AIGOO, ĐANG ÂU YẾM NHA
Hoặc Trạc Trạc
Edit: Thiên Hoàng Quý Nữ – Beta: Ryn
6 ◊ Kết thúc
Tự Ý đi ra ngoài, Tần Cách ở trong phòng mở laptop nhấp vào thanh địa chỉ trang Gay.
Suy nghĩ hồi lâu, hai tay rốt cục phủ lên bàn phím, thanh âm gõ phím cạch cạch phiêu đãng khắp phòng.
Post Cầu giúp đỡ: Tôi thích anh ấy không?
Cậu ấy tỏ tình với tôi, nhưng lúc đó tôi cảm thấy tôi không thích nam sinh, cho nên từ chối, cùng cậu ấy làm bạn bè, nhưng là, tôi phát hiện gần đây tôi càng ngày càng quen với việc có cậu ấy ở bên cạnh tôi, thậm chí cảm thấy lúc cậu ấy chăm sóc tôi đặc biệt đẹp trai. Thời điểm cậu ấy trộm hôn tôi tôi không dám tỉnh dậy đành phải giả bộ ngủ tiếp, trong khẩn trương cũng có chút hạnh phúc nho nhỏ. Có phải tôi cũng thích cậu ấy rồi không?
1L: Có thể là ở chung lâu ngày sinh ra cảm giác ỷ lại hay không.
Comment 1L: Tôi cảm thấy tôi không phải là một người dễ dàng ỷ vào người khác. Cha mẹ tôi ly dị rất sớm, cấp ba tôi đã bắt đầu cuộc sống tự lập.
2L: Lúc anh ta hôn cậu cậu không bài xích lắm vậy đã thuyết minh chính cậu cũng không chán ghét tiếp xúc anh ta, hơn nữa cậu trăm phần trăm xác định cậu thích nữ sinh chứ?
Comment 2L: Vốn thực xác định, nhưng hiện tại có chút không chắc chắn, cho nên tôi đang rất mâu thuẫn.
LZ: Tôi chưa hề nói qua chuyện yêu đương, vậy nên không hiểu rõ bản thân có phải cũng là thích giống anh ấy không.
3L: Cậu thích anh ta rồi, thành thật thừa nhận đi, lâu chủ cậu phải dũng cảm đối mặt.
4L: LZ để ý anh ta như vậy, 99. 9% là thích, nhất định phải ngẫm cho rõ ràng vào, xem lâu chủ miêu tả thì anh ta đối với cậu vô cùng tốt, trăm ngàn đừng vuột mất một người đáng để cậu quý trọng.
. . .
Dũng cảm đối mặt. . . Quý trọng cho tốt. . .
Tần Cách ý thức được cảm tình bản thân đối Tự Ý có biến hóa mới đi post bài cầu giúp đỡ, có đôi khi trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, những người đứng xem vậy mà càng rõ hơn.
Lúc Tự Ý trở về, Tần Cách tiếp đón Tự Ý lại đây ngồi một lát.
Mấy ngày nay, chờ hắn trở về đã biến thành một quá trình đáng chờ mong, nhìn thấy hắn ngay lúc đó thực mừng rỡ trước mặt mình, ngay cả tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều. Nếu thật là thích hắn, như vậy. . .
Tần Cách hơi hơi đứng dậy, trong lúc Tự Ý kinh ngạc, mặt để sát vào hắn. Sau đó nhắm mắt lại, kề sát vào môi Tự Ý, thật cẩn thận đưa đầu lưỡi thử thăm dò sang. Sau năm giây, hai người mặt đối mặt.
Tần Cách nói thầm: “Hình như không khó chịu lắm.”
Nhưng Tần Cách chủ động biểu hiện như thế, hiển nhiên là dọa Tự Ý rồi.
-“Cách Cách?”
