Editor: AmiLee
Đêm đó đội trưởng đội cận vệ Bahrton và thuộc hạ Frank bởi vì vay tiền mà xảy ra mâu thuẫn đánh nhau.
Frank đã ở phòng tạm giam sợ tội tự sát, bất quá bị người phát hiện kịp thời đưa vào bệnh viện cứu trở về cái mạng nhỏ, nhưng lâm vào hôn mê sâu.
Vì thế Bahrton càng thêm tự trách, liên tiếp mấy ngày biểu hiện đến độ đau đớn tột cùng, đối với thuộc hạ tiến hành mấy lần nhắc nhở nghiêm khắc, trên công việc cũng càng thêm cần cù làm hết phận sự, mỗi ngày làm gương tốt, đi sớm về trễ.
Người hầu trong cung thổn thức một trận cũng liền buông xuống chuyện này, bất quá hiện tại thái độ của mọi người đối đãi với Kỷ Dao so với trước đã xảy ra chuyển biến vi diệu.
Phần lớn mọi người chỉ là xem ở phân lượng Louis đại đế mới đối với Kỷ Dao lịch sự lễ phép. Nhưng sau chuyện ẩu đả mọi người mới kinh ngạc biết được thiếu niên tuấn tú ôn hòa nhìn như nhu nhược này kỳ thật có được dị năng vô cùng lợi hại, lúc này mới đối với cậu cung kính có thừa.
Tình yêu của Louis đối với Kỷ Dao chỉ hận không thể ngậm ở trong miệng cầm ở trên tay tất cả mọi người đều rõ như ban ngày, chỉ chờ Đại đế công bố chính thức với bên ngoài.
Tưởng tượng đến chiếc ghế hoàng hậu trên đại điện kia đã để đó không dùng hai trăm năm rốt cuộc sắp nghênh đón chủ nhân của nó, trong cung trên dưới đối với chuyện này đều vô cùng chờ mong.
Kế tiếp gió yên sóng lặng mà qua mấy ngày, khi mọi người cơ hồ sắp đã quên chuyện ẩu đả xảy ra đêm đó thì buổi tối ngày nọ đang ở vị trí canh gác Bahrton đột nhiên bị sở cảnh sát Đế Đô bắt giữ chuyển giao cho bộ phận liên quan xử theo pháp luật, lúc này mới khiến cho một hồi ồn ào.
Ngày hôm sau người hầu trong cung mới biết, hóa ra Bahrton mấy năm gần đây lợi dục huân tâm*, lợi dụng chức vụ mà bí mật cắt giảm tiền thưởng của thuộc hạ và làm trung gian không theo phương thức kiếm lời riêng, thu lợi cao tới mấy chục triệu.
Sau giờ làm việc thường xuyên đến sòng bạc ngầm nào đó tiêu xài hưởng lạc, Frank chính là bị tên đó mang đi sòng bạc mà nghiện đánh bạc.
* Lợi dục huân tâm: Lợi ích là trên hết, tối mắt vì lợi, hám lợi đen.
Lần trước Frank thua tiền mà bị thiếu nên vay nặng lãi, bị một tên cầm đầu một bang hắc đạo biệt danh Gấu xám đòi nợ.
Vừa vặn trong lúc vô tình phát hiện ghi chép sổ sách phi pháp, anh ta tìm chứng cứ phạm tội của Bahrton tham ô không làm tròn trách nhiệm, lấy cái này áp chế Bahrton cho anh ta vay tiền.
Bahrton ngay từ đầu lo lắng cho mình sẽ bị bại lộ, liên tục cho Frank mượn năm mươi ngàn điểm tín dụng muốn lấp kín miệng anh ta.
Nhưng mà người một khi dính vào nghiện bài bạc nào có dễ dàng rứt ra như vậy, cho nên đêm đó Frank lại lần nữa tiến hành uy hiếp Bahrton nhưng gần đây Bahrton mới mua nhà nên cũng không dư dả là thật.
Dưới cơn tức giận làm một cái khổ nhục kế, cố ý chọc giận Frank nổi cơn phát cuồng tấn công mình, dễ bề xong việc để mình trốn thoát tội.
Vì vĩnh tuyệt hậu hoạn*, nên đêm đó Bahrton đã lẻn vào phòng tạm giam, muốn đem Frank giết người diệt khẩu, nhưng mà còn chưa kịp ra tay đã động đến chuông cảnh báo, không thể không lui lại.
