CHƯƠNG 52
Trong nháy mắt nam nhân nói ra mấy câu hạ lưu kia, cậu thật sự muốn cứ như vậy bị làm chết trong ngực nam nhân.
Sao lại có tâm tình như vậy.
Yêu nam nhân đến hận không thể chết đi, để có thể giữ lại giờ khắc hạnh phúc này.
Là nam nhân theo đuổi cậu trước, cậu cũng biết nam nhân thật tâm thương cậu.
Nhưng là hiện tại cậu lại nhịn không được lo lắng, bởi vì thật sự là quá hạnh phúc, hạnh phúc giống như hư ảo. Thật sợ khi tỉnh lại, nam nhân sẽ không muốn mình nữa. Hoặc là sau khi về nhà, nam nhân sẽ chia tay mình. Chỉ là tưởng tượng một chút thôi cậu đã khổ sở đến thở không nổi, trái tim dường như muốn ngừng lại.
cheveuxnoirs.wordpress.com
Nếu giờ khắc này chết đi, thì đủ loại thống khổ sau này cậu cũng không cần biết. Cậu chết ở trong thời điểm hạnh phúc nhất, quả thực là cái chết ý nghĩa.
Tỉnh tỉnh mê mê quen với nam nhân lâu như thế, mới nhận ra được mình yêu anh bao nhiêu.
Rời xa nam nhân, cậu thực sẽ chết.
Nam nhân tựa như thuốc độc, mà cậu đã sớm trúng độc nguy kịch.
…
Mấy ngày sau, để chăm sóc Tần Qua, Lâm Hi Liệt hủy bỏ tất cả các kế hoạch đã định ra lúc trước, chỉ ở trong khách sạn suối nước nóng. Ban ngày ở trong phòng dùng trà, xem TV. Lâm Hi Liệt mua một ít sách cho Tần Qua xem, chính mình thì thỉnh thoảng cũng lên mạng xử lý một chút việc công ty. Có đôi khi hai người cùng nhau tản bộ ở rừng cây gần đó, mua trái dừa ở xe bán hàng rong ven đường uống, mua chút mực xiên ăn.
Buổi tối thì tất nhiên là làm tình.
Từ bảy tám giờ làm tới tận mười hai giờ, đổi tư thế làm, mỗi đêm đều làm đến ý thức Tần Qua mơ mơ hồ hồ, nhiều lần còn ngất xỉu đi. Có khi Tần Qua còn đang trong mộng, đã bị ngón tay ở trước ngực, dưới thân gảy tỉnh, còn chưa ý thức được chuyện gì đã bị nam nhân chặn miệng sáp nhập tính cụ, kế tiếp chính là ở trong rung rung lắc lắc mà chậm rãi tỉnh lại. =))
Cậu cũng không biết thể lực của nam nhân sao lại kinh người như vậy, mỗi ngày làm đều giống như không biết mệt. Cậu tới đêm thứ hai là đã đến cực hạn, vài ngày sau đều phải dựa vào nam nhân dùng tay giúp, bằng không ngay cả bắn cũng bắn không được…
Tuy rằng thắt lưng đau đến sắp đứt, phía sau cũng sưng đến nóng đỏ lên, nhưng cậu thực sự thỏa mãn, giống như chiếm được toàn bộ nam nhân. Cam tâm tình nguyện, bị nam nhân bày ra các loại tư thế, đổi góc độ sáp nhập.
Đứa con trai Vua thép thương yêu nhất thì có là gì đâu. Hiện tại cậu chỉ là một người yêu nam nhân đến phát cuồng mà thôi.
Nam nhân hôn lên từng tấc từng tấc trên cơ thể cậu.
Từ ngón tay đến ngón chân, từ cái trán, khóe mắt, đôi môi, vành tai, đến cổ, xương quai xanh, đầu nhũ, sườn thắt lưng, rốn, rồi đến đùi trong, tính cụ, hai cái tiểu cầu, mông, cuối cùng đến tiểu huyệt. Mỗi một chỗ đều bị mút vào rồi lại bị lưỡi âu yếm. Tần Qua muốn giãy giụa nhưng mỗi lần đều bị nam nhân giữ chặt, thậm chí còn dùng cà-vạt trói cậu lại, rồi mới tiếp tục màn hôn môi mắc cở chết người này.
