Địa điểm: Sân khấu ở hiện đại
Sự kiện: Cung Viễn Hàm gặp mặt hội độc giả
Người chủ trì: Mỗ Nguyệt
Người xem: Chúng độc giả
Mỗ Nguyệt: Nhóm độc giả thân ái, mọi người tốt lành! Hoan nghênh tới buổi gặp mặt độc giả của Viễn Hàm! Ta là Tử Nguyệt! Tiếng chuông kết thúc sắp vang lên, bánh xe thời gian đã để lại dấu vết thật sâu. Cùng với ánh mặt trời ấm áp của mùa hè, hôm nay mỗ Nguyệt đúng hẹn tới…..
Chúng độc giả: Đủ a! Đừng có ở đây câu từ ngữ! Mau đi xuống, đi xuống!
Mỗ Nguyệt [ thần bí lắc lắc ngón giữa ]: Chậc chậc, các ngươi không chào đón ta, chẳng lẽ còn không chào đón thần tượng của chúng ta — Viễn Hàm sao!
Trên sân khấu, một ngọn đèn màu lam chiếu xuống, một thân ảnh màu trắng nhẹ nhàng bay xuống, dưới đài vang lên tiếng kêu hét: Viễn Hàm! Viễn Hàm! Viễn Hàm em yêu chàng! Viễn Hàm! Chúng em yêu chàng! Viễn Hàm! Viễn Hàm! Viễn Hàm!
Cung Viễn Hàm nhìn phía dưới đài, tao nhã cười, thanh nhã cao xa, giống như thiên tiên, chỉ thấy hoa nở bốn phía~~~~! Nga ~ soái quá!
Chúng độc giả: A a a a a a ————– thực soái a a!!![ tiếng thét chói tai dài đến hơn mười phút]
Mỗ Nguyệt: Im lặng! Im lặng! Im lặng, im lặng, im lặng!! Ta bảo các ngươi im lặng!!!![ hối hả ngược xuôi điên cuồng lật bàn!]
Chúng: Mỗ Nguyệt thật đáng sợ nga…
Mỗ Nguyệt: Khụ khụ, hiện tại, vì sự nhiệt tình của độc giả, mỗ Nguyệt đặc biệt mời đồng học Cung Viễn Hàm đến, đảm đương nam quan hệ xã hội (*) một ngày, khụ khụ, không phải, đảm đương nhân vật chính tới giao lưu với mọi người một ngày. Cung Viễn Hàm đồng học, có gì để nói với mọi người không?
(* tức là trai bao *cắn răng, siết chặt tay* Mỗ Nguyệt chết tiệt, dám ví Hàm ca như vậy a)
Cung Viễn Hàm tiếp nhận microphone, mỉm cười chưa lên tiếng, dưới đài lại một trận tiếng thét chói tai, hắn hơi hơi nâng tay lên, làm động tác yên lặng, mọi người hai mắt sáng ngời như sao, im lặng nhìn hắn.
Sau đó hắn nói:“Tại hạ Cung Viễn Hàm, thật cao hứng khi nhìn thấy mọi người.”
Dưới đài lại là một trận tiếng thét chói tai.
Mỗ Nguyệt: Tốt lắm! Mọi người chờ mong đã lâu, ‘PK Viễn Hàm’ chính thức bắt đầu! Những độc giả may mắn được mỗ Nguyệt lựa chọn, hiện tại có thể xếp hàng đi lên, cùng Viễn Hàm tiếp xúc gần gũi, thời hạn 10 giây! Đương nhiên, nếu Viễn Hàm muốn cùng ngươi tiếp xúc nhiều hơn cũng quên đi!
“Người báo danh đầu tiên, đồng học Nhan Chỉ Anh mời lên đài.”
Mỗ Nguyệt vừa tuyên bố xong, chỉ thấy một cô gái lao về phía Viễn Hàm, giở trò, kêu to:“Chàng là của ta, là của ta! Là của ta!”
Mỗ Nguyệt: Đã đến giờ! Đồng học, có cảm giác gì?
Nhan Chỉ Anh: Ta thực hạnh phúc, ta đã ăn được đậu hủ.
Mỗ Nguyệt: Viễn Hàm đồng học, ngươi có cảm giác gì?
Viễn Hàm: Đậu hủ là cái gì?
Mỗ Nguyệt: Ách…. Này giải thích thì rất dài, thôi! Chúng ta nắm bắt thời gian, kế tiếp! Hiệp Tiểu Tịch!
