Kế hoạch A:
-Pama này, xíu nữa có bạn con tới chơi, để con ra
mở cửa nhá – Han Yu nói từ trên lầu vọng xuống chỗ ông bà Hàn đang ngồi
uống nước rồi lại đi vào phòng.
-Cái thằng này, sao ông chưa
nhắc lại cái dụ đính hôn cho nó nhớ đi, xem nó cứ la cà đi chơi suốt
ngày (đính hôn ở chương 1 có nhắc đến rồi nên tác giả không nói lại nữa
nhé ).
-Nó mới về mà, cho nó ngỉ ngơi vài bữa đi rồi mình nói
sau cũng được, lần trước nói đến tôi thấy nó phản ứng dữ dội quá – Ông
Choi thuyết phục bà vợ.
-Ừm .
- Thưa bà chủ có bạn cậu chủ đến tìm – Ông quản gia từ ngoài bước vào kính cẩn nói.
-Ừm, lên kêu cậu chủ xuống đi – BÀ Choi gật đầu, thắc mắc không biết
đứa bạn này là ai, từ trước tới giờ có thấy nó dẫn bạn về nhà đâu.
………………………………..
Chưa đầy phút sau đã thấy Ken huỳnh huỵch từ trên nhà chạy xuống, phi
thẳng ra cổng, ông bà liền lắc đầu không nói gì nhưng đều có chung 1 ý
nghĩ “Đâu ra cái kiểu chạy hấp tấp này vậy, từ trước tới giờ có thấy nó
chạy vậy đâu “ (ồ, sao cái gì cũng từ trước tới giờ mới có vậy nhỉ ???
).
Lát sau …
-Con chào 2 bác ạ – Tiếng nói thánh thót của 1 cô gái làm 2 ông bà giật mình nhìn ra, không ngờ lại là con gái.
-Pama – Han Yu lên tiếng gỡ vây khi thấy 2 ông bà đang nhìn sững cô bạn gái thân yêu của mình.
-Ờ, à , con ngồi đi – Ông Choi bừng tỉnh chỉ vào chiếc ghế đối diện, bà Choi cũng mỉm cười kêu cô giúp việc đi pha trà. Tạm thời chưa ai nói gì nên không khí hơi nghiêm trọng.
-Han Yu đây là bạn con à – Bà
Choi hỏi vì thấy 2 đứa ngồi rất gần nhau, cứ như là…, bà hỏi mà mong
muốn câu trả lời của đứa con không giống như bà nghĩ vì ….
-Dạ, đây là bạn…gái của con – Han Yu nói, tim anh đánh trống liên hồi không
kém gì Ha Ra, lần đầu tiên anh đưa bạn gái về ra mắt gia đình, không ngờ lại hồi hộp như vậy. Hình như anh đã quên luôn 1 chuyện mà trước khi
vào học trường POWER pama đã nói với anh.
-Haizz – Ông bà Choi
Hạn cùng thở dài làm Ha Ra hơi hụt hẫng, mặt cô buồn hẳn nhưng khi bặt
gặp ánh mắt của ông Hạn thì cô phải gượng cười như hồi nãy cô chưa nghe
gì.
-Ra là vậy… , hai con quen nhau lâu chưa – Bà Choi gật gật nói.
-Dạ, cũng khá lâu rồi ạ – Han Yu trả lời, cách mẹ anh nói chuyện hôm nay rất khác mọi khi.
- Vậy thì 2 con nghe này, ta cũng không muốn chuyện này kéo dài nên bây giờ ta nói luôn – Ông Choi nói mắt hơi đượm buồn nhìn con trai.
-Vâng…. Giường như đã cảm nhận được có chuyện gì không ổn, mồ hôi trên
trán Han Yu bắt đầu rịn ra còn Ha RA thì mắt đã rưng rưng. Đáng ra thì
pama anh phải tán thành chuyện này mới đúng chứ.
