CHƯƠNG 2 : LẦN ĐẦU ĐIỀU GIÁO
“Bây giờ,cậu đi theo tôi.” Keith đột nhiên lấy đi ly rượu trong tay Lăng Phàm, kéo cậu đứng lên từ trên ghế salon, một đường dẫn vào trong phòng rồi dừng lại trước tấm gương lớn.
Keith liền xoay mặt của Lăng Phàm hướng vào chiếc gương đối diện, mà chính hắn thì đứng phía sau bắt đầu cởi từng nút áo của cậu.
“A. . . Đừng. . .” Cho đến khi Lăng Phàm hiểu đối phương muốn làm cái gì, vội vàng nắm lấy bàn tay Keith đang cởi áo của mình. Keith không chút để ý, một tay hơi buông, đem hai tay Lăng Phàm bắt chéo ra phía sau, tiếp tục dùng tay kia vừa thong thả lại vừa ưu nhã cởi bỏ từng nút áo còn lại.
“Đừng. . . Đừng như vậy. . .”
Vạt áo từ từ mở rộng, làn da tái nhợt của Lăng Phàm hơi lộ ra, phản chiếu trong gương không sót một chút nào. Vốn là đàn ông , dù phơi bày nửa người trên thế nào cũng chẳng hề đáng ngại, nhưng ở trong hoàn cảnh tràn ngập không khí tình dục như thế này cùng những động tác ái muội của người phía sau, trong đầu Lăng Phàm không khỏi xẹt qua một tia xấu hổ.
“Thế nào, như vậy cũng sẽ ngượng ngùng ?”, Bên tai bỗng nhiên truyền đến âm thanh khàn khàn, mang theo ý cười giễu cợt. Ngón tay người đàn ông có chút thô ráp trượt dọc theo cần cổ mảnh khảnh của Lăng Phàm một đường đi xuống.
“Muốn dùng thân thể này để đạt đến khoái cảm, đầu tiên... cậu phải dốc sức học tập để hiểu rõ nó. . . “ Lăng Phàm không tự chủ được, cơ thể nhè nhẹ run lên một cái, như cũ cúi đầu không lên tiếng.
“Thân thể này, tuy rằng gầy yếu nhưng cũng rất mềm mại, nước da mặc dù tái nhợt nhưng cũng non mịn, còn có ở đây ── “
Keith nói, đồng thời tay hắn dừng trên đầu vú màu hồng nhạt của Lăng Phàm.
“A ──” Lăng Phàm tựa như bị kinh sợ, khẽ hô nhẹ một tiếng, chỉ là động tác rất nhỏ, nhưng cũng đã làm cho đầu vú bên phải nhanh chóng sưng huyết trướng lớn .
“Cậu xem ~ ~ nó thật mẫn cảm . . .” Keith mang theo sự hài lòng xen lẫn khen ngợi, đồng thời dùng ngón tay nhẹ nhàng sờ tại nơi đầu vú dựng thẳng.
“A ── không. . . muốn. . .” Lăng phàm run rẩy càng thêm lợi hại, hai chân cũng bắt đầu mềm nhũn ra, phải dựa vào người đàn ông đằng sau mới có thể đứng vững được .
“Là 'Không', hay là 'Muốn' chứ? Thực ra, thân thể của cậu thành thực hơn chủ nhân của nó nhiều! “ Người đàn ông cười xấu xa, “Hay là chúng ta thử hỏi nó đi ~” Xẹt qua đầu vú phía bên phải đã đỏ tươi, lần này Keith đưa ngón tay đè lên bên trái.
“Ngô. . . A. . .” Dù đã miễn cưỡng nhịn xuống nhưng vẫn không tự chủ được có chút rên rỉ.
“WOW~ ngay cả bên này cũng cứng lên này! “ Keith cố ý đem miệng nhích đến gần bên tai Lăng Phàm, thổi khí vào tai cậu, ngón tay cũng không quên tiếp tục trêu đùa, “Thân thể cậu... thế nhưng... rất dâm đãng a...~”
“Đừng. . . Đừng như vậy. . . Dừng tay. . . A. . . ân. . .”