Hiệp Tiểu Tịch bình tĩnh tiêu sái lên đài, đánh giá Viễn Hàm từ đầu đều chân [ dùng ánh mắt xác định số đo…] chậc chậc nói: Ừ, bộ dạng không tồi.
Mỗ Nguyệt [ khen ngợi ]: Vị đồng học này sắc đẹp trước mặt vẫn thực bình tĩnh a.
Hiệp Tiểu Tịch: Đó là đương nhiên, kỳ thật ta là fan Bàn Tử!
Mỗ Nguyệt:……
Viễn Hàm: Fan là cái gì?
Mỗ Nguyệt [ trực tiếp xem nhẹ vấn đề của Viễn Hàm]: Đồng học phía dưới chú ý a! Đừng dùng từ ngữ hiện đại, Viễn Hàm nhà chúng ta là phúc hắc, không phải ngốc! Tránh điểm ấy ra, biết không! Ok, kế tiếp! Lưu Tô đồng học.
Lưu Tô đi lên liền ôm lấy không buông tay: Ta thích chàng, thực thích.
Mỗ Nguyệt: Đã đến giờ. Viễn Hàm có cảm giác gì.
Viễn Hàm: Ồ…… Ta thích rụt rè một chút .
Mỗ Nguyệt: Hiểu! Kế tiếp nhất định rụt rè! Lạc Bảo đồng học!
Lạc Bảo đi lên, quả nhiên thực rụt rè, hai tay nắm lại ngượng ngùng nói: Ta.. Ta.. Ta đã để ý chàng từ lâu .. Ta thích chàng, thực sự thích chàng, ta sẽ làm cho chàng hạnh phúc…”
Mỗ Nguyệt: Này đủ rụt rè .
Viễn Hàm còn chưa gật đầu, chỉ thấy Lạc Bảo lao lên ôm chặt lấy hắn:“Chàng đồng ý không?? Đồng ý không??.. Hừ, nếu chàng không chấp nhận ta, ta phóng hỏa đốt luôn nhà chàng!!!”
Mỗ Nguyệt: Đã đến giờ, Viễn Hàm, có cảm giác gì.
Viễn Hàm: Không có cảm giác.
Mỗ Nguyệt: Nàng nói muốn đốt nhà ngươi.
Viễn Hàm [ lộ ra tươi cười ôn nhu]: Mau tới đi, ta chờ không kịp .
Lạc Bảo: Ta…. Ta hay nói giỡn.[ rơi lệ chạy đi ]
Mỗ Nguyệt: Ta mệt mỏi, không chủ trì, phía dưới các ngươi theo trình tự báo danh mà đi lên.
Tính danh: Tạ Băng Tịch
Đối Viễn Hàm thổ lộ: Viễn Hàm, yêu chàng, thực yêu, thực yêu chàng!
Thấy Viễn Hàm hành động thứ nhất: Đá hắn một cước, chờ hắn ngồi xổm xuống, nhảy lên lưng hắn, ôm cổ hắn, ra sức lắc ~~~~~~!!!!!!!!!!ps: Đánh là thân, mắng là yêu.
Viễn Hàm đáp lại: Nhảy lên thì nhảy lên, ta cũng sẽ không trốn, vì sao phải đá ta một cước!
Tính danh: Tiểu Lung.
Đối Viễn Hàm thổ lộ: Ân… Ân… Ân… Ân… Bộ dạng thực tm không làm người xem thất vọng… Gia thu…
Thấy Viễn Hàm hành động thứ nhất: Dùng ngón trỏ nâng cằm Viễn Hàm lên…..[ cười một cái cho Gia xem..]
Viễn Hàm đáp lại: Mỗ Nguyệt, vì ngươi, ta bị nữ nhân đùa giỡn!
Mỗ Nguyệt: Ta sẽ cho ngươi diễn thêm, cố gắng nhịn.
Tính danh: Tiểu Di
Đối Viễn Hàm thổ lộ: Cái kia.. cái kia…ta rất thích chàng a! Chàng có thích ta hay không, nếu thích ta, chúng ta liền lập tức thành thân, không thích, ta cũng bám theo chàng a ~
Thấy Viễn Hàm động tác thứ nhất: Giả bộ thẹn thùng, thừa lúc Viễn Hàm chưa chuẩn bị, hôn “bẹp” một cái [ quả nhiên là mềm mại a ~~ chảy nước miếng ~~~]
Viễn Hàm: Bị… hôn…. !!!
Mỗ Nguyệt: Nhịn xuống!
Viễn Hàm [ nắm tay ]: Có thể, nhưng ngươi phải để cho ta hôn lại.
