chính mắt nhìn thấy.

Khổ sở hai chữ này, để hình dung cả đời của dân chúng, bọn họ sống trong gian nan, cả đời cũng khôngbằng một bộ trang sức bạc mà những vị quý nhân mua, nhưng tính cách của bọn họ lại cứng cỏi nhất, có dũng khí dám tiến lên, nói trắng ra là vì sống sót, vì sinh tồn, mà những thứ này, thân là thái thái tử vàmột người muốn trở thành quan để tỷ tỷ có được một chỗ dựa vững chắc giống như Thư Hàn, hai người Họ phải tận mắt nhìn thấy.

Tô Văn chắp tay,nói: “Ta sẽ tận lực dạy dỗ bọn họ thành người.”

Nhìn bóng dáng ngày càng đơn bạc của đệ đệ , giọng Trang Thư Tình khàn khàn: “Nhọc Tô tiên sinh lo lắng.”

“Cho dù là ai cũng không thể quan tâm hắn được như ngươi, Chu Quốc có ngươi, là phúc của Chu Quốc.”Vậy phúc của nàng ở đâu?

Chỉ Cố, sao chàng vẫn chưa trở về!

“Tiểu thư, ngài uống nước đi.” Hạ Trân mang một chén trà đặt vào tay Trang Thư Tình, chén trà vô cùng ấm áp, vừa lúc nhuận giọng.

“Ngươi đi vào?”

Hạ Trân gật đầu, chỉ vào một đống đồ lớn được đặt ở một bên nói: “Cần phải mang chút đồ ăn đồ uống ra ngoài, nếu không sợ rằng sẽ thiếu rất nhiều.”

Đúng rồi, lương thực!

Trang Thư Tình ngẩng đầu nhìn về phía những người đang đứng trong viện, hiện tại người có thể làm được cũng chỉ có người của bạch phủ.

Bên người Thái tử có ẩn vệ bảo hộ, nhưng nàng tín nhiệm nhất, trước sau vẫn là người của Bạch phủ, “Tam tử,ngươi phái vài người đi theo thái tử, không đến lúc cần thiết thì không được xuất hiện.”

Tam Tử không nói hai lời, chọn vài người xuất phát liền ra hiệu cho bọn họ đi theo.

“Còn có một việc ngươi phải tự mình xử lý.”

“Vâng, tiểu thư, ngài nói đi.”

Trang Thư Tình ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời đang dần thay đổi, cơn mưa này, sẽ đổ xuống.

“Ngươi dẫn người, không chế toàn bộ lương thực trong thành, sau động đất, ăn uống là chuyện quan trọng nhất, không thể xảy ra rủi ro về vấn đề này.”

Tham Tử cẩn thận hỏi, “Chỗ của hộ bộ…”

“Lương thực của hộ bộ không cần phải lo, chỉ cần có Lâm Tri thì sẽ không có chuyện lớn xảy ra, những lương thực đó cũng không thể dùng trong chuyện này, chỉ có thể đưa đi tiền tuyến, không thể chặt đứt lương thảo nơi tiền tuyến.”

“Vâng.”

“Còn nữa, thân thể ta có chút không ổn lắm, ngươi gọi tỷ muội Nam Châu Bảo Châu tiến cung hầu hạ ta,nói cho Hướng Tả, dặn hắn phải lưu ý kĩ tình huống ở kinh đô, nếu thời điểm cần phải ra tay, nói hắn tùy cơ ứng biến, nhất định không thể để xảy ra chút sai lầm.”

Tam Tử lúc trước vẫn còn bình tĩnh lúc này lại có chút nóng nảy, “Để thuộc hạ phái thái y tới đây…”

“Ngươi hồ đồ rồi sao, ta chính là đại phu.” Trang Thư Tình không khỏi cười cười, “không có việc gì, chỉ bị chút cảm lạnh, chỉ là thời điểm phát bệnh không đúng, ngươi đi làm đi, chuyện gì cũng không lớn hơn chuyện này.”

Tam Tử trong lóng nhất thời có chút xót xa, nhưng rốt cuộc cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là trong lòng suy nghĩ, nếu công tử ở đây, Trang tiểu thư sẽ không cần phải làm việc quá sức, nhưng trong lònghắn lúc này cũng hiểu rõ, lúc này, mọi chuyện không thể thiếu nàng.

Chu Quốc lúc này nếu nhưng cần phải nhờ đến một nữ tử, cũng trách không được công tử chướng mắtkhông cần.

An bày một phen, người trong sân chỉ còn dư lại mấy người, cũng may là rất nhanh Giang Hải liền mang heo người thay vào chỗ rống.

Ôn Đức không thể cách xa hoàng thượng, lúc này hắn đã đem tất cả quyền lợi chuyển cho Giang Hải, hơn nữa còn nói hắn nhắn lại cho Trang tiểu thư, “Ôn công công nói ngài có thể tùy ý điều động ẩn vệ.”

“Tình huống của hoàng thượng thế nào?”

Thái độ của Giang Hải càng cung kính hơn lúc trước, “Nô tài quan sát thấy sắc mặt ngài ấy có chút kém.”

Lúc này có thể tốt mới là kỳ quái, Trang Thư Tình xoa xoa mi tâm, “một hồi nữa sợ là có mưa, phải làm thế nào, ngươi đi xử lý trước đi.”

“Vâng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.