CHAP 34: Chuyện xưa.
-”Sức mạnh này…”
Wind đang đánh bỗng nhiên dừng tay. Ánh mắt đột nhiên rơi trên Vy Vy. Sức mạnh này… sao có thể…
Bàn tay run run, khuôn mặt thất thần. Wind không màng tới xung quanh
nữa. Đóng thấy chất xung quanh không kéo được sự để tâm của hắn trở lại.
Khuôn mặt Vy Vy khuất trong bóng tối. Satan dường như cũng cảm nhận
được sức mạnh từ Vy Vy. Quay đầu nhìn lại đã chỉ còn thấy nụ cười bí
hiểm trên môi cô. Vy Vy từ từ đứng dậy, ngay lập tức lao vút tới, chắn
trước mặt Ken cùng Satan.
-”Ngươi là bị ai bắt mất hồn đi vậy Satan?”
Sa Sa lên tiếng, quay lại mỉm cười với Satan. Ngay sau đó, đưa một tay ra sau, đỡ lấy chưởng lực từ Quỷ Vương.
Quỷ Vương ngay lập tức bị hất văng ra sau.
-”Sa Sa. Là ngươi sao?”
Satan thất thần lên tiếng. Wind từ đâu hấp tấp bay tới, chộp lấy vai Sa Sa
-”Sa Sa. Là em đúng không?”
-”Gượm đã.” Ken bắt đầu nóng mắt. Cái lão già này. Sao tự nhiên lại
chộp lấy vai vợ của cậu chứ? Ken nhất quyết chen vào giữa Wind với Sa
Sa, bám lên tay hắn, nhất định tách hắn với cái người mà cậu đang đinh
ninh là vợ mình kia.
-”Thằng nhóc kia. Tránh ra cho ta.”
Wind chịu không nổi. Quay sang cáu với Ken. Cái thằng nhóc này, tự nhiên ngăn cản chuyện tốt của hắn.
-”Cái gì? Ông đang sàm sỡ vợ tôi đấy.”
-”Vợ cái gì? Đây là người ta yêu?”
-”Cái gì? Đồ háo sắc. Đánh chết ngươi.”
Ken với Wind chí choé mất một góc. Quên mất chính sự. Satan phía bên
sau chảy dài mấy gạch đen trên mặt. Hai tên này… Rốt cuộc đang làm cái
trò gì vậy chứ?
-”Hai người…”
Sa Sa nheo mắt một cái, nét mặt sa sầm. Ngay sau đó, Ken cùng Wind
cảm nhận được sức ép từ không khí xung quanh mình đánh bật thân mình ra. Cả 2 bay ra xa một đoạn, khuôn mặt lộ rõ vẻ kinh hoàng.
-”Vy Vy.”
-”Sa Sa”
Sa Sa từ từ nhìn 2 người, trái tim không khỏi thốt lên rung động. Đã biết bao nhiêu năm rồi.
Sa Sa từ từ bước lại gần phía 2 người, nghiêm nghị nhìn cả 2.
-”Cậu là Ken?”
-”Cái… Vy Vy. Em làm sao thế?”
Ken trợn tròn mắt nhìn Sa Sa, không tin nổi vào tai mình. Vy Vy hỏi cậu là ai sao?
-”Trả lời đi.”
-”Cái… đúng.. Em không nhận ra anh sao Vy Vy?”
-”Tôi không phải Vy Vy. Tôi là mẹ nó.”
Không khí xung quanh lập tức đông cứng. Chiến sự cũng đã ngưng. Bọn
người còn lại bên Quỷ Vương đứng xung quanh đó, hầu hết đều là những tay chân thân cận của Quỷ Vương. Bọn chúng nhìn thấy Quỷ Vương bị đánh bật, có chút run sợ, thế nhưng cũng chạy tới, đứng sau Quỷ Vương. Một tên to giọng lên tiếng.
-”Tiện nhân. Các người đang giở trò gì?”
Hử? Tiện nhân? Sa Sa lừ mắt, khuôn mặt tranh tối tranh sáng trở nên đáng sợ. Cô liếc mắt một cái, làm tên kia rét run.
-”Các ngươi… cho các ngươi 3 giây. Lập tức BIẾN”
Chẳng cần tới giây thứ 2, tiền tưởng đều trở nên vô dụng.
Quỷ Vương sa sầm nét mặt. Nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Ông ta tức giận. Thế nhưng chân tướng sự việc, ông ta cũng là rất tò mò.
