Ai Dám Yêu Vương Hậu Của Trẫm

Chương 16: Chương 16: Tắm




Tất cả thị vệ đều xông lên bắt thích khách. Hoàng y nữ tử bại trận,bị ca ca và tên thị vệ tên là Lâm Hàm áp giải quỳ gối trước mặt phụthân, dĩ nhiên khăn che mặt bị giựt xuống, tướng mạo quả thực xuấtchúng. Xung quanh rộ lên âm thanh thưởng thức.“Nói, ai phái ngươi tới ?”

Phụ thân uy nghiêm mở miệng. Nữ tử ngửa đầu cười to, ánh mắt ca ca lạnh như băng, túm tóc nàng

“Thành thật một chút.”

Nữ tử cười càng thêm điên cuồng, xuất chúng gương mặt trở nên vặnvẹo, khóe miệng chảy máu, tiếng cười của nàng càng ngày càng thấp. khuôn mặt Lâm Hàm biến sắc

“Ngũ thiếu gia, không tốt , nhìn biểu hiện của nàng giống như uống thuốc độc .”

Nữ tử liếc nhìn phụ lần cuối rồi nôn ra máu chậm rãi ngã xuống đất cơ thể bất động. Lâm Hàm đưa tay xem hơi thở của nàng

“Khởi bẩm Thừa tướng, thích khách đã uống thuốc độc tự sát.” thanh âm lãnh khốc vô tình, tựa như người chết vừa rồi chỉ là một con kiến. Nhìn trường hợp như vậy, ta không chịu nổi nôn khan.

Phụ thân tức giận quát

“Nàng? Vũ cơ? Sao lại trở thành thích khách?”

“Phụ thân, Vũ cơ thật có lẽ đã bị giết.” Ca ca phân tích, ngữ khí bình thản như không quan hệ.

Một mạng người, mạng người mà có thể xem là chuyện vặt sao? Phụ thânđể ca ca điều tra rõ việc này, trước khi rời đi ta quay lại nhìn ca ca,nhưng ta không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của ca ca.

Ca ca bận rộn phân phó thị về xem xét thân thể nữ tử tìm kiếm manhmối, máu làm ta đột nhiên nhớ tới tỳ nữ ở Trấn các. Không khỏi nôn khan

“Tiểu thư, có sao không?” Tiểu Linh vỗ nhẹ lưng ta làm ta nôn nhiều hơn

“Lục tiểu thư, lau sạch miệng cảm thấy thoải mái.”

Tiếp nhận khăn tay trước mặt , ta miễn cưỡng ngẩng đầu mỉm cười, ta nghĩ sắc mặt của ta lúc này khó coi cực kỳ, suy yếu nói

“Cám ơn.”

Trên mặt Nam tử tươi cười, cho ta cảm nhận một tia ấm áp.

Không giống gương mặt lúc trước lạnh như băng. Lâm Hàm, như vậy mới phù hợp khuôn mặt tuấn tú

“Hầu hạ tiểu thư trở về đi, nơi này không thích hợp với Lục tiểu thư.” ngữ khí của hắn có chút quan tâm.

Nhìn xa xa ca ca đang bận rộn, ta suy yếu nói

“Tiểu Linh, quay về Thúy Vân Các đi.” Tiểu Linh đỡ ta ly khai khỏiĐiệp Uyển, vì sao luôn chọn cách giết bằng thuốc độc? Vì sao ở chỗ nàocũng thấy máu? Đây là cổ đại? Tâm tình ta có chút trầm trọng.

Bước ra khỏi Điệp Uyển, hít thở không khí bên ngoài tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều.

“Tiểu thư, tâm tình ngươi không tốt, hay tắm rửa một chút thư giản cơ thể.” Ta nhìn Tiểu Linh gật đầu

“Tốt, quỷ nha đầu.”

Ta ở sau bình phong loay hoay cởi mớ y phục rườm rà, thở hắt ra mộthơi, bước vào thùng nước. Ân, thật là thoải mái. Trâm cài tóc được lấyxuống, mái tóc đen huyền rũ xuống, thoải mái hơn rất nhiều, ai, cổ đạithật phiền toái, hiện đại chỉ cần cột cao như đuôi ngựa là có thể đi rangoài.

Ta chậm rãi vuốt mái tóc đen, nhìn mái tóc phiêu đãng trong nước hết sức xinh đẹp, hình ảnh một nữ tử khuôn mặt hồng hồng phản chiếu lạitrong nước, cái trán lấm tấm mồ hôi tinh mịn, ánh mắt long lanh , lôngmi dài nhỏ dính những giọt nước vô cùng phong tình.

Ta tận tình chơi đùa ở trong nước . da thịt thêm một tầng phấn hồng,tiểu thư chính là tiểu thư a thân thể rất đẹp. bỗng nhiên Tiểu Linh ởngoài bình phong nói

“Tiểu thư, ta giúp ngươi tẩy đi.” Ta vội vàng hô

“Tiểu linh, không cần. Ngươi ở bên ngoài chờ là tốt rồi.”

Ta dù sao ta cũng không phải chân chính là tiểu thư, tắm rửa phải cóngười hầu hạ, ta không có thói quen đó. Ta thích ở trong nước vui đùa,đột nhiên sau lưng truyền đến giọng nam âm trầm

“Lục tiểu thư có vẻ rất thoải mái.” Ta lập tức ẩn mình sâu trong nước, đem tóc đen che trước ngực, hoảng sợ nói

“Ai?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.