Vũ Hàm Anh nghĩ nửa
ngày mới giải thích được rõ ràng cho cô bé này, con lớn nhất không phải
là Ngọc Thố… cậu cũng không mang một ổ thỏ con a.
Có điều bạn nữ
vừa đi thì nhìn thấy một cái bóng xanh biếc chạy tới, dừng lại trước
thảo dược gần đó, sau đó khom người hái thuốc.
.
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Ô! Sao cậu một mình mang 3 BB
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Rất thú vị a
.
Vũ Hàm Anh nhìn con thỏ lớn vốn là Yêu em 59 giây biến thành ở chung quanh Tiểu Vũ. nhảy tới nhảy lui, Đầu óc – choáng váng vừa đến, anh ta liền
đứng bất động.
Đầu óc – choáng váng cưỡi tọa kỵ còn đang sáp
sáp tới, hình như đang nhìn 3 con Ngọc Thố bảo bảo. Còn học theo dáng
thỏ lớn, theo sau thỏ lớn vòng quanh qua lại hai vòng, đại nam nhân cưỡi trên con nai vừa hát vừa đuổi theo con thỏ đặc biệt tỏ ra rất vui vẻ.
Vũ Hàm Anh nhìn quả muốn cười.
Đầu óc – choáng váng nơi đó đang
tự bày trò chơi, con Ngọc Thố lớn nhất liền ‘vụt’ giải trừ trạng thái
biến thân, chụp một Lạc Mã Tiễn vào người cậu ta.
.
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Chết tiệt!
.
Yêu em 59 giây đánh rớt người trên tọa kỵ xuống thì không tấn công nữa,
trong nháy mắt liền biến lại thành đại Ngọc Thố, tiếp tục xoay quanh
Tiểu Vũ. …
.
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Yêu em 59 giây tôi ???, anh giết còn chưa đã à
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Ông không thèm quấy rầy thời gian của hai người các người!
[Lân cận] [đầu óc – choáng váng]: Chết tiệt, ông đi là được chứ gì
.
Khóe miệng Vũ Hàm Anh giật giật nhìn con thỏ nhảy nhảy bên mình, nhanh giống bọ chét. Nếu trên kênh lân cận không có lời của Đầu óc – choáng váng,
cậu sẽ cho là mình hoa mắt.
Đợi hầu như gần một tiếng, đao trên
đầu Yêu em 59 giây vẫn không rụng. Vũ Hàm Anh hỏi anh ta, tẩy một cây
đao cần thời gian bao lâu. Trên đầu đối phương liền 2 chữ —— Không biết…
Cuối cùng nhìn đồng hồ đã gần 10 rưỡi, Yêu em 59 giây rốt cuộc lên tiếng, không tẩy nữa, về thành.
Vì vậy Tiểu Vũ. ngoan ngoãn theo Yêu em 59 giây trở về thành, có điều buồn bực chính là, Yêu em 59 giây trước sau vẫn ở dạng thỏ. Không nói lúc
biến thân, tốc độ nhảy của thỏ vô cùng chậm, hơn nữa không giải trừ
trạng thái biến thân thì không thể dùng kỹ năng.
Vũ Hàm Anh một
tay chống cằm, trên màn hình Tiểu Vũ. đi theo thỏ lớn phía trước, dịch
dịch từng chút từng chút. Trên đường đụng tới tiểu quái liền vẫy mấy
cánh hoa hồng phấn ‘phốc phốc’. May mà Tiểu Vũ. nói thế nào cũng sắp 80, dư dả đối phó quái 20+, hộ tống một thỏ lớn không tốn chút khí lực.
Nhưng đôi khi cũng sẽ không cẩn thận để một con lọt lưới. Tiểu quái chém chém ‘bộp bộp’, đầu thỏ nghiêng nghiêng.
Nhìn con thỏ lớn phía
trước nhún nhún nhảy nhảy, chợt nhớ đến lần đầu thấy Yêu em 59 giây,
hình như là ở Thương Sơn, nhiệm vụ hộ tống. Lúc ấy mình còn xíu xíu lớp
máu mỏng là muốn cạp đất, cũng may một đại Vũ Đương gần đó giúp cậu quét quái, còn có lòng tốt thêm máu cho cậu.
Quăng ra một cái quần
gia Phổ Độ Chúng Sinh, kỹ năng màu hồng phấn có cảm giác rất hoành
tránh, trái ngược với pháo hoa. Có điều con thỏ phía trước dù gì cũng là JP cấp 90 full 7, căn bản không giảm máu, có thêm cũng như không.