Kết quả của việc làm tình liên tục chính là xương sống thắt lưng đau nhức, cả người vô lực, dấu hôn trải rộng toàn thân. Mấy chỗ quan trọng đều xanh tím, thắt lưng và mông cũng bị bóp đến đỏ lên. Hai điểm trước ngực vừa hồng vừa sưng, mẫn cảm đến không chịu được, chạm vào một chút thì toàn thân run lên. Nam nhân thực thích tư thế cưỡi lên người, lúc đó có thể thoả thích mút vào cổ cùng ngực cậu, làm cho nơi kia loang lổ một mảng hồng ngân…
cheveuxnoirs.wordpress.com
Sau đó, vị khách bên cạnh chịu không nổi tiếng ồn liền đi tìm quản lý phàn nàn, quản lí không dám đắc tội Lâm Hi Liệt, không còn cách nào khác chỉ có thể đổi phòng cho khách. Cho đến khi bọn họ trả phòng, vị khách trọ cũng không biết hai người ở bên cạnh mỗi đêm đều ưm ưm a a rốt cuộc là ai. Mỗi ngày nhân viên phục vụ tới dọn phòng cũng mặt đỏ tim đập: phòng ngủ thường thường đều tràn ngập một cỗ hương vị dịch thể nồng đậm, trên chăn mền cũng dính dịch trắng khả nghi, nhưng người thì luôn không còn ở đó… Nhân viên dọn phòng đương nhiên không biết, quản lí khách sạn đã được báo trước,vị này là ông trùm giới giải trí,cổ đông lớn nhất của Long Đằng, nếu hành trình cuộc sống bị tiết lộ ra ngoài, khách sạn này cũng không cần mở cửa nữa.
…
Trong mơ mơ hồ hồ, dường như có người vuốt ve mặt cậu.
Tần Qua mở mắt, chỉ thấy nam nhân ăn mặc chỉnh tề mà nửa quỳ nửa ngồi trước mặt cậu.
“Lâm… Lâm Hi Liệt?…”
“Dậy đi.”
“Hmm…”
Bên ngoài có vẻ còn tối, Tần Qua không biết nam nhân gọi cậu sớm như thế làm gì, nhưng vẫn nghe lời ngồi dậy. Mới vừa cử động cả người đau như bị vỡ nát. Nhớ tới tối qua nam nhân lại dùng biện pháp hạ lưu buộc cậu kêu “Ông xã”, Tần Qua không ngẩng đầu lên. Nam nhân rốt cuộc còn bao nhiêu thủ đoạn hạ lưu như vậy nữa?
Lâm Hi Liệt lấy áo ngắn tay mặc vào cho cậu, Tần Qua vội vàng nói: “Em tự làm…”
Nam nhân lại hờ hững, lấy qua quần short, để cậu đi hai chân vào.
Chờ Tần Qua đánh răng rửa mặt đi ra, trên chiếc bàn con đã đặt một phần trứng ốp lết nóng hổi, một dĩa bánh Tart trứng, một chén cháo yến mạch, còn có một trái dừa đã cắm ống hút.
“Ăn đi.” Nam nhân nói ngắn gọn.
Mới sang sớm đã dựng đầu nhân viên khách sạn người ta dậy làm bữa sáng?… Hắn thật là…
Tần Qua một bên oán thầm nhưng đáy lòng lại dâng lên cảm giác tê dại.
Chậm rãi ăn bữa sáng, rồi đi giày ra ngoài, nam nhân ở phía sau phủ thêm áo khoác dài của hắn cho cậu.
Thấy ánh mắt người yêu dò hỏi, Lâm Hi Liệt nói: “Buổi sáng bên ngoài rất lạnh.”
