Vũ Hàm Anh cũng không
biết cúp điện thoại thế nào, dù sao chính là mặt đỏ đến mang tai. Tổng
cảm thấy giọng nói trầm thấp của Hạ Thần dịu dàng đến vắt ra nước, dường như còn mang theo chút cưng chiều…? Khiến cậu không quen, nhưng vẫn là
xấu hổ chiếm đa số, có điều không thể không nói, trong lòng có chút cảm
động.
Không lên mạng, ôn tập một buổi tối, lúc ngủ còn đang bị vây trong trạng thái phấn khởi.
Vũ Hàm Anh lại lần nữa trợn mắt nhìn trần phòng… mất ngủ… Từ khi biết Yêu
em 59 giây tới nay, cậu không biết mình đã mất ngủ bao nhiêu lần…
Nếu hôm sau không có cuộc thi chung, cậu căn bản không muốn bò ra khỏi ổ chăn, lúc đánh răng rửa mặt còn đang nhắm mắt không mở.
Đợi đến phòng học sau đó không mở cũng không được, tuần thi chung, tuy đa
số đều đề mở, nhưng đề mở không chắc dễ chịu… Ít nhất tay phải trường kỳ không viết chữ chắc chắn không tốt lành gì…
Vũ Hàm Anh lật sách
dồn sức sao chép đoạn lớn đoạn lớn trên sách, trong lòng mắng Hạ Thần vô số lần. Nhớ đến hôm qua gửi tin nhắn, trong lòng không ngừng mài răng,
cậu có thể hay không cần ‘ngày mai gặp’ không a. Thầy Hạ có thể đừng BT
vậy không a, chép như vậy không chép chết mới lạ. Nhìn hai trang giấy
trắng còn dư lại, có lẽ một cây bút không đủ dùng…
Hình như là thi môn của Hạ Thần?
Hạ Thần còn đang ở phía dưới dạo qua một vòng, đi tới giống như vô tình
đụng đụng ngón tay Vũ Hàm Anh đang đỡ sách. Nhưng bị người hung hăng đập một cái, đành phải cười cười ngồi trở lại trên bục giảng.
Đằng đẵng 90 phút chép chép, lúc nộp bài thi Vũ Hàm Anh như muốn hộc máu, buồn bực chết được, ngón tay cứng ngắc.
“Trưa ăn gì?” Hạ Thần cầm bài thi tới tìm cậu, trắng trợn.
Vũ Hàm Anh liếc mắt một cái, trái lại không ai chú ý bọn họ, “Không biết. Với lại còn chưa đến 10 giờ…”
Hạ Thần thả chìa khóa vào tay Vũ Hàm Anh, “Em đến chỗ anh đi, anh đến văn
phòng cất chút đồ, chừng 10 rưỡi trở về, mang cơm cho em.”
Chiều
còn thi, Vũ Hàm Anh vốn nghĩ về ôn ôn tập tập, không đến chỗ Hạ Thần.
Nhưng đối phương không cho cậu chỗ xen vào, vỗ vỗ đầu cậu bước đi…
Vũ Hàm Anh đành phải cầm chìa khóa lội về ký túc xá của mình trước, mang
sách muốn xem đều cuộn đưa đến phòng Hạ Thần. Dù sao ở ký túc cậu cũng
không thể yên ổn ôn tập, bạn cùng phòng chắc chắn sẽ tranh thủ thời gian chơi game, đến chỗ Hạ Thần cũng tốt.
Nước đến chân mới nhảy, cả
tuần thi bận muốn chết. Nhưng cũng cách một ngày thi một ngày, Vũ Hàm
Anh thấy khoảng trống liền ngứa tay, muốn log game. Có điều thật sự mở
giao diện TLBB, lại không nghĩ vào hai acc Tiểu Vũ nữa. Vì sao thì không biết, dù sao cũng là chán ghét, không thoải mái.
Hạ Thần muốn giúp cậu luyện, Vũ Hàm Anh nhìn nhân vật tiểu nữ trước mắt cau mày.
“Anh nhiều acc như vậy, cho em một cái không phải tốt sao, luyện lại chậm
lắm a.” Luyện lại là một vấn đề, nhân vật nữ là vấn đề chủ yếu hơn!
Acc của Hạ Thần rất nhiều, cơ bản tất cả môn phái đều có 1 acc max cấp, Kinh Niên cũng là Hạ Thần cho Đại Toán mượn. Có điều…
“Anh có thể mang em từ từ thăng cấp.” Hạ Thần cũng không sợ lãng phí thời gian.
