Ực, vừa hỏi chút thôi mà có liên quan đến Thất Đại Mỹ Nam.
Vừa nhắc đến mỹ nam là hai mắt nàng sáng rực, trong đầu không ngừng nghĩ
đến thất đại mỹ nam trong thế nào, có đúng như miêu tả hay không. Nhưng
nếu được dân chúng Cổ Dị Quốc truyền tụng, chắc là thật.
Oa, nghĩ đến đó, nàng nhịn không được chảy nước miếng. À khoan, hình như
Trương Hạo Phong có nằm trong danh sách thất đại mỹ, nàng liếc nhìn
Trương Hạo Phong. Quả thật hắn ta thật sự tuấn mỹ, tuấn mỹ nhất trong
các bạn trai hiện đại của nàng, chỉ sợ e rằng nam nhân hiện đại cũng
chẳng một nữa của hắn, ngoại trừ …
Nhìn hắn một thân bạch y trắng, tà áo phiêu dật, trên gương mặt tuấn mỹ
không nở nụ cười, chỉ có thể nói bốn chữ, lãnh đạm như nước. Từ người
hắn toát ra một ít hương thơm nhẹ nhàng khiến nàng ngửi cảm thấy rất dễ
chịu, nhìn hắn đi bên cạnh, mặt tuy hơi nhăn một chút nhưng quả thật
tuấn mỹ không chịu nổi.
Nàng hận không thể ăn hắn ngay lập tất. Nhưng đang ở ngoài thành, không thể
làm gì được, nhìn hắn cứ trương cái mặt lãnh đạm, với một thân bạch y
phiêu dật, cả người toát ra thanh nhã, không giống người phàm trần. Nhìn thế nào cũng giống như tiên nhân. Quả không hổ danh là ngươi trong bản
thất đại mỹ nam.
Nàng quả thật may mắn, cảm tạ lão thiên. Xuyên qua ngay lần đầu tiên gặp
cảnh hắn đang tắm, nhịn không được nhớ tới dáng người thon dài, gợi cảm, thân hình rắng chắc, tuy không mãnh nam, nhìn hắn có một chút *mỏng
manh* nhưng tuyệt đối làm nàng thèm chảy nước miếng. Thêm vào đó,
*đại đệ đệ* của hắn…
Áck, nàng đang nghĩ gì này ..
Trương Hạo Phong nãy giờ cứ nhìn chằm chằm nàng, hắn để ý thấy hành động quái
lạ của nàng. Từ khi hỏi về thất đại mỹ nam, thái độ nàng rất kỳ lạ, lòng hắn cảm thấy bất an, không có tư vị gì, thậm trí còn khó chịu nữa.
Trong người hắn đang từ từ toát lên cơn giận, nàng đang suy nghĩ ai.
Nàng rốt cuộc đang suy nghĩ tên nam nhân nào, hành động ngây ngô của nàng
chỉ có thể là của hắn. Kẻ nào tuyệt đối không thể xem, hắn nhất định
tiêu diệt kẻ đó, thầm nghĩ, hắn động sát khí. Nhưng nghĩ lại thấy nàng
cũng quay sang hắn, nhìn chằm chằm, trên mắt *nùng đậm mật ý*, nhìn nàng thẹn thùng, đôi má ửng hồng mê người, hắn quả thật nhịn không được ôm
nàng.
Tiểu yêu tinh của hắn thật quyến rũ. Nàng đang câu dẫn hắn sao, chẳng lẽ nàng lại muốn cùng hắn…
Nghĩ đến đó, lửa giận trong lòng hắn tiêu tan lúc nào không hay mà chỉ có sự dục vọng cùng nhu tình. Hiện tại đang ở ngoài thành, không thể ăn được
nàng, đợi nàng dạo chơi xong, hắn nhất định phải xử lý nàng, từ từ *hảo
hảo* xử lý nàng, hắc hắc…
Bên cạnh Lạc Sắc Vi không hiểu thế nào rùng mình, nhưng mặc kệ. Trong đầu
nàng bây giờ chỉ có mỹ nam và mỹ nam mà thôi. Ôi mỹ nam của ta, hắc
hắc….
………………….
– Muội chơi chán chưa !
Hắn ôn nhu nói, bàn tay phải khẽ vuốt nhẹ trên má nàng. Còn bàn tay trái
thì khẽ ôm nàng vào lòng khiến Lạc Sắc Vi cảm thấy thẹn thùng, đôi má
ửng hồng mê người càng làm nàng thêm linh động, khơi dạy tình dục trong
người hắn. Nhưng trong lòng nàng thì lại thầm nghĩ, hắc hắc, người mỹ
nam ca ca thật hương, hắc hắc. Nàng giả vờ thẹn thùng nói:
– Muội .. muội chán rồi .. ! Nhưng huynh đừng ôm.. muội .. như thế … ! Người ta .. đang .. nhìn .. đấy .. !
Nàng lắp bắp nói, má càng đỏ hơn. Trương Hạo Phong bực cười, khẽ cuối xuống vào tai nàng nhẹ nhàng nói:
– Sắc Vi, nàng quả thật là yêu tinh chuyển thế ! Muốn câu dẫn ta chăng ?
Nghe hắn nói thế, trong lòng nàng lại nói, đúng ta đang muốn câu dẫn huynh đây. Nhưng ngoài lại nói:
– Đừng mà Phong ca ca ! Muội.. muội …
Nhìn đôi mắt nàng sắp ngấn lệ mê người, hắn ôn nhu nói:
– Thôi, ta chỉ đùa thôi ! Nàng đừng khóc ..
Nàng có khóc sao, nàng chỉ giả vờ thôi mà, vì thế nên nàng lắc đầu, nhỏ giọng nói:
– Muội không khóc , chỉ là .. chỉ là…
Bàn tay thon dài vuốt lên má nàng, hắn sủng nịch nói:
– Được .. được, về Nguyệt Tịnh Cung ! Ta sẽ tính sổ với nàng..
Vừa nói hắn vừa cười xấu xa. Còn nàng lại tiếp tục giả trang thẹn thùng,
trong lòng thầm vui sướng. Hắc hắc, sắp hưởng thêm một đêm xuân thu vô
hạn, cảnh đẹp tuyệt diễm, mỹ địa thông dâm, hắc hắc.