Ken không để ý tới sự việc xung quanh nữa, hấp tấp hỏi.
-”Vy… Bà… bà là ai? Sao lại nhập vào vợ tôi?”
Sa Sa đảo tròn con mắt. Vy Vy trong người khẽ động đậy một chút. Có vẻ như đã nghe hết. Cũng tốt. Đem mọi chuyện nói hết ra.
Không chỉ có Ken đang há hốc miệng. Wind cũng đang k
inh ngạc tột độ.
-”Ta? Chẳng phải đã nói rồi sao? Ta là mẹ nó. Ngươi sao lại ngu ngốc như vậy?”
-”Nhưng… Nhưng là…”
-”Có từng nghe tới Đại Ma Nữ Sa Sa?”
-”Đã nghe. Ma nữ độc ác nhất. Nham hiếm nhất. Xuất chúng nhất.”
-”Ách. Cái đầu không có nha. Ta đâu có độc ác a. Đúng không Satan?”
Câu sau là Sa Sa quay lại cười nói với Satan. Satan nhất thời không
thể không đảo tròn con mắt. Cái gì mà không độc ác chứ? Chỉ có điều độc
đúng đối tượng thôi.
-”Vậy… Vy Vy… Cô ấy?”
-”Không sao. Nó còn thức.”
Ken tuyệt nhiên không hiểu lấy một chữ. Chuyện nhập hồn này, rốt cuộc là thể nào?
-”Không phải nhập hồn. Ta là bị phong ấn a.”
Sa Sa liếc mắt một cái, buồn bực lên tiếng.
-”Ách. Người đọc được suy nghĩ của con sao?”
-”Ta đương nhiên có thể. Đó chẳng qua cũng chỉ là một thủ thuật nhỏ thôi.”
Ken nhất thời không còn gì để hỏi, á khẩu im lặng. Chuyện này cậu rốt cuộc cũng không hiểu mô tê thế nào. Thế nhưng Sa Sa nếu về phía cậu,
Quỷ Vương nhất định không có cửa chạy thoát.
-”Sa Sa… Em… rốt cuộc sao năm đó lại bỏ đi?”
Wind lúc này mới lên tiếng hỏi Sa Sa. Năm đó vốn ông đã định từ bỏ
chức vị thiên sứ của mình, an bình sống bên cạnh Sa Sa. Vậy mà tự nhiên
chẳng nói chẳng rằng, cư nhiên biến mất.
Sa Sa nãy giờ đã cố không ngó ngàng đến Wind, dù cho tim có đập lạc
nhịp, tuyệt đối không thể để cho hắn ta đắc chí. Chuyện năm xưa, đã
không nhắc thì chớ, nhắc rồi không thể bỏ qua.
Wind hướng ánh mắt đau khổ nhìn Sa Sa. Cô tại sao lại lạnh lùng với
hắn như vậy? Năm đó rõ ràng là rất mặn nồng. Đang đau đớn, đột nhiên
thấy Sa Sa lừ mắt liếc mình một cái, đột nhiên chột dạ.
-”Cái tên tiểu tử nhà ngươi…” Sa Sa gầm ghè trong họng, tay bẻ rắc rắc.
-”Sa Sa… Có gì từ từ nói a. Ta đâu có làm gì đâu?”
Sa Sa uỷ khuất bao nhiêu năm vì tên thiên sứ này. Đâu có dễ dàng bỏ
qua như thế. Ken nhìn thấy ánh mắt cùng nụ cười nhếch lên đắc chí của Sa Sa, cố nhiên cũng cảm thấy rờn rợn, không tự chủ lê chân về phía sau.
-”OA.”
“Bốp.. Binh… Bụp…”
-”Tiểu tử. Đánh chết ngươi.”
-”Oa oa. Tha mạng Sa Sa.”
Khoảng chừng 15p sau, Wind ôm cái mặt sưng vù, uỷ khuất ngồi im một góc, nghe Sa Sa thuật lại chuyện năm xưa.
Năm đó, Sa Sa là nữ quỷ Thiên đường truy sát gắt gao nhất. Một Quỷ
Vương đã là rất nguy hiểm, thêm một Sa Sa nữa, Thiên đường quả không
cách gì khống chế.
Quỷ Vương vốn dĩ không mấy hoà hợp với Sa Sa. Cô ta tuy lợi hại, thế
nhưng hành tung bí ẩn. Hành sự cũng rất khó hiểu. Còn nhất định không
chung tay với Quỷ Vương. Chỉ cần là giúp hắn giết Sa Sa, là Thiên Đường
hay ai cũng thế cả, hắn là muốn làm ngư ông đắc lợi.