Ngoài miệng là kháng cự, nhưng thân thể đã bán đứng cậu, Lăng Phàm hầu như không thể tin được, bản thân mình lại vì người đàn ông này làm như vậy mà phía dưới dần dần hưng phấn lên. Thân thể cậu bắt đầu phát nhiệt, thậm chí ngay cả hạ thân đều đang từ từ phồng lớn, nơi đó bị quần tây ràng buộc chật hẹp có chút phát đau. . . Keith đương nhiên sẽ không bỏ sót bất cứ thay đổi nhỏ xíu nào của Lăng Phàm, cái này thật ra cũng chính là phán đoán của hắn. Giờ đây, quan niệm của con người đã thay đổi, nam nữ hứng thú SM ngày càng nhiều, dấn thân vào trong đó càng nhiều hơn, thế nhưng cũng không phải ai cũng đều thích hợp để trải nghiệm cảm giác như vậy. Có lẽ xem những hình ảnh và video đặc sắc sẽ kích thích trở nên hưng phấn, cảm thấy muốn thử nghiệm, đương nhiên, cũng có nhiều người không thể chịu nổi cảm giác đó, nhưng người trước mắt này, thực sự trời sinh có tiềm chất bị ngược. . .”Rõ ràng là một bộ dáng hưởng thụ, cần gì phải cố ý trốn tránh chứ? Nào, ngẩng đầu lên, xem thật kỹ một chút dáng vẻ của cậu bây giờ đi! “ Thanh âm mị hoặc của người đàn ông lần thứ hai vang lên, hắn vươn tay, nắm lấy quai hàm Lăng Phàm, ép buộc cậu quay đầu nhìn thẳng vào gương.
“Không. . .” Chỉ là nhìn thoáng qua nhưng cậu thấy được bản thân bây giờ, Lăng Phàm liền lập tức nhắm nghiền hai mắt. Bản thân mình trong gương, làn da tái nhợt đã nhuộm một mạt ửng hồng, đầu vú sưng đỏ nổi lên sừng sững tựa trái cây đến thời chín muồi, tươi đẹp như muốn nhỏ máu.
Không! Đây không phải là cậu! Cậu làm sao có thể bày ra dáng vẻ dâm đãng như vậy?
“Hử? Không dám nhìn? Thật đúng là một đứa trẻ hay ngượng ngùng!” Keith cười khẽ, mới vừa rồi còn giữ quai hàm của Lăng Phàm, quay lại liền lột phăng áo sơ mi của cậu.
“A!” Lăng phàm lại một lần nữa bị hoảng sợ hô thành tiếng, hai tay đang được thả ra trong nháy mắt đã theo bản năng mà ôm lấy chính mình. Lần đầu tiên ở trước mặt một người xa lạ bị lột quần áo, cậu hoàn toàn không biết phải làm sao. Không biết có phải do cậu nghĩ nhiều hay không, chỉ là một cái áo mỏng mà thôi, cậu cuối cùng cũng mơ hồ cảm thấy một trận lạnh lẽo len lỏi vào người, không nhịn được run run, chút khoái cảm dâng lên vừa rồi cũng biến mất không còn cảm giác.
“Đừng sợ. . .” Đột nhiên Lăng Phàm cảm nhận được một luồng hơi ấm truyền đến từ phía sau, Keith đang dùng bàn tay ấm áp của hắn từng chút từng chút nhẹ nhàng vỗ về lưng cậu, “Thả lỏng một ít, chẳng phải tôi đã dặn là tin tưởng tôi rồi sao? Phải tin tưởng tôi. . .”
“Tôi. . .” Phải tin tưởng sao? Cậu tự dặn mình là phải nghe lời hắn nhưng thân thể không nghe theo cậu nữa rồi. Dù sao chỉ là tình cờ gặp một người đàn ông, cậu không thể không bất an.
“A!” Người đàn ông đi tới bên cạnh Lăng Phàm, một tay khẽ đặt trên bờ vai cậu, nở nụ cười trấn an cậu.
“Đừng lo lắng, ở đây, cậu là khách nhân của tôi, công việc của tôi là phục vụ cho cậu. 'Never Begin' nhớ kỹ tên này nhé? Một ngày bước ra khỏi đây, cậu xem như tối nay mọi thứ cũng chưa từng xảy ra. . .”
Thanh âm của người đàn ông thật dễ nghe tựa như một lời nguyền, không ngừng quẩn quanh ở bên tai Lăng Phàm. Lăng Phàm như bị mê hoặc, hơi nghiêng đầu, thất thần nhìn Keith.
“Tới đây, đưa tay cho tôi.”
Keith kéo lấy cánh tay Lăng Phàm đem cậu ôm thật chặt vào thân thể của mình, cầm lấy một sợi dây thừng làm bằng vải, nhẹ nhàng cột tay cậu ra phía sau.
“Đừng. . . Thả tôi. . . Buông tôi ra. . .” đến khi tay Lăng Phàm không thể nhúc nhích được nữa cậu mới thôi thất thần, lúc này cho dù vùng vẫy thì cũng không thoát được, cậu hốt hoảng đứng lên.