Tần Cách biết được tâm tư của mình còn làm ra loại hành động dễ khiến người hiểu lầm này, bao hàm ý tứ hiện quá rõ ràng. Chẳng qua dù Tự Ý đã đoán ra đáp án, nhưng vẫn chờ Tần Cách tự mình nói ra.
Tần Cách nắm chặt hai tay, hít sâu, sau khi nhìn thấy mong mỏi trong ánh mắt Tự Ý, thì nhìn thẳng hắn, tiếp đó chậm rãi nói ra câu trả lời mà Tự Ý chờ đợi bấy lâu: “Tự Ý, làm sao bây giờ, dường như tôi cũng thích cậu mất rồi.”
Lời nói vừa ngừng. Tần Cách liền bị Tự Ý gắt gao ôm chặt, sau lưng có chút đau. Tự Ý dán vào lỗ tai cậu ấp úng phun ra: “Cách Cách, tin tưởng anh, thích anh sẽ không thiệt thòi đâu.”
Tần Cách nhắm chặt mắt, cảm giác được nhiệt độ đang không ngừng dâng lên hai má. Không ngờ cứ thế bật thốt ra, nhưng mà, giờ phút này cậu lại cảm thấy tâm tình thoải mái lên rất nhiều.
Thẳng thắn bộc lộ tâm ý, cũng không phải chuyện khó thể mở miệng gì, nhất là hai người còn có quan hệ tình cảm.
. . .
Tối hôm qua Tự Ý không trở về phòng mình, ngủ một giấc tỉnh lại, Tần Cách còn chưa quen trên giường có thêm một người nữa, bị hoảng sợ chút xíu.
Giọng nói trầm thấp khêu gợi của Tự Ý vang lên trước mặt: “Chào buổi sáng.”
Mở rộng tâm ý với nhau, đối mặt người này tựa hồ càng thêm ngượng ngùng một chút.
-“Chào. . . .Chào buổi sáng” Tần Cách thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi của mình.
Tự Ý đưa lưng về phía Tần Cách rời giường mặc quần áo, Tần Cách nhìn bóng lưng hắn cảm thấy tràn đầy gợi cảm.
Chẳng lẽ đây chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi?
. . .
Nghe được tiếng mở cửa, Tần Cách vội vàng gập laptop, còn chưa từ trong hình ảnh vừa xem hồi thần lại.
Hôm nay cậu trả lời comment trong bài post, nói hai người đã ở cùng một chỗ. Phía dưới có người hỏi trắng rằng bọn họ đã làm hay chưa, Tần Cách cảm thấy tiến độ hai người sẽ không nhanh đến mức đó, có vài người liền đoán LZ có lẽ còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý nên tìm xem hướng dẫn. Tuy rằng, Tần Cách đúng làkhông biết.
Cậu thông qua họ nhận liên tiếp vài tài nguyên, sau đó không yên lòng xem xong.
Tiếng bước chân Tự Ý càng đến gần, Tần Cách càng cảm thấy tâm tình mìnhbối rối thêm. Chờ Tự Ý trông thấy Tần Cách, cậu vẫn ngu ngơ vẻ mặt đỏ bừng ngồi trên giường, tay còn nắm chặt.
“Cách Cách, làm sao vậy?”
Tần Cách tỉnh táo lại: “Không có việc gì.” Mấy ngày nay, hình thức hai người tiếp xúc chủ yếu là hôn môi, sau đó lướt qua rồi ngừng, Tần Cách nghĩ có phải là Tự Ý thông cảm mình nhất thời chưa có biện pháp tiếp nhận về mặt sinh lý hay không đây.
-“Anh đi nấu cơm.”
Tần Cách giữ chặt tay Tự Ý, ngăn hắn.
Tần Cách run run lôi kéo tay Tự Ý xê dịch xuống chút, rồi dời xuống thêm chút nữa, thẳng đến khi bao trùm chỗ nhô ra. Tần Cách không nói gì, chỉ cúi đầu, biểu đạt ý tứ lại cực kỳ rõ ràng.