Lúc này mới bốn năm giờ sáng, trời vẫn tối đen, vòm trời rải rác các ngôi sao. Không khí mang một chút ẩm ướt, lại có chút mát mẻ. Bốn phía yên tĩnh , ngay cả thanh âm côn trùng kêu cũng không có. Tần Qua cùng Lâm Hi Liệt đi trên đường nhỏ, lá cây với cỏ ma xát đế giày tạo nên tiếng vang.
Trước cửa khách sạn đậu một chiếc Bentley (1)màu đen, Tần Qua có chút kinh ngạc mà nhìn nam nhân, nam nhân lại vô cùng tự nhiên đi lên phía trước, lấy chìa khóa mở cửa xe.
“Lên đi.”
Tần Qua nghe lời ngồi vào xe, nam nhân liền khởi động xe chạy lên đường lớn.
Tần Qua không biết nam nhân muốn dẫn cậu đi đâu. Cậu cũng không hỏi.
Nam nhân vẫn nhìn thẳng phía trước. Trong bóng tối hình dáng hắn thực kiên nghị, ngón tay thon dài khoác lên tay lái, tính cách trưởng thành lơ đãng toát ra.
Tần Qua chỉ cảm thấy cậu mà nhìn nam nhân nhiều thêm một cái, sẽ càng yêu nam nhân nhiều hơn một chút.
Nam nhân dẫn cậu đi nơi nào cũng tốt, vô luận cùng trời cuối đất, cậu cũng sẽ không có dị nghị gì.
Quang cảnh dần rộng lớn hơn, một loạt cây dừa bên đường xẹt qua, bờ cát hiện ra trước mắt Tần Qua.
Thì ra đây là một con đường ven biển, phía trước thì không biết đi đâu nhưng bên phải là bờ cát rộng lớn cùng đại dương mênh mông. Xa xa từng cơn sóng đập vào bờ, nổi lên lớp bọt trắng xóa.
Trên con đường rộng lớn vắng xe, chỉ có đèn đường đơn độc đứng lặng. Tần Qua quay kiếng xe xuống, gió biển mằn mặn ẩm ướt thổi vào, thanh âm sóng biển đánh vào bờ dường như ở cạnh bên tai.
Ào ào… ào ào…
Nam nhân bỗng nhiên bắt lấy bàn tay cậu đang đặt trên đầu gối, mười ngón đan vào nhau.
Tần Qua ngơ ngác quay lại, nam nhân lại không nói gì, cũng không có nhìn cậu.
cheveuxnoirs.wordpress.com
Tần Qua nhẹ nhàng cầm tay nam nhân, kéo cửa kính xe.
Âm thanh song biển biến mất, ngay cả đồng hồ cũng như dừng lại. Trong ý thức, cảm giác như chỉ có mình nam nhân.
Cậu thật hy vọng thời gian cứ dừng lại như vậy, để vẫn ở cạnh nam nhân. Đi đến vô cùng.
Sắc trời vẫn đang là màu xanh sẫm, nơi biển và trời đụng nhau lộ ra một tia sáng.
Mặt trời sắp mọc .
Phía trước hiện lên biển báo, đường ven biển sắp kết thúc. Giống như đã tới chân trời góc biển.
Lâm Hi Liệt giảm tốc độ xe, chậm rãi dừng cuối đường, tắt máy mở cửa xe, dắt tay Tần Qua chậm rãi đi xuống bờ cát.
_______________________________
(1)Bentley: do Waltar Owen Bentley và một vài người bạn sáng lập vào năm 1919. Năm 1930, Bentley cho ra đời mẫu xe lớn nhất và sang trọng nhất mang tên Bentley 8L. Tuy nhiên, Bentley 8L chỉ sản xuất được 100 chiếc và không đủ tạo ra lợi nhuận cho công ty, hãng xe chỉ tồn tại được một năm. Đến năm 1931, hãng Rolls-Royce đã mua lại Bentley. Xe Bentley được cải tạo thành “phiên bản xe thể thao” của mác xe sang trọng Rolls-Royce.
____________________
Bệnh tiểu đường đã được đẩy lùi,
.
.
.
và đau tim chuẩn bị tái phát ( ̄ ³ ̄)
…
Tập tiếp theo:
“TV chớp lên, trên màn ảnh hiện ra hình ảnh u ám.”