-Ta cũng không muốn làm con buồn đâu nhưng mà… – Bà Choi nhìn Ha Ra tiếp lời chồng
nhưng bà không muốn nói ra để chia cắt đôi trẻ lại là con bà nên ngập
ngừng…
Ông Choi nhìn vợ :
-Để tôi nói cho, Han Yu con đã quên là trước kia ta đã nói con đã có hôn ước sao ???
-Hôn ước – Cả Ha Ra và Han Yu cùng đồng thanh và nhìn nhau.
-Đúng – Hai ông bà cùng lặp lại.
-Nhưng..con đã từ chối ngay lúc đó rồi mà, con không đồng ý chuyện hôn
ướ này – Han Yu tức giận đứng dậy nắm tay Ha Ra đi nhưng bị cô kéo lại
làm anh hơi ngạc nhiên.
-Khoan đã anh – Ha RA đưa đôi mắt ươn ướt kéo tay Han Yu lại.
-Còn khoan gì nữa, anh đưa em về, chuyện này anh sẽ giải quyết – Nói rồi Han Yu một mạch nhất quyết kéo tay Ha RA bỏ ra ngoài.
Hai ông bà Choi chỉ biết nhìn nhau lắc đầu.
-Ta biết ăn nói làm sao với ông Goo đây – Ông Choi nói đầy chán nản,
ông rất hiểu rõ con trai mình, nó đã quyết cái gì thì nhất quyết làm cho được.
- Tùy nó thôi ông à – Bà trả lời chồng, tâm trạng bà cũng đang tệ không kém gì chồng.
Hai câu đối thoại đó vô tình lọt vào tai của 2 người vừa rời khỏi phòng khách (mới đi tới cửa lấy gì không nghe ).
15p sau :
-Ha RA à, HA Ra – Han Yu bực mình gọi lớn vì anh nãy giờ hình như đang
là người tàng hình thì phải nhưng hình như người đang ngồi cạnh anh vẫn
xem anh là không khí.
-Goo Ha Ra – Lần này anh đã gọi lớn hết cỡ còn luôn tiện đưa chân ra đạp vào chân Ha RA 1 cái.
-Hả ???
-Em vừa trên mây xuống à, này giờ em cho anh độc thoại 1 mình đấy…
-Hì hì em xin lỗi nhưng…anh quay xe lại đi – Ha Ra nở nụ cười dễ thương thay cho cái gương mặt ủ rũ lúc nãy .
-Hả, quay xe ??? – Han Yu hỏi lại để xác định chính xác xem hồi nãy HA RA vừa nói gì.
-Đúng, về nhà anh ….
Hai người bước vào thì gặp 2 ông bà đang ngồi trước bàn cơm.
-Con chào pama – Han Yu chào cho có lệ, giận dỗi.
-Ừ.
-Chào 2 bác ạ (lúc nãy chào rồi mà).
-Ừm, 2 con ngồi xuống dùng cơm đi – Bà Choi cười cười trả lời.
- Về được chưa, khi không tự nhiên kêu anh quay xe lại – Han Yu quay sang hỏi HA Ra.
-Chờ xíu đã .
- Dạ, cháu quay lại là để hỏi 2 bác 1 việc ạ – Ha RA lễ phép mỉm cười tự tin.
-Ừ, con hỏi đi – Ông Choi gật đầu chờ câu hỏi.
-Cô gái đính ước với Han Yu có phải họ Goo không ạ .
-Đúng, sao con biết ???
-Cái gì ??? – Han Yu quay sang nhìn vào ánh mắt của HA Ra thì nhận được nụ cười tự tin và cái gật đầu của cô ấy, anh liền mỉm cười, quay sang
pama :
-Lúc nãy con quên giới thiệu với pama, bạn gái của con. GOO – HA – RA – Han Yu nhấn mạnh từng chữ cuối.
-Hả ???
-Goo Ha Ra, không lẽ …– Bà Choi quay sang nhìn ông chồng.
-Không thể nào, thân hình này… đâu giống trong hình – Ông trả lời vợ.
-E hèm, bạn gái con mới thực hiện kế hoạch giảm béo cách đây mấy tháng
mới có được thân hình này đấy, thưa pama – Han Yu bật cười với đoạn đối
thoại của pama mình nên lên tiếng giải đáp thắc mắc cho hai ông bà.
