AIGOO, ĐANG ÂU YẾM NHA
Hoặc Trạc Trạc
Edit: Thiên Hoàng Quý Nữ – Beta: Ryn
1 ◊ Nguyên nhân
Tần Cách ngồi ở trên ghế đã rất lâu rồi, trên màn hình laptop hiển thị giao diện weibo. Hình con trỏ soạn thảo thẳng đứng cứ nhấp nháy liên tục , cậu cảm thấy có chút chóng mặt rồi.
Lúc này, nội tâm Tần Cách đang làm một quyết định rối rắm.
Mãi cho đến khi Cao Dương trở về ký túc xá.
-“Tớ nói này Cách Cách, không phải nói muốn thoát đoàn sao, suốt ngày ở lì trong phòng ngủ làm sao có mỹ nữ tới cửa được hả?”
Tần Cách là một tử trạch(*), ngoại trừ ăn thức ăn giao hàng nhanh, bình thường không có chuyện lớn gìthì sẽ quyết định không bước ra phòng ngủ một bước nào hết, bất chấp mưa gió cậu vẫn quyết tâm thủ vững phòng ngủ.
(*)Tử trạch: chết dí trong nhà.
-“Cao Dương, cậu lại khoe khoang với tớ, tớ sẽ tìm được một người cho cậu xem.” Tần Cách nghiến răng nghiến lợi trừng mắt Cao Dương.
Cao Dương bất đắc dĩ lắc đầu, mặt tỏ vẻ không tin: “Vậy tớ sẽ mỏi mắt mong chờ.”
Cho đến khi Cao Dương bắt đầu chơi máy tính, Tần Cách hít sâu một hơi, viếtmột cái weibo thật dài.
Đừng gọi tôi Cách Cách ╰_╯: #Tuyển dụng một người âu yếm qua điện thoại# Bạn cùng phòng mỗi đêm đều cùng vị kia nhà cậu ta gọi điện thoại âu yếm kích thích tới Po chủ(*) cô đơn, nhưng Po chủ là một tử trạch cộng thêm tiểu xử nam ngây thơ ( che mặt ) không có kinh nghiệm yêu đương, nhất thời không cách nào khác ngoài thoát đoàn giết chết nhuệ khí của bạn cùng phòng. Nhưng Po chủ cực hận ánh mắt khoe khoang của bạn cùng phòng kia, có bạn gái thì giỏi lắm hả! Thế nên đặc biệt đăng weibo này, hi vọng tìm được người có thể giúp tôi trong lúc này,cùng giúp Po chủ xả giận. Nếu muốn làm thì trực tiếp nhắn tin riêng cho tôi, nhiệm vụ cụ thể sẽ nói sau. Lưu ý khác: không có bất kỳ thù lao nào khi được chọn, hoàn toàn là Tự! Nguyện ! Phục ! Vụ ! Người tốt cả đời bình an O(∩_∩)O
*Po chủ: chủ post
Tuy rằng lực lượng kêu gọi của weibo khá lớn, nhưng Tần Cách vẫn cảm thấy sẽ không có người nhắn tin riêng cho cậu, có lẽcòn cảm thấy cậu đăng weibo này quá nhàm chán nữa kìa. Nhưng mà đăng thì cũng lỡ đăng rồi, mặc kệ.
Đóng giao diện weibo, gặm một quả táo, Tần Cách nhàm chán nhìn diễn đàn Bát Quái giết thời gian.
Cơm chiều vẫn là nhờ Trường Cốc Tử trong ký túc xá giúp mua hộ, nôm na là lợi dụng nguồn tài nguyên nhân lực, kỳ thật chính là lười á. Ngay khi cảm thấy đói, thì đúng lúc Cốc Tử mua đồ về. Nhanh chóng chạy sang lấy thức ăn nhanh về, mùi vị cơm chiên trứng xông vào mũi, Tần Cách bắt đầu ngấu nghiến nhai nuốt.
Cốc Tử luôn luôn cư xử thành khẩn trung thực lại một phen ý tốt nhắc nhở, tuy rằng anh ta đích xác đã nói nhiều lần: “Cách Cách, ăn mãi đồ ăn đóng gói mua bên ngoài sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe.”
Cốc Tử có thể không giúp mua nữa để khuyến khích cậu tự đi, nhưng Cốc Tử cũng tin rằng loại người như Tần Cách này thà rằng bị đói chứ không ngoan ngoãn ra căn tin ăn cơm đâu. Một ngày ba bữa, ăn bữa sáng thêm cơm trưa, bữa tối khăng khăng ăn thức ăn nhanh quán Sa Huyền, từ khi Cốc Tử quen biết Tần Cách tới nay, hình như cậu ta vẫn duy trì thói quen này.