“Đừng khẩn trương, trước tiên nhắm mắt lại.” Hai tay đang muốn giãy dụa đột nhiên bị nắm lấy, Keith đứng phía sau Lăng Phàm. Thân thể hắn dán chặt lưng cậu, cảm nhận được những sợi tơ mềm mại cùng nhiệt độ cơ thể truyền đến, khiến cho Lăng Phàm trong nháy mắt yên tĩnh lại, không tự chủ liền nghe theo mệnh lệnh của Keith, nhẹ nhàng khép mắt lại.”Hiện tại, nghe tôi, cái gì cũng không cần nghĩ, chỉ cần dùng thân thể của cậu tự cảm thụ . . . “ Bàn tay dày rộng có chút thô ráp kia lại lần nữa xoa nhẹ thân trên trần trụi của Lăng Phàm, như trước mà kích thích cậu, Keith liền dễ dàng tìm được chỗ mẫn cảm của cậu, chỉ đơn giản vài cái vỗ về chơi đùa, người trước mặt lại một lần nữa mất đi năng lực tự chủ, cả người vô lực cơ hồ không đứng vững.
“A. . . ngô. . . a. . .” Từ miệng Lăng Phàm truyền ra những thanh âm đứt quãng, rõ ràng là không kiềm được mà than nhẹ nhưng lại cố ý đè nén.
“Thích, liền lớn tiếng kêu ra. . .” Keith nói, đầu ngón tay hơi dùng sức.
“Không. . . a. . .” Cậu vẫn ngượng ngùng như trước cự tuyệt.
“Thực sự là đứa trẻ không nghe lời! Hay là cậu cố ý dụ dỗ tôi?” Keith lộ ra một nụ cười quỷ dị, tay phải bỗng dưng hung hăng lôi kéo đầu vú Lăng Phàm rồi lại bóp.
“A. . . Không. . . Không nên. . .” Đột nhiên bị đau đớn làm Lăng Phàm thất thanh thét chói tai, cả người theo bản năng cong người hướng sang phải.
“Chẳng lẽ đến lúc này cậu còn muốn nói 'Không' sao?” Sợi dây cột hay tay bỗng nhiên bị kéo mạnh, đau đớn từ cổ tay kéo thẳng lên bả vai, Lăng Phàm phải ưỡn ngực lên, cả thân thể uốn cong ra sau.
“Ngô. . . A. . . Đau. . . Buông. . . Buông tay. . . A. . .” Cảm giác sợ hãi lần thứ hai lần nữa ập đến, thậm chí viền mắt cậu cũng hơi đỏ lên.
“Bây giờ cho tôi xem phản ứng nơi này của cậu. . .” Keith căn bản không thèm để ý đến Lăng Phàm đang kháng nghị, tay hắn đã đưa đến đũng quần tây cậu, nắm phân thân đã cương một nửa.
“A. . . Đừng. . . Không. . . Không nên. . . A ── “ Lăng Phàm bị kinh sợ dường như muốn hét lên, trước giờ cậu chưa bị đàn ông đụng chạm tới nơi riêng lần nào thế nên cậu vùng vẫy kịch liệt muốn né tránh, ai ngờ, đối phương lại trực tiếp đem quần tây cùng quần lót của cậu kéo xuống, tính khí phấn nộn hồng nhạt liền lộ ra, ở trong không khí hơi run rẩy. Lăng Phàm vừa xấu hổ vừa giận dữ quay đầu đi chỗ khác.
“A màu sắc thật đẹp! Chắc hẳn là do bình thường cậu không chịu quan tâm nó đấy!” Giọng Keith không một chút đứng đắn, bàn tay thuần thục vỗ về chơi đùa phân thân Lăng Phàm. Dù sao ở phương diện này cậu cũng không có quá nhiều kinh nghiệm, chỉ cần trêu đùa vài cái thì phân thân cậu liền đứng lên thật cao.
“Cậu xem, nó rất cao hứng?”
“Ngô. . . a. . . ngô. . .” Lăng Phàm vẫn cắn chặt môi như trước, không chịu phát ra tiếng. Trong thâm tâm rõ ràng là không muốn, nhưng lại không khống chế được khoái cảm tột cùng bên trong thân thể. Lăng Phàm chỉ cảm thấy tôn nghiêm của chính mình đã bị người đàn ông phía sau hoàn toàn dẫm ở dưới chân, cậu bắt đầu hối hận, đêm nay vì sao phải tới nơi này chịu sự vũ nhục như vậy, thế là khóe mắt cũng nhịn không được tràn nước mắt.
“Chậc chậc, đây là có chuyện gì nữa?” Bộ dáng đáng thương của Lăng Phàm không thể khiến cho tay Keith ngừng lại động tác. Hắn đi tới một bước, xoay người đứng ở trước mặt Lăng Phàm, mở miệng mang theo ý tứ cười nhạo, đồng thời lại lấy tay nắm cằm Lăng Phàm, khiến cho khuôn mặt đang chảy nước mắt của cậu đối mặt với mình.