Tự Ý nhìn chằm chằm Tần Cách, trong mắt lóe ánh sáng, ở thời điểm Tần Cách đang làm quyết định…
Tự Ý rút tay mình ra, ngược lại choàng qua tấm lưng mảnh khảnh của Tần Cách, kéo người kề sát vào mình một chút.
Tuy rằng cơ thể Tần Cách có hơi run rẩy, nhưng không né tránh.
-“Không sợ?”
Qua vài giây, Tần Cách lắc đầu.
Không sợ.
Hai người cùng một chỗ, thì một cửa này phải trải qua, chỉ là vấn đề sớm muộn thôi. Tần Cách cảm thấy, ngẫu nhiên bản thân cũng phải chủ động chút chút mới được.
Tự Ý nâng cằm Tần Cách, chậm rãi đưa vào đôi môi Tần Cách, đầu lưỡi mang theo ý thăm dò tiến vào trong khoang miệng cậu, dịu dàng quấn quít đầu lưỡi đang luống cuống của cậu, cùng nhau nhảy múa.
Tần Cách ưm một tiếng.
Bốn mắt nhìn nhau.
-“Khó chịu sao?”
Tần Cách lắc lắc đầu.
Không khó chịu. “Hình như. . . Còn có chút thoải mái.”
Chiếm được khẳng định, môi lại quay về chỗ cũ, lần này mang theo tính bá đạo, cướp đoạt mỗi một ngóc ngách trong miệng Tần Cách. Nước bọt chưa kịp nuốt xuống liền chảy ra, dính trên áo ngủ thuần trắng, tăng thêm một phần tình sắc.
-“Có mùi thơm.”
Tần Cách xấu hổ: “Em vừa tắm rửa xong.”
-“Thì ra là đến có chuẩn bị a.” Tự Ý không có ý tốt cười cười.
Bàn tay thô ráp chạy trước ngực Tần Cách, tìm kiếm chìa khóa mở cảnh xuân. Đụng đến nút thắt đai lưng nơ bướm, rất khéo léo mà kéo, áo ngủ rộng rãi bung ra.
Ngón tay xoa nắn chỗ bụng dưới Tần Cách, chậm rãi dời xuống, vói vào trong quần lót, sau đó tìm được chỗ yếu hại của Tần Cách, bắt đầu phục vụ.
Tần suất Tần Cách run rẩy có hơi nhiều, Tự Ý khẽ cắn đầu lưỡi cậu, nhằm phân tán lực chú ý của Tần Cách.
Tần Cách bị đau kêu một tiếng, lại chìm đắm trong sự dịu dàng của người này.
Trong thân thể một ngọn lửa không ngừng bành trướng, dục vọng theo từng cái ve vuốt của nam nhân chậm rãi phun mạnh.
Tần Cách đòi thì Tự Ý cho. Thực tế thao tác mới phát hiện hết thảy cũng không có đáng sợ như trong lòng tưởng tượng vậy, vì nam nhân rất cẩn thận với mình.
Tần Cách thả lỏng thân thể.
Vật nương theo chậm rãi đẩy vào, linh hồn hòa tan, hai người kết hợp cùng một chỗ.
Tự Ý lau mồ hôi trên mặt Tần Cách.
-“Hôm nay trước cứ thế đi, anh cùng em đi tắm.” Thời gian về sau còn dài, hôm nay liền tạm thời tính như diễn tập, vì chờ biểu hiện càng tốt hơn sau này của Tần Cách.
-“Ừ.”
Động tác Tự Ý mềm nhẹ rời khỏi người Tần Cách, nhẹ nhàng ôm lấy người nào đó đi về hướng phòng tắm.
Tần Cách ôm chặt cổ Tự Ý, an tâm tựa vào ***g ngực Tự Ý, lắng nghe nhịp đập vững vàng hữu lực của hắn.
Từ kính thủy tinh rọi ra lúm đồng tiền mang tên thỏa mãn trên mặt Tự Ý.
– Hoàn chính văn –