* Vĩnh tuyệt hậu hoạn: Diệt trừ hậu hoạn.
Sau mấy ngày thấy tựa hồ cũng không có người hoài nghi đến trên đầu mình, Frank còn ở phòng ICU quan sát, bác sĩ nói vô cùng có khả năng không thể tỉnh lại.
Bahrton liền thả lỏng một ít cảnh giác, nào nghĩ đến Đại đế cũng không có buông tha hắn, phái người âm thầm đem hắn tra xét từ gốc đến ngọn.
Lúc sau đội cận vệ hoàng gia tiến hành một lần điều tra chỉnh đốn, phải thay đổi một nhóm người, phó đội trưởng Yalman tiếp nhận chức vụ đội trưởng.
Đến cuối cùng trong hoàng cung mới khôi phục trật tự bình thường, không khí lúc này đổi mới hoàn toàn.
Bởi vì chuyện đội cận vệ chỉnh đốn, mấy ngày nay Kỷ Dao cũng chưa ra khỏi cửa cung, hàng ngày trôi qua quả thực có thể nói là hủ bại.
Mỗi ngày chính là ăn, ngủ và đọc sách, nhiều nhất là đi dạo hoa viên trong hoàng cung, mắt thấy cằm tròn hơn một ít, sắc mặt cũng hồng hào dễ nhìn, quả nhiên lại nặng thêm một ký.
Cứ như vậy là không thể được, Kỷ Dao không dám tưởng tượng về sau thân thể của mình tròn xoe như thổi bong bóng cao su, hôm nay bữa tối qua đi đã đưa ra yêu cầu với Louis:
“Em đã một tuần không đi tiệm thú cưng, sáng ngày mai em muốn đi xem tiến độ trang hoàng, được không?”
Louis trầm ngâm nói:
“Anh đã có kế hoạch sáng ngày mai phải đi khu B liền với Đế Đô thị sát, buổi chiều 5 giờ mới xong, nếu không anh đem hành trình rút ngắn một nửa, trước buổi chiều trở về dẫn em đi được không?”
Đại đế đối với kết quả nuôi dưỡng này của mình tương đối hài lòng, Kỷ Dao cảm lạnh đã khỏi hoàn toàn.
Sau khi Conrad làm kiểm tra sức khoẻ lại lần nữa cho em ấy nói thân thể em ấy trạng thái rất tốt, có thể lên lịch giải phẫu. Vì thế đã ấn định ngày hôm sau tiến hành giải phẫu, lấy dị vật trong cơ thể Kỷ Dao ra.
Mấy ngày này kỳ thật Louis cũng không quá tốt. Bạn đời ở bên cạnh mà chỉ có thể nhìn không thể ăn, nhiều nhất là ôm ấp hôn hít, thật sự quá dày vò.
Bất đắc dĩ đành phải an bài cho mình thêm chút công việc, phát tiết một chút tinh lực quá dư thừa.
Kỷ Dao lập tức nói:
“Không cần đâu, anh bận quốc sự quan trọng đi, em tự đi là được rồi.”
Nếu bởi vì cậu mà chậm trễ Louis làm việc lớn, đừng nói nhóm thần dân sẽ có ý kiến, chính cậu cũng không thể tha thứ cho mình.
Louis bá đạo nói:
“Vậy không được, nếu gặp phải người không có ý tốt với em thì làm sao bây giờ?”
Kỷ Dao biết anh lo lắng cho an nguy của mình, tính chiếm hữu lại rất lớn, nhưng làm hoàng đế luôn rất là bận, lúc anh không rảnh chẳng lẽ mình không thể ra cửa luôn sao?
Louis thấy dáng vẻ cậu có chút buồn bực, trong lòng lập tức mềm xuống, luyến tiếc làm cho cậu không vui, nên thỏa hiệp nói:
“Như vậy đi, anh kêu Yalman phái một nhóm đội cận vệ hoàng gia đi theo em, nhưng em phải đồng ý với ta đi tới đi lui đều phải ngồi xe, không thể tự đi bộ đến, miễn cho lại té ngã.
Sau khi tới công trường rồi nhất định phải chú ý an toàn, không được làm gì, chỉ ở bên ngoài nhìn xem thì được rồi, bằng không anh không yên tâm.”
