Trung tâm thương mại nằm trong khu đắt đỏ của thành phố A. Sầm uất và tiện lợi nhưng phải là kẻ có tiền mới mua được những món hàng tốt nhất. Tử Hàn dẫn Phó Tịnh Nhi đi dạo một vòng quanh nó từ tầng một lên đến tầng bảy. Ôi mỏi quá. Hai người họ dừng lại trước khu ăn uống và gọi món rồi chờ một lúc.
-Tịnh Nhi!
Ai gọi cô vậy kìa? Theo tiếng gọi cô và Tử Hàn quay lại. Ôi chời mẹ! Nữ chính và ai vậy? Phó Tịnh Nguyên lo lắng chạy lại, nắm tay cô rồi ân cần nói:
-Sao em ra khỏi nhà thế?
Ế hợ! Cô ra khỏi Phó gia không phải là Phó Tịnh Khang đưa đi sao, anh ấy không nói cho nữ chính biết hở? Cô chỉ cười cười không nói gì cả, Tử Hàn mới lên tiếng:
-Sống thử?
Cùng một lúc hai gương mặt giống nhau thoáng đỏ bừng lên. Tâm can Phó Tịnh Nhi dậy sóng, cô ở tạm chỗ Tử Hàn thành sống thử. Ôi nhìn nữ chính xem, cô ấy đang nghĩ cái gì trong đầu vậy chời? Mất một phút sau, Phó Tịnh Nguyên mới tiêu hóa được lời Tử Hàn. Phì phải nói rằng Tử Hàn không làm nam chính uổng ghê. Phát ngôn gây sốc cộng bá đạo. Cô nàng vừa che mặt vừa lắp ba lắp bắp:
-Hai... hai... người...
Phó Tịnh Nhi liếc Tử Hàn và cười bảo:
-Vâng! Em và Hàn đang sống thử!
Xem ra cô gái này còn biết đã kích người khác. Phó Tịnh Nguyên đỏ càng đỏ hơn, ôi thật có lỗi. Chợt, cô ấy trầm giọng kèm theo tiếng nức nở:
-Do... chị... làm em ra khỏi Phó gia phải không?
Hớ? Chuyển chủ đề nhanh thật! Cô cười cười bảo:
-Không phải đâu... chị đừng nói vậy.
-Nhưng... hic...
Chời! Đừng khóc mà! Sẽ có người hiểu nhầm. Đó chàng trai đứng đằng kia đang đi tới, chắc chắn đã hiểu nhầm.
-Phó Tịnh Nhi lại làm cho Tiểu Nguyên khóc nữa à?
Phó Tịnh Nguyên cứ nức nở lắc lắc đầu. Nữ chính à! Thương em gái mà cứ khóc hoài làm người ta hiểu nhầm cô kìa. Tử Hàn kéo Phó Tịnh Nhi về phía mình và lạnh nhạt nói:
-Tống Giai Thần ngưng bêu rếu người yêu của tôi đi.
Ối! May mắn vãi chưởng anh chàng đó không phải nam phụ đối thủ của Cảnh Thiên Minh - Tống Giai Thần. Trong chương giới thiệu, tác giả bảo Tống Giai Thần hắc ám và sẵn sàng lợi dụng mọi thứ để đánh bại nam chính nhưng anh ta yêu Phó Tịnh Nguyên là thật. Tống Giai Thần nở nụ cười chế giễu:
-Chớ không lẽ ý cậu trách Tiểu Nguyên làm cho cô người yêu bé nhỏ của cậu bị ép ra khỏi Phó gia hử Tử Hàn đồng học?
Mà Tử Hàn và nam phụ biết nhau? Thôi kệ lát họ đi hết rồi hỏi vậy, giờ đối đáp lại rồi tính. Không đợi Tử Hàn đáp lại, Phó Tịnh Nhi lên tiếng bảo và ra hiệu cho anh lui về phía sau:
-Em ra khỏi Phó gia là tự nguyện. Chị đừng tự trách nữa.
Phó Tịnh Nguyên nghe vậy liền lau nước mắt: