Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Chương 31: Chương 31: Ngài là trưởng bối của thần




Editor: AmiLee

Kỷ Dao vốn cho rằng mình sẽ mất ngủ vào buổi tối đầu tiên ở trong hoàng cung, rốt cuộc thì nơi này cùng những nơi cậu đã từng ở qua đều không giống nhau, nhưng trên thực tế cậu lo lắng quá nhiều.

Trong phòng điều hòa cảm ứng trí năng đem nhiệt độ và độ ẩm điều tiết đến rất thoải mái, chăn đệm cực kỳ mềm mại với làn da, Sophia còn xông chút hương an thần, cậu nằm lên giường không quá năm phút đã ngủ rồi.

Cùng dinh thượng tướng bất đồng, ngày hôm sau không có đồng hồ báo thức, cũng không có người kêu dậy sớm, Kỷ Dao ngủ trực tiếp đến bình minh.

Sau khi ăn xong bữa sáng dinh dưỡng phong phú, Kỷ Dao nhịn không được hỏi Sophia: “Bệ hạ có phân phó gì cho tôi không?”

Sophia trả lời: “Không có, Bệ hạ mời ngài cứ tự nhiên, ở trong phạm vi hoàng cung làm cái gì cũng được.”

Trọng điểm là “Trong phạm vi hoàng cung.” Kỷ Dao vừa nghĩ vừa tính ra ngoài đi dạo, khẳng định sẽ bị người trong cung dùng các loại ánh mắt đánh giá mình.

Vì thế lại hỏi tiếp: “Có thể giúp tôi tìm hai quyển sách đến được không? Lịch sử, địa lý, tiểu thuyết, thơ ca cái gì cũng được.”

Dùng vòng tay cũng có thể lên trang web thư viện quốc gia đọc sách, nhưng xem lâu rồi mắt sẽ không thoải mái, cậu vẫn thích cảm giác lật từng trang giấy truyền thống hơn.

Sophia nói: “Đương nhiên có thể, một lát nữa tôi sẽ đi tìm mấy quyển tới cho ngài. Kỳ thật thư phòng của Bệ hạ có số lượng rất lớn, ngài có thể trực tiếp đi tìm Bệ hạ mượn xem.”

Kỷ Dao có chút do dự, “Như vậy không tiện lắm đi?”

Sophia cười nói: “Bệ hạ rất thẳng thắn hào phóng, đối với ngài đặc biệt như thế, ngài cứ thử xem sao.”

“Phải không? Tôi đây lần sau hỏi một chút.” Kỷ Dao lại có chút tò mò nói: “Bệ hạ ngày thường làm những gì?”

Sophia từ từ kể ra: “Bệ hạ buổi sáng mỗi ngày bảy giờ rời giường, sau đó tập luyện thể thao một giờ, dùng xong bữa sáng sẽ đi thư phòng phê duyệt công văn mà buổi tối ngày hôm trước được đưa đến trên bàn.

Sau đó cùng Đại thần các cấp mở họp thảo luận về đề tài lớn nào đó. Buổi chiều cùng buổi tối còn lại là căn cứ múi giờ cụ thể giải quyết vấn đề các khu, thông thường tới rạng sáng một hai giờ mới có thể kết thúc công việc một ngày về phòng nghỉ ngơi.”

Kỷ Dao thoáng chốc nghiêm nghị kính nể, nghe xong quả thực giống như người máy được lập trình tự động, tin tức truyền thông lúc trước luôn dùng từ “Trăm công ngàn việc” để hình dung công việc của các chính trị gia trong chính phủ có bao nhiêu bận rộn, hiện giờ xem như hiểu rõ rồi.

Tinh cầu Alpha dân cư có bốn tỷ, muốn quản lí nhiều bá tánh như thế, làm cho cả quốc gia có trật tự mà vận hành, không có quyết đoán mạnh mẽ, tinh lực hơn người cùng tính tự giác nghiêm khắc khẳng định làm không được, ít nhất cậu cũng làm không được.

Không phải nói chưa thấy qua nguyên hình của Louis Đại Đế sao, hơn nữa vẫn luôn độc thân hai trăm năm không kết hôn, chẳng lẽ ngài là người máy sinh hóa sao!

Cũng không biết hôm trước ngài chính miệng thừa nhận đã có bạn đời là dạng người gì..

Lúc này, đang ở thư phòng phê duyệt tài liệu Đại Đế trùng hợp mà hắt xì hai cái, loại tình huống này chính là cực kỳ hiếm thấy, Brandon không khỏi nói: “Bệ hạ, ngài có phải bị ngài Evans lây bệnh hay không?”

Louis chẳng những không lo lắng, khóe môi ngược lại hơi hơi giơ lên, “Không sao, đây là chứng minh ta cùng A Dao có mối liên hệ càng chặt chẽ.”

Brandon: “...”

Bệ hạ, thần vừa ăn bữa sáng rất no rồi, không cần thêm đút cẩu lương nữa đâu.

Ngài thể chất mạnh mẽ, virus cảm nhỏ bé cũng không làm gì được ngài, hơn nữa ngài Evans hiện tại còn chưa có đáp ứng ngài đâu, ngài cần phải nỗ lực hơn mới được!

Trở lại Kỷ Dao bên này, Sophia tiếp tục nói: “Đúng rồi, trong cung gần nhất có làm kiểm tra sức khoẻ tập thể, hôm nay phải siêu âm màu bốn chiều, ngài cũng không ngoại lệ, chờ chút nữa ngự y Conrad sẽ tới giúp ngài làm kiểm tra.”

Kỷ Dao tuy rằng có chút kỳ quái vì sao lúc lấy máu buổi chiều ngày hôm qua không có làm luôn, nhưng cũng không nghĩ nhiều, gật đầu đồng ý.

Lúc sau, Conrad đẩy một chiếc máy siêu âm màu loại nhỏ vào phòng ngủ, nói với Kỷ Dao: “Mời ngài nằm lên trên giường, đem bụng vạch ra.”

Kỷ Dao theo lời nằm lên giường, đem áo trên thoáng kéo cao.

Conrad không dám nhìn nhiều, bôi một tầng gel lên bụng Kỷ Dao, đem đầu thanh thăm dò dán lên trên nhẹ nhàng di động.

Trên màn hình lập tức xuất hiện hình ảnh cơ quan cùng mô trong bụng Kỷ Dao, Conrad nhìn liếc mắt một cái trên tay liền run run.

Kỷ Dao nhận thấy được bất thường, không khỏi hỏi: “Xảy ra chuyện gì, có vấn đề gì sao?”

Conrad vội vàng tìm cái cớ: “Không có, tôi vừa rồi gián đoạn chỉ là hơi co giật một chút.”

Kỷ Dao: “...”

Conrad lại nói: “Là như vầy ngài Evans, trừ bỏ cảm lạnh bên ngoài, gần nhất ngài có chỗ nào cảm thấy không thoải mái hay không? Ví dụ như đau bụng đau eo chẳng hạn.”

Kỷ Dao nói: “Vậy thì không có.”

“Được rồi, không có là tốt.” Conrad lại cẩn thận mà xem xét hai phút, sau đó thu hồi đầu thăm dò siêu âm, “Kiểm tra hoàn thành, ngài có thể đứng lên.”

“Cám ơn ông.” Kỷ Dao đem gel lau khô, từ trên giường xuống dưới.

Conrad đem dụng cụ thu xong, nói không có gì phải lo lắng, hành lễ với Kỷ Dao rồi vội vàng rời đi.

Vừa lúc Sophia cầm mấy quyển sách lại đây, Kỷ Dao hứng thú bừng bừng mà ngồi vào phía trước cửa sổ để đọc.

Conrad như một trận gió vào thư phòng, Louis đang ở bên trong đi qua đi lại, nhìn thấy ông trở về lập tức tiến lên hỏi: “Sao rồi?”

“Phát hiện ra nơi mấu chốt, thân thể ngài Evans đúng là có chút vấn đề, bất quá tình huống tính ra còn tốt, đều ở trong phạm vi có thể khống chế, Bệ hạ ngài không cần quá khẩn trương.”

Conrad cẩn thận mà nói lời an ủi, để tránh cảm xúc của Đại Đế dao động quá lớn không thu thập được.

Louis làm cái hít sâu, cố gắng bình tĩnh lại, “Được, ông nói đi.”

Vô luận A Dao bị bệnh gì, anh đều làm tốt tâm lý chuẩn bị, cho dù phải bỏ ra tất cả cũng phải đổi lấy sự khỏe mạnh bình an cho em ấy.

Conrad mở ra ảnh siêu âm màu, chỉ vào một chỗ to bằng quả trứng vịt mơ hồ không rõ trên tấm hình nói:

“Bệ hạ, thân thể ngài Evans có cấu tạo bất đồng với nam giới, bên trong bụng xuất hiện một cái dị vật, áp lên bộ phận thần kinh, đây hẳn là chính là nguyên nhân làm cho chỉ tiêu hormone ngài ấy xuất hiện bất thường.

Cái dị vật này không phải u, có chút giống sỏi, nhưng thành phần tựa hồ không giống nhau, hơn nữa thoắt ẩn thoắt hiện, siêu âm màu không thể thấy được rõ ràng lắm, cũng không thể tiến hành phán đoán chuẩn xác được qua các mô.