Năm đó Wind vốn định hạ phàm sinh sống cùng Sa Sa. Lúc đó Sa Sa đã
mang thai được 5 tháng. Sư phụ của Wind ra mặt vui mừng, tặng cho Wind
một món quà. Dặn dò để cho Sa Sa mở, sẽ giúp bổ thai. Wind mừng ra mặt,
xuống phàm gặp người yêu, đem món quà cho Sa Sa. Sa Sa tin tưởng Wind
hết mực, đương nhiên với sư phụ Wind cũng không cảnh giác. Vừa mở hộp
quà ra, một luồng khói nhanh chóng thâm nhập vào cơ thể Sa Sa. Vốn chỉ
cho rằng đó là để bổ thai, Wind vui mừng về thiên đình, hoàn tất thủ
tục. Ai ngờ bị sư phụ phản đối, nhốt hắn lại. 4 tháng 10 ngày sau, Wind
trở về nhân gian thì không thấy Sa Sa đâu nữa.
Sa Sa vốn đã nghi ngờ sẵn từ lúc khói trắng xâm nhập vào người mình,
sớm đã chuẩn bị. Cô nghiên cứu hết loại sách, cuối cùng cũng phát hiện
ra, đó vốn là loại thuốc cực độc. Vạn bất đắc dĩ, Sa Sa buộc phải tự ép
hết chất độc ra ngoài bằng phương pháp li thân. Phương pháp này là hi
vọng cuối cùng. Thế nhưng lại có một nhược điểm. Người sử dụng phương
thức này đồng nghĩa với tự phong ấn. Sa Sa cuối cùng cũng sử dụng lời
nguyền xưa cổ, ép thời gian phong ấn đúng vào ngày sinh, nơi phong ấn
chính là trong cơ thể đứa con của cô. Cô vốn dĩ tính toán rất kĩ. Đã nhờ người bằng hữu Nữ thần báo tử Saly, cũng là mẹ của Ely, chăm sóc đứa
con của mình. Nào ngờ tất cả mọi kế hoạch đều bị Quỷ Vương biết được,
hắn giết Saly, giao Vy Vy cho Phong thần.
Wind há hốc miệng. Hắn vốn dĩ nghĩ xưa kia sư phụ ngăn cản hắn là do
Đại thiên sứ không đồng ý. Không ngờ được ông ta lại nham độc đến như
thế. Nắm tay nắm bặt, bấu vào da thịt. Wind hướng Sa Sa, nhẹ nhàng nói.
-”Xin lỗi.”
Sa Sa vốn đang tức xì khói, nghe một câu như gió thoảng của Wind,
trong lòng bỗng nhiên nhẹ bẫng. Suy cho cùng cũng không phải vì Wind.
-”Được rồi.”
Sa Sa bất đắc dĩ gật đầu một cái. Cứ xem như cô xui xẻo đi.
Bỗng, vút một tiếng, Sa Sa đột nhiên cảm thấy đau nhói một bên hông.
-”SA SA!!!!!!!”
Wind hét lên một tiếng. Ken cũng ngỡ ngàng kêu lên. Quỷ ương ở một
bên Sa Sa, tay nắm chắc thanh kiếm, nụ cười đểu cáng trên môi.
-”Ngươi… đồ hèn.”
Sa Sa giận dữ rít lên một tiếng. Lưỡi kiếm của Quỷ Vương hình như có
độc. Hông cô nhức nhối khó chịu. Cô nhanh chóng vung tay, đánh cho Quỷ
Vương một chưởng đầy ám khí. Tưởng rằng mình ngươi có độc sao? Độc của
ta cũng là rất lợi hại a.
Quỷ Vương thét lên một tiếng, văng ra xa ngoài. Nơi bị bàn tay Sa Sa
đánh trúng, y phục, áo giáp bị rách nát, in hằn dấu bàn tay thâm tím.
-”Bạch xà độc.”
Quỷ Vương thất kinh hét lên. Nguy rồi. Bạch Xà độc rất nổi tiếng
trong giới Quỷ. Người bị trúng, nhanh chóng sẽ rời rạc từng mảng thịt
như bị Phong. Quỷ Vương nhìn thấy Sa Sa, vốn đã xác định vận mình hôm
nay kết thúc, thế nhưng có chết cũng không thể chết một mình. Hắn nhân
cơ hội mọi người không để ý, lén đâm Sa Sa một kiếm kịch độc. Ai ngờ lại bị Sa Sa dùng bạch xà độc.
