Tiểu Linh nghe ta mắng, khóe mắt ướt ướt , nhìn bộ dạng đáng yêu của nàng, ta ôn nhu nói“Được rồi, ngươi đừng khóc a. Khóc ta sẽ khó chịu .”
Tiểu Linh ngẩng đầu, ủy khuất cứ cho là nàng để ý đi nhưng Tập Nhã có để ý đến nàng đâu.
“Tiểu thư, mặt của ngươi khỏi rồi? Phong thái y y thuật thật sự cao minh a.”
Ta nhìn chằm chằm nàng. mở ngậm miệng lúc nào cũng là Phong thái y. không nhìn ra mặt ta chút khó chịu?
“Tiểu Linh, ta muốn đi ra ngoài đi dạo a. Ở phòng lâu thật buồn chán .”
Ta hưng phấn nói, nhắc tới mới nhớ tù lúc đến đây ta chưa đi thămquan Cùng phủ. Trước hảo đi ngắm cảnh đã rồi nói sau, Tiểu Linh nghe lời đề nghị của ta, hai mắt sáng rực
“Tốt.”
Ta đi thay quần áo, lấy dược xoa lên những vết bầm nhỏ còn chưa tan hết vui vẻ phấn chấn bước ra cửa.
Cùng phủ rất rông xung quanh không khí thoáng đãng, hít thở không khí mát mẻ ở nơi này từng tế bào trong cơ thể như muốn thoát ra, đang hưngphấn du ngoạn một làn điệu nhạc truyền vào trong tai
“Tiểu Linh, ngươi nghe a, nhạc hay quá, chúng ta qua đó xem thử.”
Tiểu Linh túm ống tay áo của ta, nhỏ giọng nói
“Tiểu thư, nơi đó chúng ta không thể đi vào.”
“Vì sao?”
“Tiểu thư, Quý phi nương nương toCùng phủ , nơi đó đang biểu diễn camúa chào đón Quý phi nương nương.” Nghe Tiểu Linh nói. Ta càng thêm hưng phấn, Quý phi nương nương? Ta muốn thấy, thật phô trương a, nhanh cầmtay Tiểu Linh kéo đi
“Ta muốn xem. Đi.”
Trước cửa Điệp Uyển
“Nhị vị thỉnh quay về.” thị vệ thanh âm lạnh như băng vô tình , bất luận ta nói nhiêu lần sống chết cũng không cho ta tiến vào.
“Ta chính là Lục tiểu thư của phủ Thừa tướng.” ta lớn tiếng nói
“Ta đã nói bao nhiêu lần, ai cũng không được bước vô quấy rầy nếu có chuyện gì xảy ra ta chịu không nổi trách nhiệm.”
Viên thị vệ vẫn đứng nghiêm, đến nhìn ta một cái cũng không thèm liếc mắt. Ngữ khí càng thêm lạnh như băng. Ta dị thường căm tức, Tiểu Linh ở phía sau túm ống tay áo của ta.
“Ta muốn vào xem, đường đường là tiểu thư Cùng phủ cư nhiên đến mộtĐiệp Uyển nho nhỏ còn không thể vào được. Đáng giận, ngươi thị vệ chếttiệt.”
Ta bổng nhiên có ý tưởng muốn đùa giỡn với tên thị vệ này. Ta tiến gần sát vào mặt hắn
“có cho ta đi vào không?” hơi thở của ta phun lên trên mặt hắn.
Khuôn mặt thị vệ trẻ tuổi mất tự nhiên ửng đỏ.
“Lâm Hàm, phát sinh chuyện gì?” Ta nhìn thấy phụ thân từ trong Điệp Uyển đi ra, trên mặt hắn rõ ràng tức giận.
“Ly nhi, ngươi ở trong này làm gì?” Hắn thanh âm tràn ngập uy nghiêm, ta lập tức thu người
“Phụ thân, ta chỉ muốn vào xem.” thanh âm của ta càng lúc càng nhỏ.
“đây không pải là nơi ngươi nên tới, mang theo nha đầu của ngươi lập tức rời khỏi nơi này.” Hắn uy nghiêm ra mệnh lệnh .
Tiểu Linh chạy tới kéo tay ta, ta ủy khuất đến cực điểm, làm cái gì?không cho tiến thì thôi, hung dữ làm gì a. Phụ thân có vẻ không kiênnhẫn
“Lâm Hàm, nơi này giao cho ngươi, bất luận kẻ nào cũng không được tới gần trong vòng trăm mét.” Nói xong liền khoanh tay bước vô. hai mắt tađẫm lệ nhìn thị vệ trước mắt như ai oán.
“Tiểu Linh, chúng ta đi.” Căm giận nói.
“Không biết chuyện gì mà khiến Lục tiểu thư bị mất hứng a?” Trước mắt là một thân hoa phục, khuôn mặt tươi cười, không phải ca ca thì là ai?
“Ca ca cũng muốn đem Ly nhi ra chơi đùa.” Ta giận dữ quát nạt