Bất quá hiện tại ngài Evans cũng không có cảm giác đau đớn gì, trong cơ thể không có phát hiện ổ bệnh nghiêm trọng khác, lúc cho ngài ấy làm siêu âm màu cũng hoàn toàn không ý thức được trong cơ thể mình có dị vật tồn tại.

Lấy kinh nghiệm của thần tới phán đoán, trong khoảng thời gian ngắn cái dị vật này trừ bỏ sẽ tạo thành hormone nào đó bất thường, sẽ không dẫn đến nguy hiểm cho tính mạng.

Cho nên trong khoảng thời gian này trước làm đem thân thể điều ngài Evans điều dưỡng tốt, cần phải tăng cân nặng hợp lý, bảo trì tâm tình vui vẻ, không cần quá mệt nhọc.

Rồi lựa chọn một cái thời cơ thích hợp làm phẫu thuật, đem dị vật lấy ra xét nghiệm phân tích, sẽ biết rốt cuộc đó là cái gì.”

Louis thoáng thở dài một hơi nhẹ nhõm nói: “Vậy là tốt rồi.”

Tình huống so với trong tưởng tượng của anh đỡ hơn nhiều, nhưng mà nghĩ đến A Dao phải làm giải phẫu, vẫn không ngăn được đau lòng.

Conrad lại nói: “Bệ hạ, thần đề nghị trước không nên đem kết quả kiểm tra nói cho ngài Evans, bởi vì gặp được loại tình huống này lo lắng là nhân chi thường tình*

* Nhân chi thường tình: Chuyện bình thường của con người

Như vậy sẽ đối với cơ thể tạo thành ảnh hưởng bất lợi. Chờ quyết định làm giải phẫu lại nói thì tốt hơn, trong khoảng thời gian này tận lực thả lỏng tâm tình.”

Louis chậm rãi gật đầu, “Có đạo lý, chuyện này tạm thời bảo mật, chờ lúc thích hợp ta tự mình nói cho A Dao.”

* * *

Đêm bảy giờ, hoa viên giữa không trung hoàng cung xuất hiện một chiếc bàn tròn nhỏ có hai chỗ ngồi, trên bàn trải chiếc khăn vuông màu xanh trắng, một bình hoa lịch sự tao nhã cắm một bó hoa linh lan trắng đơn giản, nhìn qua thoải mái mà lại thích ý, giống như bàn ăn của một gia đình bá tánh bình thường.

Ban đầu Kỷ Dao còn tưởng rằng sẽ giống trong phim ảnh diễn, mình cùng Louis phân biệt ngồi đối diện ở hai bên bàn dài bố trí hoa lệ có giá nến và bình hoa lớn, trong cung mấy chục người đồng thời cùng ngồi ở hai bên bàn dài, lúc ăn cơm giống như đang tiến hành thảo luận công việc.

Chờ đến khi Sophia dẫn vào trong hoa viên, mới phát hiện chính mình suy nghĩ quá nhiều.

Cậu hôm nay trôi qua rất nhàn nhã, đọc sách, ngủ một chút, lên mạng siêu A xem tin tức, qua một ngày lúc nào không hay.

Trước và sau khi xuyên qua, cậu cũng không nhớ rõ mình đã thoải mái mà thả lỏng như vậy bao lâu rồi nữa.

Nên ngóng trông ăn cơm chiều sớm một chút, sớm đem việc công viên thiên đường thú cưng ấn định xuống, để tránh đêm dài lắm mộng nảy sinh biến cố.

Tiếng bước chân vang lên, Louis đại đế từ một cửa khác của hoa viên từ từ bước đến.

Người đàn ông ăn mặc một bộ trang phục hưu nhàn màu nâu nhạt, mái tóc bạch kim dài cột ở sau đầu, tùy tay đẩy ra đóa hoa rũ xuống bên cạnh.

Bước đi nhẹ nhàng đến trước mặt Kỷ Dao, một giọng nói vô cùng êm tai, thậm chí được gọi là ôn nhu, “Buổi tối tốt lành.”

“.. Buổi tối tốt lành.”

Kỷ Dao da đầu tê rần, trái tim nhỏ không biết cố gắng mà đập thình thịch hai cái.

Nhưng cậu đối diện với khuôn mặt người khác cũng không quá nhạy cảm, nhưng người đàn ông này lớn lên thật sự quá xuất sắc.

Mấy tháng trước chỉ là xem qua ảnh chụp trên mạng đã làm cho người ta ấn tượng khắc sâu, gần gũi cùng cậu ngồi mặt đối mặt, càng làm cho cậu hiểu rõ sâu được cái gì gọi là “Yêu nghiệt“.

Chẳng trách trên tinh cầu Alpha từ mới biết đi đến 190 tuổi đều là fans của Đại Đế.