-HẢ ???????
Và chuyện gì xảy ra tiếp theo chắc mọi người cũng biết rồi nhỉ !!!
-Ôm cái bụng no nê sau khi đánh chén tại nhà “ông xã tương lai” xong HA Ra vui vẻ lên xe để Han Yu đưa về.
-Em tài thật đấy, sao em biết được, cái người có hôn ước với anh chính
là em – Han Yu tới giờ vẫn còn thắc mắc nên hỏi (chắc đây cũng là thắc
mắc chung của mọi người nhỉ).
-Hì, là thế này, lúc nãy trước
khi đi em đã nghe pama anh nói về cái người họ Goo đó, bộ anh không nghe à – Ha RA giải thích rồi ngừng lại giữa chừng hỏi.
-Có chứ, tai anh thính lắm chứ bộ .
-Thì đó, nghe thấy họ Goo là em đã thấy kì kì rồi, bất chợt em nhớ lại…
1 thời gian trước, lúc đó HA RA của chúng ta vẫn trung thành với số cân 80kg nên nàng ấy đang ngồi gác chân lên bàn ôm dĩa bánh xem tivi thì từ ngoài papa cô – hiệu trưởng trường POWER đi vào nhìn thấy cảnh này nên
liền lắc đầu ngao ngán.
-Con xem thế này thì làm sao ta dám gã con đi đây.
-Hì, thôi con khỏi cần lấy chồng chi cho mệt, ở nhà làm con gái ngoan
của papa là được rồi – HA Ra xem như đó chỉ là lời nói đùa vui thường
ngày của papa mình nên vẫn tiếp tục ăn .
-Haizz, mình thật là
có lỗi với người nhà họ Choi quá – Nói rồi ông bỏ đi vào nhà làm cô đang ngồi ăn ngon lành phải nhẩm lại lời cha.
-Nhà họ Choi à ???
-Mà nè, mai là ngày khai giảng, con nhớ dậy đúng giờ đó nhé !!!
-Dạ …
-Sao anh lại dừng ở đây ? – Ha Ra thắc mắc hỏi khi thấy Han Yu dừng xe tại 1 bờ biển cách nhà cô không xa.
-Em đi theo anh – Không trả lời câu nói của cô anh nắm tay kéo cô ra ngoài biển.
Chỉ có 2 người trên biển, sóng vẫn vỗ đều, nhẹ nhàng xô vào bờ , nhẹ
nhàng ngồi xuống, Ha Ra nghiêng đầu dựa vào vai Han Yu, cảm giác thật
hạnh phúc, vậy là cuối cùng cô cũng đã tìm được bến đỗ cho cuộc đời mình . Trên trời mặt trăng cùng các ngôi sao đang thi nhau tỏa sáng , sáng
như tương lai của họ vậy.
-Hai đứa mình thật là có duyên nhỉ,
quanh đi quẩn lại thì ra người mà trước kia anh không muốn lấy lại là
cục nợ mà trời đã ban tặng cho anh giờ đây – Han Yu cười nhẹ, để lộ cái
răng khểnh đáng yêu của mình.
-Ừ, giờ nghĩ lại tụi mình đã trải qua nhiều chuyện quá ha, cũng may tất
cả đều không sao –Ha Ra trả lời câu hỏi của anh mắt cô lấp lánh nhìn vào biển xa.
-Em có biết tại sao biển lại rộng như vậy không ?.
-Tại sao hở anh – Ha RA hỏi , nhất thời cô không muốn suy nghĩ gì cả, chỉ muốn nghe và cảm nhận.
-Biển rộng thì mới có thể đưa thuyền đi xa chứ, không thì thuyền bỏ
biển thì sao – Han Yu trả lời, nhắm mắt tận hưởng hương muối biển mà gió mang lại.
-Anh này – HA Ra đánh nhẹ vào Han Yu, câu trả lời
của anh không lãng mạng, không logic cũng không ý nghĩa sâu xa như những cuốn tiểu thuyết mà cô đọc nhưng cô biển ẩn trong lời nói đó chính là
nỗi lòng của anh, của người mà cô yêu.