Khóe miệng Vũ Hàm Anh co giật, thầy Hạ chung tình nhất chính là dưỡng thành trong game…
Đủ kiểu bất đắc dĩ, Vũ Hàm Anh cuối cùng vẫn làm một acc nữ login, tiểu Vũ Đương như cũ, cũng vẫn server đó, chỉ có điều không vào bang hội kia
nữa. Tên khiến Hạ Thần dở khóc dở cười nửa ngày… Anh Hàm…
Sau mấy ngày quay lại mới biết Đại Toán đã về với bang hội Nghịch Thế kia của
cậu ta, Thích Duyệt Vi không biết đi đâu, dường như không chơi nữa. Tóm
lại, hết thảy đều thực bình yên.
.
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Anh đại sao anh cũng sửa tên…
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Em tưởng chỉ có Nôn Nôn đi sửa tên…
[Đội ngũ] [Ô ô ố~]: Không nên gọi tớ là Nôn Nôn !! Tớ đã sửa lại tên gọi
rồi. Tên kia không tốt! Mỗi ngày đều bị các cậu nôn tới nôn đi!
[Đội ngũ] [Ô ô ố~]: Ha ha ha, Nho nho nhỏ, bọn mình giờ là CP!
[Đội ngũ] [60 phút]: Vợ bảo sửa
.
Hạ Thần vừa đánh xong đội tán gẫu di động liền vang lên, nhận, quả nhiên bên kia Vũ Hàm Anh đang xù lông.
“Anh nói hưu nói vượn, em lúc nào bảo anh sửa! Không đúng! Ai là của anh… cái kia kia!”
Hạ Thần chỉ cười nhẹ, nghĩ Vũ Hàm Anh trong ký túc không dám lớn tiếng hô, “Em không phải nói 59 không tốt sao? … Còn có, em qua đây anh sẽ không
nói càn.”
“… Không qua, em ôn tập!”
Vũ Hàm Anh nâng trán,
cậu chỉ là ngày đó tùy tiện nói đùa một câu thôi! 59, 59 gọi đúng là
không tốt… rất không may mắn, chẳng lẽ muốn thành tích thi 59 sao…
Nhưng cũng không có bảo anh ấy sửa một cái tên 囧囧 như vậy a… 60 vạn tuế ư…
Khụ, 60 là điểm vừa đậu =口=
.
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Chị dâu bảo sửa ?!
[Đội ngũ] [Ô ô ố~]: Sao sửa a? Hơn nữa mấy ngày nay tớ cũng đi thi, cũng không biết chuyện thế nào, sao không thấy chị dâu.
[Đội ngũ] [Anh Hàm]: …
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Đúng a, sao chị dâu không lên. Không phải là thật sự xóa acc không chơi chứ !?
.
Vũ Hàm Anh có tật giật mình, cậu đăng ký acc mới cũng không vào bang hội,
Nho nho nhỏ bọn họ đương nhiên không biết mình là Tiểu Vũ. Không thể
trách cậu, cậu là nhất thời quên.
.
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Đúng rồi !!! Nôn Nôn !!
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Để tớ nói cậu nghe! Hôm đó cậu không onl! Bỏ qua hiện trường phát sóng trực tiếp !!
[Đội ngũ] [Ô ô ố~]: Cái gì hiện trường phát sóng trực tiếp
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Oa ô ~~~ Bọn tớ nghe được một đoạn ướt át! So với kịch truyền thanh kích tình hơn nhiều!
[Đội ngũ] [Ô ô ố~]: !!! Cái gì một đoạn ướt át! Cầu thuyết minh rõ ràng !! Chẳng lẽ là anh đại và chị dâu!
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Đoán đúng rồi !! Anh đại và chị dâu hình như thật
sự ở rất gần nha! Ngày đó lúc bọn tớ giết Thích Duyệt Vi nối YY, sau khi anh đại thổ lộ xong, chị dâu không thấy tăm hơi. Sau đó sau đó sau đó
!!!
[Đội ngũ] [Anh Hàm]: !!!!
[Đội ngũ] [Ô ô ố~]: Sau đó là cái chi !!
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Sau đó sau đó sau đó !! Anh đại cũng không biết
làm chi, sau đó sau đó sau đó, chợt nghe đến trong mic anh đại có tiếng
thở dốc! Có tiếng rên rỉ!
[Đội ngũ] [Ô ô ố~]: !!!!! Thiệt hay giả! Oa oa oa, thở dốc! Rên rỉ! Oa ô, anh đại mau thú thật đi!
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Hôm đó cậu không onl rất đáng tiếc! Đại Toán cũng ở đó, không tin hỏi cậu ta
[Đội ngũ] [Ô ô ố~]: Không xong, để tớ bình tĩnh, tớ máu xông đầu rồi oa oa, anh đại đừng không lên tiếng! Oa oa!
