-Ê ê nghe nói là ông thầy kang có zợ bé đó – Windy ngồi tay
cầm snack nhai hết miếng này đến miếng khác nói
-Ừ , tớ cũngnghe nói , ổng đẹp zậy mà, có vợ bé là phải,
Yumi cũng gật gật đầu , tay cầm điện thoại chơi game
-Nhiều chuyện quá , ổng zậy mà đẹp – ken ngồi bên nãy giờ tức
lộn máu
-Xí, ghen tị à – Windy - Windy ngay lập tức nói lại liền
-Ai thèm ghen tị với ổng, vừa già vừa xấu – Ken không chịu
thua
-Nhan săc phải thàn phai theo năm tháng chứ - Windy cười cười
- Thôi đừng chọc Ken nữa, Ken là “hotboy” trong trường ta mà
– Ha Ra ngồi dưới ngăn cản trước khi cuộc nói chuyện trở thành “đại chiến”
-Woa, pro giữ- Windy cười làm ta bộ mặt thán phục nói
-Prào thì có chứ prồ gì – Yumi nói rồi sau đó ôm bụng cười
Haha...haha
-Thôi nha, các cậu đừng tưởng bở – ken đỏ mặt nói
- Á ! một tiếng la vang lên cắt đứt tiếng cười
-Ha ra , cậu sao vậy ??? Windy nghe thấy tiếng la liền quay
lại lo lắng nhì Ha ra hỏi thì thấy tay cậu ấy dính đầy máu
-Tớ cũng không biết nữa, hix, đau quá – Ha Rathực sự đang rất
muống khóc ,từ nhỏ tới lớn cô luôn được yêu thương ,cưng chìu,chưa từng phải chịu
đau bao giờ.
-Đưa xem nào – Han Yu giựt lấy cánh tay của Ha Ra thì thấy 1
đường chạy dài
-Sao lại như vậy ? Yumi, Ken từ bàn trên lo lắng chạy xuống
hỏi
-Tớ không biết nữa , lúc nãy tớ vừa thò tay zô hộc bàn thì
... – ha Ra vừa nói vừa chỉ tay xuống dưới
-Han Yu xem dưới hộc bàn có gì – devi nhăn mặt khôngbiết nên
làm sao
-Là dao lam – Han Yu hốt hoảng nói, dưới bàn của Ha Ra chỉ
toàn là dao lam và dao lam, tất nhiên nên cạnh đó còn có gói snack đang nằm lăn
lóc
-hả ???Windy, Yumi vừa bất ngờ, vừa kinh hãi nói
-Windy, Yumi nhìn vào hộc bàn xem, cẩn thận đó – Devil suy
ngĩ rồi nói .Quả nhiên duới hộc bàn của Windy và Yumi chỉ toàn là dao lam.
-Xem ra đã bắt đầu rồi – Ken lo lắng nói
-Bắt đầu ? Cái gì bắt đầu mới được chứ – Windy khó hiểu hỏi,
lại chuyện gì nữa đây
-Rồi chuyện này sẽ diễn ra dài dài – han Yu cũng chỉ khẽ nói
-Chuyện này có lẽ là do fan của mấy người làm ra chứ gì ? –
Yumi hỏi không cần suyy nghĩ
-Sao mi biết ? ken dùng ánh mắt ngạc nhiên hỏi Yumi
-Hồi ta học ở bên Mĩ, tụi con trai lớp khác cứ qua gây sự với
con trai lớp ta quài à – Yumi thản nhiên trả lời
-Tại sao ? –Ken ngây thơ hỏi
-Ngốc vì họ thích Yumi nên cố tình làm zậy để gây ấn tượng tốt
cho nàng – Windy ngòi nhìn đăm chiêu nói
-Chậc..chậc – Ken nhìn Yumi bằng 1 con mắt khác với ý nghĩ
:’yumi cũng xinh đấy nhỉ”
-Đưa tay đây tôi băng bó cho – Han Yu không biết lấy đâu ra
1 đống gạc và băng y tế để trên bàn nắm lấy tay của Ha Ra
(tg:xin thưa là trong mỗi phòng học đều có tủ thuốc)
-Đang yên đang lành thò tay vào đó làm gì – Han Yu vừa nhẹ
nhàng băn gcho Ha Ra vừa nhẹ nhàng hỏi
-Tại tớ ăn hết bọc bánh rồi nên .. – Ha ra chưa kịp nói hết
câu thì bị ngắt lời
-Từ nay về sau các cậu hãy cẩn thận , chuyện gì cũng có thể
xảy ra, con gái không đơn giản đâu – Devil nhìn 3 cô gái rồi nói trong lòng có
tia lo lắng
-Có phải mi không Devil , đâu có nóng ?- Windy đưa tay lên sờ
trán Devil rồi “nhận xét”
-Thôi đi , đừng đùa nữa, các cô tự cẩn thận đi đó – Devil
như muốn nổi khùng , người ta đã quan tâm nên mới nói như vậy, thế mà lại nói
là hắn “bệnh”
- Biết rồi , biết rồi, cậu cẩn thận đó chưa gì đã vậy rồi –
Windy nói rồi quay lại nhìn Ha Ra, cô nhất định phải tìm ra hung thủ làm chuyện
này..