.
[Đội ngũ] [Yêu em 59 giây]: ???
[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: =-=
[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Run tay
.
Hai người rùa bò trở về Đại Lý, Vũ Hàm Anh đợi chuyển cảnh một hồi, màn
hình đen nửa phút, lúc vào được Đại Lý đã thấy Yêu em 59 giây mặc trang
phục mốt Vũ Đương ở phía trước… cuối cùng đã biến lại bình thường…
.
[Đội ngũ] [Yêu em 59 giây]: Có Bút Lông không?
[Đội ngũ] [Yêu em 59 giây]: Chúc phúc
[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Ở Thương Khố, tôi đi lấy
.
Vũ Hàm Anh vừa đánh chữ liền muốn chạy lại Thương Khố, đi lấy Bút Lông.
Lại nói hoạt động chúc phúc ở Đại Lý cậu chưa từng một lần tham gia, chủ yếu do mỗi lần đi đều không có khí cầu, đồ tốt trong truyền thuyết
đương nhiên chưa nhặt qua.
(*)Hoạt động chúc phúc cần phải tổ đội 2 người có quan hệ kết bái, phu thê, sư đồ. Đội trưởng nhận được item
gọi bong bóng, mỗi bóng có 66 lần dùng Bút Lông chúc phúc.
.
[Đội ngũ] [Yêu em 59 giây]: Trước đổi acc
[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: ??
[Đội ngũ] [Yêu em 59 giây]: Chúc phúc phu thê
[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: A…
.
Vũ Hàm Anh do dự một chút, nhìn đồng hồ, cũng sắp phải tắt đèn, nghĩ đổi
acc chúc phúc xong rồi logout. Lui tiểu Nga My, đổi qua tiểu Vũ Đương
login vào.
Tiểu Vũ chạy đến Thương Khố lấy Bút Lông, nhận được
đội ngũ của Yêu em 59 giây, lại chạy về Đại Lý nơi chúc phúc. Vừa mới
xuống tọa kỵ thì thấy Yêu em 59 giây động động bên cạnh, trên đầu nhảy
ra một bong bóng nhỏ, tình cờ trùng khớp với đầu, thoạt nhìn vô cùng
buồn cười.
Vũ Hàm Anh nhanh chóng điểm chúc phúc, nhấn một hơi hết tất cả Bút Lông trong tay nải.
.
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Hai người đang chúc phúc phu thê?
.
Vũ Hàm Anh điểm bóng xong, mới nhìn đến trong khung tán gẫu bên cạnh có
một mật tán gẫu màu đỏ, vừa rồi không chú ý. Đột ngột nhìn thấy, cậu có
chút lúng túng? Nói thật ra là không biết nghĩ cái gì, cũng không biết
trả lời thế nào.
.
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: Ừ
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Còn bao nhiêu lần?
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Còn thì tôi cũng tới
.
Bong Bóng Chúc Phúc có số lần chúc phúc, chúc phúc đủ số lượng, hoặc hết
thời gian thì bay đi, khi đó bên cạnh bóng sẽ xuất hiện một ít hộp quà,
có thể thử vận may, nhặt được vài thứ.
.
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: Còn 23 lần
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Tốt, tôi cũng qua
.
Nhìn ghi chép của khung tán gẫu, Vũ Hàm Anh không hồi âm tiếp, xoay góc
nhìn, rất nhanh đã thấy con Hỏa Diễm Điêu bắt mắt xông vào màn hình, một nhân vật nữ phấn hồng chạy đến bên cạnh khí cầu.
Tiểu Vũ liền đứng bên, tiện tay điểm liên tục lên Bong Bóng Chúc Phúc, hiện thị còn 22 lần, 21 lần ,20 lần…
Nhưng điểm lần nữa thì vẫn hiển thị còn thừa 20 lần, chắc Thích Duyệt Vi
không còn Bút Lông, có điều đối phương không nhúc nhích, vẫn đứng ở đó.
10 giờ 50, TLBB đang là thời điểm náo nhiệt, cú đêm rất nhiều, nhưng ở Đại Lý nơi chúc phúc trái lại thật thanh tĩnh, không ai đi qua, bong bóng
vẫn duy trì còn lại 20 lần. Yêu em 59 giây đối diện cũng không biết có
phải đang treo máy hay không, dù sao cũng không nhúc nhích.