“Thả. . . Buông ra. . .” Thanh âm mang theo khóc lóc cầu khẩn.
“Buông? Ha ha ha ha!” Keith chớp mắt, khinh thường cười, “Muốn tới chỗ này chơi là cậu, thế nào, trình độ này cũng đã không chịu nổi?”
“Tôi. . . Không. . . Tôi. . . Tôi từ bỏ. . .” Cậu thừa nhận mình có chút nhát gan, thế nhưng hiện tại cậu không muốn chơi nữa , không được sao?
“Từ bỏ. . .” Keith không quan tâm đến giọng điệu cầu xin cứ lặp đi lặp lại từ Lăng Phàm, nhưng người hắn đang tiến lại gần Lăng Phàm, tay hắn nắm cằm rồi đem đầu của Lăn Phàm ngẩng lên cao, để cho cậu đối diện với chính mình trong gương, tay còn lại thì bắt lấy phân thân cậu, “Hình như. . . nó không cam lòng đâu!”
“A. . . ngô. . .” Lăng phàm thiếu chút nữa lên tiếng rên rỉ, hạ thân truyền đến sự đau nhức mơ hồ, tựa như phản xạ có điều kiện nó lại phồng lớn hơn một chút. Tay của Keith bắt đầu vỗ về chơi đùa với tần suất ngày càng nhanh, nhìn đỉnh phân thân trong tay rỉ ra vài giọt dịch trong suốt, “Thế nào? Còn không muốn nữa sao?”
“Ngô. . . a. . . không. . . a. . .” Cậu muốn nói hai chữ 'Không cần' nhưng cậu vừa mở miệng thì chỉ có thể phát ra toàn là những âm thanh dâm đãng đáng xấu hổ, Lăng Phàm căn bản không có cách nào nói được đầy đủ, thân thể cũng bắt đầu theo bản năng ma sát với cơ thể của Keith.
“Cậu xem, như vậy không phải rất tốt sao? Thực ra thì kêu ra tiếng cậu sẽ càng cảm thấy thoải mái hơn chứ?”
“Ân. . . a. . . a. . . không. . . cầu. . . cầu anh. . . không. . . không cần. . . tiếp tục. . . a. . .”
Mặc cho thân thể phản ứng ra sao, trong lòng Lăng Phàm vẫn như cũ không thể chấp nhận sự thật bản thân bị một người đàn ông kích thích làm cậu tí nữa thì bắn, cậu bắt đầu kêu khóc cầu xin tha thứ. Mà Keith căn bản không nghe được lời nói của Lăng Phàm, trên tay tiếp tục kỹ xảo thành thạo làm Lăng Phàm lần thứ hai mất đi khống chế, cuối cùng hô to một tiếng rồi bắn ra.
“Ô. . .!!” Lần đầu tiên bị một người xa lạ kích thích đến mức bắn ra, ngoại trừ trên thân thể mệt mỏi, Lăng Phàm lúc này càng cảm thấy vô cùng nhục nhã, hai mắt tối sầm ngã xuống. . . Trước khi cậu hoàn toàn lâm vào hôn mê, mơ hồ cảm nhận được có một đôi tay mạnh mẽ mà hữu lực tiếp lấy chính mình, bên tai là thanh âm đầu độc người nghe kia: “Tốt lắm, giờ nghỉ ngơi một chút đi!”
Lăng Phàm sau khi tỉnh dậy, nằm trên chiếc giường của căn phòng thuê chung, tuy rằng đang trần truồng nhưng đã có người săn sóc đắp chăn cho cậu. Nhìn quanh bốn phía gian phòng, không có một bóng người, Lăng Phàm đột nhiên có một loại cảm giác là mình đang nằm mơ, không dám nghĩ lại tất cả sự việc vừa xảy ra, càng không có cách nào hồi tưởng mình đã từng làm những chuyện gì. Lăng Phàm nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo liền rời khỏi phòng. . . Đi xuống lầu, cậu lại đi ngang qua trước sân khấu lần nữa, quản lý Michael vừa vặn ở nơi này cùng người nói chuyện, thấy cậu đi tới, cũng khách khí chào hỏi, “Ngài khỏe, đêm qua phục vụ có làm ngài hài lòng không?”
“ Ách. . .” Hai gò má Lăng Phàm lập tức nóng lên như lửa đốt, thật muốn có một cái lỗ mà chui vào mà.
___________________________________________________________
P/S: Hình như lần đầu tui lỡ chọn nặng quá =))). Tim cứ đâp bình bịch hà =)))