6h sáng, tại trường Power
-Nhanh lên, nhanh lên – 1 giọng nói gấp gáp vang lên, tuy
không bật đèn nhưng những tia nắng mặt trời yếu ớt của bình minh từ ngoài chiếu
vào cũng có thể giúp ta thấy rõ đó là ai
-Từ từ đã, bây giờ còn sớm , chưa có ai đâu – 3 cô gái , 3
màu tóc (tg:cho dễ phân biệt đó mà, hi) vàng đen đỏ , mỗi người cầm 1 lọ sơn đổ
vào ghế của Windy , yumi, Ha ra
- Gấp gì mấy đứa đó chắc giờ còn nằm trên giường ngủ như chết
, hahaha – tóc vàng nói, rồi giọng cười vang lên tràn khắp căn phòng
Bộp....bộp – tiiếng vỗ tay vang lên và kèm theo đó là hàng
loạt bóng đèn được bật sáng
-Các...các người...-tóc đen kinh hoảng nhìn 6 người đang đứng
trên bục giảng cách họ không xa lắm
-Anh,em...-Tóc vàng nhìn 3 chàng trai duy nhất trong căn
phòng mà lòng khẽ run
- GIỎI – Windy cười mĩm không ngờ người làm chuyện này lại
là những cô gái “điên khùng”
- GOOD, GOOD – Yumi nói mắt liếc qua Ken, thường ngày chỉ cần
cô nói tiếng anh là hắn nổi giận lôi đình, sao hôm nay hắn hiền vậy trời , im
re luôn
- Sao các cô lại làm như vậy – Ha ra bày ra bộ mặt ngây thơ
hỏi
- Tại sao à ? Vì các cô thôi , chúng tôi không cho phép cô
gái nào được học chung với anh Ken, anh Devil và anh Han Yu cả – Con nhỏ tóc
vàng khoanh tay trừng mắt nói
- Vậy sao ? – Ha Ra bĩu môi nói
- Có giỏi thì nhào vô, tụi này không sợ đâu – Tóc đỏ nói đầy
thách thức
-Hôm nay bọn tao sẽ cho tụi mày biết thế nào là lễ độ – Tóc
vàng chen vào
- Đúng vậy anh Devil , anh Ken, anh Han Yu tụi em sẽ giải
quyết mấy cái đuôi này cho mấy anh
- Được anh sẽ ngồi xem kịch hay – Ken nhanh chóng đáp lời
người đẹp ngồi lên ghế giáo viên nhìn xuống dưới.Bên cạnh là Devil đang ngồi
trên bàn giáo viên trông oai vô cùng .Còn Han Yu thì lại ngồi trên bục giảng
chân đẽ xuông nền nháy mắt với 3 cô kia
- Mê **** bỏ bạn( tg:đây là ngôn ngữ teen nếu ai muốn biết
thì cứ hỏi, tớ sẽ trả lời ,hihi)- Windy nhếch môi nói làm 3 tên kia im re nụ cười
tắt ngúm
10 ‘ sau...
-Phải công nhận 3 con nhỏ này khó chơi thật – Windy đứng phủi
phủi tay nhìn tàn cuộc
- Hơi za- Ha Ra và Yumi cùng thở dài
- Thiệt là , sao không vào đi đứng ngoài đó làm gì – devil
liếc mắt về phía cửa thản nhiên nói
Két..