Sa Sa ngã về phía sau, ngay lập tức ngã vào cánh tay Wind.
-”Sa Sa. Em làm sao vậy? Sa Sa”
-”Có độc.”
Sa Sa khe khẽ đáp, nhanh chóng dùng pháp lực của mình, đẩy chất độc.
Thế nhưng đây là chất kịch độc. Một mình cô không thể nào đẩy được.
Wind nhìn cũng biết Sa Sa rõ ràng không thể đẩy độc một mình. Nhanh
chóng giúp Sa Sa một tay. Ken ở một bên, bối rối không biết làm thế nào. Mọi người bên dưới, đánh xong cũng đã rủ nhau vào lâu đài cứu những tù
binh của Quỷ Vương. Avi đã được My My đưa về nhà một người dân gần đó để Ely và Satan hỗ trợ chữa trị vết thương.
Quỷ Vương nhanh chóng suy tính. Hắn bây giờ đang hấp hối sao? Hơi thở hồn hển, sức mạnh dần bị rút đi, trên người như ngàn vạn chiếc kim đâm
xuyên. Bụng đói cồn cào, thế nhưng lại có cảm giác buồn nôn. Không được. Có chết hắn cũng không thể chết như thế.
Quỷ Vương suy nghĩ một hồi. Cuối cùng cũng chọn sử dụng Vong hồn.
Vong hồn vốn là một phép thuật cổ xưa. Có thể dùng để giết chết một linh hồn bị phong ấn. Nhưng ngươi sử dụng chiêu thức này, lập tức cũng sẽ
tan vào hư vô.
Quỷ Vương sớm đã biết mạng mình không giữ được. Có chết hắn cũng phải kéo Sa Sa đi cùng.
Cơ thể Quỷ Vương đột nhiên phát sáng rực rỡ. Sa Sa đang nhắm mắt,
không biết được ý đồ của Quỷ Vương. Wind lúc này cũng đang xuất khí giúp Sa Sa trị thương, không thể phân tâm. Ken chỉ vừa kịp ý thức được Quỷ
vương phát sáng như ngọn lửa, đã nghe bên tai truyền đến một tiếng lao
vút.
-”Sa Sa.”
Wind hét lên. Sa sa ngồi phía trước vừa mới phụt ra ngụm máu tươi.
-”Cái…”
Sa Sa chỉ kịp kêu lên một tiếng kinh hãi, nhanh chóng ngã xuống. Wind ôm chầm lấy Sa Sa
-”Sa Sa.. Em làm sao vậy?”
-”Vong hồn.”
Sa Sa thều thào. Wind nghe được, mặt mày tái mét. Hắn rõ ràng là đã nghe qua.
-”Không. Sa Sa. Em nhất định không sao.”
Wind thét lên, tay chân luống cuống, cố gắng đẩy chất độc trong người Sa Sa ra. Sa Sa lúc này, đột nhiên lại mỉm cười, vuốt vuốt mặt Wind,
lau đi giọt nước mắt đang rơi.
-”Wind. Đừng khóc.”
-”Sa Sa. Đừng nói nữa. Em sẽ không sao đâu.”
-”Không được. Độc này một mình anh không thể đẩy ra. Wind. Em sẽ dùng chút linh khí còn lại đẩy ra. Anh phải hứa, nhất định phải cứu sống
được con gái chúng ta.”
-”Đừng nói bừa. Sa Sa. Em sẽ không chết đâu. Sẽ không làm sao hết.”
-”Không kịp mất. Wind. Có câu này em rất muốn anh biết. Em.. thật lòng rất yêu anh.”
-”Sa Sa. Anh cũng yêu em.Rất yêu em. Cả đời này chỉ có một mình em. Sa Sa… em cố gắng lên.”
-”Wind. Tạm biệt.”
Sa Sa mỉm cười. Một giọt nước mắt rơi ra. Cả đời này, suốt mấy nghìn
năm dài đằng đẵng, cô vẫn là rất hạnh phúc được biết Wind. Wind của cô.
Wind đáng thương.
Thân thể Sa Sa loé sáng. Ánh sáng mát dịu như xoa mát nỗi đau. Ánh
sáng có chút mông lung huyền ảo. Một đợt khói trắng từ cơ thể Sa Sa
thoát ra.
Ngay sau đó, ánh sáng yếu dần, biến mất.
Sa Sa đã vĩnh viễn ra đi.