Vũ
Hàm Anh có chút nhàm chán nhìn màn hình, góc nhìn xoay tới xoay lui.
Ngoại trừ Tiểu Vũ ra, xoay thế nào cũng chỉ có thể thấy hai người một
xanh một hồng trước mặt.
Rõ ràng chỉ có 3 cây Bút Lông, nhưng vẫn chạy một đoạn xa đến chúc phúc…
Danh hiệu trên đầu Tiểu Vũ đột nhiên có điểm chướng mắt. Không thể không
nói, nếu như bạn gái mình trong game cùng một nhân vật nam khác kết hôn, còn mỗi ngày có thể nhìn thấy lượn lờ trước mắt, Vũ Hàm Anh cũng cảm
thấy rất buồn bực. Thì nói chi là vị hôn thê này, danh chính ngôn thuận.
Vũ Hàm Anh nhấp chuột mấy cái, tìm nửa ngày, mới thấy được nơi đổi danh
hiệu, để ẩn đi danh hiệu Nương tử của ‘Yêu em 59 giây’, trên đầu lập tức trống trơn, ngoài trừ tên ra không còn gì.
.
[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Sư phụ còn đó không?
[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Sắp tắt đèn, tôi out
[Đội ngũ] [Yêu em 59 giây]: Ừ
[Đội ngũ] [Yêu em 59 giây]: Bye
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Tiểu Vũ cậu đang treo máy?
.
Vũ Hàm Anh vừa muốn đóng cửa sổ game thì nhìn thấy mật tán gẫu của Thích Duyệt Vi.
.
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: Không, tôi đang định out
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: A a
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Cậu có thể đợi thêm 2 phút không
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Muốn nói với cậu chuyện này, được không?
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: 11 giờ tôi tắt đèn
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Được, xong ngay
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: 0.0
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Acc này của cậu là nương tử của 59
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Tôi biết hai người là bạn tốt
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Có thể ly hôn với 59 không
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Tôi cũng muốn chơi cùng anh ấy
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Hai người đổi thành kết bái được không
.
Mật tán gẫu tới rất nhanh, âm báo một cái tiếp một cái, đối phương dường
như cũng không ngừng nghỉ, rất thẳng thắn. Vũ Hàm Anh nhìn đột nhiên
ngây người, ngón tay thả trên bàn phím đã lâu, không biết nên chạm vào
phím nào mới tốt.
.
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: Được
.
Suy nghĩ thật lâu, Vũ Hàm Anh cảm thấy ngoại trừ một chữ này cậu cũng không biết nên nói gì nữa.
10 giờ 56…
.
[Nói thầm] các hạ nói với [Thích Duyệt Vi]: Hôm nay tôi out trước, tắt đèn
[Nói thầm] [Thích Duyệt Vi] nói với các hạ: Ừ, cám ơn nhiều.
.
Nên đánh ‘Không cần’ hay ‘Không sao’? Hay là ‘Bye’? Vũ Hàm Anh trong lòng
dường như có chút buồn bực, cũng không phải không vui, lại nói lúc ấy
cũng là đùa giỡn cậu với Yêu em 59 giây mới chạy đi kết hôn. Nhưng lại
nói danh hiệu ‘Nương tử của Yêu em 59 giây’ đính trên đầu Tiểu Vũ cũng
không được mấy ngày.
.
[Đội ngũ] [Tiểu Vũ.]: Sư phụ tôi out, tạm biệt
[Đội ngũ] [Yêu em 59 giây]: Ừ, bye nhặt đồ xong tôi cũng out
.
“Bọn mày ai có máy sấy a?” Vũ Hàm Anh đẩy bàn phím, đóng cửa sổ TLBB lại, tựa lưng vào ghế nói.
“Mày cần máy sấy làm gì? Mày có mấy cái lông tơ, cả lau cũng không cần.” Bạn cùng phòng bận hạ bản sao, tiếng chuột vang lên ‘tích tích’.
“Mày muốn làm trò gì?” Giang Đàm nhìn cậu một cái.
“Không cần máy sấy, thiết bị điện công suất lớn cũng được.” Vũ Hàm Anh đứng
lên, nhớ trước kia Giang Đàm có một cái bình đun nước, nhưng chưa từng
dùng qua, không biết số oát có đủ lớn không, “Giang Đàm, bình đun nước
của mày đâu? Tìm ra tìm ra.”
“Cái đó không thể dùng, dùng một chút liền nghẽn điện.”