Tần Cách đúng là đã tập thành thói quen, cũng không muốn sửa. Cậu cảm thấy suốt ngày gặm cơm tẻ sẽ ăn ăn đến chán mất, thỉnh thoảngthay đổi khẩu vị, hơn nữa các món ăn Sa Huyền rất đa dạng, mở ra cũng tiện lợi.
Cao Dương xen vào nói: “Cốc Tử cậu đừng quan tâm tới cậu ta, nói cho tên nhóc này cậu ta nghe cũng không hiểu đâu.”
Tần Cách hưng phấn trả lời: “A Cao Dương, cuối cùng cậu không gọi tớ là Cách Cách nữa rồi, gọi tên nhóc tớ nghe thấy hay hơn đó.”
Tên nhóc còn có vẻ đáng yêu chút đấy. Danh xưng Cách Cách này là do Cao Dương gọi mà có, nick name này thực khiến cậu rất sầu, tuy rằng cậu đã sửa lại rất nhiều lần rồi, Cách Cách nghe rất kỳ cục a. Nhưng Cao Dương và Cốc Tử luôn kêu như thế, qua thời gian dài, bọn họ kêu thành thói quen, Tần Cách cũng miễn cưỡng nghe quen rồi.
Cốc Tử thấy Tần Cách không thèm đếm xỉa tới mình thì lắc đầu đi ra. Thôi, tý nữa mà bị đau dạ dày chịu khổ còn không phải chính cậuta sao.
Đa phần Tần Cách lên mạng là vào QQ, weibo, diễn đàn Bát Quái ba cáicứ thế mà tới, mở dấu trang thì cái đầu tiên là trang web weibo. Vừa mở ra, góc trên bên phải nhảy ra rất nhiều thông báoforward bình luận. Mà đối với kẻhiếm có người thăm weibo như cậu, Tần Cách nghĩ rằngcó thể weibo tuyển người của cậu đúng là đã có tác dụng.
Tần Cách không ngờ weibo này có thể giúp cậu nhiều như vậy, thoáng cái đã được hơn 300 lượt rồi. Rất nhiều người tỏ vẻ ủng hộ, đồng bào độc thân đều ngỏ ý đã hiểu, nhưng khi Tần Cách nhìn số lượng tin nhắn riêng là zero, thì liền xụ mặt xuống.
Cậu cần có người tới cửa mà.
Đang nghĩ thế, mắt sắc đúng lúc nhìn tới notifications mới nhảy ra.
Ngài vừa có một tin nhắn riêng.
Tần Cách vội vã nhấp chọn mở ra.
Toàn Tâm Toàn Ý: chủ post có ở đấy không?
Đừng gọi tôi Cách Cách ╰_╯: Có!
Toàn Tâm Toàn Ý: ^_^ Nhìn cậu đăng weibo, cảm thấy thật thú vị, tôi sẵn lòng giúp chủ post một phen.
Đây là người nguyện ý mắc câu nè !
Đừng gọi tôi Cách Cách ╰_╯: Thật vậy chăng? Cám ơn QAQ tôi còn nghĩ rằng chẳng có ai để ý tới tôi.
Toàn Tâm Toàn Ý: Không có việc gì, xin hỏi tôi cần phải làm gì.
Đừng gọi tôi Cách Cách ╰_╯: Trao đổi số điện thoại di động xong, cụ thể tôi sẽ điện thoại nói với cậu.
Vì thế hai người liền trao đổi số điện thoại di động.
Tần Cách vụng trộm chuồn ra khỏi phòng, trốn ở trên sân thượng, gọi đến dãy số di động vừa lưu.
Có chút thông tin cơ bản vẫn nên biết một chút, ví dụ như tuổi nè nick name nè vân… vân, như vậy mới có thể tán gẫu một trận chứ, cũng sẽ không bị Cao Dương và Cốc Tử thấy kỳ lạ, hơn nữa tán gẫu trước một hồi, còn có thể sớm bồi dưỡng ăn ý.
Di động rất nhanh được nối máy, Tần Cách mở miệng chào hỏi trước: “Xin chào, tôi là Đừng gọi tôi Cách Cách.”
Cách khoảng vài giây, Tần Cách nghĩ là không nối máy được, vừa muốn dời di động xem tình hình.
Bên tai lại vang lên một giọng nam từ tính.
-“Chào cậu.”
Tần Cách cho là mình nhầm rồi, vội vàng áy náy nói: “Thật xin lỗi, có lẽ tôi gọi lộn số rồi.”
Trước khi di động chưa bịtắt, người ở bên kia vội vàng lên tiếng: “Không phải, tôi là Toàn Tâm Toàn Ý.”