.
Hạ Thần bây giờ không có công phu trả lời, anh căn bản đến màn hình cũng
không có thời gian nhìn, đang bận vuốt lông tiểu Vũ nhà mình.
Vũ
Hàm Anh vốn một bên ôn tập một bên treo máy, để mấy người giúp cậu thăng cấp, thỉnh thoảng liếc nhìn màn hình hai cái. Nhưng nếu không như thế…
Nhìn thấy lời Nho nho nhỏ, cậu trực tiếp muốn đi hộc máu, mặt sung huyết đỏ
bừng, cổ cũng đỏ. Mới đầu còn có chút xem không hiểu…
Quăng sách
đi, trực tiếp đẩy cửa ra ngoài, xuống lầu quẹo phải, đá cửa! Có thể nói, cậu thật sự muốn bóp chết Hạ Thần. Không có việc gì lại mở YY! =口=
“Ôn tập thế nào?” Hạ Thần vòng tay ôm Vũ Hàm Anh ngồi trong ghế, vuốt lông vuốt lông, đổi chủ đề.
“Tạm ổn.” Vũ Hàm Anh không nhìn anh ấy, muốn đứng, nhưng người phía sau ôm quá chặt, “Ghế muốn sụp, buông, em đứng lên.”
“Không sao, sụp có thể ngồi trên giường.” Hạ Thần thực nghiêm chỉnh trả lời.
Vũ Hàm Anh không để ý anh ấy, trên màn hình Nho nho nhỏ và Gió-er cát-er
tôi nôn đã sửa tên còn đang sôi sục dâng trào không ngừng nghỉ, càng nói càng hăng say, càng nói càng thái quá, mới đầu chỉ ‘thở dốc’, ‘rên rỉ’
không dứt mà thôi, vừa quay đầu lại, đã YY xong toàn bộ quá trình.
.
[Đội ngũ] [60 phút]: Khỉ (‵o′)凸, ông đây kêu cái rắm!
.
Với lấy bàn phím đánh xong chữ nhấn enter, Vũ Hàm Anh mới nhìn đến ID 60 phút… thực muốn chặt móng vuốt mình…
Trong kênh đội yên tĩnh mấy giây đồng hồ, lại sôi trào!
.
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Này này này này là… chị dâu!
[Đội ngũ] [Ô ô ố~]: Không cần hoài nghi !! Chị dâu chị chị chị chị chị bị anh đại bắt cóc vào nhà rồi sao!
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Bắt cóc vào ổ chăn rồi sao! (^o^)/~
.
Vũ Hàm Anh ‘kích động’ gõ chữ, tay đều run lên, cả gõ cũng gõ sai một
đống, xóa hết gõ lại. Hạ Thần ôm eo cậu, cúi đầu thấp giọng cười sau
lưng cậu, khiến người ngứa ngứa. Đẩy tay anh ấy, “Buông ra buông ra, trở ngại em đánh chữ.”
Hạ Thần không có ý buông tay còn ở trên cổ cậu cọ cọ.
Vũ Hàm Anh rụt cổ lại, khiến cậu không có cách đánh chữ, muốn đứng, giựt trúng mạng bên cạnh.Game lập tức hiển thị đứt kết nối.
Vũ Hàm Anh nhìn thế cũng không log lại, đứt thì đứt, cậu quyết định không
cần về lại bang hội kia của mình, cũng không nói với bọn Nho nho nhỏ!
Chỗ đó chắc chắn không phải nơi người bình thường ở… thật đáng sợ…
Bên kia trong đội rất nhanh không thấy bóng dáng 60 phút, Nho nho nhỏ cùng Ô ô ố hai mặt nhìn nhau, 60 phút logout…
.
[Đội ngũ] [Nho nho nhỏ~]: Chậc chậc chậc~
[Đội ngũ] [Ô ô ố~]: Hóa ra là biệt nữu thụ
.
“Không chơi?” Hạ Thần cũng không muốn chơi tiếp, “Tuần này thi xong, thứ bảy
có thời gian không? Bọn tiểu Ngạn, Quân Triết muốn gặp em.”
“Gặp
em?” Vũ Hàm Anh chớp chớp mắt, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng,
sau đó thì toàn thân cứng ngắc, “Gặp em làm gì? Hơn nữa thứ bảy phải đến công ty báo cáo.” Cậu đương nhiên biết mấy người Thiên thiên khuẩn tử,
Mạch sơn khê cùng Hướng tả khán quen biết với Hạ Thần. Tuy nói Hướng tả
khán là em trai Hạ Thần… có chút giống gặp gia trưởng…
“Xem như buổi offline.” Hạ Thần đương nhiên không để ý tới cái cớ ‘thứ bảy phải đến công ty báo cáo’ kia.
“… Được rồi.” Vũ Hàm Anh có loại cảm giác oai phong lẫm liệt ra đi không trở về, cắn răng đồng ý.
“Không cần lo lắng.” Hạ Thần vỗ vỗ eo cậu, “Bọn họ chỉ muốn xem xem chị dâu của bọn họ là dạng gì.”
“Chị dâu cái đầu anh.” Vũ Hàm Anh nhảy dựng lên, mở cửa bỏ chạy, “Em về ôn tập.”
Hạ Thần chỉ cười cười, lấy di động nhắn tin cho em ấy, lát nữa cùng xuống lầu ăn cơm.
.
Một tin nhắn mới [Tiểu Vũ]:
Không đi!
17:51:22
.
Một tin nhắn mới [Tiểu Vũ]:
Em muốn một phần sườn xào chua ngọt, một phần cà ri gà, ma lạt năng, một lồng bánh bao nhỏ, còn có một đùi gà nướng lớn!
17:52:05
.
Hạ Thần nhìn tin nhắn liền cầm chìa khóa xuống lầu, đi căn tin mua đồ ăn,
tiện đường hồi âm, bảo tiểu Vũ đến phòng chờ anh mang về, cửa không
khóa.
Vũ Hàm Anh vừa ngồi lại đứng lên xuống lầu, ba người trong ký túc đồng loạt nhìn cậu, quái dị.
Ăn xong ôn tập không sai biệt lắm, Vũ Hàm Anh mới về phòng mình vào game.
Hạ Thần mở acc tiểu Nga My cùng tiểu Vũ đánh Ác Tặc. Đánh Ác Tặc hoàn toàn không cần trình độ gì, mặc dù tiểu Nga My cấp bậc không cao, thêm máu
còn chưa nhiều, nhưng dựa vào kỹ thuật điêu luyện của Hạ Thần… vẫn là…
khiến một Tiêu Dao chết hai lần…
.
[Đội ngũ] [number]: F*ck, NM mày biết thêm máu không
.
Hạ Thần cũng không trả lời, Vũ Hàm Anh 囧, tám phần là cố ý chỉnh người…
Sau khi đánh Ác Tặc lần đầu xong mọi người định theo tổ đội tiếp tục tìm
người truyền tống vào bản sao. Trên màn hình đột nhiên nhảy ra một khung đối thoại, Vũ Hàm Anh vô thức nhấn xác nhận, còn tưởng là xác nhận đi
theo tổ đội… Nhưng nghĩ lại, cậu thiết lập tự động xác nhận đi theo tổ
đội a. Lúc kịp phản ứng đã thấy tiểu Vũ Đương nhảy lên, ngồi lên Hoa Xa, đương nhiên trên Hoa Xa còn có một người, một Tiêu Dao trong đội.
… Ra cái kia là lời mời cùng tọa kỵ…?
Vũ Hàm Anh đầu đầy hắc tuyến, tiểu Vũ Đương nghĩ muốn xuống cũng không thể, đã bị Tiêu Dao mang theo xoay mấy vòng bên cạnh.
Vì vậy… có thể tưởng tượng.
Đánh xong Ác Tặc, Hạ Thần liền đổi lên đại Vũ Đương. Đương nhiên tên 囧囧 [60
phút] đã sửa trở lại Yêu em 59 giây… bị người trong bang khinh thường
nửa ngày.
.
[Đội ngũ] [Yêu em 59 giây]: Đi nhiệm vụ?
[Đội ngũ] [Anh Hàm]: Ừm, chờ em bán đồ
.
Tiểu Vũ Đương sau khi mang rác rưởi bán NPC chạy đến điểm truyền tống tìm
Yêu em 59 giây. Thực không còn gì để nói lại nhận được một lời mời cùng
tọa kỵ…
Nhấn xác nhận, Anh Hàm lập tức ngồi lên con Tê Ngưu lớn.
Tiểu nữ nhu thuận ngồi phía trước, phía sau Yêu em 59 giây hai tay vòng
ôm lấy, nhìn qua có chút vui tai vui mắt. Có điều tại sao lại là Tê
Ngưu… đi đường uốn uốn éo éo, còn rất chậm…
Thẳng đến tắt đèn, Vũ Hàm Anh đều là trạng thái chống cằm giương mắt nhìn màn hình vi tính.
Tê Ngưu khắp bản đồ lắc lư, đây là làm nhiệm vụ sao, rõ ràng là dạo bản
đồ…