Kỷ Dao vốn đang tính toán đi bộ đến, còn chưa có mở miệng đã bị Louis chặn trước, bất quá có thể được phép ra khỏi cung là tốt lắm rồi, vì thế vui vẻ nói:
“Được, em đồng ý!”
Louis vừa lòng mà hôn hôn lòng bàn tay cậu, học cách cậu dỗ dành động vật nhỏ nói:
“Như vậy mới ngoan, chờ anh trở lại cùng nhau ăn cơm chiều.”
Kỷ Dao không khỏi cười đến mắt đều cong lên:
“Được.”
* * *
Sáng sớm hôm sau, Louis lên máy bay chuyên dụng đi tới B khu.
Tới chín giờ, đội trưởng tân nhiệm đội cận vệ hoàng gia Yalman tuân theo mệnh lệnh của Đại đế hộ tống Kỷ Dao đi công viên thiên đường thú cưng.
Trước sau hai chiếc xe các có bốn người thân thủ xuất sắc, mặc âu phục màu đen giả thành bảo tiêu hộ tống.
Kỷ Dao cảm thấy chuyện này làm thật sự là quá lố, làm như đại nhân vật cải trang tuần tra, nhưng đã đáp ứng Louis rồi, chỉ có thể ngoan ngoãn mà bị người tiền hô hậu ủng* đi khu thương mại.
* Tiền hô hậu ủng: Trước hô sau ủng. Ngày trước vua chúa hoặc các quan to đi ra ngoài thì đằng trước có lính hô dẹp đường đằng sau có lính hộ vệ vô cùng hoành tráng.
Yalman thân hình cường tráng, ít khi nói cười, thích hợp dễ trung thành và tận tâm, đối với Kỷ Dao cũng không dám chậm trễ chút nào.
Từ việc ô tô chạy ra khỏi hoàng cung đã bắt đầu cảnh giác mà chú ý hoàn cảnh chung quanh, khi đến khu thương mại rồi xuống xe thì càng là một tấc cũng không rời khỏi Kỷ Dao, làm cho Kỷ Dao đều có chút khẩn trương.
Tới tiệm thú cưng nhìn, vật liệu trang hoàng đều đã mua, đội thi công đang trong khí thế ngất trời lại gọn gàng ngăn nắp mà làm việc, nhìn rất chuyên nghiệp, tiến độ cũng rất nhanh.
Kỷ Dao một người ngoài nghề muốn nhúng tay cũng không có chỗ, vì thế đã chụp mấy tấm ảnh hiện trường, sau đó đăng lên siêu A.
Gần một tuần đều ở trong cung, Kỷ Dao chỉ đăng mấy bài về Cá Viên nhưng không có cập nhật tiến độ trang hoàng, lúc này nhìn thấy cậu đăng bài, dân mạng lập tức tới cổ động.
- - Wow, anh trai nhỏ rốt cuộc cập nhật tiến độ, công viên thiên đường thú cưng đến cùng thì bao giờ mới có thể hoàn thành vậy, tôi chờ không kịp rồi!
- - Nhìn dáng vẻ còn lâu lắm, ít nhất cũng phải hai tháng, từ từ chờ đi!
- - Người trang hoàng trong nghề mới có thể hiểu mà nói cho mọi người, vật liệu trong ảnh chụp đều là đỉnh cấp, thi công cũng là hạng nhất, tiệm thú cưng này quy cách tương đương cao cấp nhất đó nha!
- - Tôi nghe được từ thông tin là tiệm công viên thiên đường thú cưng này có bối cảnh hoàng gia đó, thật sự trâu bò!
- - Tôi lén lút cho mọi người biết một bí mật, bối cảnh chủ thớt càng trâu bò, tốt nhất chuẩn bị tâm lý trước, đừng đến lúc đó bị dọa sốc!
- - Trời, bài đăng hôm nay tại sao lại đứng đắn vậy, giọng điệu hoàn toàn là bình thường “Ông chủ mới” không có cùng thị sát công trường sao?
- - Đúng rồi “Ông chủ mới” hôm nay biểu hiện không đủ tiêu chuẩn nha, em trai nhỏ quay đầu lại giáo dục tốt một chút mới được.
- - Các người oan uổng ông chủ mới.
Ừm, tin nhắn này đến từ “Louis không dễ dàng“.