-“Cái gì! Anh là nam !” Biết đối tượng đóng giả tìm tới cửa lại là con trai, Tần Cách có hơi khó chịu, thanh âm không tự giác cất cao, lại sợ quấy rầy tới người trong ký túc xá, vì thế đè giọng xuống tiếp tục hỏi, “Đại ca, anh đang nói giỡn hả.”
Tần Cách cần là đối tượng cùng cậu âu yếm đó, vậy tất nhiên sẽ có một màn đối thoại ngọt ngọt ngào ngào làm người nghe mà nổi da gà a. Vừa nghĩ tới cùng một cậu con trai, Tần Cách đã muốn nổi cả da gà đầu tiên.
Tần Cách ý thức được, hình như trên weibo không viết rõ yêu cầu giới tính, nhưng thông tin weibo của Tần Cách ghi là nam sinh, Toàn Tâm Toàn Ý nhất định nhìn thấy, sao có thể không biết được người cậu muốn tìm là các em gái a.
Vì sao có thể là con trai tới cửa chứ. Mà Toàn Tâm Toàn Ý đúng là dùng BUG này chặn miệng Tần Cách.
-“Cậu không yêu cầu là nam hay nữ mà.”
Tần Cách thử thăm dò: “Không phải anh là đồng tính luyến ái chứ?”
Đối phương rõ ràng biết giới tính cậu mà còn có hành vi tiếp cận, khiến Tần Cách liên tưởng tới.
-“Cậu kỳ thị đồng tính luyến ái sao?” Giọng điệu đối phương như đang thăm dò, nhưng Tần Cách lại mơ hồ cảm thấy trong lời nói xen lẫn cảm giác phẫn nộ bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ?
-“Không phải là có hay không, mà là loại chuyện âu yếm này không phải nên cùng nữ sinh sẽ tự nhiên hơn sao?”
-“Chẳng lẽ cậu không biết cùng nam sinh nói chuyện phiếm càng dễ tìm đề tài hơn hửm.”
Tần Cách khó xử, nói như vậy cũng đúng. Nói chuyện với nữ sinh, đề tài gâyhứng thú giữa hai người sẽ thiếu đôi chút, hơn nữa có vài nữ sinh rất chú trọng quy luật nghỉ ngơi, đương nhiên là phải loại trừ bạn gái của bạn cùng phòng, bọn họ thậm chí sẽ gọi tới rạng sáng một hai giờ, Tần Cách thiệt tình tò mò sao bọn Cao Dương mỗi ngày lại có nhiều đề tài để nói như vậy. Nếu Tần Cách phải gọi tới khuya để giống với bọn Cao Dương, bạn gái đó không vui lòng cũng không thể miễn cưỡng. Nói chuyện với nam sinh, không cần lo lắng ngủ trễ sẽ ảnh hưởng chất lượng làn da, nội dung tán gẫu cũng rộng hơn một tý, giới tính giống nhau cũng dễ dàngthan thiết hơn. Toàn Tâm Toàn Ý bên kia không ngừng cố gắng: “Tôi cũng rất vui làm quen thêm người bạn như cậu, nếu đã trao đổi số điện thoại di động.với lạicậu cũng đã đáp ứng rồi, vậy đừng coi tôi là nam hay nữ, bạn cùng phòng của cậu đâu thể nghe thấy tiếng được đâu.”
Tần Cách cảm thấy nói thế cũng có lý, nghe cách nói chuyện của đối phương thực thành khẩn, cũng không phải kiểu người nhàn rỗi tới đau trứng cố ý đến quấy rối.
-“Vậy. . . Vậy thì làm phiền anh đó. . .” Vì thế Tần Cách bị thuyết phục.
Bọn họ lại trò chuyện trong chốc lát, hiểu biết thông tin cơ bản lẫn nhau. Toàn Tâm Toàn Ý gọi là Tự Ý, năm nay 22 tuổi, sinh viên Đại Học năm 3, chuyên ngành nghệ thuật, nhà ở A thị. Tần Cách cũng nói tình huống của mình cho đối phương biết, hai người thẳng thắn thành khẩn với nhau. Cùng tuổi lại cùng thành phố, làm quen với người bạn này đúng là rất có duyên a.
Đã không còn liên quan đến tầng khúc mắc giới tính kia, hơn nữa cũng vì xả giận thôi, đạt mục đích là được rồi, mánh khóe có thể xem nhẹ không tính toán tới. Vì thế Tần Cách liền đăng trên weibo tuyển người giải thích rõ rằng đã tìm được người rồi, sợ bị hiểu lầm nên Tần Cách không @Toàn Tâm Toàn Ý.
Mở trang đầu weibo của Toàn Tâm Toàn Ý ra, cơ bản hắn ta đều là forward weibo của người khác, tự post thì không có mấy cái, Tần Cách cũng tiện tay nhấn follow.
_Hết chương 1_