Dùng cách nói vui của dân mạng là nếu hiện tại chụp mấy tấm ảnh Đại Đế, sau đó đưa lên trên mạng bán đấu giá, chắc là có thể kiếm được không ít tiền đâu à nha?

Louis tham lam nhìn chằm chằm mặt Kỷ Dao ba giây đồng hồ, tiếp theo tầm mắt không tự chủ được âm thầm rơi xuống bụng cậu.

Kỷ Dao: “...”

Xảy ra chuyện gì? Bụng mình mập quá, tư thế không đủ lịch sự, bị Hoàng đế phát hiện?

Dưới sự thẹn thùng cậu nhanh hít một hơi, đem bụng rụt trở về, ưỡn ngực ngẩng đầu thẳng tắp giống cây cột đèn bên cạnh.

Cái động tác nhỏ này không có thể tránh được mắt Louis, anh vội vàng dời đi ánh mắt, một lần nữa nhìn mặt Kỷ Dao, để tránh đối phương phát hiện thân thể mình có bất thường mà làm cho cảm xúc tụt xuống.

Anh tự mình kéo ra một chiếc ghế dựa, phong độ nhẹ nhàng mà làm cái thủ thế mời, dáng vẻ quý ông không thể bắt bẻ, “Mời ngồi.”

“Cảm ơn.” Kỷ Dao giống như người máy, tay chân có chút không nghe sai sử mà ngồi xuống.

Louis ở đối diện ngồi xuống, thoải mái mà nói: “Sophia nói em thích đọc sách, thư phòng của ta có rất nhiều, ta đã mở quyền hạn cho em, bất luận là thư phòng hay là những nơi khác trong cung em đều có thể đi qua, không cần thông báo cho những người khác, bao gồm cả ta.”

Kỷ Dao trong lòng vui vẻ, trên mặt vẫn là khách khí mà đáp lại: “Vâng, cảm ơn Bệ hạ.”

Nữ hầu bưng đồ ăn lại đây, Louis dùng một chiếc muỗng bạc múc một cây nấm nhúng trứng cá muối màu vàng đặt ở chiếc đĩa trước mặt Kỷ Dao, nấm màu sắc đỏ tươi hình chân ngỗng, nó xoay tròn trên đĩa.

Kỷ Dao rất kinh ngạc, “A, nấm Hồng Chưởng? Không phải đã sớm qua mùa rồi sao?”

“Đúng vậy, bất quá ta cho người ướp lạnh một ít, chỉ mong hương vị sẽ không kém quá nhiều so với lúc tươi.” Louis hơi hơi mỉm cười, “Nếm thử đi?”

Kỷ Dao dùng nĩa xiên cây nấm Hồng Chưởng kia bỏ vào trong miệng chậm rãi nhai nuốt, tuy là ướp lạnh, nhưng mùi vị cùng lúc tươi mới không sai biệt mấy.

Huống chi còn thêm trứng cá muối tươi ngon, tô đậm thêm vị ngọt nhẹ của nấm Hồng Chưởng làm hương vị càng phong phú hơn.

Bất quá cậu vẫn rất hoài niệm khoảng thời gian mình đã từng cùng A Long phân chia ăn một giỏ nấm Hồng Chưởng ở trong sơn cốc, cho dù đều không bỏ chút gia vị gì, cũng ngon làm người ta khó quên.

“Hương vị như thế nào?” Louis nhìn chăm chú thiếu niên đối diện, nhìn không xót một biểu tình biến hóa nào trên mặt cậu.

Kỷ Dao lễ phép mà trả lời: “Cảm ơn ngài, rất ngon.”

“Thích thì em ăn nhiều một chút.” Louis trực tiếp đem đĩa đựng đầy nấm Hồng Chưởng đẩy đến trước mặt Kỷ Dao.

Giọng nói dịu dàng đến nỗi làm Sophia hầu hạ bên cạnh cũng có chút da đầu tê dại, “Ngoài ra, em không cần dùng kính ngữ để gọi ta, đem ta trở thành một người bạn bè bình thường là được.”

Ngài ngài nghe quá xa cách.

Dù sao hai người bọn họ đã làm chuyện thân mật nhất, anh lại chỉ có thể bắt đầu từ mối quan hệ cơ bản nhất, chua xót trong đó ai có thể hiểu được?

Kỷ Dao nhỏ giọng nói thầm: “Như vậy không được tốt đi? Không kể thân phận thì ngài đều đã hai trăm tuổi, vậy cũng đã là trưởng bối của thần.”

So với bà Emma còn lớn hơn năm tuổi đó.

Cùng một người đàn ông quyền lực cao nhất trên tinh cầu Alpha, tuổi lớn hơn mình gấp mười lần làm bạn bè bình thường, đây thật đúng là rất khảo nghiệm thần kinh một người.

Louis: “...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.