Kỷ Dao không khỏi dở khóc dở cười, anh chàng này đi ra ngoài làm việc, cư nhiên còn rảnh rỗi lên siêu A xem cậu đăng bài.
Lúc sau trở lại quảng trường thương mại, Kỷ Dao lại bị thức ăn vặt của phố ẩm thực hấp dẫn lực chú ý, nên muốn qua đi mua một ít giống lần trước, chờ buổi tối Louis đã trở lại cùng nhau ăn.
Không ngờ mới đi hai bước, đã bị Yalman nghiêm túc mà khuyên can:
“Ngài Evans, phố ẩm thực người quá nhiều, rồng rắn hỗn loạn, vệ sinh thực phẩm cũng khó có thể bảo đảm, vì an toàn ngài tốt nhất không nên đi qua.”
Kỷ Dao hiểu đó là chức trách của anh, không muốn làm khó cho người khác, hơn nữa mang theo một đám bảo tiêu đi phố ẩm thực chỉ sợ sẽ bị người ta nghĩ đi đập phá nơi này, đành phải từ bỏ chịu đựng cơn thèm ăn.
Bất quá một người ăn thì không tốt lắm, mua trở về để nửa ngày hương vị cũng sẽ không ngon, vẫn là chờ lần sau lúc Louis rảnh rỗi cùng đến đây ăn mới ngon.
Lúc đoàn người đang đi đến bãi đỗ xe, một hàng đội ngũ du hành mênh mông cuồn cuộn từ trên quảng trường đi qua, vừa hát vừa nhảy rất vui vẻ.
Trong đội ngũ rất nhiều nam nữ già trẻ đều mặc trang phục hai màu xanh trắng là chủ, còn có cô gái tuổi trẻ giả thành bộ dáng nữ thần Tuyết, thật sự là xinh đẹp động lòng người.
Kỷ Dao không khỏi tò mò hỏi:
“Những người này ở đây làm gì vậy?”
Yalman trả lời:
“Ngày mai là Lễ hội tuyết mùa đông, bọn họ hẳn là làm lễ chúc mừng trước. Ngài Evans, bây giờ người càng ngày càng nhiều, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chúng ta tốt nhất lập tức rời đi.”
Hóa ra là tới Lễ hội tuyết mùa đông, Kỷ Dao ở trên mạng nhìn thấy giải thích qua, ngày hội này là bắt đầu mùa đông ở bản địa là một ngày khá quan trọng, cùng loại với đông chí ở Hoa Quốc.
Khó trách hôm nay trên quảng trường tới nhiều người như thế.
Ngày mai nếu Louis có thể nghỉ ngơi một ngày thì tốt rồi, vậy có thể cùng anh chúc mừng ngày hội này.
Kỷ Dao một bên ở trong lòng chờ đợi, một bên nhanh hơn nện bước đi về phía trước.
Nhưng mà trên quảng trường những người dân khác nhìn thấy đội ngũ du hành lại đây sôi nổi hoan hô gia nhập đi vào.
Trong lúc nhất thời trên quảng trường biển người tấp nập, phi thường náo nhiệt, nhìn khoảng mấy ngàn người.
Dù Yalman cùng tám đội viên gắt gao đi theo trái phải Kỷ Dao, vẫn là bị đám đông mãnh liệt tách ra.
Yalman lập tức bối rối, không ngừng đẩy những người dân chắn trước mặt mình ra, rồi lại không thể quá mức bạo lực, nếu không vô ý một cái dòng người dày đặc này dễ dàng xảy ra sự cố rối loạn và dẫm đạp.
Kỷ Dao ỷ vào thân thể mình tương đối nhỏ gầy, ở trong dòng người trái tránh phải né, mắt thấy sắp tiếp cận Yalman.
Phía sau đột nhiên duỗi lại đây một cái cánh tay đem cậu ngăn lại, đồng thời dùng một cái tay khác một khối khăn tay che lại mũi cậu.
Không tốt, mình đây là gặp bắt cóc sao? Kỷ Dao vừa định giãy giụa kêu cứu, một mùi kích thích xông thẳng vào mũi, không đến ba giây đồng hồ trước mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.
Ngay sau đó trên đầu cậu bị đội lên chiếc mũ rơm lớn, trên người bị mặc lên chiếc áo choàng trắng, bị hai người một trái một phải giữ, trà trộn vào trong giữa đội ngũ du hành một đám trang điểm tương tự người dân, ai cũng không nhận ra được.