-Cánh cửa được mở ra, gì vậy nè khoảng 10 mấy nữ sinh ở
ngoài bước vào , ai cũng mặt xanh mét , người run run, người thì cầm 1 dống dao
lam, người thì cầm chuột, gián, người thì keo dán sắt,...(tg : để làm gì chắc mấy
you biết rồi
-Hơi zà – Ba cô gái đồng loạt thở dài, sao họ lại có nhiều kẻ
thù thế chứ
- Mấy em đi đi , lần sau đừng làm vậy nữa- han Yu nói
Vèo...phắng..... 5s sau không còn 1 bóng người
-Thấy chưa , còn ai dám chửi tớ nữa không – Yumi lúc bày mặt
hầm hầm nói
-Hehe , tụi tớ không cố ý mà, ai biểu mới sáng sớm mà gọi điện
kêu tớ dậy ing ỏi rồi – Windy làm bộ mặt hối lỗi
-Xì , không nhờ tớ thì còn lâu mấy cậu mới biết ai làm chuyện
này nha - - Yumi đứng chống nạnh , kể công
-Mi tương có mình mi biết hả, tụi ta biết lâu rồi, năm nào
mà chả dậy – ken nói mà quên rằng có 1 ánh mắt thoáng buồn qua câu nói đó
-Ken – devil gằn giọng
-Hả . Ơ , à tớ , tớ quên......
-Thôi không sao đâu , mà mấy cô đánh võ tốt lắm – han Yu nở
1 nụ cười gượng nói (tg:cái này người ta gọi là đánh trống lảng nha)
-HỪ, tụi mi là cái đồ vong ơn bội nghĩa – Yumi
-Mê *** bỏ bạn – Windy
-Thấy trăng quên đèn
-Ơ , nè.. – Ken ngơ mặt
10’ sau 1 trận chiến “nước miếng văng phèo phèo” thì
-Oáp , thiệt là khổ mà , buồn ngủ quá , về nhà đi, còn sớm,
8h mới học mà - Yumi vừa ngáp vừa nói
--bây giờ mà còn buồn ngủ hả.....giống tớ ghê , oáp - ha ra
cười rồi ngáp làm cả bọn trợn mắt
(tg:mất hình tượng quá)
-Đây là đâu, sao mà …?- Ha Ra chợt cảm thấy mình mẩy đau nhức
, đầu óc quay cuồng . Trước mặt cô bây giờ không có gì ngoài 1 căn phòng trống
trãi chỉ có duy nhất 1 chiếc giường và 1 bộ bàn ghế toàn căn phòng được sơn màu
trắng nhạt
-Cô tỉnh rồi hả ?
Ha Ra giật mình khi nghe thấy giọng nói này rồi cô nhìn ra cửa
thì thấy 1 cô gái trông vô cùng xinh đẹp khoảng hơn 20 tuổi , mặc chiếc váy nhẹ
nhàng màu trắng rất cao quý
-Ừm, chỉ ka...? - Ha Ra nhìn cô gái trước mặt mình . Sao cô
lại ở đây cô chỉ nhớ sau khi chia tay với đám bạn tại trường thì cô cảm thấy buồn
nên tự đi bộ về rồi...
- Tôi là Lee Na, lúc vừa ra khỏi nhà thì tôi thấy cô ngất xỉu
nên đỡ cô về đây – Lee na kể kại rồi đưa cho Ha Ra 1 tô cháo nóng : “ăn đi cho
lại sức”
-Ngất xỉu ? – Cô nhận tô cháo rồi tự hỏi, chắc sức khỏe cô mấy
hôm nay không được tốt nên mới như vậy
-Đúng vậy . Hì, nhìn cô mà tôi lại nhớ đến mình lúc xưa –
lee na khẽ thở dài rồi lại mĩm cười nhìn Ha ra
-Tại sao ? – ha Ra nhìn Lee na đầy tò mò hỏi
- Cô thật sự muốn biết ?
-Đúng vậy ! ha Ra gật đầu rồi múc muỗng cháo lên ăn nhìn Lee
na như chờ đợi
Lee Na đứng dậy đi ra ngoài rồi khoảng vài phút sau cô trở lại
với cuốn album trên tay
-Em xem đi – Lee na đưa cho Ha Ra rồi nhẹ nhàng ngồi cạnh
cô, cố gắng nở nụ cười
Từng trang, từng trang được lật ra từ đầu đến cuối mà không
ai nói tiếng nào làm bầu không khí có lẽ hơi căng thẳng.Trong cuốn album là
hình 1 cô bé đang trong độ tuổi cấp 3, thân hình còn “khổ” hơn cả cô nhưng mặc
dù vậy nhưng trên môi cô gái đó vẵn nở nụ cười như thiên thần
-Đây là chị sao?- Ha Ra đã phần nào đoán ra được tại sao cô
ta lại thân thiện với mình như vậy
Lee Na không nói gì chỉ khẽ gật đầu rồi nói :
-Có phải em ngạc nhiên về thân hình bây giờ của chị không
?Đúng ,chị đã giảm cân nhưng hoàn toàn không có sự trợ giúp của dao kéo
-Sao, sao có thể ? – Ha Ra bất ngờ nhìn Ha ra không ngờ trên
đời chuyện gì cũng có thể xảy ra
-Nếu như em muốn chị có thể giúp em nhưng sẽ rất khổ đấy –
Lee Na nhẹ nhàng nói
Sau khi suy nghĩ 1 hồi Ha Ra mới cười và nói tiếp
-Cám ơn chị, nhưng em đã hài lòng với chính mình rồi chị ạ
-Hài lòng ??? –Lee Na thoáng bối rối nhưng cũng nói tiếp – Ừ,
được thôi, tùy em chị luôn sẵn sàng nếu em muốn
-Dạ, hì – Ha Ra gãi gãi đầu như áy náy trong rất yêu
-Bây giờ cũng trễ rồi chi sẽ đưa em về – Sau khi nghe được
câu trả lời của ha Ra thì Lee Na cúi xuống xem đồng hồ trên tay rồi nói
-Cám ơn nhưng em có thể tự về
-Ừ, nếu em không muốn thì chị đưa em ra cửa , chị nghĩ khi về
nhà em nên kêu gia đình đưa đi kiểm tra sức khỏe.........
Mọi chuyện có vẻ như rất liên kết, liệu đó cũng là ngẫu
nhiên chăng....
++++++++++
Một lúc sau......Tại nhà Ha Ra
-ha Ra cậu về rồi sao ? – Windy nhìn thấy Ha Ra bước vào liền
lao ra ôm chầm lấy cô , gương mặt vẫ chưa hết lo lắng
-Ha Ra cậu đi đâu vậy, bọn tớ lo lắng lắm đấy cậu có biết
không ? – Yumi giọng nói có chút hờn giận đứng 1 bên nói
-Tớ chỉ đi dạo “1 tí” thôi mà – ha Ra chỉ cười nói chuyện,
cô không muốn làm bạn mình lo lắng
-“1 tí” kiểu gì mà bây giờ mới về – Giọng nói nữ âm trầm
vang lên làm cắt đứt bầu không khí “đoàn viên” này
-Ơ, mẹ – Lúc này Ha RA mới nhìn vào trong nhà thì thấy bà
Goo gương mặt tức giận khoanh tay ngồi trên bộ ghế salong
-Mẹ – Ỏng ỏng ẹo ẹo (tg:chiêu của con gái mà, tuy cũ mà hiệu
quả, hi) Ha Ra nhanh chóng chạy lại ôm bà gương mặt “ngây thơ”
-HỪ, con chỉ giỏi nịnh , biết mọi người lo lắng cho con lắm
không ? – Bà Goo đánh yêu con gái 1 cái , chỉ cần nghe cô nói 1 tiếng “mẹ” là mọi
chuyện nhanh chóng được giải quyết.
-Hìhì, papa đâu rồi mẹ ?- Ha Ra nhìn xung quanh mới phát hiện
“ông bố khó tính” không có mặt ở đây
-Papa con gọi điện cho Windy và Yumi thì mới biết con không
đi với bạn nên lo lắng đi kiếm rồi – Bà Goo lườm Ha Ra rồi nói
- Trời, mẹ gọi điện cho papa ngay đi , con chưa muốn mình
“ngủm củ tỏi” đâu – Ha Ra nhăn mặt,huhu nói , papa cô mà về là “toi”
-Biết sợ rồi à – Bà lại gõ vào đầu “cục cưng” rồi mới cầm điện
thoại lên
Windy và Yumi đứng ngoài gương mặt cứng đờ không biết phải
làm sao , chẵng lẽ chạy chạy chen vào cản trở “2 mẹ con” họ . Ngày mai Ha Ra chỉ
có nước “ngủm” với cái tội “bỏ bạn” quá. hihi