Mỗ Nguyệt: Tốt tốt, ta để ngươi hôn nè.
Viễn Hàm: Ta nói là hôn nữ chủ.
Tính danh: A Mi.
Đối Viễn Hàm thổ lộ: Soái! Ta coi trọng chàng, không bằng chàng liền theo ta đi ~~~ nếu theo lập tức bái đường, không theo? Ta đây theo chàng cũng được~~~
Thấy Viễn Hàm động tác thứ nhất: Bất chấp tất cả, xông lên hôn một cái đã ~~~~[ hôn xong sẽ phụ trách chàng ~!!! Oa ca ca ~~~!!]
Viễn Hàm đáp lại: nữ nhân thế kỷ 20 không có một người nào rụt rè sao?
Mỗ Nguyệt: Các nàng chỉ là rất kích động.
Tính danh: Người qua đường Ất
Đối Viễn Hàm thổ lộ: Oa, chính thái đáng yêu a!
(chính thái: bé trai)
Thấy Viễn Hàm hành động thứ nhất: Cười tủm tỉm ngoắc ~ ngoan ~ a di mang chàng đi mua đường ăn ~
Viễn Hàm [ khinh bỉ ]: Chiêu này để dành mà đối phó với đại ca đi.
Tính danh: Tiểu Vu.
Đối Viễn Hàm thổ lộ: Thế nào, Tiểu Hàm Hàm, ta thu chàng vào hậu cung của ta nga. Đến, ha ha, tiểu mỹ nhân, đừng thẹn thùng.
[ kỳ thật [ cầm lấy móng vuốt mỗ Hàm = =, liếc mắt đưa tình ], ta có thể vì chàng…bỏ đi hậu cung của mình ]
Thấy Viễn Hàm hành động thứ nhất: Che mặt, trộm ngắm [ oa ca ca, không thể tin được ], xác định xong — gục.
Viễn Hàm đáp lại: Vì sao người nào cũng muốn lao lại đây, ta muốn phản kháng!
Mỗ Nguyệt: Không được, ngươi hôm nay là tới tham gia giao lưu, giữ vẻ tươi cười, kiên trì đi! Chỉ còn mấy người thôi !
Tính danh: Tuyết Nguyệt Hoa
Thổ lộ: Chàng là của ta.
Hành động: Trực tiếp thượng hắn đi…
( đùa chính là bạo )
Viễn Hàm ( ném bay ): Thật có lỗi, tại hạ vẫn phản kháng .
Mỗ Nguyệt: Không sao, ngươi không phản kháng ta cũng muốn bóp chết nàng.
Tính danh: Lãnh Đông
Thổ lộ: Chàng còn có ta.
Hành động: Cuồng cắn.
Viễn Hàm: Ta có thể chụp chết nàng ta không?
Mỗ Nguyệt: Làm thế phá hư hình tượng của ngươi! Ta đến! Ta chụp! Ta chụp! Ta chụp chết nàng ta!
Tính danh: Mộc Cận
Đối Viễn Hàm thổ lộ: Ta muốn thượng chàng. . .
Thấy Viễn Hàm hành động thứ nhất: Lục túi. . lục túi. . . Tìm kiếm cường lực xuân dược. . .
Viễn Hàm đáp lại: … Đó là gói thuốc của đại tẩu sao?
Mỗ Nguyệt: Kính nhờ! Chẳng lẽ lại không có một độc giả bình thường nào sao!
Tính danh: Bạch Thiên
Đối Viễn Hàm thổ lộ: Nga ha ha a. . Lão nương nhất định sẽ khiến chàng quỳ gối dưới váy ta. . .
Thấy Viễn Hàm hành động đầu tiên: Ngạch. . . Đây là KING trong truyền thuyết . . .?
Viễn Hàm đáp lại: Rốt cục không có, ta muốn về cổ đại, nhanh lên đưa ta về cổ đại.
Mỗ Nguyệt: Trước khi trở về, làm cho ta một chuyện đi?
Viễn Hàm: Chuyện gì?
Mỗ Nguyệt lấy ra máy tính, mở WORD ra, bắt đầu gõ: Viễn Hàm tham gia xong buổi gặp mặt độc giả, bỗng nhiên thâm tình yêu thương mỗ Nguyệt, hắn ôm lấy nàng, dưới ánh mắt chúc phúc của mọi người, thâm tình hôn nàng! Từ đó về sau, bọn họ sống cùng nhau thực hạnh phúc!
—— Gặp mặt kết thúc!