“Chính là muốn nghẽn điện, mau lấy ra, tao thể hiện tài năng cho bọn mày coi, chúng ta có thể không bị tắt đèn, nhanh.”
“Ô, chỉ được cái mồm, còn thể hiện tài năng.” Giang Đàm thả chuột, đào bới trong tủ một hồi, lôi ra một cái bình lớn.
Đã 58 phút, Vũ Hàm Anh cắm điện bình đun nước, qua không tới mấy giây
trong phòng thoáng cái liền tối thui, quả nhiên công suất đủ lớn, nghẽn.
“Mẹ, được chưa anh hai.”
“Tao không biết.” Vũ Hàm Anh chớp mắt, trong phòng rất tối, chỉ có bốn cái
lap vẫn sáng, thế là bốn người ngồi tại chỗ mắt to trừng mắt nhỏ.
Lại nói kỹ thuật nghẽn điện này, cậu cũng chỉ nghe Yêu em 59 giây nói qua
một lần, căn bản không biết có thể thành công hay không.
Tối đen mấy giây, công tắc điện liền bật lại, đèn sáng lên, nhưng không được mấy giây, lại tắt.
Lặp đi lặp lại vài lần, cảm giác giống như bị chuột rút. Cũng không biết ai phun câu nói tục, máy tính đều không tắt, chớp tới chớp lui, chớp đến
đen thui.
11 giờ hơn, bên ngoài đều đã tắt đèn, nhưng trong phòng vẫn tối đen, Vũ Hàm Anh ngẩng đầu nhìn bóng đèn huỳnh quang, trừng mắt
chờ. Đột nhiên chớp một cái, tất cả đèn trong phòng liền sáng, có chút
chói mắt.
“Tắt đèn tắt đèn, đừng để quản lý đại gia trông thấy.”
Giang Đàm nhảy dựng lên nhào tới tắt đèn, “Chú em được a, rất có tài a,
sao lại không nói sớm a, mẹ, hôm nay có thể thâu đêm.”
Vũ Hàm Anh cười cười, mang bình đun nước trả cho Giang Đàm, ngồi trở lại trước máy tính. Đau xót phát hiện, cũng bị chớp đến treo máy.
Lên mạng…
Vũ Hàm Anh đối diện màn hình đăng nhập nửa ngày, vẫn không tiến vào. Nhanh chóng đóng đi mở web, lướt loạn khắp nơi, đợi đến hơn 1 giờ rưỡi, mấy
đứa cùng phòng còn đang cùng game chiến đấu.
Lần nữa nhấp biểu tượng TLBB, login Tiểu Vũ.
Khung hảo hữu không người online, có mấy tên sáng lên, có điều đều không thân. Tên Yêu em 59 giây màu xám, không online.
Điều khiển tiểu Vũ Đương chạy đến Lạc Dương chỗ Nguyệt Lão, nhấn chọn… Xem
xem mới biết ly hôn cần hai người cùng đi tới mới được. Nhưng có ly hôn
cưỡng chế, tốn ít tiền là được.
Vũ Hàm Anh cẩn thận nhìn thật lâu, nhấp chuột một cái, sau khi xong lập tức đóng cửa sổ game. Còn trực tiếp tắt máy tính.
Màn hình tối xuống, đột nhiên cảm giác mình giống như tên trộm, lén lén lút lút. Lần đầu tiên dùng phương pháp nghẽn điện Yêu em 59 giây chỉ, lại
có thể thành công, chỉ là…
Nghĩ đến ngày mai Yêu em 59 giây login có phải liền có thể thấy hệ thống thông báo? Sẽ có phản ứng gì? Là
không phản ứng gì đi? Dù sao cũng là bọn họ đề xuất. Hoặc hôm nào đó sẽ
cùng vị hôn thê của anh ta kết hôn…
Không biết mấy người kia
trong bang sẽ phản ứng kiểu gì. Vũ Hàm Anh lắc đầu, tựa lưng vào ghế,
lại đẩy bàn phím, đứng lên cầm đồ ra ngoài rửa mặt. Không thể thiếu một
đống thư tín hỏi có chuyện gì.
Đột nhiên cảm thấy thật phiền,
nhưng nghĩ lại, thật ra cũng không có gì phiền lòng, một trò chơi mà
thôi, vốn ban đầu dùng để giết thời gian.
Có lẽ Thích Duyệt Vi nói không sai, còn có thể kết bái.