-Em sẽ mãi yêu anh –Tiếng nói của cô hòa vào gió biển ngọt ngào.
-Anh cũng vậy …
Họ trao nhau cho nhau những lời nói thật lòng của mình. Mang đến cho
nhau cảm giác ấm áp. Nụ hôn đầu của họ đến thật nhẹ nhàng mà ngọt ngào……
Biển đêm…thật đẹp……
Kế hoạch B:
-Các con nói gì, tổ chức tại Việt Nam ???
Ông bà Choi và ông bà Goo giật mình trước đám trẻ.
-Dạ, tại tụi con là người gốc Việt mà bác – Ngọc Băng trả lời trước phản ứng bất ngờ của 2 cặp vợ chồng.
-Pama, con muốn tổ chức lễ đính hôn chung với bạn cơ – Ha Ra nũng nịu, thật ra cô đang đổ mồ hôi hột trong lòng.
-Hì hì, pama à chiều con lần này đi – Han Yu dùng chất giọng nhẹ nhàng nhất có thể để nói với pama.
-Nhưng mà còn bạn bè, khách hàng làm ăn của ta thì sao, không lẽ bắt họ phải bay về Việt Nam để dự – Ông Choi đắn đo nói.
-Chuyện này con nghĩ hết rồi, thì pama cứ cho tụi con đính hôn ở Việt
Nam đi, dù sao bạn bè mới của con ở bên đó cũng nhiều, còn khách hàng
của pama thì đợi đến khi nào kết hôn rồi mời luôn một thể cũng được –
Han Yu nhanh nhảu trả lời chờ đơi ý kiến của pama, cũng may lần trước
Ngọc Băng đã chỉ anh cách ứng xử, không là “bí” rồi.
-Chuyện này … – Ông Choi nhìn sang ông bà Goo.
-Pama à – Ha Ra lại nũng nịu năn nỉ.
-Bác àaaaaaaaa – Tụi nó cũng đồng thanh kêu gọi làm 4 ông bà cùng quay qua nhìn nhau rồi… gật đầu.
- Được rồi, nhưng chỉ được tổ chức lễ đính hôn bên đấy thôi đó – Ông
Goo tuy có hơi khó xử nhưng thấy tụi nó “đồng tâm” như vậy cũng phải
đành chịu thôi.
Trong tiếng nhạc xập xình tại bar :
-Yehhhhh – Cả đám tụi nó đang cùng nhau nâng li cho kế hoạch thành công mĩ mãn.
-Thật là vui quá đi, không ngờ mọi chuyện lại diễn ra theo chiều hướng tốt như vậy – Ngọc Linh tí ta tí tởn nói.
-Chứ chẵng lẽ diễn ra theo chiều hướng xấu, em thật là… – Ken lên tiếng bắt bẻ.
-Ơ cái anh này… – Ngọc Linh đang tính đấu võ mồm thì :
-Thôi thôi, đình chiến dùm tui cái, 2 người 1 ngày không cãi nhau là không chịu nỗi à – Ngọc Băng lắc đầu bức xúc.
-Hứ, tại ai kia kiếm chuyện trước chứ bộ – Ngọc Linh khoanh tay giận dỗi.
-Nè, anh kiếm chuyện hồi nào ???
-Hồi nãy …
-Ơ !
-Mọi người ở đây có thể làm chứng .
-Chứ bây giờ em muốn gì đây, quay lại nhìn anh cười cái coi.
-Never (bệnh cũ).
-Đi mà.
-Xin lỗi đi.
-Anh mà phải đi xin lỗi con gái á hả .
- Giờ có xin lỗi không – Ngọc Linh ra bộ giận.
-Ờ..xin lỗi – Ken ỉu xìu nói, yêu làm người ta thay đổi quá nhiều mà.
-Hihi…hahaha
-Hahaha
Bọn nó ngồi xem đang tính can thì nghe Ken yểu xìu xin lỗi thì bật cười, tiếng cười của tụi nó thật hồn nhiên, vô tư…